Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 435

“Sao vậy?” Diệp Vô Song thấy biểu cảm này của Hạo Hiên không khỏi cảm thấy khó hiểu.
“Nếu như Sở Tiêu thật lòng vậy còn ổn đi. Nếu chỉ giống như những người trước đây, e rằng em gái tôi sẽ không tha cho cậu ta.” Hạo Hiên lắc đầu bất đắc dĩ nói.
“Nếu em gái cậu mà không tha…vậy Phong…” Diệp Vô Song lúc này đã hiểu ra vấn đề.
“Chắc chắn cũng sẽ không tha.” Hạo Hiên gật đầu.
“Phong hiện tại trong mắt, trong lòng cũng chỉ có em cậu thôi. Nếu chúng ta dám động tới cô ấy, hoặc làm cô ấy không vui, kết cục haizzz.” Diệp Vô Song lắc đầu.
Mấy người đàn ông nhìn nhau, rốt cuộc cũng chỉ biết thở dài. Chịu thôi, họ hiện tại chưa tìm thấy ai, không thể hiểu được cảm giác của Tần Phong lúc này.
“Diệu An, Diệu An…tôi có chuyện muốn nói với em.” Capo Sở Tiêu vừa đi vừa gọi.
“Có chuyện gì vậy, Capo thiếu gia.” Diệu An nghe thấy tiếng gọi cũng quay người lại, nở một nụ cười nhã nhặn, lịch sự đáp.
“Chuyện là, sáng nay tôi nghe nói em ở đường đua Phong Vũ gặp chuyện, cho nên…”
“À, việc đó Capo thiếu không cần lo lắng. Đã giải quyết xong cả rồi. Chúng tôi cũng không bị tổn hại gì, không sao đâu.” Diệu An cười nhẹ, trong ánh mắt không chút để tâm.
Capo Sở Tiêu thấy cô bình tĩnh như vậy, cả một chút phẫn nộ cũng không có thì ngược lại trong lòng cảm thấy không vui. Hắn đi lên, cầm lấy một tay cô hỏi: “Em…không tức giận sao?”
“Tức giận? Vì sao tôi phải tức giận?” Diệu An nhíu mày không hiểu hỏi.
“Em nghe thấy cô ta nói cô ta là bạn gái tôi, em không tức giận sao?” Capo Sở Tiêu nhíu mày, vẻ mặt có chút không tốt.
“Sao tôi lại tức giận chứ. Đó là quyền riêng tư của Capo thiếu, tôi tức giận làm gì.”
Nghe đến đây, cộng với nhìn ánh mắt không chút tạp niệm kia của Diệu An, Capo Sở Tiêu từ từ nới lỏng tay của cô, sau đó quay người rời đi.
Lại không nhìn được trong mắt Diệu An lúc này cũng xuất hiện chút chuyển biến. Chỉ là cô cũng quay người rời đi.
Hậu quả của việc kích tình quá mức kịch liệt tối qua chính là, hôm sau Diễm Tinh không thể lết được ra khỏi giường. Cô mơ mơ màng màng ngủ đến 11 giờ trưa mới tỉnh giấc. Cả người cô mệt mỏi đến tay cũng không muốn động. Nhìn xung quanh phòng đâu đâu cũng thấy cảnh tượng hoan ái ngày hôm qua, Diễm Tinh lại đỏ mặt. Tần Phong gần như muốn cô nguyên một đêm, thật sự làm theo lời nói kia của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Dậy rồi?” Lúc này Tần Phong đi vào, trên tay cầm theo một bát cháo. Tinh thần sảng khoái, không giống cô mệt mỏi như vậy chút nào. Diễm Tinh không khỏi nhìn hắn thán phục, nhưng vẫn không quên gật đầu với hắn.
“Em muốn vào phòng tắm.” Diễm Tinh nhìn hắn, ngữ điệu không khỏi có chút nũng nịu.
“Anh ôm em vào.” Tần Phong cười nhẹ, đặt bát cháo xuống bàn rồi đưa tay ra ôm cô lên đi vào phòng tắm.
Diễm Tinh nhìn người mình trong gương, không khỏi thở dài. Ừm, chồng cô chọn vị trí cũng thật tốt. Toàn là những vị trí khiến người ta không thể nhìn thấy được đánh dấu trên người cô. Lần này cô hoàn toàn rút được kinh nghiệm rồi. Cô không chọc được người này, chọc tới chỉ có bản thân cô chịu thiệt mà thôi.
Ăn uống xong xuôi, việc đầu tiên cô làm chính là đi tìm hai người bạn của mình tính sổ. Hai cậu ấy vậy mà hôm qua có thể để cô ở lại chịu trận một mình, còn bản thân hai người thì chạy.
Diễm Tinh hùng hổ đi xuống bên dưới. Chắc là ông trời cũng thấy bất bình cho cô, vừa xuống đại sảnh đã thấy Diệu An và Mạn Nhu cười nói bên dưới.
Diễm Tinh nhìn thấy họ, cơn tức giận bừng bừng nổi lên, cô đi tới chỗ Mạn Nhu và Diệu An, không nói hai lời tiến lên đánh hai cô bạn của mình, vừa đánh vừa mắng: “Các cậu được lắm, vậy mà có thể bỏ lại tới một mình. Còn các cậu thì chạy mất, thù này không trả, tớ không phải Triệu Diễm Tinh!”
Mạn Nhu và Diệu An sau khi hoàn hồn cũng không kém cạnh Diễm Tinh, ba cô gái lao vào đánh nhau, vừa đánh vừa đấu khẩu. Cảnh tượng này khiến cho những nhân viên bên dưới không biết nên làm thế nào. Không biết đám cưới này, ngày mai có còn tổ chức nữa không vậy?
“Chuyện gì vậy?” Kỷ Dạ Hàn bên trên vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi có đôi phần hoang mang.
“Không có gì đâu ạ. Chỉ là vui đùa mà thôi.” Jason cười cười nói.
“Vui đùa? Tôi thấy các cô ấy sắp dỡ cái khách sạn này xuống tới nơi rồi.” Diệp Vô Song khóe môi giật giật nhìn khung cảnh bên dưới.
“Nếu dỡ xuống, cùng lắm thì lão đại sẽ cho dựng lại thôi ạ.” Jason tác phong chuyên nghiệp.
“Chủ mẫu hôm qua tâm trạng có chút không tốt. Hôm nay để cô ấy nháo cũng không sao. Lão đại đã dặn dò như vậy.”
Diệp Vô Song nghe vậy đẩy gọng kính, cũng không nói gì nữa.
Ba cô gái nháo một hồi, thở hồng hộc ngồi xuống ghế.
“A Tinh, cậu cũng không nhìn xem chồng cậu là nhân vật nào. Nếu bọn tớ ở lại, tính mạng chắc chắn không thể bảo toàn. Cậu xem, cậu hiện tại cũng có sao đâu chứ!” Diệu An vừa thở vừa nói. Mệt c.h.ế.t cô rồi, đã lâu không hoạt động mạnh như vậy.
“Đúng vậy, A Tinh. Bọn tớ chính là biết dù cậu ở lại cũng sẽ không xảy ra chuyện gì nên mới vậy chứ.” Mạn Nhu gật đầu đồng tình nói.

back top