Trong một không gian trống rỗng, Giang Tinh Chước nhìn những người khác đang cùng ở nơi này với mình, cô nhanh chóng suy nghĩ.
Cùng lúc đó, những người khác đều im lặng, bọn họ hoặc là khẩn trương hoặc sợ hãi, thậm chí mang theo địch ý dùng ánh mắt quan sát gương mặt của những người còn lại.
Qua một lúc lâu, có con quỷ một sừng trông vô cùng dữ tợn, tà ác đột nhiên xuất hiện trong không gian.
Sau lưng con quỷ mọc một cặp cánh đen trông rất dơ bẩn, nó hướng đôi mắt vẩn đục màu vàng của mình nhìn về phía các linh hồn ở đây, cặp dựng đồng màu đen toát ra sự tham, xấu xa, nó nói:
“Trò chơi Chúa Tể sắp bắt đầu, bất kỳ một kẻ nào trong số các ngươi có thể đạt được thắng lợi, thì sẽ có được năng lực thần kỳ trở nên vô cùng mạnh mẽ, sẽ trở thành người sáng tạo vạn vật, đừng nói là sống lại, thậm chí còn có khả năng thật sự trở thành thần linh.”
Trong nháy mắt, hô hấp của những người ở đây đều trở nên dồn dập lên, ánh mắt nhìn về lẫn nhau càng thêm cảnh giác, bởi người chiến thắng chỉ có một.
Bọn họ đều đã chết, sau khi chết còn đạt được cơ duyên này, bị một con quỷ xấu xí triệu hoán đến nơi đây, mặc kệ nó có phải là đang lừa dối hay không, ngoài việc nghe nó nói, thì bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác.
Con quỷ mở ra lòng bàn tay với những cái móng vuốt dài nhọn dơ bẩn, một quả cầu ánh sáng xuất hiện:
“Đây là một tạo vật có thể hấp thu những năng lượng tiêu cực từ cảm xúc của con người, các ngươi có thể sử dụng năng lượng đó để sáng tạo ra bất kỳ thứ gì.”
“Cảm xúc tiêu cực sao? Sợ hãi, ghen ghét, thù hận,… Muốn chế tạo những loại năng lượng này xem ra chúng ta cần phải làm người xấu.”
Một người đàn ông trung niên mở miệng. Hắn kích động nhìn về phía con quỷ, nói:
“Tôi là lập trình viên, tôi có thể làm ra một bộ trò chơi siêu khủng bố đem người chơi hù dọa, hãy đưa trò chơi Chúa Tể cho tôi.”
“Game kinh dị?”
Người đàn ông mới vừa nói xong, lập tức, một cô gái ăn mặc đồng phục học sinh trung học khinh thường lên tiếng:
“Số người chơi game kinh dị mới được nhiều ít? Có thể chế tạo ra bao nhiêu sự khủng bố cơ chứ? Tôi thấy không bằng vẫn là đưa cho tôi đi.
Tôi có thể câu dẫn các nam ngôi sao nổi tiếng trong làng giả trí, lập tức sẽ khơi dậy lòng ghen tị và ác ý từ các fan của những người đó.”
Nữ học sinh nói với giọng điệu đầy kiêu ngạo, bởi cô sở hữu một gương mặt tương đối xinh đẹp, cô chết cũng là vì bản thân chọc phải món nợ đào hoa.
Nhan sắc của các vị nữ tính có mặt ở đây hầu như không một ai có thể sánh được với cô, ngoại trừ…Tầm mắt của nữ sinh nhìn về phía gương mặt của Giang Tinh Chước tạm dừng một chút.
Giang Tinh Chước có một gương mặt thật xinh đẹp, cái đẹp của cô không hề sắc bén mà là mang lên nét nhu hòa, mềm mại như nước, một đôi mắt đen trong vắt, tóc mây mềm mại buôn xõa tự nhiên, là loại diện mạo dễ khiến cho cả nam lẫn nữ đều sinh ra hảo cảm.
Nữ sinh nhận định ở đây cô là đối thủ duy nhất của cô bé. Tuy nhiên, cô bé càng thêm tự tin với tuổi tác của mình, cô chắc chắc đối phương phải lớn tuổi hơn mình.
Tuy trên mặt không hiện, nhưng nếu xem xét về dáng người, thì một người học sinh cấp ba tuyệt đối không thể sở hữu một vóc dáng nóng bỏng như vậy được.
“Ồ?” Con quỷ tỏ ra như nó thật sự cảm thấy hứng thú.
Thấy nó phản ứng, những người khác cũng bắt đầu sôi nổi nói lên ý tưởng của mình.
“Chỉ là làm chuyện xấu thôi, ai mà không biết chứ? Tôi có thể thành lập một tổ chức khủng bố đem nổi kinh hoàng đến với toàn bộ thế giới.”
“Tôi có thể chế tạo vi-rut, đem nó nhân bản lan rộng, tạo thành bệnh truyền nhiễm khắp cả thế giới.”
“Tôi có thể…”
“…”
Nói thật, muốn đạt được ác ý, có thể so với việc đạt được thiện ý từ người khác dễ dàng quá nhiều. Trong nháy mắt, người sau nối tiếp kẻ trước, rất nhiều ý tưởng được sinh ra.
Con quỷ càng nghe, nụ cười trên mặt càng lớn, cặp dựng đồng trong mắt nó có thể nhìn thấu nhan sắc linh hồn mọi người.
Theo từng ý nghĩ xấu xa lần lượt xuất hiện, nguyên bản một đám linh hồn vốn là màu trắng hoặc xám nay dần dà mà nhiễm lên một ít màu đen.
Đột nhiên, tầm mắt nó tạm dừng một chút. Giữa một đám linh hồn màu xám tro lại vẫn có một linh hồn màu trắng tinh khiết.
Là Giang Tinh Chước. Những người khác đều tranh nhau phát biểu ý nghĩ, chỉ có mình cô từ đầu đến giờ vẫn đứng bất động lắng nghe và không nói một lời nào.
Linh hồn màu trắng thuần khiết… Thật là một tính cách vô cùng kiên định, không biết sẽ có bao nhiêu năng lượng đây.
Con quỷ vươn ra đầu lưỡi dài màu đỏ liếm liếm môi đen, ánh mắt tà ác đảo qua đảo lại.
“Hiện tại, chúng ta sẽ lập ra một giao ước, ai có thể sống sót thì sở hữu tạo vật cho thần tạo ra này, nhưng nếu là chết trong trò chơi, thì ta sẽ ăn luôn linh hồn kẻ đó.”
Thanh âm tranh giành nhau chợt im bặt, thay vào đó là tiếng nuốt nước miếng liên tiếp vì khẩn trương.
“Nếu có nhiều hơn một người sống sót thì sao?”
Nữ học sinh cấp ba hỏi.
Con quỷ cất lên một tiếng cười cổ quái:
“Vậy thì chơi tiếp cho đến khi chỉ còn lại một người mới thôi.”
Xem ra những chủ ý mà bọn họ vừa mới nói đều không có tác dụng gì, những biện pháp đó sẽ không bị người khác chiếm lấy dùng chứ?
“Được!”
Không đáp ứng giao ước thì sẽ lập tức bị biến mất, nếu đồng ý may ra còn có một tia hy vọng sống sót.
“Như vậy… Ai bắt đầu trước?”
“Tôi!” Người đàn ông trung niên lập tức giành trước nói.
Mặc dù biện pháp hắn đưa ra ban đầu thật ngu ngốc, nhưng không vấn đề gì, hắn đã nghe thấy các biện pháp của người khác, hắn có thể giành lấy dùng trước.
Người đàn ông trung niên bụng phệ, tóc thưa thớt, mang kính đen, là một lập trình viên chết do đột tử.
Những người khác sôi nổi trừng mắt nhìn về phía lập trình viên, bực bội bóp cổ tay vì bị giành trước một bước.
“Vậy ngươi đi đi.”
Con quỷ ném quả cầu ánh sáng về phía người đàn ông trung niên.
Kế đó, dưới chân người đàn ông bỗng vỡ ra một cái lỗ làm hắn rớt xuống, đồng thời, trong không gian cũng xuất hiện một cái màn hình.
Thông qua màn hình, tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy hình ảnh kia và bảng dữ liệu của người nam đàn ông trung niên kia.
Chúa tể: Hướng Cường
Cấp bậc:lv0
Điểm năng lượng: 0
Cấp bậc sáng tạo: lv0
Người đi theo: 0
Người đàn ông xuất hiện từ hư không tại một căn phòng.
Căn phòng rất là lộng lẫy, nhưng ánh đèn lại quá tối, trông có vẻ âm u.
Trong căn phòng có một trương bàn tròn và có sáu người mang vẻ mặt nghiêm túc đang ngồi vây quanh nó. Đột nhiên, từ khoản không xuất hiện một người lập tức khiến cho bọn họ cảnh giác đứng dậy.
“Ai?”
Người đàn ông trung niên ngã trên mặt đất, hắn vội vàng đứng lên, chuẩn bị tiến vào trạng thái chơi game, nơi này hẳn là Tân Thủ Thôn.
Giang Tinh Chước nhìn về phía bảng dữ liệu của người đàn ông trung niên, phát hiện số liệu thay đổi.
Người chơi: Hướng Cường
Cấp bậc:lv0
Điểm năng lượng: 45…132…190… (điểm năng lượng quá ít, hãy mau chóng chế tạo càng nhiều ác mộng!)
Cấp bậc sáng tạo: lv0 (hãy mau sáng tạo đồ vật để tăng lên khả năng thành thần đi! )
Người đi theo: 6 ( chất lượng thấp )
“Mày là ai?”
Hướng Cường: “Tôi…”
“Đừng nói nhảm nữa, mau giết hắn!”
Người đàn ông trung niên bị hoảng sợ, hắn vừa mới há miệng định nói chuyện, thì thấy một người đứng gần hắn nhất đột nhiên vươn tay, cánh tay đó tựa như con quái vật nhanh chóng dài ra và biến hóa thành hình lưỡi hái (lưỡi liềm).
Ánh đao chợt lóe, chỉ thấy đầu của người đàn ông trung niên bay lên không rồi đập vô tường, hắn chết không nhắm mắt, nhìn máu từ vết cắt trên cổ phun lên trần nhà.
“A!”
Trong không gian, nữ sinh cấp ba bị dọa hét lên một tiếng.
Những người khác cũng lập tức xôn xao, náo loạn lên. Không một ai nghĩ đến vừa bắt đầu lại ra như vậy một cái kết quả.
Trong màn hình, cơ thể và máu của người đàn ông trung niên đều biến mất, giống như việc xảy ra vừa rồi chỉ là một hồi ảo giác. Thời gian trong phòng cũng bị lùi lại vào trước khi người đàn ông trung niên xuất hiện.
Tại không gian, người đàn ông trung niên một lần nữa xuất hiện, hắn thảm thiết thét to vì hoảng sợ, sau khi phát hiện bản thân đã trở lại trong không gian, thì lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng ngay sau đó, cổ con quỷ đột nhiên kéo dài ra như con rắn, miệng nó tách ra hai bên mở rộng vô cùng, nó há miệng đem linh hồn người đàn ông trung niên nuốt gọn chỉ trong một cú đớp.close
Toàn trường yên tĩnh không một tiếng động, là vì hoảng sợ đến phát không ra âm thanh.
Giang Tinh Chước phát hiện, sau khi nuốt rớt linh hồn người đàn ông cặp cánh dơ bẩn của con quỷ giống như càng đầy đặn một chút.
Con quỷ liếm liếm miệng, nó nhìn về phía người tiếp theo.
Kẻ mà con quỷ đang nhìn chính là nữ sinh cấp ba, cô bé sợ đến mức liên tục lui về phía sau, lắc đầu:
“Không, tôi không muốn!” Trò chơi này cùng cô tưởng tượng không giống nhau!
Giây tiếp theo, con quỷ liền nuốt lấy cô bé.
“Cự tuyệt cũng là vi phạm giao ước.”
Con quỷ cười nói, cơ bắp khô khốc của nó giống như cũng trở nên càng no đủ hơn.
Bọn họ không biết rằng, ngay từ đầu con quỷ đã không tính toán để cái gọi là người chiến thắng xuất hiện.
Nó là con quỷ cấp thấp nhất, nó không có năng lực chủ động tùy ý nuốt chửng linh hồn, nhưng nếu thông qua giao kèo thì lại khác.
Những người trước mặt này đều là đồ ăn mà nó nhắm đến muốn nuốt hết. Nó đã gấp không chờ nổi!
Những người còn lại đã nhận ra rằng cùng ma quỷ làm giao dịch là không có kết quả tốt, con quỷ tung ra mồi dụ chỉ vì để bọn họ cắn câu.
Nhưng việc đã đến nước này, bọn họ cũng chỉ có thể tìm đường sống ở tuyệt cảnh.
Người kế tiếp bị điểm danh là người nam nhân đưa ra ý nghĩ thành lập tổ chức khủng bố, toàn thân đều là hàng hiệu, lúc còn sống ắt hẳn là một người giàu có.
Hắn như lâm đại địch, nhưng sóng mắt lưu chuyển, thoạt nhìn cũng suy nghĩ biện pháp phá màn.
Dưới chân nứt ra một cái lỗ, hắn rớt đi vào, vẫn là căn phòng lộng lẫy nhưng âm u ban nãy, vẫn là sáu người kia.
“Ai?”
Người đàn ông giàu có vừa rớt xuống lập tức đứng vững đồng thời giơ lên hai tay làm động tác đầu hàng:
“Hãy bình tĩnh, xin đừng nóng nảy.”
Sáu người nọ quả nhiên không có hành động thiếu suy nghĩ, mà cảnh giác nhìn chằm chằm cái người đột nhiên xuất hiện này.
Giang Tinh Chước nhìn bảng dữ liệu của người đàn ông giàu có.
Chúa Tể: Từ Cẩn
Cấp bậc:lv0
Điểm năng lượng: 45…132…190… (điểm năng lượng quá ít, hãy mau chóng chế tạo càng nhiều ác mộng!)
Cấp bậc sáng tạo: lv0 (hãy mau sáng tạo đồ vật để tăng lên khả năng thành thần đi! )
Người đi theo: 6 ( chất lượng thấp )
Giang Tinh Chước chớp chớp mắt, nó cùng số liệu của Hướng Cường giống nhau như đúc, nói cách khác, người đi theo chính là sáu người này, điểm năng lượng, hẳn chính là bọn họ trong nháy mắt sinh ra hoảng sợ, chất lượng thấp, phỏng đoán hẳn là chỉ sáu người này sinh ra giá trị cảm xúc tiêu cực rất thấp, bởi vì bọn họ đều rất mạnh.
Từ Cẩn đối mặt với sáu người này, hắn nghĩ đến cảnh tượng người đàn ông trung niên bị giết không lâu trước đây, thì khẩn trương (căng thẳng) không thôi, nhưng hắn còn tính thông minh, nỗ lực trấn định mà nói: “Tôi là tới gia nhập với các anh!”
“Cái gì?”
“Kế hoạch của chúng ta bị tiết lộ!”
Người nam nhân có vóc dáng to lớn nhất trong sáu người đứng lên:
“Giết hắn!”
Cái gì?
Giây tiếp theo, một bóng người cùng với ánh đao chợt lóe vụt qua, người nọ chỉ có một bàn tay, cầm một phen sắc bén trường đao, đứng thẳng ở phía sau Từ Cẩn.
Từ Cẩn ngơ ngác mà đứng, giây kế đó máu từ trong thân thể phun tới. Hắn bị người đàn ông một tay chém thành hai nửa.
Sau đó, một trong sáu người kia lại đi ra một người, gã nhặt đầu Từ Cẩn lên muốn moi óc hắn ra, nhưng giây tiếp theo, linh hồn Từ Cẩn đã về trở lại trong không gian.
Từ Cẩn còn không kịp kêu thảm thiết, đã bị con quỷ nuốt vào trong bụng.
Người thứ ba rút kinh nghiệm từ hai người trước, vừa đến căn phòng, hắn không hề nói một câu vô nghĩa, lập tức hướng về phía cửa sổ chạy qua.
Nhưng trong nháy mắt, ngay tại lúc hắn vừa mới định phá cửa sổ chạy trốn, thì ở phía sau đột nhiên xuất hiện một cái xúc tua duỗi đến đem kéo hắn ngược lại, đồng thời không chút do dự xé nát thân thể hắn.
Con quỷ cũng nuốt luôn linh hồn này.
Người thứ tư là nhân viên nghiên cứu, kẻ đã nêu lên ý nghĩ chế tạo vi-rut lây bệnh cho toàn thế giới.
“Không cần nóng nảy, ta đến để truyền lời.” Hắn nói với thái độ thong dong.
Ngắn ngủi mà ổn định được những người này, nhưng thực hiển nhiên, những người này đang ở mưu đồ bí mật một cái âm mưu kinh thiên, cho nên dị thường cảnh giác, đột nhiên xuất hiện người khả nghi, bọn họ tuyệt sẽ không làm hắn từ căn phòng này rời đi.
Nhưng người chơi đối bọn họ sự hoàn toàn không biết gì cả, căn bản không biết như thế nào đối phó, thực mau bọn họ liền mất đi kiên nhẫn.
Trong nháy mắt bọn họ động thủ, nhân viên nghiên cứu đồng dạng di chuyển, hắn đem năng lượng mới vừa đạt được từ sáu người sáng tạo thành một cái khiên và nhắm hướng cửa sổ.
Hắn mang theo tấm khiên chắn phía sau ngăn trở xúc tua đuổi theo phá cửa sổ nhảy ra, hắn nhìn ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ, khóe miệng lộ ra nụ cười thắng lợi. Hắn đã nắm giữ được tinh túy (bản chất) của trò chơi chúa tể.
Nhưng mà giây tiếp theo, tươi cười của hắn tắt lịm ở trên mặt.
Hắn treo ở không trung, xúc tua xuyên thấu qua tấm khiên mỏng manh yếu ớt, xỏ xuyên qua thân thể hắn, đem hắn kéo trở về trong phòng.
Con quỷ lần nửa nuốt lấy một linh hồn.
Người thứ năm…
“Tôi không biết gì hết, tôi ở đây là vì tham gia trò chơi Chúa Tể của ác quỷ, cầu xin các người tha cho tôi…”
“Phụt!” Đầu óc bị bóp nát.
Người thứ sáu…
“Hu hu hu… Đừng giết tôi…”
“Phụt!”
Người thứ bảy…
…
Bất kể là sử dụng biện pháp gì, là quỳ xuống xin tha hay liều mạng chống lại, đều không thể thoát ra khỏi căn phòng mưu đồ bí mật đó.
Cuối cùng, trong không gian chỉ còn lại một mình Giang Tinh Chước.
Lúc này, con quỷ trước mặt đã không còn là con ác quỷ gầy yếu dơ bẩn ban đầu mà đã trở nên khác hơn. Mặc dù nó vẫn xấu xí và dữ tợn như cũ, nhưng thoạt nhìn đã trở nên cao lớn và rắn chắc gấp đôi, cặp cánh đầy đặn, màu sắc ngăm đen, tròng mắt màu vàng đã ít đi phần nào vẩn đục, cũng lại giữ nguyên sự tà ác bên trong.
Hiện tại, linh hồn Giang Tinh Chước nếu có một tia màu đen, thì dù không có giao ước, con quỷ cũng có thể đem cô nuốt luôn. Đáng tiếc linh hồn cô vẫn trắng tinh như vậy, giao ước cũng thành giáp bảo hộ cho cô.
Nhưng, không sao, nó lập tức liền có thể đem cô nuốt lấy.
Con quỷ phát ra một trận cười khặc khặc quái dị, nó đem hệ thống chúa tể ném về phía Giang Tinh Chước: “Đến ngươi.”
Ánh sáng tiến vào trong cơ thể Giang Tinh Chước, dưới chân cô xuất hiện một cái lỗ hổng và cô rớt xuống tiến vào căn phòng kia.