Editor: trucxinh0505
Rốt cuộc Tô Tề gặp được bạn cùng phòng với mình.
Tuy anh sớm đoán trước, nhưng ăn ngay nói thật, những gương mặt kia xuất hiện trước mắt, anh vẫn có chút kích động, đương nhiên, cái trình độ kích động này có hạn, hơn nữa thời gian cũng thực ngắn.
Giờ khắc này, nếu đổi thành Hứa tam, chỉ sợ tên kia ba ngày ba đêm đều chưa có thể bình tĩnh trở lại, bất quá đối với Tô Tề mà nói, nhiều lắm là mười mấy giây, thực mau anh liền giếng cổ không dao động.
“Tề ca!”
Tô Tề mới vừa vào cửa, liền nghe được một thanh âm kích động đến có chút run rẩy.
“Thành Tài!” Tô Tề nhìn gương mặt người kia ngăm đen còn hơn cả mặt bàn đang cười cười với mình.
“Tề ca ——”
Thành Tài vô cùng kích động, đi lên, ôm lấy Tô Tề gắt gao.
“Hai người nhận thức?” Thác Vĩnh Nhập có chút hơi kinh ngạc.
Một người nữa, Ngô Triết đang ngồi cũng có chút tò mò nhìn lại.
Cái ký túc xá này so ký túc xá Cương Thất Liên nhỏ hơn rất nhiều, chỉ đủ bày hai cái giường cao thấp, chỉ có thể ở được bốn người, luận về diện tích, còn không bằng ký túc xá học viện chỉ huy lục quân, nhưng còn tốt, đồ vật bên trong không quá cũ nát, ít nhất so với tòa nhà này cho người ta cảm giác tốt hơn một chút, hẳn mới thay thời gian chưa lâu lắm.
Trong ký túc xá ở bốn người, ngoài Tô Tề, những người khác đều đã tới, Ngô Triết, Thác Vĩnh Nhập, Thành Tài.
Bất quá bốn người đều chưa sắp xếp giường chiếu, bởi vì bọn họ đang đợi một người còn lại, cũng chính là Tô Tề, đám người mới cùng nhau chọn giường ngủ, chọn giường ngủ xong, sau đó mới bắt đầu quét dọn vệ sinh sửa sang lại chỗ ở của bản thân.
Tô Tề cùng Thành Tài ôm chặt nhau một chút, lúc này mới tách ra, sau đó, Thành Tài cười giới thiệu cùng Thác Vĩnh Nhập cùng Ngô Triết: “Đây là Tô Tề, chiến hữu tốt nhất của tôi, à, đúng rồi, chúng tôi còn là đồng hương!”
Lúc này, Thác Vĩnh Nhập mặc bộ đồ lính đi tới trước mặt Tô Tề, vươn tay: “Thác Vĩnh Nhập, bộ đội hàng không, ở chỗ này đánh số 27!”
“Tô Tề, học viên học viện chỉ huy lục quân, đánh số 42!”
Hai người bắt tay nhau.
Bất quá Thác Vĩnh Nhập sau khi cầm tay Tô Tề liền không bỏ, hơn nữa dần dần gia tăng sức nắm.
Anh ta nghĩ thử Tô Tề một lần.
Tô Tề vừa vào cửa ánh mắt đầu tiên anh ta liền bắt đầu đánh giá Tô Tề.
Tô Tề dáng người không mập không gầy, thực cân xứng, hơn nữa làn da trắng nõn, không giống anh ta làn da đen nhẻm, vừa thấy chính là hàng năm lăn lê bò lết ở bộ đội, cho nên ánh mắt đầu tiên anh liền cảm thấy Tô Tề là kiểu người được nuông chiều từ bé, không có năng lực bao lớn.
Nhưng vấn đề là, chỗ này không giống ở bộ đội, không có một có chút tài năng không vào được, chẳng sợ như anh có chút quan hệ, cũng có mấy thứ áp đáy hòm, lúc này mới có thể bị Lão A nhìn trúng, cho nên anh ta không rõ, tuyệt kỹ Tô Tề ở nơi nào, cho nên muốn thử xem trước.
Trong tưởng tượng của anh, anh thoáng dùng sức một chút, Tô Tề liền sẽ đau đến khóc cha gọi mẹ.
Nhưng sau khi anh cầm tay Tô Tề dùng sức, Tô Tề không có một chút phản ứng nào.
Hả? Không thể nào?
Anh ta sửng sốt một chút, sau đó thực mau tăng lực độ lớn hơn.
Nhưng Tô Tề vẫn vân đạm phong khinh.
Vì thế anh dần dần tăng sức lực lớn, tới cuối cùng, dứt khoát cắn chặt răng dùng hết sức lực.
Nhưng Tô Tề vẫn lù lù bất động, không có một chút phản ứng nào.
“Trời ơi, tay thật cứng!” Thác Vĩnh Nhập kinh ngạc kêu lên: “Số 42, xem ra tất cả mọi người chúng tôi coi khinh cậu, cậu mới là xe tăng quét rác chân chính!”
“Anh cũng không kém!” Tô Tề cười cười nói.
Thời điểm hai người bọn họ phân cao thấp, Thành Tài cùng Ngô Triết ở một bên nhìn, tâm tình Thành Tài có chút phức tạp, trong chốc lát anh lo lắng sốt ruột trong chốc lát mặt lại đầy chờ mong, chỉ có vẻ mặt Ngô triết hài hước, một bộ chuyện không liên quan mình, biểu tình chờ xem kịch vui.
Đợi Thác Vĩnh Nhập thu hồi tay, lúc này Ngô Triết mới đi tới trước mặt Tô Tề, vươn tay: “Ngô triết, số 39, bộ đội hải quân lục chiến.”
Bội hải quân lục chiến?
Là cái lưỡi dao đỏ kia sao?
“Tô Tề? Tô Tề?” Ngô Triết thấy anh có chút thất thần, không khỏi kêu anh hai tiếng.
Tô Tề a một tiếng phản ứng lại, vội vàng vươn tay: “Tô Tề, học viên học viện chỉ huy lục quân, số 42.”
Hai người duỗi tay bắt tay nhau.
Thời điểm bắt tay, Ngô Triết cười cười, giống như nói một chuyện không ăn nhập trước mặt: “Có biết Đồ Lôi không? Đó là bạn học của tôi, dạy học ở trong đó.”
“Đồ Lôi?” Tô Tề suy nghĩ một chút, sau đó lắc lắc đầu: “Không quen biết.”
Anh thật sự không nghe nói qua người này!
Bất quá cái này thực bình thường, anh thuộc về học viên tiến tu, phụ trách dạy bọn họ đều là những giáo viên già có chút tư lịch trong trường học, những người bọn họ đều là lăn lê bò lết ở bộ đội rất nhiều năm, đều có trình độ nhất định, hơn nữa rất nhiều người còn là lão bánh quẩy, không giống người trẻ tuổi dễ nói chuyện, cho nên bạn của Ngô Triết rất có thể phụ trách dạy ở đại học quân giáo, thuộc về biên chế tân viện, không có giao thoa gì cùng bọn họ.
Anh không nghĩ tới, Ngô triết nghe xong anh trả lời, trên mặt bình tĩnh, trong lòng lại nói: “Không quen biết Đồ Lôi? Tên kia quản tân học viên? Nhóc này..... Không phải khoác lác đi?”
Đương nhiên, những lời này anh ta không có nói ra, hơn nữa cũng không có bất luận biểu hiện gì, so với Thác Vĩnh Nhập thâm trầm hơn nhiều.
Hai người bắt tay rồi, Thác Vĩnh Nhập liền nói: “Nếu người đã đến đông đủ, phân giường đi?”
“Các cậu chọn đi, tôi tùy tiện đều được!” Ngô Triết đi đầu tỏ thái độ.
Thành Tài cũng nói: “Hai vị thủ trưởng chọn trước, em ở chỗ nào cũng được.”
“Em cũng không chọn, sao cũng được.” Tô Tề cũng nói.
Thác Vĩnh Nhập thấy mọi người đẩy tới đẩy đi, nói: “Vậy tính như vầy, ấn theo quân hàm. Số 41, cậu chọn trước đi!”
“Em?” Thành tài ngẩn ra.
Ấn quân hàm... Không phải anh ta chọn cuối cùng sao?
Anh lập tức không có phản ứng lại.
“Sao mà? Một thiếu tá một trung úy còn muốn một cái sĩ quan tới phát huy phong cách?” Thác Vĩnh Nhập cười mắng.
Thành Tài cười cười, có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu nhìn về phía Tô Tề: “Tề ca, anh ở chỗ nào, em muốn ở cùng với anh!”
“Tôi ngủ ở trên kia?”
“Được được được, Tề ca, vậy anh ngủ ở trên, Tề ca, anh có thể ngủ ở trên, thật tốt!” Thành Tài vui vẻ làm cái cám ơn.
Tô Tề chủ yếu là ngại nằm ở dưới, anh lười bò lên bò xuống.
“Số 39, tôi ngủ ở trên đi?”
“Được!” Ngô Triết cũng không chối từ, cầm bọc hành lý của mình, đi tới vị trí bên cửa sổ, trải giường.
Phân giường xong, mọi người liền bắt đầu bận việc lên, từng người sửa sang lại giường đệm của mình.
Bất quá Thành Tài không có vội vàng sửa sang giường đệm của mình, mà cười nói với Tô Tề: “Tề ca, để em giúp anh!”
“Không cần, cậu làm của mình đi!” Tô Tề cự tuyệt.
Thành Tài nhìn Tô Tề vài lần, thấy bản thân thật sự không giúp được gì, vì thế chạy tới chỗ Ngô Triết, cười hì hì nói: “Thủ trưởng, để em giúp anh.”
“Không cần không cần, tôi tự làm được!” Ngô Triết vội vàng cự tuyệt.
“Thủ trưởng, vậy em giúp anh...” Thành Tài ngẩng đầu, bày cái mỉm cười lấy lòng, nói với Thác Vĩnh Nhập.
“Không cần đến mức này sao? Tôi một cái trung úy còn muốn cậu hỗ trợ trải giường chiếu? Số 41, ở bộ đội cậu sẽ không phải truyền thống trải giường chiếu cho tân binh đi?” Thác Vĩnh Nhập mở to hai mắt nhìn.
“Không có không có!” Thành Tài vội vàng lắc đầu, liên tục phủ nhận.
Nhưng Thác Vĩnh Nhập lại không có ý tứ tin tưởng, vì thế Thành Tài có chút nóng nảy, vội vàng nhìn về phía Tô Tề, cầu cứu.
Tô Tề thấy vậy, bất đắc dĩ, chỉ phải nói: “Binh đoàn 702 chúng em không dám nói không một chút chuyện tốt gì, nhưng cái loại chuyện này thật đúng là không có, chúng em nhìn không thuận mắt, sẽ không ngầm làm chuyện này, đều là quang minh chính đại ở trên sân huấn luyện hoặc luận võ!”
Thác Vĩnh Nhập nhìn Tô Tề, sau đó lại nhìn Thành Tài, gật đầu: “Cái này còn không kém nhiều lắm!”