Võ đạo đan tôn

Chương 157: Bạch ngọc kinh

Chương 157: Bạch Ngọc Kinh.

Rất nhiều thanh âm ầm ĩ vang lên trong đại sảnh, có lời giải thích của mấy võ giả kia, trong lòng không ít võ giả, luyện dược sư ở đây đối với Lâm Tiêu đều có chút đồng tình, mà bất đồng với bọn họ chính là đám đệ tử, nhân viên công tác của Đan Các thì sắc mặt đều đỏ lên, cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Chuyện như vậy truyền đi, quả thật khiến người cảm thấy mất mặt.

- Xú tiểu tử, thật cho là ta không dám động ngươi sao, ngươi càn quấy ở Đan Các, vũ nhục đệ tử Đan Các ta, lão tử hôm nay sẽ phế ngươi.

Trong khi mọi người nhao nhao nghị luận thì Mạc Ly ở bên cũng triệt để tức giận rồi.

Máu của hắn thoáng một phát vọt tới da mặt, tóc tựa hồ cũng dựng đứng lên. Nghĩ đến một Đan Các võ giả bộ chấp sự, Chân Võ giả tam chuyển đỉnh phong như hắn liên tiếp ra tay, thậm chí ngay cả một thiếu niên miệng còn hôi sữa cũng không cầm được, chuyện như vậy truyền đi, mặt của hắn còn để vào đâu nữa? Chỉ sợ lập tức sẽ trở thành trò cười cho võ giả trong Tân Vệ Thành ngay.

Giờ khắc này, Mạc Ly quả nhiên là khí huyết công tâm, hai mắt đỏ bừng, rốt cuộc không kiềm được nữa, toàn lực hạ thủ.

- Chết đi!




Một tiếng gào thét như sấm rền vang vọng Thiên Địa, Mạc Ly không hề áp chế lực lượng trong cơ thể mình, vào thời khắc này vận dụng lực lượng mạnh nhất, kình khí cuồng bạo cuốn đi, không khí tầng tầng nổ vang, thực lực Chân Võ giả tam chuyển đỉnh phong trong lúc nhất thời triển lộ không bỏ sót.

Ầm ầm!

Giống như nước lũ bất ngờ bộc phát, x nguyên lực sóng biển ngập trời như biển gầm cuồn cuộn mà đến, muốn hung hăng nghiền áp lấy Lâm Tiêu.

- Đã xong!

- Mạc Ly đây là muốn ra tay độc ác ah.

- Tiểu tử này còn không mau tránh, đứng ở đó muốn chết sao?

Rất nhiều võ giả chung quanh đều lên tiếng kinh hô, không đành lòng nhìn một màn kế tiếp. Vô luận thực lực Lâm Tiêu mạnh bao nhiêu, thực lực triển lộ ra trước kia đáng sợ thế nào, nhưng hắn dù sao chỉ là một thiếu niên 14 tuổi, dù thiên tài cũng có cực hạn, ở trước mặt Chân Võ giả tam chuyển đỉnh phong đang nổi giận như Mạc Ly, coi như là một ít tam chuyển Chân Võ giả cũng sẽ trực tiếp bị một trảo trọng thương, thậm chí đánh gục, dùng thực lực Lâm Tiêu, căn bản không cách nào chống lại nổi.

Nhưng Lâm Tiêu vẫn chưa từng lui về sau nửa bước, thân thể của hắn vẫn ngạo nghễ như trước, ý chí của Kim Ngọc Quyết, Ngưng Nguyên Công, Cực Đạo Uy Thiên Quyền lập tức thi triển đến mạnh nhất, mạnh mẽ đánh ra một quyền.

Cận kề cái chết không lùi!

Ngay khi quyền trảo của hai người Mạc Ly và Lâm Tiêu sắp va chạm --

- Hừ, Mạc Ly, ngươi lấy lớn hiếp nhỏ, chẳng lẽ không cảm thấy mất mặt sao?

Một tiếng hét to vang lên, một bàn tay ngay khi Mạc Ly sắp đánh trúng Lâm Tiêu lập tức vươn ra như thiểm điện, hung hăng vỗ vào trên móng vuốt sắc bén của Mạc Ly, thay Lâm Tiêu chặn một trảo này.

Oanh!

Chưởng trảo va chạm, thân hình Mạc Ly rút lui ra, liên tiếp lui ba bước lúc này mới đứng vững thân hình, ánh mắt lạnh lùng nhìn người đột nhiên ra tay kia.

Ở bên cnahj Lâm Tiêu, một thanh niên cao lớn mặc võ giả bào đứng đó, sắc mặt hắn trắng nõn, khóe miệng mang cười, trên gương mặt tuấn lãng, một đôi đôi mắt lóe sáng như tinh thần, quả nhiên là phong lưu tuấn lãng, nhẹ nhàng như ngọc.


- Bạch Ngọc Kinh, ngươi làm gì đó, chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với Đan Các chúng ta sao? !

Mạc Ly gầm lên lên, nhưng trong giọng lại có một tia ngoài mạnh trong yếu, hiển nhiên có chút kiêng kị thanh niên này.

- Bạch Ngọc Kinh!

- Là hắn.

- Có hắn ra tay, Lâm Tiêu này chắc có lẽ không có cái gì đáng ngại.

Mọi người chung quanh nhao nhao khiếp sợ lên tiếng, lộ ra địa vị của Bạch Ngọc Kinh này trong lòng mọi người cũng không tầm thường.

- Ha ha, ta làm gì? Mạc Ly ngươi không phải đầu óc bị phân vào đấy chứ?

Bạch Ngọc Kinh ôn nhuận như ngọc, khóe miệng mỉm cười, khí chất nhẹ nhàng, nhưng lời nói ra lại khiến người khó tin được:

- Ta chính là đệ tử hạch tâm Võ Điện, tiểu huynh đệ này lại là người Võ Điện ta, chẳng lẽ ta có thể trơ mắt nhìn ngươi lấy lớn hiếp nhỏ sao? Ta thấy ngươi lớn tuổi như vậy đều là sống trong bụng chó rồi.

- Ngươi. . .

Mạc Ly chỉ tay, lại không biết nói gì.

Bạch Ngọc Kinh này chính là đệ tử hạch tâm Võ Điện, trong tất cả thế lực lớn ở Tân Vệ Thành chỉ có đệ tử đạt tới tam chuyển thì mới có thể thành đệ tử hạch tâm, Bạch Ngọc Kinh này năm nay 23 tuổi, nhưng một thân võ đạo tạo nghệ lại đã đạt đến tam chuyển đỉnh phong, năm đó ở trong lớp trẻ Tân Vệ Thành cũng thuộc về loại tiếng tăm lừng lẫy, Mạc Ly tuy rằng cũng là tam chuyển đỉnh phong, nhưng nếu thật sự so đấu, quả thật không bằng Bạch Ngọc Kinh.

- Bạch sư huynh nói rất đúng, Mạc Ly ngươi lấy lớn hiếp nhỏ chẳng lẻ không thấy thẹn sao?

- Lâm Tiêu tiểu sư đệ của chúng ta năm nay mới 14 tuổi, Mạc Ly ngươi lớn hơn người ta không chỉ gấp ba a?

- Ha ha, vậy mà Mạc Ly này vẫn không thể cầm xuống tiểu sư đệ, ta cũng cảm thấy mất mặt đấy!




Nguyên một đám thanh âm to vang lên, đúng là đệ tử Võ Điện đang mua đồ trong Đan Các.

- Các ngươi. . . Mấy người các ngươi lại dám nói như thế, phản phản rồi, nơi này chính Đan Các chúng ta, không phải Võ Điện các ngươi, có ai không, bắt lấy tất cả bọn chúng đến, đến lúc đó cho tổng quản Võ Điện các ngươi tới đón người, ta cũng không tin, mấy người các ngươi có thể lật trời.

Mạc Ly điên cuồng gào thét, thẹn quá hoá giận.

- Vâng!

Theo thoại âm Mạc Ly rơi xuống, rất nhiều đệ tử Đan Các kích động ở một bên nhao nhao nhảy ra, ánh mắt hung ác, muốn ra tay với bọn người Bạch Ngọc Kinh.

- Dừng tay cho ta!

Đúng lúc này, bên trong Đan Các đại sảnh đột nhiên truyền ra một đạo tiếng quát uy nghiêm, thanh âm này cũng không lớn, nhưng rơi vào trng tay rất nhiều đệ tử Đan Các ở đây lại như bị định thân pháp vậy, nguyên một đám dừng lại tại chỗ.

Mọi người quay đầu nhìn lại, liền trông thấy một lão giả râu tóc hoa râm đang từ phía sau đại sảnh chậm rãi đi ra, ở bên cạnh của hắn, còn đứng một lão giả uy nghiêm, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, phía sau hai người còn có mấy trung niên nhân mặc chấp sự, quản sự bào Đan Các theo sát lấy.

- Mã Thần trưởng lão!

- La Nguyên trưởng lão!

Nhìn thấy hai người này, Mạc Ly và đệ tử Đan Các ở đây thần sắc đều nhảy dựng, vội vàng cung kính hành lễ, hiển nhiên thân phận của hai người vô cùng cao quý. Mã Thần này đúng là một trong các trưởng lão của Đan Các, cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ, một trong vài tên Tam phẩm Luyện Dược Sư hiếm thấy tại Tân Vệ Thành. Lúc đầu ở Võ Giả Liên Minh xem xét chuyện Lâm Tiêu đánh chết Lưu Lỵ đã từng gặp mặt Lâm Tiêu một lần, mà La Nguyên trưởng lão bên cạnh hắn lại là trưởng lão Đan Các võ giả bộ, cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ.

Bạch Ngọc Kinh trên mặt vốn tươi cười phóng khoáng giờ phút này cũng thu liễm mỉm cười, biểu lộ trở nên nghiêm túc, hai người Mã Thần và La Nguyên địa vị trong Đan Các đều cực cao, đặc biệt là Mã Thần, dùng thân phân Tam phẩm Luyện Dược Sư của hắn, đây chính là nhân vật có thể ngồi ngang hàng với Võ Điện Trử Vĩ Thần tổng quản.

back top