Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Lúc này, bọn họ đã tỉnh.
Nhìn trong phòng đen nghìn nghịt, bọn họ sờ soạng bật công tắc, mở đèn sáng lên, theo bản năng tìm di động, mở xem tin tức.
Trên tin tức, đưa tin chính là chuyện nữ sinh kia tố cáo thắng, còn có lời đồn cô thành lập quỹ hội, cùng với hiện tại cô đã chuyển trường, thành tích vẫn ưu tú.
Nhìn ảnh chụp cô, còn có động thái cô trên tài khoản xã hội, hai người đều đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bọn họ không nghĩ tới, mỗi ban đêm kế tiếp, cảnh tượng đáng sợ đó, luôn bày biện trong mơ. Sinh mệnh cô gái trẻ kia, lại một lần nữa kết thúc trước mắt bọn họ, bọn họ không thể ngăn cản, trong mộng, bọn họ lạnh nhạt, vô tình, đáng giận, dơ bẩn.
Trải qua vô số ban đêm như vậy, hai người Ngụy Lượng Tả Nhiên ngày càng gầy ốm, thời điểm một lần nửa đêm, hai người cưỡng bách bản thân không ngủ, gọi điện thoại cho nhau.
“Tả Nhiên, nếu hết thảy có thể làm lại từ đầu, thật là tốt biết bao.”
Sau khi nói những lời này, hai người đều trầm mặc. Hồi lâu, Tả Nhiên nói, “Chính là, thế giới này không có làm lại từ đầu, hết thảy đều là chúng ta vọng tưởng. Ngụy Lượng, hết thảy không còn quan trọng, mặc dù có thể làm lại, rất nhiều thứ đều không giống nhau, đã làm sai chính là sai, trên thế giới này không có thuốc hối hận.”
“Đúng vậy, không có… Không có.” Ngụy Lượng lẩm bẩm, lại cười nói, “May mắn, cô ấy kiên trì, bằng không, tớ khẳng định mình sẽ điên mất.”
“Đúng rồi, may mắn cô ấy kiên trì được.” Tả Nhiên nói theo, muốn hết thảy trong mộng là thật, hắn cũng sẽ điên mất.
Hai người đều đứng ở trên ban công, cầm di động, nhìn ánh đèn thành thị, nhìn chiếc xe lui tới trái phải, thật lâu không nói gì.
“Tả Nhiên.”
“Sao thế?”
“Chúng ta đi cùng xin lỗi cô ấy đi, mặc kệ cô ấy tha thứ hay không, tóm lại cần một lời xin lỗi chính thức, cậu nói đi?”
Tả Nhiên thở dài một tiếng, “Ừ, nên đi xin lỗi.”
Ngày hôm sau, Đường Quả tan học, đi ra cửa lớn trường học, liền thấy được Ngụy Lượng cùng Tả Nhiên. Khí sắc hai người không tốt lắm, mặt không có chút máu, thời điểm nhìn thấy cô, đều bay nhanh đi tới.
Bạn học cùng trường nhận thức bọn họ, cho rằng bọn họ muốn làm cái gì, bay nhanh vây quanh bên người Đường Quả.
Học sinh trường học này, rất bội phục nữ sinh mới chuyển tới.
Ngày thường bọn họ bị người nói ra vào, nói là trình độ không bằng đối phương, lần đó toà án thẩm vấn phát sóng trực tiếp, bọn họ xem thật đã ghiền, trong lòng sảng khoái.
Thấy hai người xuất hiện, bọn họ còn tưởng là muốn tới khi dễ Đường Quả.
Không nghĩ tới, hai người trước mặt mọi người quỳ xuống trước Đường Quả, chân thành nói, “Thực xin lỗi.”
Bọn họ không có giải thích quá nhiều, chỉ nói thực xin lỗi.
Bạn học chung quanh, nhìn bọn họ là tới xin lỗi, liền tránh ra.
Đường Quả đi đến trước mặt bọn họ, cúi người, nói, “Tôi tiếp thu xin lỗi, nhưng sẽ không tha thứ cho các người. Không phải xin lỗi, đều sẽ được tha thứ. Cũng không phải các người nhận thức được sai lầm, tôi liền nhất định phải tha thứ.”
Hai người nhìn lẫn nhau, bọn họ vốn không cầu xa được tha thứ.
“Chúng tôi chỉ là tới xin lỗi, không có nghĩ được tha thứ.” Ngụy Lượng nói, “Trước kia là chúng tôi không đúng, về sau chúng ta sẽ sửa đổi, tuyệt đối không có phát sinh chuyện như vậy, chúng tôi cũng hy vọng, bạn sống thật tốt.”
Tả Nhiên cũng đi theo gật đầu, mục đích bọn họ xác thật là vậy.
Kỳ thật bọn họ không có nghĩ tới, chuyện này vốn dĩ muốn trêu đùa nữ sinh, không biết khi nào, đã ở trong trái tim bọn họ, không thể vứt đi được.