Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Thống tử, ngươi thật ngày càng thông minh.”
Hệ thống: 【 Ta giống như có chút hiểu, tỷ như những người nói tinh thần quan trọng nhất, tiền tài không quan trọng, một là an ủi người nghèo, hai là người thực giàu có vật chất, mới có thể theo đuổi nhu cầu tinh thần. Giống những người bần cùng nhưng thực nỗ lực, cơ bản sẽ không đàm luận những chuyện như này, bọn họ mỗi ngày vì sinh hoạt bôn ba đã đủ mệt, đủ vội, sao có thể đi nói những thứ vô dụng này. 】
Trong hoảng hốt, nó giống như minh bạch rất nhiều, 【 Phải nói, con người phong phú, mặc kệ bần cùng hay giàu có, đều có theo đuổi của bản thân, mà không phải nghĩ không thật, nghĩ không có. 】
Đường Quả bị chọc cười, “Mời chú ý, ngươi là một hệ thống, không phải con người.”
【 Có lẽ về sau ta có thể làm công tác nghiên cứu tâm lý nhân loại. 】 Đi theo ký chủ đại đại nhà nó, nói không chừng một ngày có cái thế giới nhỏ này? Lúc ấy, nó muốn làm một phần công tác cao cấp.
Kỳ thật nó còn nghĩ muốn nói một lời, những người bịa đặt đó, hơn phân nửa là do nhàm chán, nội tâm trống rỗng, mới có thể cố nghĩ đi bịa đặt người khác.
Đặc biệt là cái loại bịa đặt ác ý, không giống thế giới giải trí tràn ngập các loại mục đích.
Cho dù bịa đặt bên trong giới giải trí, những người đi theo, ác ý công kích người khác, hơn phân nửa cũng là một đám người nhàm chán.
Những người bận rộn, hơi chút thời gian nhàn rỗi, vì mục tiêu bản thân theo đuổi, có thời gian rỗi, nhất định vì tiền đồ bản thân mà đi nạp điện, không phải đi lên mạng khoác áo choàng đi dùng ngôn ngữ công kích người khác, phát tiết nội tâm phẫn uất chính mình.
Thời gian kế tiếp, mỗi ngày Thường Trạm đều sẽ đi ngang qua đầu ngõ nhà Đường Quả, Đường Quả sẽ ngồi xe anh đến trường học, sau đó anh lại tiếp tục đi trường học của mình.
“Học trưởng, anh sắp thi rồi, sao còn có rảnh tới đón em đi học?”
Đường Quả nhìn Thường Trạm, “Anh có cảm thấy thực phiền toái không?”
“Không có.” Thường Trạm nắm bút trong tay, đang làm đề thi.
Thường Trạm là một người rất nỗ lực, liền tính anh có chỉ số thông minh cao, đối với kỳ thi kế tiếp, vẫn rất nghiêm túc.
Anh cho rằng, chỉ số thông minh là ông trời ban cho, nhưng nghỉ có chỉ số thông minh mà không đi học, sẽ lãng phí phần thiên phú này.
Hệ thống ở một bên cảm thán, 【 Ký chủ, đây mới là phú nhị đại chân chính, gia giáo tốt, nhân phẩm tốt, còn nỗ lực, căn bản không người thường đuổi kịp. 】
“Ừ.” Đường Quả trả lời, “Nói ra, bất quá chỉ là điển hình mà thôi. Ở thế giới này, người giàu có chỉ biết ngày càng giàu có, có thể trở thành người giàu có, đại đa số đều không ngốc, coi trọng nhất chính là bồi dưỡng đời sau. Bất quá nơi nào cũng sẽ có bại hoại. Ngàn vạn đừng bị biểu tượng này lừa gạt, trên thực tế người nên nỗ lực vẫn đang nỗ lực, ngươi có thể tưởng, mười mấy tuổi, liền sẽ học ba, bốn ngôn ngữ quốc gia khác sao?”
Hệ thống líu lưỡi, cũng không phải sao? Dù sao từng xuyên qua nhiều thế giới, nhìn thấy người giàu có, đại đa số hậu đại đều rất lợi hại, dùng nhiều tiền bồi dưỡng con cháu.
Không bao lâu, thi đại học.
Cuối cùng Thường Trạm thi đậu trường học tốt nhất.
Anh đi trường học đưa tin, vẫn bảo tài xế đưa đón Đường Quả đi học.
“Kỳ thật không cần phiền toái như vậy.”
Hệ thống: Ký chủ nói không thực lòng, rõ ràng rất cao hứng, miệng nữ nhân, quả nhiên là quỷ gạt người.
“Không phiền toái.” Thường Trạm nghiêm túc nhìn Đường Quả, thanh đạm nói, “Anh chờ em.”
Đường Quả cười tủm tỉm, “Chờ em làm cái gì?”
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Thống tử, ngươi thật ngày càng thông minh.”
Hệ thống: 【 Ta giống như có chút hiểu, tỷ như những người nói tinh thần quan trọng nhất, tiền tài không quan trọng, một là an ủi người nghèo, hai là người thực giàu có vật chất, mới có thể theo đuổi nhu cầu tinh thần. Giống những người bần cùng nhưng thực nỗ lực, cơ bản sẽ không đàm luận những chuyện như này, bọn họ mỗi ngày vì sinh hoạt bôn ba đã đủ mệt, đủ vội, sao có thể đi nói những thứ vô dụng này. 】
Trong hoảng hốt, nó giống như minh bạch rất nhiều, 【 Phải nói, con người phong phú, mặc kệ bần cùng hay giàu có, đều có theo đuổi của bản thân, mà không phải nghĩ không thật, nghĩ không có. 】
Đường Quả bị chọc cười, “Mời chú ý, ngươi là một hệ thống, không phải con người.”
【 Có lẽ về sau ta có thể làm công tác nghiên cứu tâm lý nhân loại. 】 Đi theo ký chủ đại đại nhà nó, nói không chừng một ngày có cái thế giới nhỏ này? Lúc ấy, nó muốn làm một phần công tác cao cấp.
Kỳ thật nó còn nghĩ muốn nói một lời, những người bịa đặt đó, hơn phân nửa là do nhàm chán, nội tâm trống rỗng, mới có thể cố nghĩ đi bịa đặt người khác.
Đặc biệt là cái loại bịa đặt ác ý, không giống thế giới giải trí tràn ngập các loại mục đích.
Cho dù bịa đặt bên trong giới giải trí, những người đi theo, ác ý công kích người khác, hơn phân nửa cũng là một đám người nhàm chán.
Những người bận rộn, hơi chút thời gian nhàn rỗi, vì mục tiêu bản thân theo đuổi, có thời gian rỗi, nhất định vì tiền đồ bản thân mà đi nạp điện, không phải đi lên mạng khoác áo choàng đi dùng ngôn ngữ công kích người khác, phát tiết nội tâm phẫn uất chính mình.
Thời gian kế tiếp, mỗi ngày Thường Trạm đều sẽ đi ngang qua đầu ngõ nhà Đường Quả, Đường Quả sẽ ngồi xe anh đến trường học, sau đó anh lại tiếp tục đi trường học của mình.
“Học trưởng, anh sắp thi rồi, sao còn có rảnh tới đón em đi học?”
Đường Quả nhìn Thường Trạm, “Anh có cảm thấy thực phiền toái không?”
“Không có.” Thường Trạm nắm bút trong tay, đang làm đề thi.
Thường Trạm là một người rất nỗ lực, liền tính anh có chỉ số thông minh cao, đối với kỳ thi kế tiếp, vẫn rất nghiêm túc.
Anh cho rằng, chỉ số thông minh là ông trời ban cho, nhưng nghỉ có chỉ số thông minh mà không đi học, sẽ lãng phí phần thiên phú này.
Hệ thống ở một bên cảm thán, 【 Ký chủ, đây mới là phú nhị đại chân chính, gia giáo tốt, nhân phẩm tốt, còn nỗ lực, căn bản không người thường đuổi kịp. 】
“Ừ.” Đường Quả trả lời, “Nói ra, bất quá chỉ là điển hình mà thôi. Ở thế giới này, người giàu có chỉ biết ngày càng giàu có, có thể trở thành người giàu có, đại đa số đều không ngốc, coi trọng nhất chính là bồi dưỡng đời sau. Bất quá nơi nào cũng sẽ có bại hoại. Ngàn vạn đừng bị biểu tượng này lừa gạt, trên thực tế người nên nỗ lực vẫn đang nỗ lực, ngươi có thể tưởng, mười mấy tuổi, liền sẽ học ba, bốn ngôn ngữ quốc gia khác sao?”
Hệ thống líu lưỡi, cũng không phải sao? Dù sao từng xuyên qua nhiều thế giới, nhìn thấy người giàu có, đại đa số hậu đại đều rất lợi hại, dùng nhiều tiền bồi dưỡng con cháu.
Không bao lâu, thi đại học.
Cuối cùng Thường Trạm thi đậu trường học tốt nhất.
Anh đi trường học đưa tin, vẫn bảo tài xế đưa đón Đường Quả đi học.
“Kỳ thật không cần phiền toái như vậy.”
Hệ thống: Ký chủ nói không thực lòng, rõ ràng rất cao hứng, miệng nữ nhân, quả nhiên là quỷ gạt người.
“Không phiền toái.” Thường Trạm nghiêm túc nhìn Đường Quả, thanh đạm nói, “Anh chờ em.”
Đường Quả cười tủm tỉm, “Chờ em làm cái gì?”