Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Sắc mặt Thường Trạm có chút không được tự nhiên, sau đó nói, “Chờ em thi đậu đến trường học anh.”
“Còn có gì khác không?”
“Cùng nhau vượt qua thời gian đại học.”
“Sau đó không có gì nữa sao?”
Thường Trạm bị ánh mắt chuyên chú Đường Quả nhìn, sắc mặt rất không được tự nhiên, lỗ tai đều đỏ lên.
Đối diện ánh mắt cô chờ mong, anh hơi có chút bất đắc dĩ, vẫn nói, “Chờ em trở thành bạn gái của anh, có thể chứ?”
“Đương nhiên có thể.” Rốt cuộc Đường Quả vừa lòng, buông rương hành lý Thường Trạm ra, thả đối phương rời đi, “Học trưởng, vậy anh muốn chuẩn bị thổ lộ cùng em như thế nào, bằng không em cũng sẽ không làm bạn gái anh.”
Năm thứ hai, Đường Quả thi đậu cùng trường đại học Thường Trạm, Thường Trạm thổ lộ cùng cô.
Ngày đó, lần đầu tiên anh chân chính nắm tay cô, dẫn người mình yêu đi tiệm kem, mua cho cô mấy chục loại vị kem, một khẩu vị một muỗng, đem một chén kem lớn đặt ở trước mặt cô. Thổ lộ cùng cô, muốn cô làm bạn gái anh, anh nguyện ý nắm tay cô, cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.
Anh còn nói, “Anh sẽ bảo hộ em cả đời.”
“Học trưởng sợ là quên mất sự lợi hại của em.” Đường Quả đào một muỗng kem ăn, rất là kiêu ngạo nói.
Thường Trạm nhớ tới chuyện cô làm, vội vàng gật đầu, “Không có quên,” dừng một chút, anh vẫn một bộ thâm tình nói, trên mặt lãnh khốc treo vài phần ý cười, “Nhưng anh muốn bảo hộ em.”
Cứ việc biết cô lợi hại cỡ nào, nhưng anh vẫn muốn che chở cô.
Ai nói người lợi hại không cần bảo hộ?
Không cần bảo hộ, người thoạt nhìn rất lợi hại, đều là bởi vì đã từng bị khi dễ qua, không có người bảo hộ, nên mới có thể trở nên rất lợi hại.
Thời điểm cô nhỏ yếu, anh không có cơ hội bảo hộ cô, chỉ có thể dùng hết sinh mệnh bản thân, che chở, bảo hộ cô.
“Hôm nay phá lệ thôi,” Thường Trạm thấy cô vẫn luôn đào kem ăn, nhịn không được nói, “Sau không được ăn nhiều như vậy, nhiều nhất một phần ba thôi, nữ sinh ăn lạnh nhiều không tốt đối với thân thể.”
“Vâng.” Nghe những lời này, Đường Quả cười cong đôi mắt, lại chôn đầu đào kem ăn.
Thường Trạm nhớ tới nghe được một ít lời nói từ Ngụy Lượng cùng Tả Nhiên, nói cô sớm đã không phải là cô, thì ra cô ấy, đã bị bọn họ hại chết.
Anh nghĩ trong lòng, người anh nhận thức chính là cô gái này, người ở trước mắt anh.
Cô gái này, mê hoặc anh.
Cô đã báo thù, còn làm nhiều chuyện như vậy, chuyện mà rất nhiều người đều làm không được, bao gồm chính anh.
Đường Quả ở đại học trôi qua thuận lợi, đặc biệt ở thế giới danh nhân, lời đồn người sáng lập quỹ hội, đến nay trợ giúp những người chịu đủ lời đồn vô tội, đánh qua rất nhiều kiện tụng.
Cơ hồ mỗi một hồi đều thuận lợi, người trường học, biết có một tân sinh tên Đường Quả rất là kinh ngạc, bọn họ vội vàng tỉnh lại, kiểm điểm chính mình gần đây có trộm nghị luận nói bậy ai hay không. Đặc biệt là cái loại nói bậy không có chứng cứ.
Ngày Đường Quả đến báo danh, đại học một mảnh hài hòa, cơ hồ không ai lại lén nghị luận ai không phải.
Có mấy giáo sư tương đối đặc thù, đối với hết thảy này rất là vừa lòng. Bởi vì bọn họ là đối tượng sinh viên giễu cợt, một giáo sư toán học, bởi vì hói đầu, luôn bị đám sinh viên lén giễu cợt, loại chuyện này, không thể trực tiếp giáo huấn, bọn sinh viên không dễ trêu chọc.
Có một nữ giáo sư, bởi vì dáng người tương đối đầy đặn, có không ít sinh viên nam thích lén trộm nghị luận.
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Sắc mặt Thường Trạm có chút không được tự nhiên, sau đó nói, “Chờ em thi đậu đến trường học anh.”
“Còn có gì khác không?”
“Cùng nhau vượt qua thời gian đại học.”
“Sau đó không có gì nữa sao?”
Thường Trạm bị ánh mắt chuyên chú Đường Quả nhìn, sắc mặt rất không được tự nhiên, lỗ tai đều đỏ lên.
Đối diện ánh mắt cô chờ mong, anh hơi có chút bất đắc dĩ, vẫn nói, “Chờ em trở thành bạn gái của anh, có thể chứ?”
“Đương nhiên có thể.” Rốt cuộc Đường Quả vừa lòng, buông rương hành lý Thường Trạm ra, thả đối phương rời đi, “Học trưởng, vậy anh muốn chuẩn bị thổ lộ cùng em như thế nào, bằng không em cũng sẽ không làm bạn gái anh.”
Năm thứ hai, Đường Quả thi đậu cùng trường đại học Thường Trạm, Thường Trạm thổ lộ cùng cô.
Ngày đó, lần đầu tiên anh chân chính nắm tay cô, dẫn người mình yêu đi tiệm kem, mua cho cô mấy chục loại vị kem, một khẩu vị một muỗng, đem một chén kem lớn đặt ở trước mặt cô. Thổ lộ cùng cô, muốn cô làm bạn gái anh, anh nguyện ý nắm tay cô, cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.
Anh còn nói, “Anh sẽ bảo hộ em cả đời.”
“Học trưởng sợ là quên mất sự lợi hại của em.” Đường Quả đào một muỗng kem ăn, rất là kiêu ngạo nói.
Thường Trạm nhớ tới chuyện cô làm, vội vàng gật đầu, “Không có quên,” dừng một chút, anh vẫn một bộ thâm tình nói, trên mặt lãnh khốc treo vài phần ý cười, “Nhưng anh muốn bảo hộ em.”
Cứ việc biết cô lợi hại cỡ nào, nhưng anh vẫn muốn che chở cô.
Ai nói người lợi hại không cần bảo hộ?
Không cần bảo hộ, người thoạt nhìn rất lợi hại, đều là bởi vì đã từng bị khi dễ qua, không có người bảo hộ, nên mới có thể trở nên rất lợi hại.
Thời điểm cô nhỏ yếu, anh không có cơ hội bảo hộ cô, chỉ có thể dùng hết sinh mệnh bản thân, che chở, bảo hộ cô.
“Hôm nay phá lệ thôi,” Thường Trạm thấy cô vẫn luôn đào kem ăn, nhịn không được nói, “Sau không được ăn nhiều như vậy, nhiều nhất một phần ba thôi, nữ sinh ăn lạnh nhiều không tốt đối với thân thể.”
“Vâng.” Nghe những lời này, Đường Quả cười cong đôi mắt, lại chôn đầu đào kem ăn.
Thường Trạm nhớ tới nghe được một ít lời nói từ Ngụy Lượng cùng Tả Nhiên, nói cô sớm đã không phải là cô, thì ra cô ấy, đã bị bọn họ hại chết.
Anh nghĩ trong lòng, người anh nhận thức chính là cô gái này, người ở trước mắt anh.
Cô gái này, mê hoặc anh.
Cô đã báo thù, còn làm nhiều chuyện như vậy, chuyện mà rất nhiều người đều làm không được, bao gồm chính anh.
Đường Quả ở đại học trôi qua thuận lợi, đặc biệt ở thế giới danh nhân, lời đồn người sáng lập quỹ hội, đến nay trợ giúp những người chịu đủ lời đồn vô tội, đánh qua rất nhiều kiện tụng.
Cơ hồ mỗi một hồi đều thuận lợi, người trường học, biết có một tân sinh tên Đường Quả rất là kinh ngạc, bọn họ vội vàng tỉnh lại, kiểm điểm chính mình gần đây có trộm nghị luận nói bậy ai hay không. Đặc biệt là cái loại nói bậy không có chứng cứ.
Ngày Đường Quả đến báo danh, đại học một mảnh hài hòa, cơ hồ không ai lại lén nghị luận ai không phải.
Có mấy giáo sư tương đối đặc thù, đối với hết thảy này rất là vừa lòng. Bởi vì bọn họ là đối tượng sinh viên giễu cợt, một giáo sư toán học, bởi vì hói đầu, luôn bị đám sinh viên lén giễu cợt, loại chuyện này, không thể trực tiếp giáo huấn, bọn sinh viên không dễ trêu chọc.
Có một nữ giáo sư, bởi vì dáng người tương đối đầy đặn, có không ít sinh viên nam thích lén trộm nghị luận.