Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút!

Chương 1114: Lóe hôn thiên kim ( 100 )

Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Nên nhớ kỹ, các người đều lớn rồi, phải học được tự mình giải quyết khó khăn.”

Nói xong, liền cắt đứt điện thoại, ôm eo vợ nhỏ, chuẩn bị xuống đáy biển chơi.

Người phòng làm việc, nhìn điện thoại bị cắt đứt đầy khổ não.

“Thế nào?”

“Ông chủ hỏi, không có anh ta, chúng ta có thể chết hay không, tôi nói sẽ không, anh ta lại nói, anh ta không phải ba chúng ta, không thể có khó khăn liền tìm anh ta, còn nói chúng ta đều lớn rồi, phải học được tự mình giải quyết phiền toái. Oa… Tôi thật sự không nghĩ lớn lên.”

Các đồng sự: “…” Ông chủ lấy cớ thật tốt, cho rằng bọn họ không ở trong vòng bạn bè, là không biết mỗi ngày anh ta dạo chơi cùng bạn gái xinh đẹp sao?

Thấy sắc quên nghĩa, sắc đẹp lầm người, không làm việc đàng hoàng… Có mỹ nhân, quên giang sơn.

Ngày tháng của Đường Quả rất không tồi, ngày tháng của Tiền Bối Bối rất không tốt.

Mới mấy tháng đầu, cô ta không ra khỏi cửa, không nhận điện thoại, tránh được không ít phiền toái. Nhưng bởi vì mang thai, lại không có đi làm, hơn nữa các loại chuyện phiền toái, luôn làm cô ấy cảm thấy trong lòng bất an.

Ban đầu, mỗi ngày Lạc Diệc Thành có an ủi, khuyên bảo cô, sau đó Lạc Diệc Thành công việc mệt mỏi, trở về ngã đầu liền ngủ, hai người giao lưu tương đối thiếu.

Bất quá, mỗi một lần cô nhắc nhở, Lạc Diệc Thành sẽ xin lỗi gì đó với cô. Trong lòng cô cũng an tâm rất nhiều, mắt thấy còn hai tháng đứa nhỏ liền sinh ra, cô không khỏi hỏi, bọn họ khi nào làm hôn lễ, chỗ mẹ Lạc, thế nào.

“Bối Bối, trước em đừng có gấp, ngày mai anh trở về thương lượng cùng mẹ anh.”

“Được.”

Ngày hôm sau, Lạc Diệc Thành trở về biệt thự đã lâu không về.

Mẹ Lạc nhìn anh, không có ý tứ mắng hắn, hắn nói, “Mẹ, Bối Bối còn hai tháng liền sinh.”

“Tôi biết, tính ngày tháng thế nào.” Mẹ Lạc mặt không biểu tình nói, “Sao nào, hôm nay cuối cùng nhớ tới về nhà sao?”

“Mẹ, mẹ còn tức giận sao?”

Mẹ Lạc ngẩng đầu, nhìn Lạc Diệc Thành, “Anh là con tôi, tôi có thể tức giận bao lâu? Nói đi, lần này anh trở về, có chuyện gì.”

“Mẹ, mẹ xem Bối Bối sắp sinh, có phải nên bổ túc một cái hôn lễ hay không.”

Hôn lễ không có cha mẹ hai bên, vậy không gọi là hôn lễ. Chỉ cần có mặt cha mẹ hai bên, hắn cùng Bối Bối mới chân chính kết hôn.

Mẹ Lạc cười lạnh trong lòng, nói, “Diệc Thành, anh thật sự muốn kết hôn cùng Tiền Bối Bối?”

“Đúng vậy, mẹ, con không thể bỏ lỡ cô ấy.”

“Diệc Thành, anh có nghĩ tới hay không, chúng bây bỏ lỡ, kỳ thật không trách được bất cứ ai, là chúng bây không kiên định lẫn nhau. Nếu cô ta sớm phản kháng, chúng bây đã kết hôn. Nếu anh kiên trì một chút, có lẽ cũng sẽ ở bên nhau.”

“Con biết sai rồi, mẹ, cho nên con mới cùng Bối Bối ở bên nhau một lần nữa, quyết định không rời xa nhau.”

Thấy Lạc Diệc Thành không hiểu ý tứ mình, mẹ Lạc cũng không khuyên, nói, “Làm hôn lễ có thể, bất quá, tôi có điều kiện.”

“Mẹ, mẹ nói đi.”

Mẹ Lạc hít sâu một hơi, “Về sau cái nhà này, tôi quản, chờ trăm năm sau, tôi giao cho anh.”

“Mẹ, ý tứ…”

“Ý tứ quyền to tài chính, tạm thời giao cho tôi, anh kiếm tiền, ngoài chi tiêu của anh, đều giao hết cho tôi, từ tôi phân phối. Mẹ anh là người thế nào, chẳng lẽ Diệc Thành anh còn không hiểu biết, sợ tôi lấy hết hay sao?”

Mẹ Lạc cười nói, “Tôi cũng không thiếu tiền, lúc trước Tiểu Quả mang theo tôi nhập cổ thị, đầu tư các loại, kiếm được lời không ít, còn đầu tư chút tiền cho anh rể anh mở trại nuôi heo, có cổ phần, không thiếu tiền.”

 

back top