Editor: Trúc Diệp Thanh
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
Đương nhiên, không có gọi được, Đường Quả đã đổi số điện thoại mới.
Sau khi trở về, Đường Quả chuẩn bị kết hôn cùng Cổ Diệp.
Cổ Diệp tới cửa, trong tay cầm một chồng văn kiện thật dày.
Thời điểm người Đường gia còn chưa mở miệng, anh đẩy chồng văn kiện cho người Đường gia xem.
Người Đường gia sau khi xem xong, trong lòng vô cùng chấn động. Ánh mắt Đường Minh Đường Phong nhìn Cổ Diệp, một bộ biểu tình tên này điên rồi đi? Cư nhiên đem tài sản, cổ phần trên danh nghĩa, đều chuyển tới trên danh nghĩa em gái bọn họ.
Đây là muốn dũng khí bao lớn?
Không xem không biết, tên này thật biết kiếm tiền, rất nhiều cửa hiệu cùng bất động sản thành thị trong nước đều có mặt tiền, ở nước ngoài còn có vài căn biệt thự, thậm chí còn có hầm rượu.
Đây… Có tiền được nhiêu tiền, rốt cuộc moi bao nhiêu người vậy?
Nhưng hiện tại, đều là của em gái bọn họ.
Ba mẹ Đường nhìn nhau, nói, “Tiểu Cổ, cảm tình mấy năm nay cháu cùng Quả Quả, chúng ta đều nhìn thấy, kỳ thật cháu không cần phải làm như vậy.” Đường gia bọn họ không thiếu tiền, tuy rằng những thứ này bất cứ ai đều sẽ động tâm.
“Hai đứa thích nhau là được, hơn nữa đối tốt với nhau đều rất quan trọng, chỉ cần sau này yêu thương, tôn trọng, đối tốt với Tiểu Quả là được. Nhân phẩm của cháu, ta tin tưởng.” Ba Đường nói, “Hơn nữa, con gái Đường gia chúng ta, kỳ thật không hiếm lạ những này, thành ý cháu chúng ta đã thấy được.”
“Nhưng cháu muốn đưa.” Cổ Diệp nói, “Trước khi gặp được Tiểu Quả, hứng thú duy nhất của cháu là kiếm tiền, có thể là khi còn nhỏ nghèo nên sợ. Nhưng kiếm được tiền, lại không biết xài như thế nào, cuối cùng chỉ có thể tiền sinh tiền, hiện tại có Tiểu Quả, cháu biết được nên xài tiền như thế nào, chính là đem hết cho Tiểu Quả xài. Chỉ cần cô ấy vui vẻ, cháu liền vui vẻ.”
Đường Minh cùng Đường Phong nhìn nhau, má ơi, cái Cổ moi moi này, rõ ràng là một Cổ bảo bảo, bảo bối đó.
Chỉ biết kiếm tiền, không biết tiêu tiền.
“Ba mẹ, hai người đừng khuyên nữa, mọi người không hiếm lạ, con hiếm lạ.” Đường Quả ôm chồng văn kiện trước mặt về mình, nói “Về sau đồ của Cổ luật sư đều thuộc về con, anh ấy cũng thuộc về con.”
Trên mặt Cổ Diệp tràn đầy nụ cười hạnh phúc, anh chờ những lời này, thật đã chờ rất lâu.
Đối với anh, mọi thứ đều là của Quả Quả, anh cũng là của Quả Quả.
Tổ chức hôn lễ, khẳng định mất nhiều thời gian chuẩn bị.
Trước đó, chị cả Lạc gọi điện cho Đường Quả, “Tiểu Quả, em bớt chút thời gian lại đây một chuyến đi, căn biệt thự kia vốn là trên danh nghĩa em, mẹ nói cùng chị rồi, xem em muốn biệt thự, hay mẹ gửi tiền cho em, đem biệt thự chuyển tới trên danh nghĩa mẹ.”
“Mọi người thích cứ ở đi.” Đường Quả nói.
“Sao có thể, Tiểu Quả, lại đây đi, hiện tại rất nhiều tình huống không giống nhau, chúng ta đều cảm thấy có lỗi với em, không giải quyết trong lòng bất an.”
Đường Quả trả lời, “Vậy được, ngày mai em đến, nhiều năm không gặp mọi người, dì Lạc có khỏe không?”
“Còn tốt, thân thể đều không tồi, chính là có chút nhớ em.”
Ngày hôm sau, Đường Quả đi biệt thự.
Mẹ Lạc lôi kéo cô nói rất nhiều lời, lại hỏi chuyện Cổ Diệp.
“Cổ Diệp người không tồi, mấy năm nay chúng con đi du ngoạn nơi nơi. Sắp tới liền kết hôn, dì Lạc không cần lo lắng, anh ấy còn đem hết thảy tài sản danh nghĩa đều chuyển cho con. Anh ấy là một người rất yêu tiền, cái này đủ để chứng minh anh ấy thiệt tình.”
“Con cũng cảm nhận được, cảm giác được yêu thương.”
Lời này mẹ Lạc cùng chị cả Lạc nghe được, trong lòng đau xót, cũng không có thành kiến gì đối với Cổ Diệp, người ta tốt hơn Lạc Diệc Thành nhà họ, có thể làm sao bây giờ?