Mới đầu Tiêu Lãng phát hiện Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia, vìk ích động nên không nghĩ nhiều. Mãi khi thảo đằng thần hồn màu tím dò xét có hai Chiến Vương cảnh núp sau lưng bốn người mới giật mình tỉnh lại. Tiêu Lãng nghĩ kỹ, lập tức xác định đây là một cái bẫy, cạm bẫy với mục tiêu là hắn.
Quân Thần Độc Cô Hành ở Bắc Cương bố trí siêu cấp đại chiến, nếu đã là siêu cấp đại chiến chắc cần sử dụng nhiều tài lực vật lực nhân lực, chắc chắn Tả gia sẽ nhận được tin tức.
Vào phút mấu chốt như vậy, Tả gia không có khả năng khiến bốn công tử, tiểu thư, trèo non lội suối đi đến Tử Vong sơn mạch phía nam, còn xuất động nhiều cường giả bảo vệ. Mặc dù Tử Vong sơn mạch rất nguy hiểm nhưng không đến mức xuất động mấy trăm người đi? Quan trọng nhất là xuất động hai Chiến Vương cảnh. Cường giả Chiến Vương cảnh không dễ hành động. Nhưg lúc trước tại Lạc Hà sơn mạch, Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia chỉ mang hơn hai mươi người, có một cường giả Chiến Tôn cảnh, mặc dù ở đó cách đế đô rất gần.
Tử Vong sơn mạch cách đế đô xa xôi, không dùng công cụ bay, khoái mã chạy đi mười ngày, nửa tháng. Nhiều người như vậy, còn có hai tiểu thư yểu điệu thì tốc độ càng chậm. Thêm nữa rèn luyện cần gì đến Tử Vong sơn mạch? Huyền thú nơi này cơ bản là tứ, ngũ giai, Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia có chút thực lực làm gì được?
Mọi chuyện đều biểu minh nhóm người này không phải tiến vào rèn luyện, càng không thể nào là đi chơi. Khiến Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia lộ liễu xuất hiện không cần nói cũng biết mục đích, chính là vì Tiêu Lãng gần đây xuất hiện tại Tử Vong sơn mạch.
Tiêu Lãng cho thế nhân tin tức là hắn đang ẩn núp trong Tử Vong sơn mạch tu luyện. ở trong mắt mọi người, Tiêu Lãng là người điên. Tiêu Lãng quay về đế đô, một đường đạp các công tử ca leo lên trên, hoàn toàn không dựa theo lẽ thường, không để ý hậu quả. Cuối cùng Tiêu Lãng còn ra tay giết người của gia tộc mình, thậm chí là trưởng bối gia tộc, có thể nói là mất trí phát cuồng. Người như vậy còn có bản năng, ý thức chiến đấu cực kỳ khủng bố. Quan trọng hơn, Tiêu Lãng có một thần hồn nghịch thiên.
Nếu Tiêu Lãng trưởng thành trước mắt các đại gia tộc thì có lẽ mọi người không kinh khủng như vậy, vì có thể khống chế. Nhưng Tiêu Lãng biến mất, hai lần lộ mặt đều là tức giận đánh chết mấy người.
Tả gia và Tiêu Lãng có thù lớn, đương nhiên chỉ có Tả gia cho rằng như vậy. Cho nên hễ có cơ hội là Tả gia tuyệt đối sẽ không mặc kệ kình địch có tiềm lực nghịch thiên sống sót. Thến nên Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia tới Tử Vong sơn mạch.
Mặc kệ là ý của Tả Phàm ở đế đô hay Tả Bình Bình xa tại Bắc Cương, dù sao bây giờ Tiêu Lãng rất tức giận.
Tiêu Lãng không gây chuyện với Tả gia vậy mà Tả gia muốn thiết kế chôn sống hắn?
Mấy trăm người? Hơn hai mươi Chiến Tôn cảnh? Hai Chiến Vương cảnh?
Vậy thì sao?
Giờ phút này, nếu Tiêu Lãng muốn giết người thì không khó khăn gì, cho nên hắn chậm rãi thụt lùi, tiềm hành xung quanh. Tiêu Lãng lợi dụng thảo đằng thần hồn màu tím liên tục tra xét để tránh có cường giả núp dâu đó.
Nửa canh giờ sau, Tiêu Lãng trở về chỗ cũ, không dò xét ra có cường giả nào khác, Tả gia chỉ phái những người này. Nhưng nhiều người như vậy, còn có hai Chiến Vương cảnh ẩn núp, nếu Tiêu Lãng đột nhiên xuất hiện tập kích giết người thì chắc chắn sẽ bị hai Chiến Vương cảnh giết chết.
Tiêu Lãng liếc trộm đám người, càng thêm xác định đây là một cái bẫy. Bởi vì nhiều người như vậy vây quanh một con Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư nửa canh giờ vẫn chưa giết chết, dù Chiến Vương cảnh không ra tay nhưng hai mươi Chiến Tôn cảnh là đủ rồi. Hơn hai trăm người làm ầm ĩ, mục đích không cần nói cũng biết, hiển nhiên đang hấp dẫn người xung quanh.
- Tiếp tục chơi đi, gia có kiên nhẫn.
Tiêu Lãng chậm rãi lùi lại, xem tình huống này thì người Tả gia kéo dài ít nhất hai canh giờ mới giết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư.
Tiêu Lãng lùi đến hang động, chậm rãi ăn lương khô. Tiêu Lãng không dám ăn thịt nướng, sợ có Trinh sát phát hiện khói tìm tới. tại
Ăn uống no nê, Tiêu Lãng lười biếng lẻn qua, một đường khống chế thảo đằng thần hồn màu tím tra xét khắp nơi, kết quả phát hiện một đoàn mạo hiểm giả bị người Tả gia hấp dẫn qua. Tiêu Lãng lén đi theo, còn tưởng đoàn mạo hiểm giả hơn mười người làm được gì, kết quả từ xa cảm nhận khí thế bên kia lập tức bỏ chạy.
Người Tả gia vẫn đang diễn kịch, mấy trăm người liên tục quát to, chỉ vây quanh. Mấy người Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia nhàn nhã nướng thịt ăn. Khuôn mặt tuyệt đẹp của Tả Hi, tiểu thư của Tả gia lộ vẻ mệt mỏi, đôi mắt thu thủy nhìn bốn phía, hơi sốt ruột.
Tiêu Lãng không vội không hoảng ẩn nấp trong lùm cây, bắt đầu khoanh chân tu luyện, để xem bọn họ chơi đến khi nào. Dù sao Tiêu Lãng có thời gian, thời cơ không thích hợp thì hắn có thể chờ.
Người Tả gia vây quanh Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư nguyên buổi chiều. Đến hoàng hôn bảy, tám Chiến Tôn cảnh mới ra tay, chiêu thức dứt khoát giết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư đã đầy vết thương. Võ giả ra tay toàn là tinh anh của Tả gia, lực công kích kinh người. Thân thể khổng lò của Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư bị lột da, rút huyền tinh. Một huyền tinh to cỡ nắm tay, màu tím giao cho Tả Minh, công tử của Tả gia. Một đám người quay trở về.
Tiêu Lãng tiếp tục núp tại chỗ, chờ đám người Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia đi hết, hai Chiến Vương cảnh ẩn núp cũng đi theo, hắn mới khống chế thảo đằng thần hồn màu tím lén chui ra nuốt thân thể Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư khổng lồ.
Thảo đằng thần hồn màu tím nuốt nửa canh giờ mới ăn hết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư thân hình to bự. Huyền khí đi qua, phóng Huyền thú ra ngoài đập nát xương cốt, chạy theo đội ngũ Tả gia.
Trên đường đều có Trinh sát, rõ ràng người Tả gia phòng ngừa có kẻ bám theo truy tung đến chỗ ở của họ.
Tiêu Lãng có thảo đằng thần hồn màu tím trợ giúp, có thể trước tiên dò xét ra Trinh sát mai phục, dễ dàng tránh đi. Tiêu Lãng phát hiện một Trinh sát Chiến Suất cảnh bên cạnh bụi cỏ một khu đất trống.
Tiêu Lãng định vòng qua nhưng lòng chợt máy động, nhớ đến Thuật Tiềm Phục. Tiêu Lãng quyết định thử xem Thuật Tiềm Phục có thể tránh khỏi võ giả Chiến Suất cảnh tra xét không? Dù sao Tiêu Lãng có thể dễ dàng giết chết Chiến Suất cảnh.
Tiêu Lãng vận chuyển Thuật Tiềm Phục , hoàn toàn biến mất tại chỗ. Tiêu Lãng nhẹ nhàng như bươm bướm bay tới trước, mỗi bước chân nhẹ nhàng chạm mặt đất, thân thể vọt ra xa mấy thước, thanh âm rất nhỏ.
Kết quả rất thành công!
Mặc dù nghe tiếng vang nho nhỏ nhưng Trinh sát Chiến Suất cảnh cảm ứng bốn phía rồi núp trở về bụi cỏ. Tiêu Lãng không giết Trinh sát Chiến Suất cảnh, tiếp tục chạy đi.
Mấy trăm người đi trong núi rừng, Tiêu Lãng nhẹ nhàng đuổi theo từ dấu vết để lại dưới đất. Cuối cùng khi trời tối đen, Tiêu Lãng tìm đến doanh địa của Tả gia.
Đó là một sơn cốc nhỏ, chỉ có thể đi vào từ một hướng. Trong góc có một cái ao nhỏ, là mạch nước ngầm đọng lại, nước trong veo, bên trong có nhiều cá tôm.
Doanh địa Tả gia trú đóng ở bên hồ nước, dựng lên bảy, tám cái lều đơn giản. Lúc này người Tả gia chia thành hai đoàn ngồi bên cạnh hai đống lửa.
Tiêu Lãng cười gian, dò xét bốn phía, một lát sau hắn trở lại bên ngoài sơn cốc, vẻ mặt hưng phấn.
Chỉ có thể vào sơn cốc từ một hướng, cửa sơn cốc đều là Trinh sát Tả gia. Ba mặt núi cũng có mấy Trinh sát ẩn núp. Nếu kẻ địch muốn tấn công thì chỉ có thể đi vào từ chính diện, có thể nói dễ thủ khó công.
Nhưng đối với Tiêu Lãng có Thuật Tiềm Phục , có thể đi dưới lòng đất thì chỗ này xem như không có ai canh gác.
Tiêu Lãng nhìn bầu trời ráng đỏ dần tối sầm, mỉm cười. Tiêu Lãng quyết định chờ trời hoàn toàn tối thì ra tay.
Quân Thần Độc Cô Hành ở Bắc Cương bố trí siêu cấp đại chiến, nếu đã là siêu cấp đại chiến chắc cần sử dụng nhiều tài lực vật lực nhân lực, chắc chắn Tả gia sẽ nhận được tin tức.
Vào phút mấu chốt như vậy, Tả gia không có khả năng khiến bốn công tử, tiểu thư, trèo non lội suối đi đến Tử Vong sơn mạch phía nam, còn xuất động nhiều cường giả bảo vệ. Mặc dù Tử Vong sơn mạch rất nguy hiểm nhưng không đến mức xuất động mấy trăm người đi? Quan trọng nhất là xuất động hai Chiến Vương cảnh. Cường giả Chiến Vương cảnh không dễ hành động. Nhưg lúc trước tại Lạc Hà sơn mạch, Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia chỉ mang hơn hai mươi người, có một cường giả Chiến Tôn cảnh, mặc dù ở đó cách đế đô rất gần.
Tử Vong sơn mạch cách đế đô xa xôi, không dùng công cụ bay, khoái mã chạy đi mười ngày, nửa tháng. Nhiều người như vậy, còn có hai tiểu thư yểu điệu thì tốc độ càng chậm. Thêm nữa rèn luyện cần gì đến Tử Vong sơn mạch? Huyền thú nơi này cơ bản là tứ, ngũ giai, Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia có chút thực lực làm gì được?
Mọi chuyện đều biểu minh nhóm người này không phải tiến vào rèn luyện, càng không thể nào là đi chơi. Khiến Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia lộ liễu xuất hiện không cần nói cũng biết mục đích, chính là vì Tiêu Lãng gần đây xuất hiện tại Tử Vong sơn mạch.
Tiêu Lãng cho thế nhân tin tức là hắn đang ẩn núp trong Tử Vong sơn mạch tu luyện. ở trong mắt mọi người, Tiêu Lãng là người điên. Tiêu Lãng quay về đế đô, một đường đạp các công tử ca leo lên trên, hoàn toàn không dựa theo lẽ thường, không để ý hậu quả. Cuối cùng Tiêu Lãng còn ra tay giết người của gia tộc mình, thậm chí là trưởng bối gia tộc, có thể nói là mất trí phát cuồng. Người như vậy còn có bản năng, ý thức chiến đấu cực kỳ khủng bố. Quan trọng hơn, Tiêu Lãng có một thần hồn nghịch thiên.
Nếu Tiêu Lãng trưởng thành trước mắt các đại gia tộc thì có lẽ mọi người không kinh khủng như vậy, vì có thể khống chế. Nhưng Tiêu Lãng biến mất, hai lần lộ mặt đều là tức giận đánh chết mấy người.
Tả gia và Tiêu Lãng có thù lớn, đương nhiên chỉ có Tả gia cho rằng như vậy. Cho nên hễ có cơ hội là Tả gia tuyệt đối sẽ không mặc kệ kình địch có tiềm lực nghịch thiên sống sót. Thến nên Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia tới Tử Vong sơn mạch.
Mặc kệ là ý của Tả Phàm ở đế đô hay Tả Bình Bình xa tại Bắc Cương, dù sao bây giờ Tiêu Lãng rất tức giận.
Tiêu Lãng không gây chuyện với Tả gia vậy mà Tả gia muốn thiết kế chôn sống hắn?
Mấy trăm người? Hơn hai mươi Chiến Tôn cảnh? Hai Chiến Vương cảnh?
Vậy thì sao?
Giờ phút này, nếu Tiêu Lãng muốn giết người thì không khó khăn gì, cho nên hắn chậm rãi thụt lùi, tiềm hành xung quanh. Tiêu Lãng lợi dụng thảo đằng thần hồn màu tím liên tục tra xét để tránh có cường giả núp dâu đó.
Nửa canh giờ sau, Tiêu Lãng trở về chỗ cũ, không dò xét ra có cường giả nào khác, Tả gia chỉ phái những người này. Nhưng nhiều người như vậy, còn có hai Chiến Vương cảnh ẩn núp, nếu Tiêu Lãng đột nhiên xuất hiện tập kích giết người thì chắc chắn sẽ bị hai Chiến Vương cảnh giết chết.
Tiêu Lãng liếc trộm đám người, càng thêm xác định đây là một cái bẫy. Bởi vì nhiều người như vậy vây quanh một con Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư nửa canh giờ vẫn chưa giết chết, dù Chiến Vương cảnh không ra tay nhưng hai mươi Chiến Tôn cảnh là đủ rồi. Hơn hai trăm người làm ầm ĩ, mục đích không cần nói cũng biết, hiển nhiên đang hấp dẫn người xung quanh.
- Tiếp tục chơi đi, gia có kiên nhẫn.
Tiêu Lãng chậm rãi lùi lại, xem tình huống này thì người Tả gia kéo dài ít nhất hai canh giờ mới giết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư.
Tiêu Lãng lùi đến hang động, chậm rãi ăn lương khô. Tiêu Lãng không dám ăn thịt nướng, sợ có Trinh sát phát hiện khói tìm tới. tại
Ăn uống no nê, Tiêu Lãng lười biếng lẻn qua, một đường khống chế thảo đằng thần hồn màu tím tra xét khắp nơi, kết quả phát hiện một đoàn mạo hiểm giả bị người Tả gia hấp dẫn qua. Tiêu Lãng lén đi theo, còn tưởng đoàn mạo hiểm giả hơn mười người làm được gì, kết quả từ xa cảm nhận khí thế bên kia lập tức bỏ chạy.
Người Tả gia vẫn đang diễn kịch, mấy trăm người liên tục quát to, chỉ vây quanh. Mấy người Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia nhàn nhã nướng thịt ăn. Khuôn mặt tuyệt đẹp của Tả Hi, tiểu thư của Tả gia lộ vẻ mệt mỏi, đôi mắt thu thủy nhìn bốn phía, hơi sốt ruột.
Tiêu Lãng không vội không hoảng ẩn nấp trong lùm cây, bắt đầu khoanh chân tu luyện, để xem bọn họ chơi đến khi nào. Dù sao Tiêu Lãng có thời gian, thời cơ không thích hợp thì hắn có thể chờ.
Người Tả gia vây quanh Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư nguyên buổi chiều. Đến hoàng hôn bảy, tám Chiến Tôn cảnh mới ra tay, chiêu thức dứt khoát giết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư đã đầy vết thương. Võ giả ra tay toàn là tinh anh của Tả gia, lực công kích kinh người. Thân thể khổng lò của Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư bị lột da, rút huyền tinh. Một huyền tinh to cỡ nắm tay, màu tím giao cho Tả Minh, công tử của Tả gia. Một đám người quay trở về.
Tiêu Lãng tiếp tục núp tại chỗ, chờ đám người Tả Minh, công tử của Tả gia, Tả Hi, tiểu thư của Tả gia đi hết, hai Chiến Vương cảnh ẩn núp cũng đi theo, hắn mới khống chế thảo đằng thần hồn màu tím lén chui ra nuốt thân thể Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư khổng lồ.
Thảo đằng thần hồn màu tím nuốt nửa canh giờ mới ăn hết Lục giai Huyền thú, Song Đầu Ma Sư thân hình to bự. Huyền khí đi qua, phóng Huyền thú ra ngoài đập nát xương cốt, chạy theo đội ngũ Tả gia.
Trên đường đều có Trinh sát, rõ ràng người Tả gia phòng ngừa có kẻ bám theo truy tung đến chỗ ở của họ.
Tiêu Lãng có thảo đằng thần hồn màu tím trợ giúp, có thể trước tiên dò xét ra Trinh sát mai phục, dễ dàng tránh đi. Tiêu Lãng phát hiện một Trinh sát Chiến Suất cảnh bên cạnh bụi cỏ một khu đất trống.
Tiêu Lãng định vòng qua nhưng lòng chợt máy động, nhớ đến Thuật Tiềm Phục. Tiêu Lãng quyết định thử xem Thuật Tiềm Phục có thể tránh khỏi võ giả Chiến Suất cảnh tra xét không? Dù sao Tiêu Lãng có thể dễ dàng giết chết Chiến Suất cảnh.
Tiêu Lãng vận chuyển Thuật Tiềm Phục , hoàn toàn biến mất tại chỗ. Tiêu Lãng nhẹ nhàng như bươm bướm bay tới trước, mỗi bước chân nhẹ nhàng chạm mặt đất, thân thể vọt ra xa mấy thước, thanh âm rất nhỏ.
Kết quả rất thành công!
Mặc dù nghe tiếng vang nho nhỏ nhưng Trinh sát Chiến Suất cảnh cảm ứng bốn phía rồi núp trở về bụi cỏ. Tiêu Lãng không giết Trinh sát Chiến Suất cảnh, tiếp tục chạy đi.
Mấy trăm người đi trong núi rừng, Tiêu Lãng nhẹ nhàng đuổi theo từ dấu vết để lại dưới đất. Cuối cùng khi trời tối đen, Tiêu Lãng tìm đến doanh địa của Tả gia.
Đó là một sơn cốc nhỏ, chỉ có thể đi vào từ một hướng. Trong góc có một cái ao nhỏ, là mạch nước ngầm đọng lại, nước trong veo, bên trong có nhiều cá tôm.
Doanh địa Tả gia trú đóng ở bên hồ nước, dựng lên bảy, tám cái lều đơn giản. Lúc này người Tả gia chia thành hai đoàn ngồi bên cạnh hai đống lửa.
Tiêu Lãng cười gian, dò xét bốn phía, một lát sau hắn trở lại bên ngoài sơn cốc, vẻ mặt hưng phấn.
Chỉ có thể vào sơn cốc từ một hướng, cửa sơn cốc đều là Trinh sát Tả gia. Ba mặt núi cũng có mấy Trinh sát ẩn núp. Nếu kẻ địch muốn tấn công thì chỉ có thể đi vào từ chính diện, có thể nói dễ thủ khó công.
Nhưng đối với Tiêu Lãng có Thuật Tiềm Phục , có thể đi dưới lòng đất thì chỗ này xem như không có ai canh gác.
Tiêu Lãng nhìn bầu trời ráng đỏ dần tối sầm, mỉm cười. Tiêu Lãng quyết định chờ trời hoàn toàn tối thì ra tay.