Mộc Tiểu Yêu có thai, nguyên Tiêu Đế thành sôi sục. Vô số người trông mòn con mắt chờ đợi ngày này đã quá lâu rồi. Mộc Sơn Quỷ, Mộc Ngân Hà ở lỳ trong Tiêu Đế thành không chịu đi, vô số thuốc bổ, linh dược được đưa tới, các bá chủ đều đưa lễ đến. Đây là cơ hội vuốt mông ngựa hiếm có, danh chính ngôn thuận. Đặc biệt là đám Lăng Đế, Lãnh Đế vốn hoảng sợ mất ăn mất ngủ giờ thì dâng lên chí bảo trấn tộc. Lăng Đế đạt được một thanh thần binh Chí Tôn tại mộ Long Đế, giờ hai tay đưa tới nói là cho con của Tiêu Lãng dùng.
Tiêu Lãng bế quan mười ngày mười đêm thì xuất quan, bởi vì nghe nói mình có con khiến hắn bất ngờ cảm ngộ Tình Đạo đệ ngũ cảnh Tình Sát. Sau khi xuất quan, Tiêu Lãng thậm chí không điều tra lực công kích, tình hình cụ thể của Tình Sát, hắn và một đám người vây quanh Mộc Tiểu Yêu, chiêu đãi khách tiến đến chúc mừng.
Trà Mộc đi vào hậu điện, kéo Tiêu Lãng sang một bên, kinh ngạc hỏi:
- Tiêu Lãng, ngoài thành có một võ giả tự xưng là Độc Long nói muốn đến bái kiến ngươi, bảo ngươi là chủ nhân của hắn.
Tiêu Lãng ngạc nhiên, không ngờ Độc Long thật sự muốn đi theo hắn. Tiêu Lãng lập tức cùng Trà Mộc đi ra ngoài cung điện, thấy Độc Long mặc áo lam, trông chất phát đứng tại chỗ.
Thấy Tiêu Lãng Độc Long liền quỳ một gối xuống, vẻ mặt cung kính nói:
- Độc Long tham kiến chủ nhân!
Tiêu Lãng tiến lên nâng Độc Long dậy, nhìn thẳng vào mắt gã, gật gù.
Tiêu Lãng nói với Trà Mộc:
- Sắp xếp cho Độc Long một sân riêng đi, pahsi mấy thị nữ hầu hạ hắn. Phải rồi, Độc Long, ngươi có thể khống chế độc tố trên người mình đúng không đừng độc chết thị nữ.
Tiêu Lãng nói câu này là có ẩn ý. Độc dịch trong người Độc Long là độc nhất toàn Thiên Châu, nếu không thể khống chế thì Tiêu Lãng không dám cho gã ở Tiêu Đế thành. Lỡ như toàn thành bị Độc Long độc chết thì toi rồi.
Độc Long mặt không biểu tình gật đầu, nói:
- Chủ nhân yên tâm, ta đã biến hóa, có thể tự chủ thu vàop hóng ra độc dịch, sẽ không có chút độc dịch nào tiết ra ngoài.
Tiêu Lãng yên lòng:
- Vậy là tốt rồi. Ngươi cùng Trà Mộc đi vào đi, có cái gì cần thì cứ nói với Trà Mộc.
Tiêu Lãng và linh hồn của Độc Long có chút liên hệ, loại tình huống này giống như khi hắn thuần hóa thú vương nên hắn rất yên tâm.
Vù vù vù vù vù!
Truyền tống trận ở phía xa sáng lên. Tiêu Lãng vốn định đi vào lại thấy đó là siêu cấp truyền tống trận. Tiêu Lãng lấy làm lạ đứng chờ giây lát, thấy Lãnh Đế mang theo Lãnh Tình Nhi, mấy Thiên Đế bước nhanh đi tới. Lãnh Đế thấy Tiêu Lãng đứng ở cửa thì vẻ mặt kinh ngạc và vui sướng.
Lãnh Tình Nhi thấy Tiêu Lãng thì biến sắc mặt, khó chịu quay đầu đi. Lãnh Đế trừng Lãnh Tình Nhi.
Lãnh Đế sải bước đi tới, cười chắp tay hành lễ nói:
- Tham kiến Đại Đế!
Mấy Thiên Đế sau lưng Lãnh Đế quỳ một gối hành lễ. Mặt Lãnh Tình Nhi vẫn âm trầm, không nói chuyện, không hành lễ làm Lãnh Đế rất lúng túng.
Tiêu Lãng lạnh lùng liếc Lãnh Tình Nhi, đi vào trong:
- Ừm! Đi vào đi.
Lãnh Đế mang Lãnh Tình Nhi đến vì cái gì? Tiêu Lãng biết rất rõ nguyên nhân. Tuy Lãnh Đế là Chí Tôn Thiên Đế nhưng bị Bán Thần cảnh thu sau tính sổ, giờ phút này đã không phải thành chủ Lãnh Đế thành, bá chủ đông bộ, thanh thế thua xa trước kia. Chắc Lãnh Đế đến tặng lễ, có lẽ món quà đó chính là... Đại mỹ nhân Lãnh Tình Nhi.
Tiêu Lãng không hứng thú với Lãnh Tình Nhi, tuy nhan sắc của nàng thuộc hàng số một, số hai Thiên Châu nhưng tính cách, tính tình làm hắn gia mắt. Tuy nhiên, Lãnh Tình Nhi là thiên chi linh thể, nếu có huynh đệ nào vừa mắt thì không đến nỗi lãng phí.
Tiêu Lãng giao Lãnh Đế cho Trà Mộc chiêu đãi, hắn chỉ lộ mặt vào ban đêm, tùy tiện gặp mấy đại nhân vật tiến đến chúc mừng. Tiêu Lãng không thấy Nhàn Đế đến, hỏi thăm mấy câu, nhận được tin bất ngờ.
Nhàn Đế ngộ đạo, bây giờ còn đang bế quan trên quảng trường Nhàn Đế thành.
Tiêu Lãng biết rõ ngộ đạo là thứ chỉ gặp chứ cầu không được. Hiệu quả ngộ đọa rất rõ ràng, bình thường thiên đạo sẽ tiến bộ rất lớn.
Đến nửa đêm, Tiêu Lãng nhận được tin tức Nhàn Đế đột phá, thăng lên Bán Thần cảnh.
Tin tức này khiến Thiên Châu rung chuyển. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng là ba Chí Tôn Thiên Đế có thực lực mạnh nhất, mấy chục năm qua không đột phá thành Đại Đế. Vậy mà Nhàn Đế một hơi lên đến Bán Thần cảnh? Cái này khiến Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng buồn bực muốn hộc máu.
Nhưng Tiêu Lãng quay đầu nghĩ lại mấy năm nay Nhàn Đế không nghĩ chuyện đột phá, ngày nào cũng nhàn nhã chơi, thu gom báu vật, thứ gì vui. Có lẽ chính tâm tính đó khiến Nhàn Đế đột phá thiên đạo. Có nhiều chuyện không thể dục tốc bất đạt.
Quan hệ giữa Nhàn Đế và Tiêu Lãng xem như tạm được, không quá thân thiết nhưng chưa từng đối địch. Tiêu Lãng khiến Trà Mộc chuẩn bị món quà rồi không quan tâm nữa. Tiêu Lãng đột phá tình dạo đến đệ ngũ cảnh, thân thể đạt tới đỉnh Bán Thần cảnh, ở Thiên Châu không ai dám khiêu chiến.
Tiêu Lãng quay về hậu viện, muốn xem Mộc Tiểu Yêu nhưng thấy người trong nhà ai nấy căng thẳng muốn chết. Tiêu Lãng đi vào lại bị Mộc Tiểu Yêu đuổi ra, khiến hắn cứ đi lo chuyện của mình.
Mang thai mười tháng mà giờ mới có một, hai tháng, Tiêu Lãng vòng quanh Mộc Tiểu Yêu mỗi ngày cũng không có cách nào.
Tiêu Lãng chỉ có thể lại chuẩn bị bế quan, nhưng hắn đột nhiên nhớ đến một việc, dường như Ma Thanh Thanh từng nói hắn cảm ngộ thiên đạo đến Đại Thần cảnh là có thể ngưng tụ ra thần thể?
Tiêu Lãng không biết Tình Đạo đã đạt đến Đại Thần cảnh chưa, nhưng Thiên Vũ Đại Thần nói Tình Đạo có ngũ cảnh, phải chăng ý nghĩa Thiên Vũ Đại Thần mới cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh? Đại Thần cảnh mà mới cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh thì chắc Tiêu Lãng có thể ngưng tụ ra thần thể đi?
Tiêu Lãng đi vào thiên điện của Ma Thanh Thanh, thấy nàng ngồi một mình thẫn thờ trong hậu hoa viên. Tiêu Lãng lắc đầu, cùng Ma Thanh Thanh bàn chuyện thiên đạo.
Mắt Ma Thanh Thanh sáng lên, chắc chắn nói:
- Chúc mừng ngươi, thiên đạo chia làm mười cảnh, chỉ cần cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh chính là Đại Thần cảnh. Bây giờ ngươi có thể ngưng tụ ra thần thể rồi. Chỉ cần thành công ngưng tụ thì ngươi chính là Đại Thần!
- Đại Thần...
Vẻ mặt Tiêu Lãng thổn thức, không ngờ cũng có ngày mình thành Đại Thần. Tiêu Lãng nhớ lại năm đó bị Tư Mã gia nho nhỏ đuổi theo như con chó, bây giờ có thể trở thành Đại Thần cảnh? Tiêu Lãng hoảng hốt như đang nằm mơ.
Tiêu Lãng thổn thức giây lát mới đi vào việc chính, mong chờ nhìn Ma Thanh Thanh.
Tiêu Lãng nói:
- Điện hạ, chẳng phải nàng nói có thể giúp ta ngưng tụ thần thể sao? Không có linh khí hỗn độn thì làm sao ngưng tụ được? Còn nữa, ta không biết cách ngưng tụ thần thể.
Ma Thanh Thanh thản nhiên cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha!
Ma Thanh Thanh cởi một chiếc nhẫn cực kỳ xinh đẹp từ trên tay ra đưa cho Tiêu Lãng, nói:
- Ngưng tụ thần thể cực kỳ đơn giản, chỉ cần thân thể và cảm ngộ thiên đạo đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, có linh khí hỗn độnl à có thể tự động ngưng tụ thần thể. Nhưng cần mấy tháng chậm rãi cải tạo. Thiên Châu không có linh khí hỗn độn, trong không gian giới này có một viên Tử Thánh Thạch siêu lớn, chỉ cần ngươi hấp thu hỗn độn ngọc tủy trong Tử Thánh Thạch là có thể ngưng tụ thần thể được ngay.
Tiêu Lãng nhận chiếc nhẫn, linh thức thăm dò, hút ngụm khí lạnh. Tiêu Lãng từng thấy nhiều Tử Thánh Thạch, thảo đằng thần hồn màu lam đã nuốt mấy trăm Tử Thánh Thạch, nhưng hắn chưa từng thấy cái nào lớn như vậy.
Tiêu Lãng bế quan mười ngày mười đêm thì xuất quan, bởi vì nghe nói mình có con khiến hắn bất ngờ cảm ngộ Tình Đạo đệ ngũ cảnh Tình Sát. Sau khi xuất quan, Tiêu Lãng thậm chí không điều tra lực công kích, tình hình cụ thể của Tình Sát, hắn và một đám người vây quanh Mộc Tiểu Yêu, chiêu đãi khách tiến đến chúc mừng.
Trà Mộc đi vào hậu điện, kéo Tiêu Lãng sang một bên, kinh ngạc hỏi:
- Tiêu Lãng, ngoài thành có một võ giả tự xưng là Độc Long nói muốn đến bái kiến ngươi, bảo ngươi là chủ nhân của hắn.
Tiêu Lãng ngạc nhiên, không ngờ Độc Long thật sự muốn đi theo hắn. Tiêu Lãng lập tức cùng Trà Mộc đi ra ngoài cung điện, thấy Độc Long mặc áo lam, trông chất phát đứng tại chỗ.
Thấy Tiêu Lãng Độc Long liền quỳ một gối xuống, vẻ mặt cung kính nói:
- Độc Long tham kiến chủ nhân!
Tiêu Lãng tiến lên nâng Độc Long dậy, nhìn thẳng vào mắt gã, gật gù.
Tiêu Lãng nói với Trà Mộc:
- Sắp xếp cho Độc Long một sân riêng đi, pahsi mấy thị nữ hầu hạ hắn. Phải rồi, Độc Long, ngươi có thể khống chế độc tố trên người mình đúng không đừng độc chết thị nữ.
Tiêu Lãng nói câu này là có ẩn ý. Độc dịch trong người Độc Long là độc nhất toàn Thiên Châu, nếu không thể khống chế thì Tiêu Lãng không dám cho gã ở Tiêu Đế thành. Lỡ như toàn thành bị Độc Long độc chết thì toi rồi.
Độc Long mặt không biểu tình gật đầu, nói:
- Chủ nhân yên tâm, ta đã biến hóa, có thể tự chủ thu vàop hóng ra độc dịch, sẽ không có chút độc dịch nào tiết ra ngoài.
Tiêu Lãng yên lòng:
- Vậy là tốt rồi. Ngươi cùng Trà Mộc đi vào đi, có cái gì cần thì cứ nói với Trà Mộc.
Tiêu Lãng và linh hồn của Độc Long có chút liên hệ, loại tình huống này giống như khi hắn thuần hóa thú vương nên hắn rất yên tâm.
Vù vù vù vù vù!
Truyền tống trận ở phía xa sáng lên. Tiêu Lãng vốn định đi vào lại thấy đó là siêu cấp truyền tống trận. Tiêu Lãng lấy làm lạ đứng chờ giây lát, thấy Lãnh Đế mang theo Lãnh Tình Nhi, mấy Thiên Đế bước nhanh đi tới. Lãnh Đế thấy Tiêu Lãng đứng ở cửa thì vẻ mặt kinh ngạc và vui sướng.
Lãnh Tình Nhi thấy Tiêu Lãng thì biến sắc mặt, khó chịu quay đầu đi. Lãnh Đế trừng Lãnh Tình Nhi.
Lãnh Đế sải bước đi tới, cười chắp tay hành lễ nói:
- Tham kiến Đại Đế!
Mấy Thiên Đế sau lưng Lãnh Đế quỳ một gối hành lễ. Mặt Lãnh Tình Nhi vẫn âm trầm, không nói chuyện, không hành lễ làm Lãnh Đế rất lúng túng.
Tiêu Lãng lạnh lùng liếc Lãnh Tình Nhi, đi vào trong:
- Ừm! Đi vào đi.
Lãnh Đế mang Lãnh Tình Nhi đến vì cái gì? Tiêu Lãng biết rất rõ nguyên nhân. Tuy Lãnh Đế là Chí Tôn Thiên Đế nhưng bị Bán Thần cảnh thu sau tính sổ, giờ phút này đã không phải thành chủ Lãnh Đế thành, bá chủ đông bộ, thanh thế thua xa trước kia. Chắc Lãnh Đế đến tặng lễ, có lẽ món quà đó chính là... Đại mỹ nhân Lãnh Tình Nhi.
Tiêu Lãng không hứng thú với Lãnh Tình Nhi, tuy nhan sắc của nàng thuộc hàng số một, số hai Thiên Châu nhưng tính cách, tính tình làm hắn gia mắt. Tuy nhiên, Lãnh Tình Nhi là thiên chi linh thể, nếu có huynh đệ nào vừa mắt thì không đến nỗi lãng phí.
Tiêu Lãng giao Lãnh Đế cho Trà Mộc chiêu đãi, hắn chỉ lộ mặt vào ban đêm, tùy tiện gặp mấy đại nhân vật tiến đến chúc mừng. Tiêu Lãng không thấy Nhàn Đế đến, hỏi thăm mấy câu, nhận được tin bất ngờ.
Nhàn Đế ngộ đạo, bây giờ còn đang bế quan trên quảng trường Nhàn Đế thành.
Tiêu Lãng biết rõ ngộ đạo là thứ chỉ gặp chứ cầu không được. Hiệu quả ngộ đọa rất rõ ràng, bình thường thiên đạo sẽ tiến bộ rất lớn.
Đến nửa đêm, Tiêu Lãng nhận được tin tức Nhàn Đế đột phá, thăng lên Bán Thần cảnh.
Tin tức này khiến Thiên Châu rung chuyển. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng là ba Chí Tôn Thiên Đế có thực lực mạnh nhất, mấy chục năm qua không đột phá thành Đại Đế. Vậy mà Nhàn Đế một hơi lên đến Bán Thần cảnh? Cái này khiến Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng buồn bực muốn hộc máu.
Nhưng Tiêu Lãng quay đầu nghĩ lại mấy năm nay Nhàn Đế không nghĩ chuyện đột phá, ngày nào cũng nhàn nhã chơi, thu gom báu vật, thứ gì vui. Có lẽ chính tâm tính đó khiến Nhàn Đế đột phá thiên đạo. Có nhiều chuyện không thể dục tốc bất đạt.
Quan hệ giữa Nhàn Đế và Tiêu Lãng xem như tạm được, không quá thân thiết nhưng chưa từng đối địch. Tiêu Lãng khiến Trà Mộc chuẩn bị món quà rồi không quan tâm nữa. Tiêu Lãng đột phá tình dạo đến đệ ngũ cảnh, thân thể đạt tới đỉnh Bán Thần cảnh, ở Thiên Châu không ai dám khiêu chiến.
Tiêu Lãng quay về hậu viện, muốn xem Mộc Tiểu Yêu nhưng thấy người trong nhà ai nấy căng thẳng muốn chết. Tiêu Lãng đi vào lại bị Mộc Tiểu Yêu đuổi ra, khiến hắn cứ đi lo chuyện của mình.
Mang thai mười tháng mà giờ mới có một, hai tháng, Tiêu Lãng vòng quanh Mộc Tiểu Yêu mỗi ngày cũng không có cách nào.
Tiêu Lãng chỉ có thể lại chuẩn bị bế quan, nhưng hắn đột nhiên nhớ đến một việc, dường như Ma Thanh Thanh từng nói hắn cảm ngộ thiên đạo đến Đại Thần cảnh là có thể ngưng tụ ra thần thể?
Tiêu Lãng không biết Tình Đạo đã đạt đến Đại Thần cảnh chưa, nhưng Thiên Vũ Đại Thần nói Tình Đạo có ngũ cảnh, phải chăng ý nghĩa Thiên Vũ Đại Thần mới cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh? Đại Thần cảnh mà mới cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh thì chắc Tiêu Lãng có thể ngưng tụ ra thần thể đi?
Tiêu Lãng đi vào thiên điện của Ma Thanh Thanh, thấy nàng ngồi một mình thẫn thờ trong hậu hoa viên. Tiêu Lãng lắc đầu, cùng Ma Thanh Thanh bàn chuyện thiên đạo.
Mắt Ma Thanh Thanh sáng lên, chắc chắn nói:
- Chúc mừng ngươi, thiên đạo chia làm mười cảnh, chỉ cần cảm ngộ đến đệ ngũ cảnh chính là Đại Thần cảnh. Bây giờ ngươi có thể ngưng tụ ra thần thể rồi. Chỉ cần thành công ngưng tụ thì ngươi chính là Đại Thần!
- Đại Thần...
Vẻ mặt Tiêu Lãng thổn thức, không ngờ cũng có ngày mình thành Đại Thần. Tiêu Lãng nhớ lại năm đó bị Tư Mã gia nho nhỏ đuổi theo như con chó, bây giờ có thể trở thành Đại Thần cảnh? Tiêu Lãng hoảng hốt như đang nằm mơ.
Tiêu Lãng thổn thức giây lát mới đi vào việc chính, mong chờ nhìn Ma Thanh Thanh.
Tiêu Lãng nói:
- Điện hạ, chẳng phải nàng nói có thể giúp ta ngưng tụ thần thể sao? Không có linh khí hỗn độn thì làm sao ngưng tụ được? Còn nữa, ta không biết cách ngưng tụ thần thể.
Ma Thanh Thanh thản nhiên cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha!
Ma Thanh Thanh cởi một chiếc nhẫn cực kỳ xinh đẹp từ trên tay ra đưa cho Tiêu Lãng, nói:
- Ngưng tụ thần thể cực kỳ đơn giản, chỉ cần thân thể và cảm ngộ thiên đạo đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, có linh khí hỗn độnl à có thể tự động ngưng tụ thần thể. Nhưng cần mấy tháng chậm rãi cải tạo. Thiên Châu không có linh khí hỗn độn, trong không gian giới này có một viên Tử Thánh Thạch siêu lớn, chỉ cần ngươi hấp thu hỗn độn ngọc tủy trong Tử Thánh Thạch là có thể ngưng tụ thần thể được ngay.
Tiêu Lãng nhận chiếc nhẫn, linh thức thăm dò, hút ngụm khí lạnh. Tiêu Lãng từng thấy nhiều Tử Thánh Thạch, thảo đằng thần hồn màu lam đã nuốt mấy trăm Tử Thánh Thạch, nhưng hắn chưa từng thấy cái nào lớn như vậy.