Thành phố D - 11:30pm.
"Quyết Lang ở đâu ?" Hoàng Kỳ Lâm dùng chân giẵm lên người của người đàn ông phía dưới khuôn mặt không chút biểu tình nói.
"Khô...không...tôi không biết." Người đàn ông phía dưới đau đớn nói hắn là đàn em của Quyết lang sau khi bị truy sát hàng giờ mới tìm ra được hắn trước đó có người cho biết hắn đã ở cùng Quyết Lang.
Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ cùng rất nhiều anh em đã tìm ra hang ổ của bọn chúng nhưng tiếc là Quyết lang đã chạy thoát.
"Còn ngoan cố !" Lực ở bàn chân Hoàng Kỳ Lâm lại tăng sức đè càng mạnh lên ngực của tên kia.
"Làm ơn...tôi thật sự không biết...Ư...ư..." Hắn thống khổ van xin.
"Nè tôi nói cậu đó nếu biết thì hãy nói đi tôi sẽ không giết cậu." Dịch Dương Thiên Tỉ phẩy tay ra lệnh cho Hoàng Kỳ Lâm nhấc chân ra Dịch Dương Thiên Tỉ cười khẩy nói.
"Lúc đó...các người...các người đến...thì Quyết đại ca...đã đi rồi." Hắn thều thào cực khổ nói . Vì đã bị tra tấn rất nhiều nên bây giờ sức để nói cũng không còn.
"Vậy sao ? Vậy cậu có biết hắn ta định trốn đi đâu không ?"
"Tôi...hộc...Tôi chỉ biết...Quyết đại ca... sẽ... sẽ chốn sang Thái."
"Cảm ơn nhé ! " Dịch Dương Thiên Tỉ chạm vào vai hắn tươi cười nói.
"Thế nào ? " Dịch Dương Thiên Tỉ quay sang phía của Vương Tuấn Khải nụ cười vẫn giữ nguyên.
"Quăng cho Sói đi." Thanh âm trầm thấp vang lên đôi mắt Vương Tuấn Khải đầy sát khí hướng về người đàn ông kia.
"Các...các...người..chẳng phải nói...sẽ tha cho tôi sao ?" Hắn ta không ngừng run rấy tay níu lấy ống quần của Dịch Dương Thiên Tỉ sợ hãi lắp bắp.
"Ồ...phải rồi. Tôi có nói là sẽ tha cho cậu nhưng người đó..." Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ tay về phía Vương Tuấn Khải "...thì không !"
*Cạch..." Vương Tuấn Khải đưa súng lên chĩa thẳng vào hắn trên trán toát đầy mồ hôi hắn sợ hãi kêu là ... "Đừ..."
*Đoàng....
Tiếng súng vang lên hắn chưa kịp nói hết chữ "đừng" thì viên đạn đã cắm vào mi tâm...máu xối xả tuôn ra khuôn mặt Vương Tuấn Khải vẫn lạnh tanh. Dịch Dương Thiên Tỉ đứng dậy đi về phía anh "Tính sao đây ?"
"Hắn muốn bay qua Thái sao ? yên tâm...tôi sẽ không cho hắn đi khỏi Đài Loan được đâu !" Một giọng nói phát ra từ phía sau một thanh niên mặc áo sơmi đen từ từ bước đến gần trên mặt nở một nụ cười thân thiện.
"Mike... về nước rồi sao ?" Lưu Chí Hoành tiến đến vỗ vai người đó một cái.
"Phải ! Là do Tuấn Khải gửi giấy mời buổi tiệc sắp tới cho tôi nên tôi mới bay về đây."
"Chào !" Vương Tuấn Khải nhếch miệng cười.
• Mike : Tên Thật Lương Trịnh Thâm cháu đứng tôn của Tổng tư lệnh Lương Vĩ Minh người nắm toàn quyền kiểm soát quân đội ở Trung Quốc. Một người tài giỏi khá thân thiện tuy rất ham chơi nhưng luôn phân chia chơi và việc đàng hoàng. Diện mạo rất anh tuấn được nhiều phái nữ đeo đuổi . Bạn của Lưu Chí Hoành Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Tuấn Khải. Đang nghĩ mát ở bên Anh.
"Chủ tử ! Còn việc của Quyết Lang." Hoàng Kỳ Lâm lên tiếng.
"Nhanh chóng bắt hắn ngươi hãy tìm cho ta 5 ám vệ xuất sắc nhất và 2 sát thủ cấp bậc A ( cấp bậc giỏi.) Vào sáng ngày mai ta muốn 7 người đó phải có mặt tại nhà của ta. Giải quyết cái xác đó đi" Vương Tuấn Khải phân phó xong liền quay lưng bước vào trong xe. Hoàng Kỳ Lâm cúi đầu vâng lệnh .
"Ê nè Tuấn Khải tôi trở về mà cậu không chào đón gì hết vậy. Quăng mỗi chữ "Chào" thôi sao ?" Lương Trịnh Thâm bất mãn la lên.
"Chậc..cậu ta là vậy đó. Mặc kệ đi cậu ta đang nôn nóng về với vợ đó mà." Dịch Dương Thiên Tỉ vỗ vai Lương Thịnh Thâm Làm bộ dạng chán nãn thở dài nói.
"Vợ ? À phải rồi nghe nói cậu ta đã lấy một cậu bé 17 tuổi phải không hình như tên là Vương Nguyên. Nhưng là cuộc trao đổi mà."
"Ngoài mặt là vậy. Nhưng thực tế là cậu ấy yêu cậu bé đó mà Nguyên Nguyên cũng rất thú vị" Dịch Dương Thiên Tỉ cười khẩy thích thú nói.
"Haha..vậy sao ? "
"Nếu cậu muốn biết mai hãy đến nhà của Tuấn Khải. Rất thú vị đó." Lưu Chí Hoành vui vẻ nói.
"Được ! Vậy bây giờ tôi ghé nhà cậu nhé Hoành Hoành cho tôi ở vài ngày."
"Gì ? "
"Ông tôi vẫn chưa biết tôi về nước. Cho tôi ở tạm đi." Lương Trịnh Thâm nài nỉ "Nhà của cậu rất tốt mà dù sao cũng đỡ hơn sang nhà của Thiên Thiên cậu ta ngày nào cũng lôi gái về hết. "
"Thôi được." Lưu Chí Hoành thở dài đành phải gật đầu đồng ý.
"Thâm cậu hay lắm dám nói xấu tôi. Tôi nói cho cậu biết tình dục cũng là một phần của cuộc sống đấy." Dịch Dương Thiên Tỉ liếc xéo ( Editor: má ơi ). Sau đó cũng sải bước lên xe đi về. Lương Trịnh Thâm cùng Lưu Chí Hoành cũng đi lên xe.
"Quyết Lang ở đâu ?" Hoàng Kỳ Lâm dùng chân giẵm lên người của người đàn ông phía dưới khuôn mặt không chút biểu tình nói.
"Khô...không...tôi không biết." Người đàn ông phía dưới đau đớn nói hắn là đàn em của Quyết lang sau khi bị truy sát hàng giờ mới tìm ra được hắn trước đó có người cho biết hắn đã ở cùng Quyết Lang.
Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ cùng rất nhiều anh em đã tìm ra hang ổ của bọn chúng nhưng tiếc là Quyết lang đã chạy thoát.
"Còn ngoan cố !" Lực ở bàn chân Hoàng Kỳ Lâm lại tăng sức đè càng mạnh lên ngực của tên kia.
"Làm ơn...tôi thật sự không biết...Ư...ư..." Hắn thống khổ van xin.
"Nè tôi nói cậu đó nếu biết thì hãy nói đi tôi sẽ không giết cậu." Dịch Dương Thiên Tỉ phẩy tay ra lệnh cho Hoàng Kỳ Lâm nhấc chân ra Dịch Dương Thiên Tỉ cười khẩy nói.
"Lúc đó...các người...các người đến...thì Quyết đại ca...đã đi rồi." Hắn thều thào cực khổ nói . Vì đã bị tra tấn rất nhiều nên bây giờ sức để nói cũng không còn.
"Vậy sao ? Vậy cậu có biết hắn ta định trốn đi đâu không ?"
"Tôi...hộc...Tôi chỉ biết...Quyết đại ca... sẽ... sẽ chốn sang Thái."
"Cảm ơn nhé ! " Dịch Dương Thiên Tỉ chạm vào vai hắn tươi cười nói.
"Thế nào ? " Dịch Dương Thiên Tỉ quay sang phía của Vương Tuấn Khải nụ cười vẫn giữ nguyên.
"Quăng cho Sói đi." Thanh âm trầm thấp vang lên đôi mắt Vương Tuấn Khải đầy sát khí hướng về người đàn ông kia.
"Các...các...người..chẳng phải nói...sẽ tha cho tôi sao ?" Hắn ta không ngừng run rấy tay níu lấy ống quần của Dịch Dương Thiên Tỉ sợ hãi lắp bắp.
"Ồ...phải rồi. Tôi có nói là sẽ tha cho cậu nhưng người đó..." Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ tay về phía Vương Tuấn Khải "...thì không !"
*Cạch..." Vương Tuấn Khải đưa súng lên chĩa thẳng vào hắn trên trán toát đầy mồ hôi hắn sợ hãi kêu là ... "Đừ..."
*Đoàng....
Tiếng súng vang lên hắn chưa kịp nói hết chữ "đừng" thì viên đạn đã cắm vào mi tâm...máu xối xả tuôn ra khuôn mặt Vương Tuấn Khải vẫn lạnh tanh. Dịch Dương Thiên Tỉ đứng dậy đi về phía anh "Tính sao đây ?"
"Hắn muốn bay qua Thái sao ? yên tâm...tôi sẽ không cho hắn đi khỏi Đài Loan được đâu !" Một giọng nói phát ra từ phía sau một thanh niên mặc áo sơmi đen từ từ bước đến gần trên mặt nở một nụ cười thân thiện.
"Mike... về nước rồi sao ?" Lưu Chí Hoành tiến đến vỗ vai người đó một cái.
"Phải ! Là do Tuấn Khải gửi giấy mời buổi tiệc sắp tới cho tôi nên tôi mới bay về đây."
"Chào !" Vương Tuấn Khải nhếch miệng cười.
• Mike : Tên Thật Lương Trịnh Thâm cháu đứng tôn của Tổng tư lệnh Lương Vĩ Minh người nắm toàn quyền kiểm soát quân đội ở Trung Quốc. Một người tài giỏi khá thân thiện tuy rất ham chơi nhưng luôn phân chia chơi và việc đàng hoàng. Diện mạo rất anh tuấn được nhiều phái nữ đeo đuổi . Bạn của Lưu Chí Hoành Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Tuấn Khải. Đang nghĩ mát ở bên Anh.
"Chủ tử ! Còn việc của Quyết Lang." Hoàng Kỳ Lâm lên tiếng.
"Nhanh chóng bắt hắn ngươi hãy tìm cho ta 5 ám vệ xuất sắc nhất và 2 sát thủ cấp bậc A ( cấp bậc giỏi.) Vào sáng ngày mai ta muốn 7 người đó phải có mặt tại nhà của ta. Giải quyết cái xác đó đi" Vương Tuấn Khải phân phó xong liền quay lưng bước vào trong xe. Hoàng Kỳ Lâm cúi đầu vâng lệnh .
"Ê nè Tuấn Khải tôi trở về mà cậu không chào đón gì hết vậy. Quăng mỗi chữ "Chào" thôi sao ?" Lương Trịnh Thâm bất mãn la lên.
"Chậc..cậu ta là vậy đó. Mặc kệ đi cậu ta đang nôn nóng về với vợ đó mà." Dịch Dương Thiên Tỉ vỗ vai Lương Thịnh Thâm Làm bộ dạng chán nãn thở dài nói.
"Vợ ? À phải rồi nghe nói cậu ta đã lấy một cậu bé 17 tuổi phải không hình như tên là Vương Nguyên. Nhưng là cuộc trao đổi mà."
"Ngoài mặt là vậy. Nhưng thực tế là cậu ấy yêu cậu bé đó mà Nguyên Nguyên cũng rất thú vị" Dịch Dương Thiên Tỉ cười khẩy thích thú nói.
"Haha..vậy sao ? "
"Nếu cậu muốn biết mai hãy đến nhà của Tuấn Khải. Rất thú vị đó." Lưu Chí Hoành vui vẻ nói.
"Được ! Vậy bây giờ tôi ghé nhà cậu nhé Hoành Hoành cho tôi ở vài ngày."
"Gì ? "
"Ông tôi vẫn chưa biết tôi về nước. Cho tôi ở tạm đi." Lương Trịnh Thâm nài nỉ "Nhà của cậu rất tốt mà dù sao cũng đỡ hơn sang nhà của Thiên Thiên cậu ta ngày nào cũng lôi gái về hết. "
"Thôi được." Lưu Chí Hoành thở dài đành phải gật đầu đồng ý.
"Thâm cậu hay lắm dám nói xấu tôi. Tôi nói cho cậu biết tình dục cũng là một phần của cuộc sống đấy." Dịch Dương Thiên Tỉ liếc xéo ( Editor: má ơi ). Sau đó cũng sải bước lên xe đi về. Lương Trịnh Thâm cùng Lưu Chí Hoành cũng đi lên xe.