Thị ủy thủ đô, mặt trời chiếu thẳng mặt, khoảng sân thị ủy nóng bức kinh người.
Lúc này toàn khu thị ủy có vẻ cực kỳ yên ắng, ngẫu nhiên có vài chiếc xe ra vào nhưng đều đến và đi vội vàng, tất cả đều có vẻ bình thản đơn điệu.
Nhưng ở khu thường ủy thị ủy thì bầu không khí cực kỳ căng thẳng, tất cả nhân viên công tác đều nghiêm mặt, thỉnh thoảng có người đi lại trên hành lang nhưng trong tay đều cầm theo văn kiện, hơn nữa cảnh tượng lại rất vội vàng, căn bản không thấy bất kỳ nhân viên nào nhàn hạ.
Phòng thư ký của bí thư thị ủy, lúc này Hồng Tiểu Ba đang tự mình pha trà cho khách, một ly trà đặt trước mặt bí thư huyện ủy huyện Thông Cát Ngưu Quốc Viễn, hắn nói:
- Bí thư Ngưu, có lẽ anh phải chờ một lát, bí thư Lý còn ở bên trong.
- Không sao, không sao.
Ngưu Quốc Viễn khoát tay nói, hắn dừng lại một chút rồi lại tiếp tục mở miệng:
- Tiểu Hồng, trước kia tôi đến thị ủy cũng thường hay gặp cậu, trong đám thư ký thị ủy thì cậu là người nhiệt tình nhất.
- Bây giờ quả nhiên là như vậy, tôi nghe nói bí thư Trương là người nổi tiếng chọn thư ký, trước đó khi anh ấy ở Hoa Đông, nghe nói vì chọn thư ký mà điều động cả cán bộ thanh niên toàn tỉnh tham gia lựa chọn, cuối cùng phải sàng lọc nhiều lượt mới được xác định.
- Vì vậy, Tiểu Hồng, trong đám người có năng lực thì nhân tài chỉ có một.
Hồng Tiểu Ba nở nụ cười khiêm tốn nói:
- Bí thư Ngưu quá khen, tôi công tác không được tốt, bí thư cũng không thiếu lần phê bình.
- Phê bình chính là bảo vệ, nếu thật sự là phê bình thì thái độ và nội dung sẽ khác, tôi rất xem trọng cậu...
Ngưu Quốc Viễn nói.
Hồng Tiểu Ba ra vẻ tiếp nhận lời dạy bảo, hắn liên tục xưng vâng. Nếu trước kia bí thư Ngưu cho hắn lời khẳng định như vậy, sợ rằng hắn sẽ cười khó ngậm miệng lại, nhưng bây giờ phản ứng của hắn lại rất lạnh nhạt.
Những ngày gần đây bí thư Trương Thanh Vân hẹn gặp tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện, toàn bộ thị ủy đằng đằng sát khí. Tất nhiên hiệu quả trực tiếp chính là Hồng Tiểu Ba lập tức phát hiện ra địa vị của mình chợt đề cao.
Trước kia đám thường ủy thị ủy thường ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt không thèm nhìn về phía lãnh đạo thị ủy, nhưng bây giờ thì cực kỳ nhiệt tình, ai cũng như ai. Đám người này bắt đầu lôi kéo làm quen, thái độ chắp nối là rất mạnh, thậm chí còn hỏi về cuộc sống gia đình của Hồng Tiểu Ba.
Những năm này Hồng Tiểu Ba luôn bận rộn vì sự nghiệp, vì vậy cũng coi như đã trưởng thành, vấn đề cá nhân cũng không còn quá khó giải quyết. Dù đây là thủ đô nhưng Hồng Tiểu Ba chưa kết hôn cũng chẳng là vấn đề gì lớn.
Hồng Tiểu Ba dù sao cũng là người tham chính, nếu cán bộ lớn tuổi mà không chịu kết hôn sẽ là điều kiêng kỵ trong chính đàn. Vì vậy khoảng thời gian này dù là hắn hay người nhà cũng rất bận rộn về vấn đề này.
Nhưng Hồng Tiểu Ba không ngờ, ngay cả vài bí thư quận huyện cũng thu xếp cho chuyện hôn nhân của hắn, còn đề xuất đối tượng làm hắn cảm thấy bất ngờ và xấu hổ, lại khó chối từ, thật sự khó xử.
Nếu so sánh với việc này thì gần đây tất cả tinh lực của Hồng Tiểu Ba đều bị những chyện ở thị ủy chiếm giữ, bí thư Trương đối mặt với khiêu khích, cường thế ra tay, một đao vung xuống toàn thủ đô chấn động, ban ngành Bắc Hải hầu như tan thành mây khói.
Đặc biệt là Mã Hóa Long bị nhổ tận gốc, dù nói là hỗ trợ điều tra, nhưng như vậy thì Mã Hóa Long còn có thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ bí thư quận ủy sao?
Vào thời điểm khó khăn khi mà tất cả chuẩn bị chê cười thì Trương Thanh Vân chợt bộc phát, hơn nữa ra tay nhanh chóng quyết đoán, đặc biệt là thái độ kiên quyết, triệt để, sát khí kinh người.
Quận Bắc Hải bị Trương Thanh Vân dùng hỏa lực trấn áp thì lập tức đi theo hướng sách bìa trắng của thị ủy, Bắc Hải bắt đầu triển khai hàng loạt hoạt động phê bình kiểm điểm, đây cũng là biểu thị cho lập trường kiên định và quyết tâm lớn đối với việc sửa đổi của mình.
Khi ngọn lửa ở Bắc Hải dần lụi tàn thì Trương Thanh Vân lại bắt đầu hẹn gặp mặt tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện còn lại, thái độ của hắn rất cứng nhắc, trước khi hẹn gặp mặt đã có tin đồn bùng ra, hắn nói:
- Cán bộ thủ đô không phải không thể đổi, tôi thấy không những phải đổi, hơn nữa còn phải đổi trong phạm vi lớn. Tôi đã sớm nhấn mạnh, chúng ta có thể sàng chọn các cán bộ vĩ đại trong cả nước đến công tác ở thủ đô, điều này tôi rất cương quyết.
- Vì vậy đối với những cán bộ có tư tưởng cố chấp, không làm theo thực tế, không muốn toàn diện, không kiên quyết chấp hành ý đồ thượng cấp. Thái độ bỏ cũ thay mới của chúng ta phải kiên quyết, không sợ loạn. Thủ đô là trọng địa, chúng ta có một quân khu lớn, có hơi một trăm ngàn quân nhân ở đây, sao có thể loạn?
Trương Thanh Vân nói ra những lời như vậy thì mùi thuốc súng thật sự nồng đậm, điều này cũng làm cho cuộc hẹn gặp mặt của hắn đằng đằng sát khí. Tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện cũng không phải người thường, đều là những phần tử tinh anh của đất nước, mỗi người đều có bối cảnh thâm sâu, mỗi người đều có tư chất kiêu ngạo. Nhưng bọn họ kiêu ngạo, dù rất giỏi thì cũng có vết xe đổ của Mã Hóa Long, đối mặt với một Trương Thanh Vân hung ác thì bọn họ không thể không lo lắng thực tế.
Bắc Hải lại tẩy bài, gần đây người thủ đô càng nghị luận nhiều về Trương Thanh Vân, bọn họ càng để ý đến những gì hắn đã làm ở Hoa Đông và Giang Nam. Bây giờ những gì hắn từng làm được truyền đi rộng rãi, người trong nước thường là như vậy, một truyền mười mười truyền trăm, sự việc lập tức biến dạng.
Những động tác của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông và Giang Nam đã được thủ đô tuyên truyền rất kỳ diệu, hắn chợt trở thành sát lục chi vương. Phái Hoa Đông bị diệt, tất cả đều bị tính lên đầu hắn, nhưng đám quan viên thủ đô không phải kẻ ngu, những lời đồn tạo nên bầu không khí hoàn toàn không giống trước đó. Bây giờ uy danh của Trương Thanh Vân ở thủ đô đã được thẩm thấu từ dưới lên với một phương pháp cực kỳ đặc biệt.
Tất nhiên loại thẩm thấu này chính là hiệu quả đạt được khi Trương Thanh Vân dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn và cường thế. Hiệu quả này khó thể đoán được tốt xấu, nhưng vào thời điểm này thật sự làm người ta cảm thấy vui sướng, hơn nữa còn nhẹ nhàng khoan khoái.
Thực tế đối với Hồng Tiểu Ba thì những ngày gần đây tính tích cực trong công tác là rất cao, trong lòng cảm thấy rất cảm phục thủ đoạn sấm sét và mạnh mẽ của lãnh đạo. Người cầm quyền thì quyền lợi sẽ biểu hiện thế nào? Ví dụ như Trương Thanh Vân, vung tay lên thì đầu người rơi xuống đất, thay đổi như chong chóng, đây là phương thức tốt tất để thể hiện quyền lợi.
Vài ngày trước đám cán bộ bên dưới còn ngóc đầu lên, ai cũng lớn tiếng hò hét, một hai xem thường thị ủy, cũng không đặt bí thư vào mắt.
Những người này đều là lão quan trường ở thủ đô, bọn họ kinh doanh nhiều năm, quan hệ rắc rối phức tạp, thật sự có tư chất để khiêu chiến. Nhưng lúc này bọn họ đã phải đụng đầu vào cánh cửa sắt, Trương Thanh Vân làm cho bọn họ biết cái gì là giết gà dọa khỉ.
Những ngày qua Hồng Tiểu Ba thấy đám người kia rất quy củ, bộ dạng nơm nớp lo sợ, vì vậy mà trong lòng hắn thật sựu cảm thấy sảng khoái. Lão quan trường thì thế nào, vẫn phải sợ những nhân vật hung ác, những năm nay làm người không nên quá lương thiện, bí thư Trương hiểu rõ điều này, hắn hung ác thì ai cũng khôn hơn hẳn.
Hồng Tiểu Ba với đạo hạnh của mình có thể thấy không ít người giả vờ, nhưng đám người này biết giả vờ thì chứng minh trong lòng có cảm giác e sợ. Trương Thanh Vân là người thế nào? Mã Hóa Long là nhân vật số một mà còn phải thất bại, huống chi những người khác.
Một tiếng két vang lên, cửa phòng làm việc của Trương Thanh Vân mở ra, Hồng Tiểu Ba và Ngưu Quốc Viễn đều chấn động tinh thần. Ngưu Quốc Viễn đứng lên, người từ trong phòng làm việc đi ra chính là bí thư quận ủy Nam Hải Lý Ngọc Thành.
- Bí thư Lý, anh nói chuyện chiếm hết nhiều thời gian của tôi rồi đấy nhé. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Ngưu Quốc Viễn cười nói, hắn chỉ lên đồng hồ treo tường, dựa theo chương trình sắp xếp thì hai giờ mười phút hắn sẽ gặp Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ đã là hai giờ bốn mươi.
Lý Ngọc Thành nhíu mày, hắn liếc đồng hồ và nở nụ cười nhàn nhạt.
Lý Ngọc Thành và Ngưu Quốc Viễn có thân phận khác biệt, hắn là thường ủy thị ủy, vị trí cao hơn nhiều so với Ngưu Quốc Viễn, vì vậy đứng trước mặt đối phương thì hắn cũng có chút cẩn trọng.
- Anh tự giải quyết cho tốt đi, anh Ngưu!
Lý Ngọc Thành thản nhiên nói, hắn liếc mắt nhìn Hồng Tiểu Ba, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ:
- Tiểu Hồng, cậu pha trà rất tốt, mùi vị không tệ, chẳng trách bí thư tín nhiệm cậu.
- Cám ơn bí thư!
Hồng Tiểu Ba khiêm tốn nói, từ trong ngôn từ của Lý Ngọc Thành mà hắn biết rõ người này bị bí thư Trương nắm tóc, nếu không sẽ chẳng có thái độ như vậy.
Trong các bí thư quận huyện ở thủ đô thì có hai người tiến vào ban ngành thường ủy, Mã Hóa Long là một, còn lại là Lý Ngọc Thành. Mã Hóa Long đã bị Trương Thanh Vân giết gà dọa khỉ, bây giờ vị trí của Lý Ngọc Thành trở nên xấu hổ, gần đây có rất nhiều người chú ý về phía hắn.
Bên ngoài cũng có rất nhiều tin đồn chĩa vào thái độ của Lý Ngọc Thành, nói rằng người này tâm đầu ý hợp với Mã Hóa Long, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Lại có người nói Lý Ngọc Thành và Mã Hóa Long đã tranh đấu gay gắt nhiều năm, bây giờ Mã Hóa Long ngã, Trương Thanh Vân giúp Lý Ngọc Thành ra tay, sau này hắn sẽ là tâm phúc của Trương Thanh Vân.
Hai cách nói này hoàn toàn khác biệt, tất nhiên có thể suy luận ra hai kết quả khác biệt. Đối mặt với hai cách nói đó thì Hồng Tiểu Ba cũng không thể hiểu cho rõ, nhưng nếu xét từ tình huống thực tế, nếu nói một trong hai tin đồn có thể tín nhiệm, như vậy cần có thời gian.
- Bí thư Ngưu, thời gian của bí thư rất căng, hy vọng anh có thể nắm chắc.
Hồng Tiểu Ba nói với Ngưu Quốc Viễn.
Hồng Tiểu Ba không tỏ ra kích động với sự nhiệt tình của Lý Ngọc Thành, ngược lại còn biểu hiện cẩn trọng. Hắn là thư ký của Trương Thanh Vân, cũng là đệ nhất thư ký thị ủy, có những lúc cần thiết phải tỏ ra cẩn trọng.
Kinh nghiệm của Hồng Tiểu Ba khá thiếu sót nhưng lại hiếu học, đồng thời còn trường kỳ công tác ở bên cạnh lãnh đạo, giỏi quan sát. Bên khối chính quyền thì thư ký Phương Đức Hoa của Chu Bang Minh rất có vẻ phái đoàn, nhưng trong lòng của hắn cũng có tâm tư so với Phương Đức Hoa
Lúc này toàn khu thị ủy có vẻ cực kỳ yên ắng, ngẫu nhiên có vài chiếc xe ra vào nhưng đều đến và đi vội vàng, tất cả đều có vẻ bình thản đơn điệu.
Nhưng ở khu thường ủy thị ủy thì bầu không khí cực kỳ căng thẳng, tất cả nhân viên công tác đều nghiêm mặt, thỉnh thoảng có người đi lại trên hành lang nhưng trong tay đều cầm theo văn kiện, hơn nữa cảnh tượng lại rất vội vàng, căn bản không thấy bất kỳ nhân viên nào nhàn hạ.
Phòng thư ký của bí thư thị ủy, lúc này Hồng Tiểu Ba đang tự mình pha trà cho khách, một ly trà đặt trước mặt bí thư huyện ủy huyện Thông Cát Ngưu Quốc Viễn, hắn nói:
- Bí thư Ngưu, có lẽ anh phải chờ một lát, bí thư Lý còn ở bên trong.
- Không sao, không sao.
Ngưu Quốc Viễn khoát tay nói, hắn dừng lại một chút rồi lại tiếp tục mở miệng:
- Tiểu Hồng, trước kia tôi đến thị ủy cũng thường hay gặp cậu, trong đám thư ký thị ủy thì cậu là người nhiệt tình nhất.
- Bây giờ quả nhiên là như vậy, tôi nghe nói bí thư Trương là người nổi tiếng chọn thư ký, trước đó khi anh ấy ở Hoa Đông, nghe nói vì chọn thư ký mà điều động cả cán bộ thanh niên toàn tỉnh tham gia lựa chọn, cuối cùng phải sàng lọc nhiều lượt mới được xác định.
- Vì vậy, Tiểu Hồng, trong đám người có năng lực thì nhân tài chỉ có một.
Hồng Tiểu Ba nở nụ cười khiêm tốn nói:
- Bí thư Ngưu quá khen, tôi công tác không được tốt, bí thư cũng không thiếu lần phê bình.
- Phê bình chính là bảo vệ, nếu thật sự là phê bình thì thái độ và nội dung sẽ khác, tôi rất xem trọng cậu...
Ngưu Quốc Viễn nói.
Hồng Tiểu Ba ra vẻ tiếp nhận lời dạy bảo, hắn liên tục xưng vâng. Nếu trước kia bí thư Ngưu cho hắn lời khẳng định như vậy, sợ rằng hắn sẽ cười khó ngậm miệng lại, nhưng bây giờ phản ứng của hắn lại rất lạnh nhạt.
Những ngày gần đây bí thư Trương Thanh Vân hẹn gặp tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện, toàn bộ thị ủy đằng đằng sát khí. Tất nhiên hiệu quả trực tiếp chính là Hồng Tiểu Ba lập tức phát hiện ra địa vị của mình chợt đề cao.
Trước kia đám thường ủy thị ủy thường ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt không thèm nhìn về phía lãnh đạo thị ủy, nhưng bây giờ thì cực kỳ nhiệt tình, ai cũng như ai. Đám người này bắt đầu lôi kéo làm quen, thái độ chắp nối là rất mạnh, thậm chí còn hỏi về cuộc sống gia đình của Hồng Tiểu Ba.
Những năm này Hồng Tiểu Ba luôn bận rộn vì sự nghiệp, vì vậy cũng coi như đã trưởng thành, vấn đề cá nhân cũng không còn quá khó giải quyết. Dù đây là thủ đô nhưng Hồng Tiểu Ba chưa kết hôn cũng chẳng là vấn đề gì lớn.
Hồng Tiểu Ba dù sao cũng là người tham chính, nếu cán bộ lớn tuổi mà không chịu kết hôn sẽ là điều kiêng kỵ trong chính đàn. Vì vậy khoảng thời gian này dù là hắn hay người nhà cũng rất bận rộn về vấn đề này.
Nhưng Hồng Tiểu Ba không ngờ, ngay cả vài bí thư quận huyện cũng thu xếp cho chuyện hôn nhân của hắn, còn đề xuất đối tượng làm hắn cảm thấy bất ngờ và xấu hổ, lại khó chối từ, thật sự khó xử.
Nếu so sánh với việc này thì gần đây tất cả tinh lực của Hồng Tiểu Ba đều bị những chyện ở thị ủy chiếm giữ, bí thư Trương đối mặt với khiêu khích, cường thế ra tay, một đao vung xuống toàn thủ đô chấn động, ban ngành Bắc Hải hầu như tan thành mây khói.
Đặc biệt là Mã Hóa Long bị nhổ tận gốc, dù nói là hỗ trợ điều tra, nhưng như vậy thì Mã Hóa Long còn có thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ bí thư quận ủy sao?
Vào thời điểm khó khăn khi mà tất cả chuẩn bị chê cười thì Trương Thanh Vân chợt bộc phát, hơn nữa ra tay nhanh chóng quyết đoán, đặc biệt là thái độ kiên quyết, triệt để, sát khí kinh người.
Quận Bắc Hải bị Trương Thanh Vân dùng hỏa lực trấn áp thì lập tức đi theo hướng sách bìa trắng của thị ủy, Bắc Hải bắt đầu triển khai hàng loạt hoạt động phê bình kiểm điểm, đây cũng là biểu thị cho lập trường kiên định và quyết tâm lớn đối với việc sửa đổi của mình.
Khi ngọn lửa ở Bắc Hải dần lụi tàn thì Trương Thanh Vân lại bắt đầu hẹn gặp mặt tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện còn lại, thái độ của hắn rất cứng nhắc, trước khi hẹn gặp mặt đã có tin đồn bùng ra, hắn nói:
- Cán bộ thủ đô không phải không thể đổi, tôi thấy không những phải đổi, hơn nữa còn phải đổi trong phạm vi lớn. Tôi đã sớm nhấn mạnh, chúng ta có thể sàng chọn các cán bộ vĩ đại trong cả nước đến công tác ở thủ đô, điều này tôi rất cương quyết.
- Vì vậy đối với những cán bộ có tư tưởng cố chấp, không làm theo thực tế, không muốn toàn diện, không kiên quyết chấp hành ý đồ thượng cấp. Thái độ bỏ cũ thay mới của chúng ta phải kiên quyết, không sợ loạn. Thủ đô là trọng địa, chúng ta có một quân khu lớn, có hơi một trăm ngàn quân nhân ở đây, sao có thể loạn?
Trương Thanh Vân nói ra những lời như vậy thì mùi thuốc súng thật sự nồng đậm, điều này cũng làm cho cuộc hẹn gặp mặt của hắn đằng đằng sát khí. Tất cả lãnh đạo đảng ủy chính quyền các quận huyện cũng không phải người thường, đều là những phần tử tinh anh của đất nước, mỗi người đều có bối cảnh thâm sâu, mỗi người đều có tư chất kiêu ngạo. Nhưng bọn họ kiêu ngạo, dù rất giỏi thì cũng có vết xe đổ của Mã Hóa Long, đối mặt với một Trương Thanh Vân hung ác thì bọn họ không thể không lo lắng thực tế.
Bắc Hải lại tẩy bài, gần đây người thủ đô càng nghị luận nhiều về Trương Thanh Vân, bọn họ càng để ý đến những gì hắn đã làm ở Hoa Đông và Giang Nam. Bây giờ những gì hắn từng làm được truyền đi rộng rãi, người trong nước thường là như vậy, một truyền mười mười truyền trăm, sự việc lập tức biến dạng.
Những động tác của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông và Giang Nam đã được thủ đô tuyên truyền rất kỳ diệu, hắn chợt trở thành sát lục chi vương. Phái Hoa Đông bị diệt, tất cả đều bị tính lên đầu hắn, nhưng đám quan viên thủ đô không phải kẻ ngu, những lời đồn tạo nên bầu không khí hoàn toàn không giống trước đó. Bây giờ uy danh của Trương Thanh Vân ở thủ đô đã được thẩm thấu từ dưới lên với một phương pháp cực kỳ đặc biệt.
Tất nhiên loại thẩm thấu này chính là hiệu quả đạt được khi Trương Thanh Vân dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn và cường thế. Hiệu quả này khó thể đoán được tốt xấu, nhưng vào thời điểm này thật sự làm người ta cảm thấy vui sướng, hơn nữa còn nhẹ nhàng khoan khoái.
Thực tế đối với Hồng Tiểu Ba thì những ngày gần đây tính tích cực trong công tác là rất cao, trong lòng cảm thấy rất cảm phục thủ đoạn sấm sét và mạnh mẽ của lãnh đạo. Người cầm quyền thì quyền lợi sẽ biểu hiện thế nào? Ví dụ như Trương Thanh Vân, vung tay lên thì đầu người rơi xuống đất, thay đổi như chong chóng, đây là phương thức tốt tất để thể hiện quyền lợi.
Vài ngày trước đám cán bộ bên dưới còn ngóc đầu lên, ai cũng lớn tiếng hò hét, một hai xem thường thị ủy, cũng không đặt bí thư vào mắt.
Những người này đều là lão quan trường ở thủ đô, bọn họ kinh doanh nhiều năm, quan hệ rắc rối phức tạp, thật sự có tư chất để khiêu chiến. Nhưng lúc này bọn họ đã phải đụng đầu vào cánh cửa sắt, Trương Thanh Vân làm cho bọn họ biết cái gì là giết gà dọa khỉ.
Những ngày qua Hồng Tiểu Ba thấy đám người kia rất quy củ, bộ dạng nơm nớp lo sợ, vì vậy mà trong lòng hắn thật sựu cảm thấy sảng khoái. Lão quan trường thì thế nào, vẫn phải sợ những nhân vật hung ác, những năm nay làm người không nên quá lương thiện, bí thư Trương hiểu rõ điều này, hắn hung ác thì ai cũng khôn hơn hẳn.
Hồng Tiểu Ba với đạo hạnh của mình có thể thấy không ít người giả vờ, nhưng đám người này biết giả vờ thì chứng minh trong lòng có cảm giác e sợ. Trương Thanh Vân là người thế nào? Mã Hóa Long là nhân vật số một mà còn phải thất bại, huống chi những người khác.
Một tiếng két vang lên, cửa phòng làm việc của Trương Thanh Vân mở ra, Hồng Tiểu Ba và Ngưu Quốc Viễn đều chấn động tinh thần. Ngưu Quốc Viễn đứng lên, người từ trong phòng làm việc đi ra chính là bí thư quận ủy Nam Hải Lý Ngọc Thành.
- Bí thư Lý, anh nói chuyện chiếm hết nhiều thời gian của tôi rồi đấy nhé. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Ngưu Quốc Viễn cười nói, hắn chỉ lên đồng hồ treo tường, dựa theo chương trình sắp xếp thì hai giờ mười phút hắn sẽ gặp Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ đã là hai giờ bốn mươi.
Lý Ngọc Thành nhíu mày, hắn liếc đồng hồ và nở nụ cười nhàn nhạt.
Lý Ngọc Thành và Ngưu Quốc Viễn có thân phận khác biệt, hắn là thường ủy thị ủy, vị trí cao hơn nhiều so với Ngưu Quốc Viễn, vì vậy đứng trước mặt đối phương thì hắn cũng có chút cẩn trọng.
- Anh tự giải quyết cho tốt đi, anh Ngưu!
Lý Ngọc Thành thản nhiên nói, hắn liếc mắt nhìn Hồng Tiểu Ba, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ:
- Tiểu Hồng, cậu pha trà rất tốt, mùi vị không tệ, chẳng trách bí thư tín nhiệm cậu.
- Cám ơn bí thư!
Hồng Tiểu Ba khiêm tốn nói, từ trong ngôn từ của Lý Ngọc Thành mà hắn biết rõ người này bị bí thư Trương nắm tóc, nếu không sẽ chẳng có thái độ như vậy.
Trong các bí thư quận huyện ở thủ đô thì có hai người tiến vào ban ngành thường ủy, Mã Hóa Long là một, còn lại là Lý Ngọc Thành. Mã Hóa Long đã bị Trương Thanh Vân giết gà dọa khỉ, bây giờ vị trí của Lý Ngọc Thành trở nên xấu hổ, gần đây có rất nhiều người chú ý về phía hắn.
Bên ngoài cũng có rất nhiều tin đồn chĩa vào thái độ của Lý Ngọc Thành, nói rằng người này tâm đầu ý hợp với Mã Hóa Long, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Lại có người nói Lý Ngọc Thành và Mã Hóa Long đã tranh đấu gay gắt nhiều năm, bây giờ Mã Hóa Long ngã, Trương Thanh Vân giúp Lý Ngọc Thành ra tay, sau này hắn sẽ là tâm phúc của Trương Thanh Vân.
Hai cách nói này hoàn toàn khác biệt, tất nhiên có thể suy luận ra hai kết quả khác biệt. Đối mặt với hai cách nói đó thì Hồng Tiểu Ba cũng không thể hiểu cho rõ, nhưng nếu xét từ tình huống thực tế, nếu nói một trong hai tin đồn có thể tín nhiệm, như vậy cần có thời gian.
- Bí thư Ngưu, thời gian của bí thư rất căng, hy vọng anh có thể nắm chắc.
Hồng Tiểu Ba nói với Ngưu Quốc Viễn.
Hồng Tiểu Ba không tỏ ra kích động với sự nhiệt tình của Lý Ngọc Thành, ngược lại còn biểu hiện cẩn trọng. Hắn là thư ký của Trương Thanh Vân, cũng là đệ nhất thư ký thị ủy, có những lúc cần thiết phải tỏ ra cẩn trọng.
Kinh nghiệm của Hồng Tiểu Ba khá thiếu sót nhưng lại hiếu học, đồng thời còn trường kỳ công tác ở bên cạnh lãnh đạo, giỏi quan sát. Bên khối chính quyền thì thư ký Phương Đức Hoa của Chu Bang Minh rất có vẻ phái đoàn, nhưng trong lòng của hắn cũng có tâm tư so với Phương Đức Hoa