Huống hồ tuy rằng Ngô Tinh mạnh hơn hai người, nhưng muốn trong thời gian ngắn hoàn toàn phá hủy thân ngoại hóa thân của hai người cơ bản không có khả năng, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ mỗi một người đều cường đại không gì sánh được, tuy rằng giữa bọn họ có khác biệt thực lực khá rõ ràng, nhưng cùng một tầng cấp cũng không xuất hiện sự biến hóa về chất, nếu muốn giết chết một vị cường giả cái thế cùng cấp bậc, độ khó tương đối lớn.
Trừ phi là chư tử Hợp Đạo trung kỳ, đã hợp đạo thành công, có được đạo của chính bản thân mình, đối mặt với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mới có ưu thế tuyệt đối.
- Thân ngoại hóa thân? Phá cho ta!
Ngô Tinh thấy thế, hét lớn một tiếng, cương khí tiên lực cũng dũng mãnh trào ra ngoài cơ thể, hình thành một cụ thân ngoại hóa thân, cao chừng ba nghìn trượng, đỉnh thiên lập địa, hướng về phía thân ngoại hóa thân của hai người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả.
Thân ngoại hóa thân so với bản thể của tu sĩ hầu như giống hệt nhau, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh cũng là bạch y tóc trắng, tóc trắng phiêu đãng, đủ đạt nghìn trượng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có một cỗ đại thế thiên địa theo sau, thổi tung trận trận lốc xoáy, trùng thẳng trời cao.
Rất nhanh, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh và Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Đồ Long tôn giả công kích cùng một chỗ, thanh âm vang vọng thiên địa, đinh tai nhức óc, đối mặt với thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả, Ngô Tinh không hề rơi vào hạ phong, càng đánh càng hăng.
Bởi vì Ngô Tinh bước vào Hợp Đạo kỳ, một người kiềm chế hai vị cường giả cái thế, thực lực của long tộc tăng lên rất nhiều, trong lúc nhất thời sĩ khí bành trướng, đối mặt với chúng cường giả thượng cổ Thánh đình chiếm thượng phong.
Cường giả cái thế của Thánh đình đều bị người ngăn cản, không ai đến chém giết Cổ Thần, cho dù là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng bị Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần ngăn cản từ xa, đồng thời rất nhanh sẽ có chí cường giả bên phía long tộc chạy tới cứu viện.
Về phần cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì hoàn toàn không phải là đối thủ của Cổ Thần, Cổ Thần vừa chiến vừa lui, dần dần đã lui tới rìa ngoài cùng chiến trường, sáu thanh tiên phủ thượng phẩm trong tay chí ít đã chém chết hơn mười vị cường giả Hư Không hậu kỳ của Thánh đình và Phật môn.
Cường giả Phật môn và Đạo gia tương đương nhau, nhưng từ lúc Đồ Long tôn giả đi hiệp trợ Thánh hoàng Cơ nghiêu, dưới sự công kích của chúng cường giả Đạo gia, Phật môn đã dần dần rơi vào hạ phong.
Về phần cuộc chiến giữa cổ vu tộc và ma môn, chư tử thế gia, cổ vu tộc vẫn chiếm thượng phong như trước, bất quá cổ vu tộc chỉ xuất động phân nửa cường giả, nửa còn lại thì phòng bị nhìn yêu tộc xa xa.
Ầm ầm ầm…
Đang trong lúc bên phía long tộc chiếm thượng phong, đột nhiên trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm nổ ầm ầm, trong sát na mây đen rậm rạp, lôi quang thiểm điện.
Một dòng xoáy đen kịt vô cùng to lớn hình thành, vô số lôi quang thiểm điện hướng về phía trung tâm dòng xoáy đen kịt hội tụ lại, hình thành chín đạo loi kiếp vô cùng to lớn.
Lôi kiếm đệ cử trọng lại xuất hiện rồi, biểu thị có một vị tu sĩ bước vào Hợp Đạo kỳ, trở thành cường giả cái thế.
Độ Thiện đại sư trong nháy mắt bay lên trời cao, dừng lại trong hư không vạn trượng.
- Là Độ Thiện đại sư bước vào Hợp Đạo rồi, Độ Thiện đại sư dừng lại tại cảnh giới Hư Không hậu kỳ đỉnh phong so với bản hoàng còn lâu hơn, sau khi bước vào Hợp Đạo kỳ, thực lực tất nhiên mạnh hơn ta, Đồ Long tôn giả, chúng ta bám trụ Ngô Tinh, cường giả cái thế long tộc hiện tại đều bị chúng ta chế trụ, lúc Độ Thiện đại sư vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, đó cũng là lúc nghịch tặc Cổ Thần này bị mất mạng.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hài lòng hô to, công kích đối với Ngô Tinh càng thêm sắc bén mãnh liệt.
Đồ Long tôn giả cũng vui vẻ trong lòng, khẽ gật đầu, đồng sử dụng toàn bộ lực lượng, đối với Ngô Tinh khởi xướng tấn công điên cuồng.
Cổ Thần thấy Độ Thiện đại sư cũng bước vào Hợp Đạo kỳ, trong lòng lập tức biết không ổn, Độ Thiện đại sư vốn có mục tiêu chính là hắn, tuy rằng bị chí cường giả của long tộc ngăn cản, thế nhưng khoảng cách với Cổ Thần không xa, chí cường giả bên phía long tộc đều xa xa bị cường giả cái thế Thánh đình kiềm chế, nếu như Độ Thiện đại sư độ lôi kiếp đệ cửu trọng xong, lao thẳng về phía hắn, vậy phụ cận không có người nào ngăn cản kịp ngăn cản.
Trong lòng Cổ Thần hiện lên ý lui, nhất thời sáu đạo phủ cương chém xuống, bức lui ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ vây công chính mình, thân ảnh chợt lóe, lập tức xuất hiện bên ngoài nghìn trượng, giống như thiểm điện lưu quang lập lòe, rất nhanh phi độn về phương hướng Ngũ Hành đại trận.
Lúc rời đi, truyền âm với Ngô Tinh nói:
- Ngô Tinh đại ca, ta vào Ngũ Hành đại trận lánh nạn, nếu muốn tiếp tục cứu long hoàng, sau một ngày một đêm ta trở lại nơi này hội họp!
Lúc này, Độ Thiện đại sư còn đang tiếp tục độ kiếp, hoàn toàn không để ý tới Cổ Thần, mấy vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì không thể theo được tốc độ của Cổ Thần.
Người Thánh đình muốn đánh chết chính là Cổ Thần, mà Cổ Thần tiến vào Tây Hải lần này là vì cứu viện long hoàng, vì vậy cường giả long tộc nhất định phải bảo vệ Cổ Thần, một bên muốn giết, một bên muốn bảo vệ, Thánh đình và long tộc mới có thể triển khai đại chiến, đồng thời lan tràn tới các thế lực Phật môn, Ma môn, Đạo gia…
Giữa các thế lực mặc dù có mẫu thuẫn, nhưng còn chưa đến mức đấu nhau người chết ta sống, không phải vậy thì bị vây khốn vạn năm đã sớm đấu với không còn người nào rồi.
Vì vậy chỉ cần Cổ Thần rời đi, trận đại chiến kinh thiên này cũng sẽ không còn lý do tiếp tục, ngoại trừ cổ vu tộc và Ma môn, yêu tộc còn có thể tiếp tục đánh nhau, giữa Thánh đình và long tộc nhất định sẽ dừng trận chiến.
Cổ Thần bứt ra ngoài cũng là biện pháp duy nhất để ngưng lại trận đại chiến kinh thiên này.
Oanh!
Lôi kiếp đệ cửu trọng oanh xuống, bao phủ thân thể Độ Thiện đai sư bên trong.
Lúc này, Thánh hoàng Cơ Nghiêu không tiếp tục chú ý tới Độ Thiện đại sư độ kiếp.
Mắt thấy thân ảnh Cổ Thần chợt lóe hơn nghìn trượng, đang rời khỏi chiến trường cực nhanh, phi độn về phương xa, Thánh hoàng Cơ Nghiêu khẩn trương, thấy đám cường giả yêu tộc đang đứng xa xa quan sát, nhất thời quát lớn:
- Trên người Cổ Thần có chí bảo cổ vu tộc Chiến Thần Lệnh, ai giết được hắn Chiến Thần Lệnh chính là của người đó…
Nguyên bản Thánh hoàng Cơ Nghiêu nghĩ Thánh đình nắm chắc đánh chết được Cổ Thần, đến lúc đó Chiến Thần Lệnh tự nhiên rơi vào tay Thánh Đình, lấy lực lượng của Thánh Đình cũng có thể bảo vệ được Chiến Thần Lệnh.
Vì vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẫn không hề tiết lộ tin tức trên người Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu không nói, Ngô Tinh tự nhiên càng không nói, Chiến Thần Lệnh là kiện chí bảo thuần dương, là một kiện tiên thiên linh bảo cuối cùng còn sót lại của tiên giới Cổ Hoang, có ai không thèm muốn?
Một khi bị người khác biết Chiến Thần Lệnh trên người Cổ Thần, tuyệt đối sẽ là tai họa cực lớn, sẽ trở thành cái đích cho mọi người đả kích.
Trừ phi là chư tử Hợp Đạo trung kỳ, đã hợp đạo thành công, có được đạo của chính bản thân mình, đối mặt với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mới có ưu thế tuyệt đối.
- Thân ngoại hóa thân? Phá cho ta!
Ngô Tinh thấy thế, hét lớn một tiếng, cương khí tiên lực cũng dũng mãnh trào ra ngoài cơ thể, hình thành một cụ thân ngoại hóa thân, cao chừng ba nghìn trượng, đỉnh thiên lập địa, hướng về phía thân ngoại hóa thân của hai người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả.
Thân ngoại hóa thân so với bản thể của tu sĩ hầu như giống hệt nhau, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh cũng là bạch y tóc trắng, tóc trắng phiêu đãng, đủ đạt nghìn trượng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có một cỗ đại thế thiên địa theo sau, thổi tung trận trận lốc xoáy, trùng thẳng trời cao.
Rất nhanh, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh và Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Đồ Long tôn giả công kích cùng một chỗ, thanh âm vang vọng thiên địa, đinh tai nhức óc, đối mặt với thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả, Ngô Tinh không hề rơi vào hạ phong, càng đánh càng hăng.
Bởi vì Ngô Tinh bước vào Hợp Đạo kỳ, một người kiềm chế hai vị cường giả cái thế, thực lực của long tộc tăng lên rất nhiều, trong lúc nhất thời sĩ khí bành trướng, đối mặt với chúng cường giả thượng cổ Thánh đình chiếm thượng phong.
Cường giả cái thế của Thánh đình đều bị người ngăn cản, không ai đến chém giết Cổ Thần, cho dù là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng bị Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần ngăn cản từ xa, đồng thời rất nhanh sẽ có chí cường giả bên phía long tộc chạy tới cứu viện.
Về phần cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì hoàn toàn không phải là đối thủ của Cổ Thần, Cổ Thần vừa chiến vừa lui, dần dần đã lui tới rìa ngoài cùng chiến trường, sáu thanh tiên phủ thượng phẩm trong tay chí ít đã chém chết hơn mười vị cường giả Hư Không hậu kỳ của Thánh đình và Phật môn.
Cường giả Phật môn và Đạo gia tương đương nhau, nhưng từ lúc Đồ Long tôn giả đi hiệp trợ Thánh hoàng Cơ nghiêu, dưới sự công kích của chúng cường giả Đạo gia, Phật môn đã dần dần rơi vào hạ phong.
Về phần cuộc chiến giữa cổ vu tộc và ma môn, chư tử thế gia, cổ vu tộc vẫn chiếm thượng phong như trước, bất quá cổ vu tộc chỉ xuất động phân nửa cường giả, nửa còn lại thì phòng bị nhìn yêu tộc xa xa.
Ầm ầm ầm…
Đang trong lúc bên phía long tộc chiếm thượng phong, đột nhiên trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm nổ ầm ầm, trong sát na mây đen rậm rạp, lôi quang thiểm điện.
Một dòng xoáy đen kịt vô cùng to lớn hình thành, vô số lôi quang thiểm điện hướng về phía trung tâm dòng xoáy đen kịt hội tụ lại, hình thành chín đạo loi kiếp vô cùng to lớn.
Lôi kiếm đệ cử trọng lại xuất hiện rồi, biểu thị có một vị tu sĩ bước vào Hợp Đạo kỳ, trở thành cường giả cái thế.
Độ Thiện đại sư trong nháy mắt bay lên trời cao, dừng lại trong hư không vạn trượng.
- Là Độ Thiện đại sư bước vào Hợp Đạo rồi, Độ Thiện đại sư dừng lại tại cảnh giới Hư Không hậu kỳ đỉnh phong so với bản hoàng còn lâu hơn, sau khi bước vào Hợp Đạo kỳ, thực lực tất nhiên mạnh hơn ta, Đồ Long tôn giả, chúng ta bám trụ Ngô Tinh, cường giả cái thế long tộc hiện tại đều bị chúng ta chế trụ, lúc Độ Thiện đại sư vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, đó cũng là lúc nghịch tặc Cổ Thần này bị mất mạng.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hài lòng hô to, công kích đối với Ngô Tinh càng thêm sắc bén mãnh liệt.
Đồ Long tôn giả cũng vui vẻ trong lòng, khẽ gật đầu, đồng sử dụng toàn bộ lực lượng, đối với Ngô Tinh khởi xướng tấn công điên cuồng.
Cổ Thần thấy Độ Thiện đại sư cũng bước vào Hợp Đạo kỳ, trong lòng lập tức biết không ổn, Độ Thiện đại sư vốn có mục tiêu chính là hắn, tuy rằng bị chí cường giả của long tộc ngăn cản, thế nhưng khoảng cách với Cổ Thần không xa, chí cường giả bên phía long tộc đều xa xa bị cường giả cái thế Thánh đình kiềm chế, nếu như Độ Thiện đại sư độ lôi kiếp đệ cửu trọng xong, lao thẳng về phía hắn, vậy phụ cận không có người nào ngăn cản kịp ngăn cản.
Trong lòng Cổ Thần hiện lên ý lui, nhất thời sáu đạo phủ cương chém xuống, bức lui ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ vây công chính mình, thân ảnh chợt lóe, lập tức xuất hiện bên ngoài nghìn trượng, giống như thiểm điện lưu quang lập lòe, rất nhanh phi độn về phương hướng Ngũ Hành đại trận.
Lúc rời đi, truyền âm với Ngô Tinh nói:
- Ngô Tinh đại ca, ta vào Ngũ Hành đại trận lánh nạn, nếu muốn tiếp tục cứu long hoàng, sau một ngày một đêm ta trở lại nơi này hội họp!
Lúc này, Độ Thiện đại sư còn đang tiếp tục độ kiếp, hoàn toàn không để ý tới Cổ Thần, mấy vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì không thể theo được tốc độ của Cổ Thần.
Người Thánh đình muốn đánh chết chính là Cổ Thần, mà Cổ Thần tiến vào Tây Hải lần này là vì cứu viện long hoàng, vì vậy cường giả long tộc nhất định phải bảo vệ Cổ Thần, một bên muốn giết, một bên muốn bảo vệ, Thánh đình và long tộc mới có thể triển khai đại chiến, đồng thời lan tràn tới các thế lực Phật môn, Ma môn, Đạo gia…
Giữa các thế lực mặc dù có mẫu thuẫn, nhưng còn chưa đến mức đấu nhau người chết ta sống, không phải vậy thì bị vây khốn vạn năm đã sớm đấu với không còn người nào rồi.
Vì vậy chỉ cần Cổ Thần rời đi, trận đại chiến kinh thiên này cũng sẽ không còn lý do tiếp tục, ngoại trừ cổ vu tộc và Ma môn, yêu tộc còn có thể tiếp tục đánh nhau, giữa Thánh đình và long tộc nhất định sẽ dừng trận chiến.
Cổ Thần bứt ra ngoài cũng là biện pháp duy nhất để ngưng lại trận đại chiến kinh thiên này.
Oanh!
Lôi kiếp đệ cửu trọng oanh xuống, bao phủ thân thể Độ Thiện đai sư bên trong.
Lúc này, Thánh hoàng Cơ Nghiêu không tiếp tục chú ý tới Độ Thiện đại sư độ kiếp.
Mắt thấy thân ảnh Cổ Thần chợt lóe hơn nghìn trượng, đang rời khỏi chiến trường cực nhanh, phi độn về phương xa, Thánh hoàng Cơ Nghiêu khẩn trương, thấy đám cường giả yêu tộc đang đứng xa xa quan sát, nhất thời quát lớn:
- Trên người Cổ Thần có chí bảo cổ vu tộc Chiến Thần Lệnh, ai giết được hắn Chiến Thần Lệnh chính là của người đó…
Nguyên bản Thánh hoàng Cơ Nghiêu nghĩ Thánh đình nắm chắc đánh chết được Cổ Thần, đến lúc đó Chiến Thần Lệnh tự nhiên rơi vào tay Thánh Đình, lấy lực lượng của Thánh Đình cũng có thể bảo vệ được Chiến Thần Lệnh.
Vì vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẫn không hề tiết lộ tin tức trên người Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu không nói, Ngô Tinh tự nhiên càng không nói, Chiến Thần Lệnh là kiện chí bảo thuần dương, là một kiện tiên thiên linh bảo cuối cùng còn sót lại của tiên giới Cổ Hoang, có ai không thèm muốn?
Một khi bị người khác biết Chiến Thần Lệnh trên người Cổ Thần, tuyệt đối sẽ là tai họa cực lớn, sẽ trở thành cái đích cho mọi người đả kích.