Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 232: Kẻ Ngăn Ta...chết!

“Y Nguyên Quân, hai người kia nhảy vào trong đầm nước, bỏ chạy.” Rất nhanh, trong tai Y Nguyên truyền ra thanh âm hội báo của thủ hạ.

Nghe hội báo như thế, sắc mặt Y Nguyên trong nháy mắt trở nên vô cùng băng sương: “Hỗn đản!”

Nhận thấy được biểu tình biến hóa của Y Nguyên, Hà Lão Lục nguyên đang rất lo lắng hành động chặn giết lần này có thể thành công hay không liền cả kinh, vội vàng nói: “Y Nguyên tiên sinh, làm sao vậy?”

“Tên tiểu tử cùng hội vệ của hắn bỏ chạy!” Y Nguyên nhíu mày nói.

Bỏ chạy?

Nghe được lời của Y Nguyên, sắc mặt Hà Lão Lục đột nhiên biến đổi: “Điều này sao có thể?”

Đối mặt câu chất vấn của Hà Lão Lục, Y Nguyên cũng không hé răng, hắn biết sở dĩ Độc Nhất Đao cùng Sở Qua có thể chạy trốn, hoàn toàn là bởi vì Trần Phàm đã hấp dẫn đại bộ phận lực chú ý.

Bất quá... hắn vẫn rất bất mãn!

Dù sao bên ngoài rừng đá còn có mai phục, Ninja bên ngoài toàn bộ đều cầm súng tự động, hơn nữa đã bắn trước, lấy thuật bắn súng của thủ hạ hắn hẳn nên bắn gục hai người kia mới đúng.

Mắt thấy Y Nguyên không nói lời nào, trong lòng Hà Lão Lục càng thêm lo lắng.

Đối với Hà Lão Lục mà nói, lần chặn giết này chính là hi vọng cuối cùng của hắn, giống như hắn đánh bạc cả tính mạng bản thân cùng gia đình, đổ thắng, không những có thể giúp đứa con báo thù, còn có thể trở thành long đầu của Hồng Trúc bang.

Thua cuộc, chỉ có một con đường chết!

“Y Nguyên quân, ông đã cam đoan với tôi, còn muốn tôi giúp ông giải quyết thành viên Ám Đường, ông cam đoan sẽ không để cho bọn hắn chạy trốn, nhưng hiện giờ thì sao?” Đối với việc Sở Qua chạy trốn, Hà Lão Lục rất bất mãn, trước đó hắn đã nói trước mặt các đại lão sẽ lưu lại mạng sống của Sở Qua, tự nhiên chỉ là đang diễn trò, trong lòng hắn tự nhiên là không hi vọng Sở Qua còn sống, dù sao người trong hắc đạo đều chú ý diệt cỏ tận gốc!

Đối mặt sự bất mãn của Hà Lão Lục, Y Nguyên lại bảo trì trầm mặc.

Hành động lần này, sở dĩ tinh nhuệ của Nhẫn Đường có thể thuận lợi tiến hành mai phục như thế, cũng có quan hệ tới sự trợ giúp của Hà Lão Lục.

Bởi vì giải quyết thành viên Ám Đường tuần tra chung quanh, bọn hắn không bị chết người nào!

Đúng vậy...

Không chết một người!

Hơn nữa không có bất kỳ người nào bị thương.

Nguyên bản, dựa theo thực lực đối lập, dù tinh nhuệ Nhẫn Đường có cường thịnh bao nhiêu, cũng không thể tài năng ở tình trạng không bị tổn thương, không chết một người lại giải quyết được hai mươi thành viên Ám Đường!

Tất cả chuyện này, đơn giản là do Hà Lão Lục đã động tay chân.

Trước khi tế bái, Hà Lão Lục bởi vì chuyện tập đoàn Kemer Er đầu tư tại đại lục mà bị mất thế, ngã thấp uy tín. Sau đó, Sơn Khẩu Tổ Y Nguyên bí mật lẻn vào Đông Hải âm thầm tìm tới Hà Lão Lục, cùng hắn đạt tới hiệp thương.

Căn cứ nội dung hiệp thương, Y Nguyên dẫn người đi giết chết mấy người Hoàng Phủ Hồng Trúc, bắt sống Trần Phàm, trợ giúp Hà Lão Lục giành được chức long đầu Hồng Trúc bang.

Mà Hà Lão Lục cần phải làm được một sự tình mấu chốt đó chính là thu mua một gã thành viên Ám Đường!

Ám Đường.

Đây là đòn sát thủ do Sở Vấn Thiên phí bao nhiêu tâm huyết bồi dưỡng, mỗi thành viên bên trong đều trung tâm vô cùng!

Nhưng Hà Lão Lục lại làm được!

Hắn thu mua một gã thành viên Ám Đường, hơn nữa dựa theo kế hoạch của Y Nguyên, lợi dụng tên thành viên Ám Đường kia, bỏ vào trong thức ăn của toàn bộ thành viên Ám Đường một chút dược vật.

Thành viên Ám Đường, ngoại trừ Độc Nhất Đao phụ trách bảo hộ an toàn cho Sở Qua, mọi người khi ăn cơm hay huấn luyện đều ở chung một chỗ.

Đương nhiên, đối với những thành viên từng được trải qua huấn luyện đặc thù mà nói, nếu Hà Lão Lục phái người hạ độc, tất sẽ bị phát hiện lập tức!

Điểm này Y Nguyên đã sớm liệu đến!

Vì thế, Y Nguyên giao cho Hà Lão Lục cũng không phải là độc dược, mà là một loại chất lỏng vô sắc vô vị, sau khi bỏ vào trong thức ăn, sẽ không làm thay đổi hương vị thức ăn, người ăn vào căn bản không thể nhận ra!

Hơn nữa. gia nhập dược vật đó cũng không hề tạo thành thương tổn gì cho cơ thể người!

Điều này cũng trực tiếp làm cho thành viên Ám Đường không có một người nào, không có một ai phát giác

.

Mà trước khi đám người Y Nguyên động thủ, thủ hạ của hắn đã ném lên trên không khí một loại khí thể đặc thù.

Cự ly của thủ hạ Y Nguyên ở cách thành viên Ám Đường cũng không xa, những thành viên Ám Đường không ai ngoại lệ đều đã bị hít vào loại khí thể đặc thù kia.

Loại khí thể này sau khi tiến vào bên trong cơ thể bọn họ, lập tức sinh ra phản ứng với dược vật, biến thành kịch độc, chỉ trong một thời gian ngắn làm cho bọn họ bị mất mạng!

Nếu không phải như vậy, Hà Lão Lục cùng Y Nguyên muốn tạo thành xu thế vây giết Trần Phàm cùng Hoàng Phủ Hồng Trúc, cũng không dễ dàng!

Làm như tự biết đuối lý, đồng thời cũng hiểu được tâm tình Hà Lão Lục, Y Nguyên cười xin lỗi nói: “Hà tiên sinh, hai người kia không quan hệ lớn, chạy thì chạy, chỉ cần Hoàng Phủ Hồng Trúc cùng tiểu tử họ Trần lưu lại là được!”

Đối với lời này, Hà Lão Lục cũng không tiếp tục càu nhàu, mà hơi có chút lo lắng nhìn về hướng rừng đá mênh mông sương trắng.

Thấy Hà Lão Lục không tiếp tục oán giận. Y Nguyên lại lạnh lùng ngầm hạ mệnh lệnh: “Nếu không thể bắt sống, như vậy thì giết chết tên họ Trần kia!”

Trong rừng đá, bởi vì đeo mặt nạ phòng độc, Trần Phàm cùng Hoàng Phủ Hồng Trúc không còn bị khói trắng quấy nhiễu, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm đám Ninja chung quanh.

Đám Ninja đang cố gắng tiến tới chỗ Trần Phàm, thu hẹp không gian của hắn, đạt tới hiệu quả công kích tốt nhất, làm Trần Phàm không thể trốn.

“Hải!”

Hiện giờ nghe được Y Nguyên truyền đạt mệnh lệnh giết chết, bọn hắn không hề do dự, mỗi tên hét lớn một tiếng, hóa thành mười mấy đạo bóng đen cùng nhau nhắm về phía Trần Phàm.

“Bá!”

Đối mặt hơn mười Ninja công kích, Trần Phàm cũng không dám lãnh đạm, một tay kéo Hoàng Phủ Hồng Trúc vào trong lòng, cầm lên đao đông dương, không lùi mà tiến tới, hướng bốn gã Ninja ở hướng đông nghênh đón!

Bất động như núi, động như sấm đánh!

Giờ khắc này Trần Phàm cũng không ẩn giấu thực lực, cũng không dám tiếp tục ẩn giấu thực lực!

Hắn đem chiến ý của mình châm lên tới cực hạn, sát ý khủng bố do vô số máu tươi chồng chất nhất thời bao phủ Trần Phàm, lấy hắn làm trung tâm hướng bốn phía lan tràn.

Đối mặt sát ý lẫm nhiên của Trần Phàm, bốn gã Ninja cũng không hề sợ hãi, thậm chí cả tốc độ cũng không hề giảm bớt nửa phần!

Phía sau lưng Trần Phàm, Hoàng Phủ Hồng Trúc nguyên bản đang treo cao trái tim tận cổ họng, chẳng biết tại sao vào lúc này cả người không hề khẩn trương như trước đó, nàng chỉ cảm thấy phía sau lưng Trần Phàm như biến thành tòa núi lớn, dày rộng rắn chắc, có thể vì nàng chắn gió che mưa.

Loại cảm giác này nói cho nàng biết, dù là trời sập xuống, cũng có nam nhân bên cạnh giúp nàng gánh vác lên!

“Kẻ ngăn ta, chết!”

Ngay sau đó, không đợi Hoàng Phủ Hồng Trúc từ trong loại cảm giác này hồi phục lại tinh thần. Trần Phàm dùng tốc độ cực nhanh trong chớp mắt vọt tới tên Ninja cầm đầu phía đông, hung hăng chém xuống một đao!

Một đao này, thế đi mạnh mẽ, tốc độ cực nhanh, đao chưa đến, tiếng gió rít đã đến trước.

Gió lạnh ập tới trước mặt, làm tên Ninja cầm đầu biến sắc, theo bản năng vung đao đón nhận!

“Khanh!”

Hai thanh đao đông dương đụng vào nhau, phát ra một tiếng vang giòn.

Theo sau, đao gãy, máu tươi vung!

Tên Ninja cầm đầu bị một đao của Trần Phàm chém đứt thanh đao đông dương trong tay, ở ngực bị lưỡi đao sắc bén mở ra, máu tươi phun trào.

“Bá!”

Cùng lúc đó, Trần Phàm nghiêng người tránh thoát, tránh thoát tên Ninja phía bên phải đánh lén, đồng thời cổ tay run lên, lưỡi đao đông dương giống như cắt đậu hũ, trực tiếp cắt đứt đầu tên Ninja kia.

“Sưu sưu...”

Lúc này, hai gã Ninja khác cũng đã công tới, hai người cùng không dùng một đao muốn lấy mạng Trần Phàm, mà vung đao chém về phía cổ chân hắn, cố gắng làm cho hắn mất đi năng lực hành động.

Thời khắc nguy cấp, Trần Phàm ngừng thở, ôm chặt Hoàng Phủ Hồng Trúc, dùng sức nhảy lên!

Khanh!

Khanh!

Trong nháy mắt Trần Phàm nhảy lên, hai thanh đao đồng thời chém trúng tảng đá trên mặt đất, tóe lên vài đạo hoa lửa.

Trần Phàm ở trên không trung, không đợi hai gã Ninja thu đao, vừa ôm Hoàng Phủ Hồng Trúc đồng thời vặn mạnh vòng eo, bằng vào lực lượng khủng bố của vòng eo, thân mình uốn éo, đùi phải liên hoàn đá ra!

Liên Hoàn Thối!

“Ba!”

“Ba!”

Hai tiếng trầm đục lần lượt truyền ra, lực lượng thật lớn trực tiếp đem hai gã Ninja đánh bay ra ngoài, giống như con diều đứt dây, bay ra hai bên.

“Cẩn thận!”

Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Hồng Trúc bị Trần Phàm ôm vào trong ngực chợt thấy sáu gã Ninja sau lưng đã đến gần sát bên.

Bá bá bá bá bá bá!

Sáu thanh đao đồng thời chém ra, theo sáu góc độ khác nhau bổ về phía Trần Phàm, tốc độ nhanh như tia chớp, lưỡi đao sắc bén quét qua không khí “vù vù” rung động.

Lần này, sáu gã Ninja dùng hết toàn lực, tất phải đem Trần Phàm chém giết!

Thời khắc nguy cấp, Trần Phàm đá ra một chiêu Liên Hoàn Thối, đồng thời chụp đao đông dương, trong nháy mắt xoay người song song chém ra!

Khanh khanh khanh khanh khanh khanh!

Trong lúc nhất thời, đao đông dương trong tay Trần Phàm chém vào trên đao sáu gã Ninja, tóe lên một mành hoa lửa, lực phản chấn thật lớn, làm cổ tay Trần Phàm run lên, trực tiếp bị đánh rách tả tơi, máu tươi đầm đìa.

So ra mà nói, sáu gã Ninja cũng không khá hơn chút nào, trong đó tên đầu tiên chạm đao với Trần Phàm thanh đao lập tức rời tay, xương quai xanh bị đánh ra một đường rách, sâu thấu xương!

Những Ninja còn lại, tuy rằng thanh đao không rời tay, nhưng cổ tay đều bị đánh rách tả tơi, máu tươi cũng chày đầm đìa không dứt!

“Sưu sưu sưu sưu sưu sưu...”

Trần Phàm vừa mới rơi xuống đất, vài tên Ninja còn lại mang theo đao đông dương hướng hắn lao tới!

Lúc này Trần Phàm bởi vì cùng sáu gã Ninja đánh bừa một kích, cổ tay bị đánh rách tả tơi không nói, đao đông dương trong tay bị chặt gãy một đoạn, chỉ còn lại nửa thanh, đối mặt mấy tên Ninja đánh tới, căn bản không có biện pháp nghênh chiến!

“Sưu!”

Không do dự, Trần Phàm dùng sức ôm chặt Hoàng Phủ Hồng Trúc, cực nhanh phóng về hướng đông bắc.

Phương hướng đông bắc có hai tảng đá lớn, giữa hai tảng đá là một khe hở rộng chừng một thước, nhiều nhất chỉ có thể cho một người đi qua.

Thấy một màn như vậy, Ninja cầm đầu lập tức cầm bộ đàm hô to gì đó.

Mắt thấy nhanh tới trước khe hở, tay trái Trần Phàm đột nhiên phát lực, liền ôm Hoàng Phủ Hồng Trúc ra trước người, hai người cơ bản mặt đối mặt, chóp mũi cọ vào nhau, có thể rõ ràng cảm giác được hơi thở lẫn nhau.

Rất nhanh. Trần Phàm ôm Hoàng Phủ Hồng Trúc lao vào khe hở.

Bên ngoài, ba gã Ninja tay cầm súng tự động, nguyên bản gấp rút chạy về hướng bên này, nhìn thấy Trần Phàm ôm Hoàng Phủ Hồng Trúc nhảy ra ngoài, không nói hai lời, lập tức giơ súng lên bóp cò!

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Trần Phàm đại biến, ôm chặt Hoàng Phủ Hồng Trúc, dưới chân phát lực nháy mắt nhảy sang phía bên cạnh.

“Đát đát đát đát...” Viên đạn vô tình trong nháy mắt bắn ra, nhằm về phía Trần Phàm cùng Hoàng Phủ Hồng Trúc mà bay tới!

back top