Khi Em Mỉm Cười

Chương 101

Chương 101: Đội trưởng của hôm nay là đội trưởng thích sĩ diện
Xem phim xong, hai người vốn định ăn xong bữa tối rồi mới về, ai ngờ vừa bước ra khỏi rạp chiếu phim thì điện thoại của Lục Tư Thành đã rung lên liên hồi, lúc Lục Tư Thành nhận cuộc gọi, Đồng Dao còn có thể nghe thấy được giọng oang oang của tiểu Bàn ở đầu dây bên kia ——

[A lô? Thành ca? Bọn anh đi mua đồ mua tít tận bên Las Vegas đăng kí kết hôn luôn đấy à? Có về được không thế? Đội hai chiều nay dọn xuống tầng trệt rồi, tám giờ tối nay hẹn đấu tập với đội Hắc Diệu đó, Minh thần bảo anh về xem đám nhóc đó đấy!!!]

Lục Tư Thành kề điện thoại vào tai không trả lời, chỉ đơn giản nói một câu "đợi chút" cúi đầu nhìn Đồng Dao theo bản năng, Đồng Dao nhún nhún vai ý nói: vậy thì về thôi, có thể làm gì khác được chứ?

Đội hai LOL của ZGDX là mấy đứa nhóc được chọn ra từ lò đào tạo trẻ, độ tuổi đa phần từ mười lăm đến mười chín, ngày thường bọn họ hay ngồi trên tầng một đấu tập với đội ở giải hạng hai và Thành Phố Liên Minh... Người của đội hai thật sự là một đám nhóc, vậy nên cũng được xem là quân dự bị của đội ZGDX —— Trong đám nhóc này... hiển nhiên đa số toàn là mấy đứa học sinh cứng đầu khó bảo, lên năm hai trung học cái là ai nói cũng không nghe, vậy nên việc dạy dỗ quản lý cũng sẽ khó hơn so với những độ tuổi khác... Minh thần, tiểu Bàn, lão Miêu năm đó cũng đi lên từ đội hai, mà Minh thần lại là một tiền bối có thâm niên, vậy nên những lời anh ta nói rất có trọng lượng, cũng rất được tôn kính; người thứ hai có thể khiến mấy cậu nhóc này tin phục chính là đội trưởng đội một Lục Tư Thành, nguyên nhân rất đơn giản, vì anh đủ mạnh, lúc nổi điên lên còn dữ hơn cả giáo viên chủ nhiệm.

Vì thế đám người tiểu Thụy mới vội vàng gọi Lục Tư Thành về bình ổn trận địa, tránh cho lũ nhóc đội hai bị cái gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ phá sập trụ sở.

"..." Hiển nhiên Lục Tư Thành chẳng hề thích thú gì với việc trở về chăn nuôi khỉ, thế nên che điện thoại, nói với Đồng Dao: "Thật ra không về cũng được, đám khỉ con đó Minh thần vẫn có thể quản được."

[Ôi đm đội trưởng à, Mr. Bàn nghe thấy đấy! Anh tưởng là đang đóng phim truyền hình à che loa phát là không nghe được anh nói gì thật đó hả!]

Lục Tư Thành: "..."

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành bình tĩnh cúp máy, cùng Đồng Dao ngồi vào xe trở về trụ sở, lúc ở trên xe, Đồng Dao thắt dây an toàn, nghĩ nghĩ rồi cười nói: "Cảm giác cứ như đang yêu đại minh tinh vậy á, giấu giấu giếm giếm tránh fan, cơm tối còn chưa ăn đã vì lòng dạ không yên mà về rồi."

"Không vui?"

"Không có," Đồng Dao vội vàng khoát tay, "Lần sau đi, vẫn còn cơ hội."

Người đàn ông ngồi trên ghế lái nghe thấy "lần sau" và "vẫn còn cơ hội", mắt sáng lên ngồi thẳng người một chút, ánh mắt cứ như lơ đãng lướt qua đôi môi của người đang ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh, anh "ừm" một tiếng thật trầm, khởi động xe rời khỏi bãi giữ xe.

...

Sau khi về đến trụ sở, lúc cởi giày Đồng Dao nhìn thấy ba người tiểu Bàn, lão K, lão Miêu chen nhau ngồi trên sofa, lão K và lão Miêu mỗi người ôm một con mèo vuốt ve, tiểu Bàn mặt đầy hâm mộ nhìn hai người họ...

Thành viên của đội hai quả nhiên đã có mặt ở tầng trệt cả rồi, mọi người đều rất hưng phấn khi có cơ hội được xuống ngồi ở tầng trệt, ngồi tại vị trí tương ứng cười cười nói nói, chỉ có ghế của Đồng Dao trống không: bởi vì lúc trước tên láu cá Lục Nhạc kia cứ nằng nặc đòi có chỗ ngồi, âm mưu đã thực hiện được, vậy nên bản thân cậu ta đã có vị trí của mình ở tầng trệt rồi.

Vị trí của Lục Tư Thành ở bên cạnh chỗ Đồng Dao đã có người ngồi, ID trong game là Tham Lang, năm nay mới mười lăm tuổi, còn chưa đủ tuổi được thi đấu trong nước và quốc tế theo quy định của chính phủ, nhưng Đồng Dao đã từng nghe đồng đội trong lúc tán gẫu nhắc đến cậu ta: tuổi còn nhỏ, rất có triển vọng, là trọng tâm carry quan trọng của đội hai, thi đấu hết mình, đủ hổ báo đồng thời di chuyển linh hoạt, loáng thoáng như nhìn thấy được bóng dáng Lục Tư Thành năm đó.

Có người gọi cậu ta là "tiểu chessman", người khác có thể sẽ xem đó là lời khen, nhưng Đồng Dao cảm thấy bản thân Tham Lang có lẽ không hề thích cái biệt danh này —— Giống như hồi đó Lục Tư Thành không cam chịu làm "cái bóng" của Giáo Hoàng Lee Goon Hyuk vậy.

"Tiểu Lang, tối nay tính lấy tướng nào đấu với Hắc Diệu đấy?"
Đồng Dao đi đến chỗ của mình bỏ túi xuống, ngẩng đầu bắt chuyện với cậu nhóc đang ngồi ở chỗ của Lục Tư Thành —— Lúc này cậu ta đang bưng ly nước lên uống, việc Đồng Dao bất ngờ lên tiếng không biết có phải đã làm cậu ta giật mình hay không, tay run một cái nước đổ cả ra nhà, cái ly suýt chút nữa đã rơi xuống đất...

May nhờ Đồng Dao nhanh tay lẹ mắt chụp được.

Vào đúng lúc này, hỗ trợ Phá Quân của đội hai nói một câu "tạo phòng xong rồi", Tham Lang có chút chật vật đứng dậy, nhanh chóng ngước mắt nhìn Đồng Dao một cái, nhỏ giọng nói: "Chị Đồng Dao chị chọn tướng giúp em được không?"

Đồng Dao phất phất tay ý nói cậu ta nhanh lên chút, thế là cậu nhóc bị nước đổ đầy người vội vàng xoay người chạy đi... Lúc này, Lục Tư Thành cầm một bảng ghi chú đi sang, dùng cây bút trong tay gõ gõ đầu của người đang ngồi ở vị trí của anh: "Em ở đây táy máy cái gì đấy? Thằng nhóc Tham Lang kia đâu?"
"Nước đổ ướt người, em chọn tướng giúp nó," Đồng Dao click click chuột, không quay đầu sang, hỏi đường trên của đội hai ngồi bên cạnh, "Tiểu Lang có nói tối nay nó muốn lấy tướng nào không?"

Đồng Dao vừa dứt lời thì nghe thấy người đứng sau lưng mình dùng âm lượng chỉ đủ cho cô nghe thấy, lặp lại câu "tiểu Lang" đồng thời bổ sung thêm cái khịt mũi khinh thường.

Cô quay đầu lại, mặt đối mặt với người đàn ông có khuôn mặt liệt kia ba giây.

Đồng Dao: "Đừng đứng sau lưng em, chắn hết ánh sáng rồi."

Lục Tư Thành: "..."

Ba người còn lại của đội hai nhìn Đồng Dao bằng ánh mắt hâm mộ, jungler đội hai A Nguyệt rướn cổ qua hỏi Lục Nhạc: "Này, A Luật, người của đội một ai cũng dám nói chuyện với Thành ca như vậy hả?"

Con ngươi của Lục Nhạc đảo một vòng: "Cậu nhìn đám người Bàn ca của cậu đi, có ai ăn nói kiểu chán sống như smiling không?"
A Nguyệt lắc lắc đầu, Lục Nhạc cười lạnh một tiếng, tiện tay lấy Ekko cho mình... Đường giữa chọn xong thì đến lượt AD chọn tướng, Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy đội hình bên mình lấy Alistar, lúc cấm tướng thì đã cấm gần hết tướng AD của phiên bản rồi, thế nên cao giọng hỏi một câu "tiểu Lang có biết chơi Kalista không thế", đang định lấy giúp cậu ta, thì vào lúc này, giọng nói hoảng hốt của tiểu Lang truyền đến từ phía sau: "Đừng lấy Kalista!"

Tay Đồng Dao đang chuẩn bị khóa tướng này khựng lại, cô và Lục Tư Thành cùng quay đầu lại nhìn cậu nhóc đang hốt hoảng chạy ra từ nhà vệ sinh——

"Lấy Jinx là được rồi." mặt cậu ta hơi đỏ lên, "Gần đây em có luyện Jinx."

Đồng Dao "ồ" một tiếng, Lục Tư Thành im lặng, cũng không lên tiếng ngăn cản, Đồng Dao giúp cậu ta khóa xong Jinx thì đứng dậy nhường chỗ, Tham Lang nhỏ giọng cảm ơn một tiếng rồi ngồi xuống.
BAN&PICK đã xong.

Trận đấu tập giữa đội hai của ZGDX và Hắc Diệu chính thức bắt đầu——

Thật ra thực lực đội hai của ZGDX trong mùa giải này đã thuộc một trong những đội mạnh của LSPL (*giải hạng hai), đường giữa là người mới chưa có nhiều kinh nghiệm nên thay Lục Nhạc vào, thực lực của cả đội hiển nhiên tăng lên, không nói đến đấu với đội ở LSPL, cho dù có đấu với một đội tương đối yếu ở LPL là Hắc Diệu thì phần thắng vẫn là khá lớn—— Vì thế trước khi trận đấu bắt đầu, mọi người đều khá có lòng tin sẽ giành chiến thắng trong trận này, nhưng không ngờ kết quả lại chẳng như ý nguyện...

Ba người Đồng Dao, Minh thần và Lục Tư Thành đứng ở sau quan sát thành viên đội hai, phát hiện ra rằng ngoại trừ Lục Nhạc giữ vững được phong độ ép đối phương vào trụ không thể thoát ra, màn thể hiện ở đường dưới là vô cùng đáng thất vọng!
"Về, về, mắt chưa kịp hồi kìa thấy không vậy? Quanh sông không có mắt nào mà còn dám đẩy lên cao như thế, đang chờ bị gank? Jungler của bên kia đến là bọn cậu sẽ phải nạp mạng, muốn dâng hai mạng làm đại lễ mở màn?"

"Vừa nãy mà cùng xông lên thì đã hạ được đối phương rồi, sao không hội ý với hỗ trợ?"

"Hụt lính."

"Lại hụt."

"Mở thông số thống kê ra, xem xem mình đã thua bao nhiêu lính rồi?"

"Lên đằng trước thêm chút nữa, mới nói một câu đã sợ xanh mặt, nhát như thế thì còn bảo Phá Quân lấy Alistar làm gì, lấy Soraka thêm máu cho cậu phải ngon hơn không?"

Khoảng thời gian này ngoại trừ chỉ huy của đội hai là Phá Quân thì Lục Tư Thành là người duy nhất mở miệng nói chuyện trong trụ sở—— Giọng nói lạnh lùng xen lẫn cay nghiệt đó thành công khiến tất cả mọi người trong trụ sở bao gồm cả hai con mèo quay sang nhìn Tham Lang với ánh mắt cảm thông.
Là người phải chịu đựng ánh mắt lạnh như băng của Lục Tư Thành lúc này, Tham Lang bị AD của Hắc Diệu ép vào trụ, chỉ có thể dọn lính trong trụ, dường như tính toán của cậu ta đối với sát thương đòn đánh thường của Jinx chẳng hề chuẩn tí nào, thường xuyên để hụt lính...

Đồng Dao kéo kéo tay áo của Lục Tư Thành—— Anh hơi cúi xuống nghiêng người sang phía cô, nhưng mắt thì vẫn luôn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính của Tham Lang.

Đồng Dao: "Anh dữ đến mức người ta quên cách dọn lính luôn rồi kìa."

Lục Tư Thành im lặng một chút, rồi dùng âm lượng đủ để tất cả mọi người trong trụ sở có thể nghe thấy, nói: "Suốt nửa tháng nay dù là rank hay là đấu tập cậu ta đều chưa bao giờ lấy Jinx, không biết dùng còn bốc phét gần đây có luyện, thể hiện cho ai xem?"

Tay đang dọn lính của Tham Lang hơi khựng lại, có tiếng chuột máy tính đập xuống mặt bàn.
Tay Đồng Dao cứng đờ thả ống tay áo của Lục Tư Thành ra.

Lục Tư Thành: "Đấu tập thôi mà, thắng thua không là gì hết đúng không? Demacia Cup cũng tính khiến đồng đội phải trầm trồ như thế này đúng không?"

Sống lưng Tham Lang cứng đờ, sau đó khẽ ngồi ngay ngắn lại, không hề hé răng nói một câu nào, dọn xong một đợt lính ấn B biến về nhà.

Đồng Dao lặng lẽ lùi về sau ba bước.

Sau đó "vèo" chạy sang chỗ sofa như một làn khói, run rẩy đứng cạnh tiểu Bàn: "Ôi đm sao đội trưởng dữ quá vậy?"

"...... Đội trưởng lúc nào chả dữ," tiểu Bàn liếc nhìn Đồng Dao, "Tối qua nhờ anh ấy kéo, ông đây phải dùng Bard cả một buổi tối, cô tưởng tượng đi, Bard cả một buổi tối đấy."

Tiểu Bàn dùng Bard rất kinh dị, chiêu cuối toàn quăng lung tung, hoặc là nhắm vào không khí hoặc là không kết liễu được khi đối phương chỉ còn một chấm máu, thao tác nào cũng ở trình khiến người ta không nỡ nhìn thẳng——
Là tướng mà lúc cậu ta tự leo rank thì có đánh chết cũng không bao giờ lôi ra dùng...

Tiểu Bàn: "Nếu không phải có Thành ca kéo thắng, nếu không phải acc của tôi là acc Riot tạo cho tuyển thủ, thì tối qua chắc tôi đã bị báo cáo "năng lực và rank không tương xứng" vô số lần xong bay acc luôn rồi."

Đồng Dao: "..."

Tiểu Bàn: "Bây giờ có phải đang cảm thấy bản thân mình sau khi cướp bùa đỏ của đội trưởng mà vẫn sống vui sống khỏe đến ngày hôm nay quả thực là đã được nuông chiều hết mực luôn đúng không, kiểu như được Phật độ, Phật yêu thương?"

Đồng Dao: "...... Nín, tôi cũng đã bị nhốt trong phòng tối giáo dục tư chất rồi đó."

Tiểu Bàn: "Nhưng đội trưởng cũng chỉ là vì muốn tốt cho chúng ta thôi, chắc cô biết mà đúng không, nhìn tiểu Lang đi, vì Kalista là tướng thương hiệu của đội trưởng nên cố hết sức né tướng này ra, như vậy không ổn, đội hình vừa rồi lấy Kalista sẽ rất phù hợp, thi đấu, những thứ khác không quan trọng, thắng là quan trọng nhất."
Đồng Dao im lặng gật gật đầu.

...

Cuối cùng.

Trận đấu tập vì đường dưới thi đấu không tốt nên thua trong tay Hắc Diệu, mọi người ai nấy đều trông có vẻ ủ rũ chán chường—— Bọn họ hiểu rõ Hắc Diệu tại LPL về cơ bản có thể xem là cơm đã dọn sẵn, đấu tập chọn đấu với bọn họ cũng là vì muốn người của đội hai tăng thêm phần tự tin.

Nhưng cuối cùng lại để thua.

Ngay khi trận đấu kết thúc, đám người lão Miêu từng người đứng phía sau vị trí tương ứng của mình, dựa vào số liệu sau trận đấu mà phân tích cho người của đội hai biết những chỗ còn hổng...

Nhưng Tham Lang không đợi Lục Tư Thành tiến lên nói gì, đã đứng dậy đi ra khỏi trụ sở... Lục Tư Thành bỏ bảng ghi chép chằng chịt chữ xuống, liếc mắt nhìn bóng lưng cậu ta rời đi, không nói gì, chỉ hơi hơi cau mày.
Đồng Dao sáp lại gần nhìn sơ qua, phát hiện hóa ra trong cái bảng dày đặc chữ viết của Lục Tư Thành toàn bộ đều là biểu hiện của Tham Lang trong trận đấu vừa rồi và cả phương án xử lý khi gặp tình huống đó——

x phút x giây, phán đoán vị trí sai lầm, lúc này nên đi sang xxx có thể tránh được chiêu của địch không phải làm người chết đầu tiên;

x phút x giây, tính toán sát thương sai lầm, lúc này tướng cấp sáu, sát thương ban đầu của Jinx là xxx, trang bị trên người có xx, trong tình huống xxx sát thương của kỹ năng Q ứng với xxx;

x phút x giây, lọt lính, chưa đủ quen với tướng, nên tăng cường luyện tập farm lính;

x phút x giây, lúc này đường trên đối phương đã dịch chuyển tới, hỗ trợ phía sau phát hiện có mắt cắm ở đó mà vẫn đẩy lên, lỗ mãng;

x phút x giây...

Đồng Dao nhìn một lượt, cả một mặt bảng, phía trên có lẽ là vì đội trưởng đại nhân nổi nóng, nét chữ rồng bay phượng múa, khúc sau không đủ chỗ để viết, chữ càng lúc càng nhỏ càng lúc càng viết rõ từng nét, cuối cùng thì thành chữ Khải nhỏ tí ti...
Đồng Dao: "..."

Hơn nữa nội dung ghi chép càng về sau càng chi tiết... cảm giác như hận không thể cướp luôn lấy chuột leo lên đánh thay.

......Ầu, bảo mẫu là đây!

Khi Đồng Dao còn đang than thở trong lòng, bảng ghi chép trong tay bị người ở phía sau lấy mất, cô rít lên một hơi quay đầu lại, mắt đối mắt với đôi con ngươi màu nâu sậm đang không ra lộ cảm xúc gì.

"..." Đồng Dao chớp chớp mắt, "Làm sao?"

Lục Tư Thành tỏ vẻ xoắn não——trong một giây—— một giây sau anh lại quay về với khuôn mặt liệt, ra lệnh: "Em đi bảo nó vào đây."

Đồng Dao: "Hả?"

Lục Tư Thành: "Tham Lang."

Đồng Dao: "...Là anh dữ quá nên người ta mới bỏ đi mà."

Lục Tư Thành làm như không nghe thấy, tự lảm nhảm một mình: "Đấu xong chưa tổng kết mà chạy đi đâu? Nó có nghe không, muốn nghe hay không, không nghe anh vứt bảng đi đấy."
"..." Đồng Dao nhìn anh chằm chằm hồi lâu, nghiến răng nặn ra một câu, "Sĩ diện cái gì, sỉ nhục người ta cho đã rồi bắt em theo sau chùi mông."

"Không hiểu em đang nói gì," Lục Tư Thành vẻ mặt chính trực, "Dù sao Lục Nhạc cũng không muốn để em tổng kết, em đi gọi Tham Lang vào đây, không phải em là chị nó à, nó sẽ nghe lời em."

Đồng Dao quay đầu nhìn hướng Tham Lang rời đi, làm mặt quỷ với Lục Tư Thành, dép loẹt xoẹt vội vàng đuổi theo.

back top