Khi Em Mỉm Cười

Chương 13

Chương 13: Đi siêu thị
Xuống bãi giữ xe, Đồng Dao chạy theo sau Lục Tư Thành, thấy anh ta đi đến chỗ chiếc xe Maserati màu xanh sapphire ở trong góc, sau đó mở cửa xe.

Đồng Dao: "..."

Cô chỉ là đi mua đôi dép, vài cái qυầи ɭóŧ với một cái khăn tắm mà thôi.

Chiếc xe chạy đến trước mặt Đồng Dao thì dừng lại, Đồng Dao theo bản năng đưa tay ra mở cửa sau, cửa kính xe chỗ ghế lái chậm rãi hạ xuống, gương mặt không biểu cảm của Lục Tư Thành xuất hiện sau lớp kính: "Ngồi ghế trước, ngồi ghế sau là kiểu gì, coi tôi là tài xế?"

"Thành ca tôi sai rồi."

Tự giác nhận sai, Đồng Dao theo phản xạ có điều kiện buông tay nắm cửa sau ra rồi như một làn khói vòng đến cửa trước, mở cửa rồi chui vào ghế phụ, ngồi ngay ngắn, mắt nhìn thẳng.

Lục Tư Thành liếc nhìn cô một cái.

"Dây an toàn."

"..."

Đồng Dao "Oh Oh" hai tiếng, vội vội vàng vàng cúi đầu tìm dây an toàn, thắt dây an toàn xong lập tức ngồi ngay ngắn như cũ, hai tay đặt trên đầu gối giống như mấy đứa trẻ lớp mẫu giáo ngồi chờ cô giáo phát phiếu bé ngoan——

Lục Tư Thành rất hài lòng với bộ dạng yên tĩnh này của cô, đạp chân ga, chiếc xe chậm rãi từ bãi đỗ xe rời đi...

"Thành ca, tôi chỉ đi mua đôi dép với vài thứ linh tinh khác, đến siêu thị nào đó gần đây là được rồi."

"Nếu không thì sao? Đưa cô đến phố bán đồ gia dụng?"

"Phải đi sao?" Đồng Dao mặt đầy kinh ngạc.

"Chờ tôi đổi một chiếc xe chở hàng rồi chở cô đi?"

"..."

Lần sau trước khi nói mấy lời châm chọc như này làm phiền giơ lên một tấm bảng "Tôi đang cà khịa" dùm cái đi? Dù sao thì khuôn mặt của ngài nhìn kiểu gì cũng giống như đang nghiêm túc nói thật...

Đồng Dao phồng má, tay cầm dây an toàn chà tới chà lui, nhìn ra ngoài cửa sổ một chút rồi lại quay đầu len lén nhìn người đang lái xe, vẻ mặt anh ta thả lỏng, chẳng có chút gì là lúng túng cả——

"Nhìn cái gì?"

"..."

Hơn nữa còn như là sợ không thể lúng túng hơn được nữa.

Đồng Dao vội vàng thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn ra bên ngoài xe—— Cũng may lúc đến đây cô có để ý, vì nhà tài trợ của ZGDX quá dư tiền, nên cả nhóm DOTA lẫn LOL đều nằm trong khu biệt thự vùng trung tâm Thượng Hải, xung quanh rất sầm uất, lái xe đến những siêu thị gần đây cũng chỉ mất mười phút...

Cho nên cô cũng chỉ cần chịu đựng khoảng mười phút nữa thôi, cơ mà cho dù như vậy, nhưng nếu cho cô thêm một cơ hội, có thể cô sẽ kiên quyết lựa chọn tự đi cho lành.

Đến nơi, xuống xe, Đồng Dao có hơi khát nên chạy đến quán trà sữa bên ngoài siêu thị mua đồ uống, bám vào quầy nhìn menu hết nửa ngày cuối cùng gọi một ly nước trái cây, cô quay đầu lại hỏi người đứng cách đó không xa: "Thành ca, anh có muốn uống gì không?"

"Không cần."

Lời ít ý nhiều trả lời, lại bồi thêm một cái biểu cảm "Cô nhanh lên một chút cho tôi".

Đồng Dao làm mặt quỷ rồi quay đầu lại, nhân viên đứng ở quầy bán hàng cười hâm mộ nói: "Bạn trai cô phũ quá."

"Người đó không phải là bạn trai tôi, là đồng nghiệp thôi." Đồng Dao thấy người phục vụ hiểu lầm liền vội vàng khoát tay giải thích, "Vậy phiền cô làm cho tôi thêm một ly Latte là được rồi."

Cuối cùng Đồng Dao vẫn mua cho Lục Tư Thành một ly cà phê, Lục Tư Thành cũng không có ý kiến gì, nói một câu cảm ơn rồi nhận lấy...

Mua xong đồ uống hai người đi vào siêu thị, vẫn như cũ là Lục Tư Thành đi một bước thì Đồng Dao phải chạy hai bước mới theo kịp, cả đoạn đường xem như là vừa chạy vừa nhảy đến trước thang máy, hai người kẻ trước người sau bước vào thang máy——
Lục Tư Thành vừa đi vừa gửi tin nhắn, không biết là đang nói chuyện với ai, nói tiếng Hàn nên cô nghe không hiểu. Vào thang máy anh ta đi thẳng vào phía góc trong, còn cô thì đứng gần bảng điều khiển, bắt đầu nghiêm túc đọc bảng giới thiệu tóm tắt về các tầng bên cạnh đó rồi tìm tầng có bán vật dụng sinh hoạt hàng ngày...

Vì vậy khi Lục Tư Thành gửi xong một tin nhắn, ngẩng đầu lên, "này" một tiếng định nói gì đó thì nhìn thấy bóng lưng đang ngước mắt nghiên cứu bảng điều khiển thang máy...

Cảnh tượng này quen đến mức khó diễn tả bằng lời.

Ba giây sau, khi anh ta đang im lặng nhìn chăm chú, Đồng Dao cuối cùng cũng tìm được tầng mình cần, hài lòng nhấn chọn tầng, quay đầu: "Ừ? Thành ca, anh gọi tôi?"

"... Cô có biết chuyện AD của YQCB chuẩn bị tuyên bố giải nghệ không?"
"Không biết, AD của YQCB là ai nhỉ, để tôi nghĩ xem, à là Tiểu Noãn sao? Cậu ta muốn giải nghệ?"

"Bạn tôi đấu chuyên nghiệp bên Hàn Quốc nói với tôi, AD mới có khả năng gia nhập YQCB là——"

"Ừ? Ai?"

Đồng Dao cắn cắn ống hút, YQCB (viết tắt của 一群菜比 yiquncaibi, nghĩa là một đám tiểu tốt) chính là đội mà bạn trai của Kim Dương, Ngải Giai đầu quân, chẳng qua là thành tích ở giải mùa xuân lần này không được tốt, suýt nữa còn không đủ tư cách tham gia giải đấu, mấy ngày trước vừa mới tham gia đấu trụ hạng.

... Lục Tư Thành đường đường là một thành viên của đội top trên vậy mà còn quan tâm đến đội phải vất vả trụ hạng sao?

Lục Tư Thành nói mới được nửa câu lại im lặng nhìn xuống cô gái đang đứng cạnh bảng điều khiển, hồi lâu, khi cô cứ trợn tròn mắt nhìn mình, anh ta đột nhiên đổi đề tài: "Bỏ đi, không có gì. Tôi nghe nhóc Thụy nói, trận chung kết hai ngày trước cô cũng đến xem?"
"Đúng vậy."

"Ở cùng một khách sạn với chúng tôi?"

"Đúng vậy."

"Tầng bốn mươi sáu."

"Đúng..."

Đồng Dao thuận miệng trả lời được một nửa thì đột nhiên ngừng lại, sau đó cắn ống hút "ực" uống một ngụm nước lớn... Cô nắm chặt lấy ly nước, chưa kịp nói gì, đã nhìn thấy Lục Tư Thành bình tĩnh gật đầu một cái, nói ra câu kết luận cô không muốn nghe: "Nhóc lùn quật cường hôm đó quả nhiên là cô."

"Quật cường...?"

"Quật cường không thừa nhận mình lùn."

Lúc này cửa thang máy mở ra, Lục Tư Thành bước ra ngoài trước —— Đồng Dao đơ tại chỗ, vội vội vàng vàng đuổi theo giải thích: "Không phải đâu, tôi nói anh nghe, hôm đó thực sự với tới được mà! Bữa đó tôi mua nhiều thứ quá, tay xách nặng, không giơ lên nổi, cho nên mới..."

"Quật cường."

"..............."

Đồng Dao sắp điên luôn rồi.
Cô chỉ lùn hơn so với Lục Tư Thành mà thôi!!!

Ra ngoài đường không hề lùn một tí nào hết!!!!!

Nhìn cái người hết sức tự nhiên đưa ra câu kết luận "Quả nhiên rất quật cường" rồi sau đó vẻ mặt kiểu như "Đề tài này kết thúc tại đây" hài lòng đi đằng trước, Đồng Dao trong lòng quýnh lên muốn kéo anh ta lại... Mà ngay lúc cô đưa tay ra chuẩn bị kéo lấy anh ta thì từ một phía khác trong siêu thị truyền tới tiếng hét của vài cô gái!

Đồng Dao hơi sững sờ ngẩng đầu lên, ngay sau đó thấy cách họ không xa có một đám nam nữ nhìn về bên này, miệng hưng phấn nói mấy câu đại loại như "chessman" "Thành ca của tôi" "Anh ấy ở đây", trong đó có hai cô gái còn cầm điện thoại di động hướng thẳng về phía Lục Tư Thành——

Đến những nơi thế này mà vẫn có thể gặp được fan của Lục Tư Thành!
Đồng Dao nhìn cái điện thoại kia hướng về phía này, hít sâu một hơi rụt cổ trốn đằng sau lưng Lục Tư Thành, anh ta nhíu mày quay lại, giữ lấy đầu của cái người đang hoảng loạn kia, cưỡng ép cô gái đang muốn nhảy lên bám vào trần nhà kia ngẩng đầu, hỏi: "Cô trốn cái gì?"

"Fan của anh đang chụp hình!"

Đồng Dao mặt đầy kinh hoảng, hoàn toàn không còn dáng vẻ tự tin như khi bị máy quay tia trúng ở trận chung kết nữa—— Đùa gì vậy, lúc đó trong sân vận động tối như vậy thì thấy rõ được cái rắm gì, còn bây giờ siêu thị đèn điện sáng choang như ánh mặt trời mãnh liệt thế này, vạn vật hiện hình...

Lục Tư Thành không hiểu sao cô lại căng thẳng như vậy: "Chụp hình thì sao...?"

"Hôm nay anh chưa có cạo râu! Tôi cũng không trang điểm! Sao có thể gặp người! Tôi còn chưa từng đăng hình lên mạng đó! Anh nghĩ fan của anh sẽ có lòng tốt chụp cho tôi thành mỹ nữ chắc!!!!!" Đồng Dao đẩy bàn tay đang đè trên đầu của mình ra, "A a a bọn họ qua đây kìa! Chắc là muốn xin chữ kí của anh đó!"
Lục Tư Thành bị Đồng Dao réo nhức cả đầu, trong lòng nghĩ nếu cô có bản lĩnh thì cả đời đừng gặp người khác, nhưng nhìn thấy người hâm mộ đang kéo qua phía này, anh ta cũng không miễn cưỡng cô, vẻ mặt bất đắc dĩ xoay người, đồng thời kéo Đồng Dao trốn sau lưng mình——

"Vậy cô trốn cho kĩ chút."

"Trốn sau lưng anh có an toàn không?" Đồng Dao căng thẳng bắt đầu hỏi nhảm.

"Chiều dọc thì có thể, chiều ngang thì không chắc lắm."

". . ."

Đồng Dao mất năm giây mới nhận ra Lục Tư Thành con mẹ nó đang cười nhạo chê cô béo, mà lúc này fan của anh ta tay cầm vở bút chen nhau đi lên, Đồng Dao cũng không dám nói gì nữa, liên tục lui về núp sau lưng Lục Tư Thành——

Đám người này có khoảng bảy tám người, rất ồn, những khách hàng khác nghe thấy động tĩnh bên này cũng quay lại nhìn, nhìn thấy cậu trai trẻ tuổi cao ráo đang bị vây quanh còn tưởng là minh tinh nào: chỉ là đẹp trai thì đẹp trai thật nhưng nhìn có vẻ như tiện tay cầm chìa khóa chạy đến siêu thị mua đồ, như này có phải là hơi mất hình tượng rồi không?
"Thành ca em rất thích anh!"

"Trời ơi Thành ca đẹp trai quá đi!"

"Ước gì đội tham gia MSI hôm nay là ZGDX!"

"Thành ca Thành ca, kí tên cho em đi a a a a a ở đây gặp được anh thật vui quá đi! Minh thần vẫn khỏe chứ, hôm qua thấy trên trang Weibo của đội thông báo anh ấy chuyển qua làm nhà phân tích số liệu rồi, không phải hoàn toàn rời khỏi đội thật quá tốt rồi!"

"Thành ca, anh thật là cao, nhìn có vẻ còn cao hơn lúc ở trên sân khấu nữa——"

"Ơ."

Đột nhiên có một giọng nữ vang lên——

"Thành ca, đây là bạn gái anh hả?"

Xung quanh lập tức an tĩnh lại.

Một cô gái với cặp mắt to tròn nghiêng người, nhìn người đang trốn phía sau anh ta—— Lúc này, Đồng Dao đứng sau lưng Lục Tư Thành đang điên cuồng chọc ngón tay vào hông anh ta, giống như muốn chọc cho đến khi hông anh ta có vài cái lỗ, khiến Lục Tư Thành khó khăn lắm mới giữ cho giọng được bình thường mà giải thích: "Không phải, tôi đi đâu tìm bạn gái giống con gái được... Là nhân viên của đội, đi mua đồ với tôi thôi."
"À." Vẻ mặt em gái đó rõ ràng là dễ nhìn hơn, ngay sau đó cười lên, "Chị gái nhân viên thật đáng yêu."

"Là trẻ con." Lục Tư Thành nhanh chóng ký tên rồi đưa trả lại cho em gái đó.

Cô ấy lui về phía sau một chút, những fan khác lại tiếp tục tiến lên, ba vòng trong ba vòng ngoài vây quanh Lục Tư Thành—— Sau khi được giải thích là nhân viên của đội, chẳng còn ai chú ý đến Đồng Dao nữa, cô rất nhanh đã bị đẩy ra xa tám trăm dặm...

"..."

Nhìn người đàn ông đang bị một đám nam nữ sùng bái vây quanh, Đồng Dao có thể hiểu được phần nào lý do tại sao trước đây Kim Dương vì chuyện bạn trai Ngải Giai thường xuyên mặc đồ fan tặng mà khó chịu rồi, cô lại càng thêm kiên định với ý nghĩ ban đầu——

Quả nhiên dù có chết cũng không nên yêu tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu không, mỗi ngày một vại dấm cũng không đủ uống.
=====Dải Phân Cách=====

Tác giả có lời muốn nói:

Đồng Dao cao khoảng một mét năm tám (vẫn còn đang phát triển), Thành ca cao khoảng một mét tám lăm (không phát triển nữa.)

Cũng gần đến dưới vai một chút.

Đấu sẽ đấu, không cần vội a a a a a đến từ từ đến từ từ, hiện tại mới kết thúc giải mùa xuân, có một khoảng thời gian nghỉ ngơi, qua hai ngày

Sẽ viết về hai buổi huấn luyện gì gì đó trước

back top