Khi Em Mỉm Cười

Chương 21

Chương 21: Phần thưởng cho việc gánh team thắng là...
Đồng Dao ôm cái bụng căng tròn thỏa mãn ợ một tiếng rồi leo lên xe, vừa mới đặt mông ngồi xuống thì nhìn thấy Lục Tư Thành vốn đang gửi tin nhắn WeChat ngẩng đầu lên, mặt không cảm xúc tuyên bố với mọi người: "Cuối tuần anh về nhà một chuyến."

Hiện tại đang là thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, nên thật ra ai cũng đều trong trạng thái ăn chơi phè phỡn, tự do tự tại, vì thế chẳng có ai lên tiếng phản đối quyết định này của Lục Tư Thành, thậm chí Tiểu Thụy còn rất thông cảm mà hỏi một câu: "Người nhà gọi anh về à?"

"Bố anh nói mẹ anh lại bỏ nhà đi rồi," Lục Tư Thành "Ừm" một tiếng, giọng thản nhiên đến lạ, "Đây là lần thứ ba trong năm nay rồi, lần đầu dùng thử chiêu này thì phát hiện bố anh lo lắng đứng ngồi không yên, cảm thấy rất thích thú, thế là lại dùng hết lần này đến lần khác... Phụ nữ vẫn là không thể nuông chiều được, đưa cho một cái thang đã có thể leo lên tận trời."

Mọi người đối với chuyện gà bay chó sủa của nhà Lục Tư Thành cũng đã biết hết rồi, ai nấy đều thả lỏng làm tiếp chuyện của mình, Tiểu Thụy hơi ngả người về sau, nói: "Trước khi đi có nên tiến hành lại trận đấu giao hữu với bên YQCB không?"

"Khi nào?"

"Hẹn là vào ngày kia."

"Vậy anh đặt vé máy bay vào ba ngày sau."

Lục Tư Thành nói, ngón tay đang lướt trên điện thoại chạm nhẹ một cái, có lẽ trong lúc vô tình đó đã chạm vào tin nhắn âm thanh, từ điện thoại truyền ra một giọng nói của đàn ông trung niên——

[Ông đây tuyên bố, lần này ông đây nhất định sẽ không nhún nhường nữa, nếu còn nhường nữa thì ông đây là cháu trai của bà ấy luôn! Lần trước dỗ dành xong cứ cách ngày lại đem thẻ của ông đây ra quẹt sạch, thật là vừa đau lòng vừa tổn thương...]

Mọi người: "..."

Lục Tư Thành tắt tin nhắn âm thanh.

Trong xe một mảnh yên tĩnh.

"Sợ vợ." Lục Tư Thành mặt lạnh nói, "Chê cười rồi."

"Đâu có đâu có đâu có, là đức tính tốt đẹp của truyền thống văn hóa Trung Hoa, truyền thống văn hóa Trung Hoa!"

"Đúng đúng đúng!"

"Người sợ vợ mà thuộc tầng lớp thượng lưu sao có thể gọi là sợ vợ được, phải gọi là thương vợ yêu con!"

Tiểu Thụy khoát tay ngẩng đầu lên, mọi người đều lên tiếng phụ họa, Đồng Dao khóe miệng co rút: "Mấy anh sau này kết hôn rồi phải nhớ lời mình nói hôm nay đấy nhá—— Sợ vợ là đức tính tốt đẹp của truyền thống văn hóa Trung Hoa—— nếu lỡ có quên thì tôi có thể nhắc lại cho các anh nhớ."

"Cô đừng hy vọng chồng tương lai của cô sẽ là một kẻ sợ vợ." Lục Tư Thành liếc cô.

"Sao lại không, cùng một thế giới cùng một ước mơ!"

"Tai mềm."

"..."

Đồng Dao nghĩ nghĩ, sau đó mặt đỏ bừng vội vàng che tai mình lại, quay đầu trợn mắt nhìn người đàn ông vẻ mặt thản nhiên đang ngồi trong bóng tối, anh ta cúi đầu ngón tay lướt trên điện thoại, nhanh chóng mua vé máy bay...

Đồng Dao nhìn nơi máy bay hạ cánh, là thành phố ở phía nam cách Thượng Hải không xa lắm, nghe nói ở nơi đó, chỉ cần một hòn đá từ trên trời rơi xuống cũng có thể đập chết ba người tỷ phú.

...

Hai ngày sau, cuối cùng cũng đến ngày Tiểu Thụy hẹn so tài với YQCB.

Lần này cố ý chọn thời gian buổi chiều lúc VPN không quá đông, hai đội từng người từng người ngồi vào vị trí, lục tục vào phòng đấu mà YQCB đã tạo—— vẫn là những người đó, vẫn là mấy cái ID đó, không biết đối phương có thảo luận gì về đối thủ của họ không, chứ bên ZGDX thì từ lúc đặt mông ngồi xuống đã huyên thuyên không ngừng——
Lão Miêu: "Tiểu Bàn, anh nói xem sao Giáo Hoàng lại muốn vào đội trụ hạng này vậy?"

Tiểu Bàn: "Đừng có hễ mở miệng là đội trụ hạng như thế, lúc người ta vào chung kết thế giới cậu còn đang ngồi uống sữa ở đâu đó đấy?"

Lão Miêu: "Được được được, vậy anh nói xem Giáo Hoàng tại sao lại muốn gia nhập cái đội... quý"s tộc"s khủng hoảng kia thế?"

Tiểu Bàn: "Nghe nói vì muốn tìm hỗ trợ giỏi nhất cùng với chiến hữu, đến trợ giúp anh ta đánh bại Thành ca."

"Vậy thảm rồi," Lục Tư Thành mặt lạnh nói, "Bên chỗ anh chỉ có một hỗ trợ thích tấu hài, là một cái hố đen sâu không thấy đáy, lại còn khuyến mãi thêm một Yasuo 0/7/0 ở đường giữa nữa."

Đồng Dao: "... Anh nói chuyện cho đàng hoàng đi, liên quan gì đến tôi hả——Yasuo lần đó chỉ là ngoài ý muốn thôi, hôm nay xem tôi carry anh bùng nổ thế nào này."
Lục Tư Thành: "Đừng, làm một nửa thôi, chỉ cần bùng nổ, không carry là được."

Đồng Dao: "..."

Lão K: "Mấy người nói nhảm nhiều quá nha, có phải định đến giải mùa hè ngày nào cũng xuất hiện ở mục ghi âm trò chuyện trong lúc thi đấu đúng không?"

"Ghi âm trò chuyện trong lúc thi đấu" là chuyên mục giải trí không thể thiếu trong các trận đấu chuyên nghiệp, ban tổ chức các trận đấu ghi âm lại quá trình các tuyển thủ thi đấu, sau đó cắt ghép những phần thú vị rồi làm thành một video nhằm giúp người hâm mộ có thể biết được khi thi đấu các game thủ rốt cuộc đã nói những gì với nhau, hay là đã trao đổi những gì——

Theo các tình huống thông thường, sẽ chỉ có thể nghe cả đội "a a a a a" với "bụp nó bụp nó bụp AD bên kia", không thì chọc ghẹo nhau cái gì đó...

Đồng Dao: "Tôi thích nhất là cái phần ghi âm đó đó."
Lão K: "Tin tôi đi, đợi đến khi cô thành nhân vật chính của cái chuyên mục đó rồi cô sẽ không thích nổi nữa đâu."

Đồng Dao: "..."

Lúc này, Minh thần vỗ tay tỏ ý muốn mọi người yên lặng: "Được rồi được rồi mọi người nghiêm túc chút đi, nói nhảm nhiều như vậy các cậu khinh địch vậy sao hả? Khinh địch là không có kết quả tốt đâu nha, tôi nghe đội bên kia nói, lần trước bọn họ so tài với chúng ta xong liền phát hiện ra những vấn đề của mình, nên đã tìm biện pháp cải thiện——"

Tiểu Bàn: "Lần trước mới đấu được có mười phút mà bọn họ đã nhận ra được chỗ có vấn đề rồi á?"

Lục Tư Thành: "Chứng tỏ bên đó có nhiều vấn đề."

Minh thần: "Thành ca cậu đừng có nói nữa, cậu thật quá tự phụ mà—— Sao lại không thể? Mười phút rõ ràng là đã qua gần hết giai đoạn đi đường đầu trận rồi..."
Trong lúc Minh thần đứng đó lảm nhảm, trận đấu chính thức bắt đầu, đầu tiên vẫn là BAN&PICK, điều bất ngờ là đối phương lại cấm đi Twisted Fate của Đồng Dao, khi mọi người còn đang thổn thức, Đồng Dao vui mừng phát hiện có lẽ cô có thể lấy được LeBlanc rồi.

Cuối cùng quả thực cô đã lấy được.

Trận đấu bắt đầu, mọi người đều bình tĩnh thong dong làm mỹ nam bài binh bố trận, thi thoảng lại có một lần đụng độ nguy hiểm không chết, hai đội cùng lui về khoảng cách an toàn, mãi đến khi mọi người đều dần dần đạt đến cấp 4, bầu không khí ở đường dưới bắt đầu trở nên căng thẳng——

"Lee Goon Hyeok chuẩn bị băng trụ rồi." Lục Tư Thành trầm giọng nói.

"Không thấy đường giữa bên kia nữa, các anh ở đường dưới cẩn thận."

Đồng Dao vừa nói vừa thám thính tình hình, cùng lúc đó hệ thống vang lên âm thanh nhắc nhở, đường giữa đội đối thủ vốn đang biến mất trên bản đồ thì bất thình lình xuất hiện ở bụi cỏ phía sau Lục Tư Thành và Tiểu Bàn giống như ma quỷ vậy, lại còn có cả jungler tham gia vào nữa——
"Đệt, bốn đứa gank đường dưới! Cắm mắt sau lưng chúng ta từ lúc nào vậy?! Đường giữa bên đó Dịch Chuyển (*phép bổ trợ, có thể dịch chuyển từ vị trí ban đầu đến nơi bất kì trên bản đồ đã được đồng đội cắm mắt) xuống dưới!"

Lúc Tiểu Bàn còn đang la hét thảm thương, bốn người bên YQCB lao lên, Lục Tư Thành trước tiên dùng kỹ năng chạy thoát, để lại một mình Tiểu Bàn bị bao vây trong trụ, âm thanh nhắc nhở "FIRST BLOOD" của hệ thống vang lên, Giáo Hoàng là người đầu tiên lập công.

—— Thế trận cân bằng ở đường dưới bắt đầu nghiêng về bên YQCB.

Đồng Dao không mang theo "Dịch chuyển", về mặt cơ động thì kém hơn so với Ngải Giai, biết là dù cho có đi qua tiếp viện cũng không kịp, nên cô vẫn tiếp tục ở lại đường giữa, an tâm đánh hạ mấy tốp lính lấy kinh nghiệm, sau đó mang lính của đội mình đến trụ của đối phương, để cho trụ của họ hạ hết đám lính này——
Như vậy, Ngải Giai lúc trở lại sẽ nhận ra chẳng còn lính để gϊếŧ nữa, kinh nghiệm và vàng đều sẽ dậm chân tại chỗ, đây chính là hậu quả của việc đường giữa lại dám chạy đi lo chuyện ở đường khác.

Nhưng khi trận đấu bước sang khoảng phút thứ bảy, Ngải Giai lại chạy xuống đường dưới.

Lần này, đường giữa của YQCB cộng thêm ADC và hỗ trợ tạo thành tổ đội ba người hạ Lục Tư Thành, thuận thế phá luôn trụ đầu tiên đường dưới.

Liên tục mất đi hai người cùng với một trụ, lúc này ZGDX ở giai đoạn đầu bị rơi vào hoàn cảnh có phần bất lợi, đáng nói nhất là Giáo Hoàng chủ yếu nhờ vậy mà mập đến chảy mỡ, lúc này đã có thể xem như một boss nhỏ ở giai đoạn đầu!

Minh thần nói không sai, YQCB thật sự đã thông qua trận đấu trước mà chấn chỉnh lại đội hình: Giáo Hoàng mang theo hỗ trợ băng trụ sẽ rất nguy hiểm? Không sao, vậy chúng tôi sẽ mang thêm cả đường giữa với jungler nữa! Bốn người, hết nguy hiểm rồi ha?
"Đệt, YQCB của ngày hôm qua đâu rồi? Hôm nay đánh thế này bọn họ ăn nhầm thuốc chuột rồi hả! A a Thành ca các anh đường dưới ổn định nha, " Đồng Dao lẩm bẩm, "Đợi tôi một chút, tôi sẽ—— hử?"

Đồng Dao mới nói một nửa đột nhiên kinh ngạc phát hiện, đường giữa Ngải Giai của đối phương sau khi đến đường dưới tham gia tấn công lấy được điểm hỗ trợ xong lại không trở về nâng cấp trang bị, hơn nữa nhìn thấy lính ở đường giữa còn khá nhiều, lại quay đầu muốn trở về kiếm thêm kinh nghiệm và vàng bù vào cho lúc chạy xuống đường dưới hỗ trợ!

Mà vào lúc này, hầu hết các kỹ năng của Ngải Giai đều đang trong thời gian hồi, hơn nữa điểm ma pháp của cậu ta cũng không còn lại bao nhiêu!

Đồng Dao gần như không chút do dự, bỏ việc gϊếŧ lính đang làm, hướng về phía Ngải Giai đang tự ảo tượng rằng mình lén về mà không ai biết kia, dùng kỹ năng, cậu ta bị xiềng xích của LeBlanc bắt lấy không có cơ hội chạy thoát, sau khi bị đánh mất hơn nửa cây máu, vô lực bị Đồng Dao chém hai nhát, ngoan ngoãn hy sinh!
"nice!"

"Ai bảo tham!"

"sì-mai-linh bự bự xinh gái quá a a a!"

Khi đồng đội còn đang khen ngợi cô, Lục Tư Thành đang trong thời gian chờ sống lại nhìn bản đồ dưới góc phải, nhắc nhở: "jungler của đối phương tới."

Bình thường thì sau khi hạ được một người mà thấy có địch xông đến thì sự lựa chọn thường thấy nhất là lập tức rút lui bảo vệ thành quả.

Nhưng Đồng Dao không hành động theo lẽ thường, cô quay người, trước tiên dùng Tốc Biến kéo dãn khoảng cách với đối phương, sau đó xoay người lại, vừa chạy về hướng trụ nhà mình vừa trở tay táng jungler cận chiến của YQCB vài cái, đối phương thấy cô sau khi hạ được một người thì tự mãn hơn nữa lại còn tính chạy, có lẽ cũng tức tới tận óc, nên cũng dùng Tốc Biến đuổi theo——

Nhưng lại không nghĩ đến, trong nháy mắt này, Đồng Dao lại lên cấp sáu!
LeBlanc sau khi lên cấp sáu sẽ mở chiêu cuối "Mô Phỏng", chiêu này có thể lặp lại kỹ năng đã dùng trước đó, vì vậy chỉ trong khoảng thời gian ngắn này, jungler kia đã bị xích lại, lặp lại thảm cảnh của Ngải Giai lúc nãy——

Cục diện trong nháy mắt vạn biến!

Một giây trước, ZGDX còn đang vì mất hai người và một trụ mà đau đầu không thôi; một giây sau, Đồng Dao ở đường giữa lần lượt hạ đường giữa và jungler giúp bọn họ vãn hồi lại phần nào thế cục!

Cùng lúc đó, vì jungler bị gϊếŧ, nên tài nguyên hơn nửa khu vực rừng của YQCB đều bị Lão K đánh chiếm hết, bất kể là bùa xanh hay các loại quái rừng khác, tất cả đều rơi hết vào trong túi của ZGDX, thậm chí cả trụ một ở đường giữa cũng bị Đồng Dao diệt hơn nửa máu!

YQCB từ hăng máu thành mất máu!

Chính là vì một quyết định sai lầm của Ngải Giai, Đồng Dao từ một nhân vật nhỏ bé từ từ trở thành một phú bà đủ khả năng đối đầu với Giáo Hoàng——
Tiếp theo đó, trong pha giao tranh rồng, cô vững vàng xích được Giáo Hoàng, hai ba chiêu hạ gục tên còn chút hơi tàn này, tiếp đó chỉ còn lại những người còn cấp độ chẳng ra sao đang chạy trối chết, mấy người phía Đồng Dao thuận lời giành được con rồng Lửa đầu tiên, cũng hạ được trụ một ở đường giữa...

ZGDX lúc này hoàn toàn trở mình!

Sau đó là điên cuồng đẩy trụ, chém gϊếŧ, vàng kiếm được tăng như tốc độ lăn của quả cầu tuyết, cuối cùng kết thúc cuộc so tài với thắng lợi!

Sau khi trận đấu kết thúc, tất cả mọi người đều thở phào một hơi xụi lơ ngồi trên ghế: thắng thì thắng, nhưng YQCB đột nhiên thay đổi phong độ đã trong lòng bọn họ có một chút run sợ...

Đội này, giải mùa hè năm nay sợ rằng không chỉ đơn giản là thoát khỏi nhóm trụ hạng!
Lúc này, Tiểu Thụy cuộn tròn một quyển tạp chí theo thứ tự Lão K, Tiểu Bàn, Lão Miêu, Lục Tư Thành, Đồng Dao mà gõ đầu: "Này thì khinh địch! Suýt chút nữa bị đội quý"s tộc"s thời kì khủng hoảng kia đè bẹp! Sau này còn dám khinh địch nữa không!"

"Á, " Đồng Dao ôm đầu, "Tôi gánh team mà, sao lại đánh tôi!"

"Cô lại đắc ý?"

"... Tôi sai rồi."

...

Buổi tối.

Dùng thực lực gánh team giành thắng lợi, Đồng Dao tâm tình vui vẻ đi tắm, bưng một tô mì thơm lừng từ phòng bếp đi ra thì nhìn thấy Lục Tư Thành lại ôm đầu gối ngồi trên ghế, không biết lại đang live stream gieo họa cho ai...

Khi Đồng Dao đến gần, anh ta cứ như có mắt ở sau gáy quay lại nhìn cô, chỉ chỉ vào màn hình máy tính: "Đường giữa của bên kia đang tâng bốc cô."

"..."

Đồng Dao một miệng mỳ nhả lại vào trong tô.

Lục Tư Thành vẻ mặt ghét bỏ——
Đồng Dao vội vàng chạy qua xem, đúng như dự đoán nhìn thấy Lục Tư Thành quả thật đang xem live stream của Ngải Giai, lúc này cậu ta đang vừa đánh xếp hạng vừa khoác lác với fan...

"Đúng đúng đúng, hôm nay chúng tôi đấu tập với ZGDX... Lần này không có rớt mạng, làm gì có chuyện ngày nào cũng rớt mạng được, cậu tưởng tiền internet là một năm năm hào à?... Thua rồi, aiya nhưng ban đầu là chúng tôi có lợi thế hơn, tin tôi đi, chúng tôi thật sự có lợi thế!"

...

"Cái vị Giáo Hoàng phong tao kia nhìn qua thôi cũng biết là một người băng trụ chuyên nghiệp... Nhưng cũng có làm gì được đâu, đội bên kia có một người còn khủng hơn cả Giáo Hoàng, chính là chị gái đó đó—— Đúng rồi, chính là sì-mai-linh đó, con bà nó, chúng tôi vừa hạ được hai người vốn còn đang vui vẻ, cô ấy móa nó không biết từ chỗ nào chui ra gϊếŧ chết tôi! Sau đó quay đầu mỉm cười nhẹ nhàng tiện thể gϊếŧ luôn jungler của chúng tôi!"
...

"Pha đó đáng lẽ tôi nên ngoan ngoãn biến về, không có bùa Xanh kỹ năng thì đang hồi, bị cô ấy chớp lấy cơ hội, thật là một người phụ nữ đáng sợ... Đây chính là bước ngoặt của trận đấu, tôi không có bùa Xanh, tài nguyên rừng của jungler xbang cũng không còn, đội trưởng đại nhân thiếu chút nữa đã mắng chết tôi luôn——"

...

"Không dám tham lính nữa, sau này hạ được người phải biến về, chỗ nào cũng không dám đi nữa, thật đó, tham lính sẽ không có kết quả tốt, đây là kinh nghiệm xương máu của tôi đó."

...

"Trình độ của chị gái đó đó hả? Khẳng định là rất đẳng cấp rồi, gϊếŧ tôi xong quay qua hạ luôn xbang, nhanh đến nỗi chúng tôi còn không nhìn thấy kỹ năng của cô ấy. Thật sự là LeBlanc số một đó!"

...

"Sau này ai dám nói con gái không thể chơi tốt game Liên Minh Huyền Thoại này, tôi sẽ nhét cái video ghi lại trận đấu ngày hôm nay vào lỗ mũi kẻ đó!"
Một chuỗi dài dòng lê thê.

Nhanh chóng tâng Đồng Dao lên chín tầng mây xanh.

Khen đến khúc sau cô không nghe nổi nữa, cúi người mở máy tính của mình lên, vào live stream của Ngải Giai, nhanh chóng gõ chữ——

[ZGDX, smiling: Người anh em, cậu mà còn nói nữa tôi sẽ không giúp cậu nói tốt nửa câu nào với vợ cậu đâu.]

Gửi.

Nửa giây sau, bình luận liền bị "Tôi nhìn thấy một thứ kỳ quái bay loạn vào" "Đệt nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến" "smiling a a a tôi là fan của cô đó" "Chị ơi dạy em dùng LeBlanc với moaz moaz" bổ sung——

Một bình luận hỏi đúng trọng tâm: ... Ngải Giai, si-mai-linh với vợ cậu có quan hệ gì vậy?

"Hổ bằng cẩu hữu, " Ngải Giai nói, "Dạo gần đây tôi với vợ đang cãi nhau, tôi nghĩ cô ấy cố ý chia tay để về cùng chị gái này tạo thành một cặp bách hợp, tức á! Hôm nay đấu còn thua nữa, tôi nhất thời cảm thấy cuộc đời mình thật tăm tối quá mà!"
Đồng Dao bị chọc cho bật cười.

Còn Ngải Giai, tên nhóc này vẫn thao thao bất tuyệt thổi phồng lên nào là cô giỏi bao nhiêu mạnh bao nhiêu——

Đồng Dao đang thư thả nghe, đột nhiên live stream bị người ta tắt mất, cô ngẩn người nhìn về phía Lục Tư Thành, anh ta không nhanh không chậm rút tay về: "Nghe một chút cho vui là được rồi, nghe nữa sẽ bị ảo tưởng."

"Từ sau khi tốt nghiệp tiểu học thì tôi chẳng được ai khen nữa." Đồng Dao nói, "Để tôi nghe thêm vài câu..."

Vừa nói vừa muốn bổ nhào về máy tính.

Nhưng sau gáy bị người ta nắm được, cô khó khăn quay đầu, chỉ có thể nhìn thấy cái cằm hoàn mỹ của Lục Tư Thành, anh ta thuận miệng nói: "Đừng có nghe cậu ta chém gió nữa, muốn được khen? Tôi khen cô."

"..."

Đồng Dao đang giãy dụa lập tức dừng lại.

"Khen." Đồng Dao chớp mắt mấy cái, bộ dạng rất mong đợi.
Lục Tư Thành: "..."

"Khen đi." Đồng Dao thúc giục.

Lục Tư Thành: "..."

Đối mặt với cặp mắt đen láy tràn đầy mong đợi tỏa sáng lấp lánh kia mười lăm giây, Lục Tư Thành buông Đồng Dao ra, cúi người xuống, mở live stream của Ngải Giai lên——

Giọng than thở của cậu ta lại vang lên, Đồng Dao ngẩn người, nhìn người đàn ông kia với vẻ mặt "chuyện gì cũng chưa xảy ra" trở về vị trí của mình.

"Ý gì?"

Đồng Dao lắc lắc tay áo anh ta.

Lục Tư Thành không thèm để ý đến cô.

"Hôm nay tôi biểu hiện xuất sắc như vậy, đội trưởng đại nhân, khen ngợi đi?"

Lại lắc lắc.

Lục Tư Thành vẫn không để ý đến cô.

"Chẳng lẽ bà đây từ đầu đến chân không chút ưu điểm nào đáng để anh——"

Đồng Dao còn chưa nói xong thì Lục Tư Thành đột nhiên vươn tay qua bàn lấy cây bút lông dầu dùng cho trận đấu hồi chiều, mở nắp ra cầm lấy tay cô nhanh chóng vẽ một đóa hoa vừa to vừa xấu lên mu bàn tay cô——
Đồng Dao: "?????"

"Hoa bé ngoan của đội trưởng đại nhân," Lục Tư Thành thả tay Đồng Dao ra, ném bút qua một bên, nhìn chằm chằm ván game trên màn hình đồng thời nhàn nhạt nói, "Lần sau tiếp tục cố gắng, sẽ vẽ lên gáy cho cô."

Đồng Dao: "........."

Trợn mắt nhìn Lục Tư Thành năm giây, chắn chắn anh ta không nói đùa, cô yên lặng xoay người, đi vào nhà vệ sinh rửa tay.

Sau đó phát hiện hoa bé ngoan của đội trưởng đại nhân kia.... căn bản rửa không sạch.

Nước rửa tay, sữa tắm, nước tẩy trang, xà bông các loại đều đem ra thử hết, cuối cùng tức giận nhìn cái bông hoa trên tay, Đồng Dao giơ ngón giữa với bồn rửa tay, rốt cuộc kiềm chế không nổi mắng to: "Đcm, Lục Tư Thành, cái hoa xấu xí này rửa không sạch!!!"

"La hét đòi cho bằng được, vừa muốn có lại còn vừa muốn rửa, sao mà cô khó chiều quá vậy?" Người đàn ông đang đắm chìm trong game không quay đầu lại, nói, "Còn nữa, con gái nhà người ta không chửi tục."
"..."

"... Không thích hoa bé ngoan, lần sau vẽ rùa cho cô?"

"Phi!"

"Vẽ lên gáy cho cô."

"..."

back top