Chương 24: Lửa giận của đội trưởng đại nhân
Buổi chiều đấu giao hữu với đội Huawei, Đồng Dao quả đúng y như lời Lục Tư Thành chỉ đạo, trút toàn bộ lửa giận lên đầu đường giữa của đối phương, Đồng Dao lấy được Brand, mới vào trận được ba phút đã đại khai sát giới, cuối cùng thông qua việc hạ đường giữa bên kia nhận được First Blood!
Đường giữa của Huawei nhập vào khung chat hiện tại: [QAQ chị gái này dữ quá, sợ hãi-ing]
Hỗ trợ bên phe ZGDX nhập vào khung chat hiện tại: [Đừng sợ, bây giờ quỳ xuống vẫn còn kịp]
Minh thần cầm một quyển sách gõ đầu Tiểu Bàn: "Còn có thời gian chat? Cậu rảnh như vậy, có muốn qua lướt Weibo luôn không?"
Phút thứ ba mươi tám.
Sau khi ZGDX xác lập ưu thế, đám người rảnh rỗi sinh nông nổi này bắt đầu muốn kiếm chuyện để làm, ba người là AD, hỗ trợ và jungler muốn đi trộm Baron, kết quả đánh một hồi thì bị đối phương phát hiện, năm người hợp lực hội đồng bọn họ ——Lục Tư Thành là người đầu tiên hy sinh, trước lúc hy sinh còn kéo theo AD của đội bạn, ngay sau đó là Tiểu Bàn cũng quyên mình đi theo... Lão K vừa rút lui vừa hùng hùng hổ hổ: "Đã nói là đừng có đi ăn trộm rồi, Tiểu Bàn cứ đòi trộm, giờ bị tự vả rồi thấy chưa!"
Tiểu Bàn nhìn màn hình đen thui đang chờ sống lại, vỗ vỗ bụng: "Lạc quan lên."
Bốn người còn lại của Huawei đều tập trung lại chỗ Baron để ăn con Baron chỉ còn lại một phần ba máu, nhanh chóng ăn xong Baron, giãy dụa kéo lại một tia hy vọng lật ngược thế trận——
Kết quả vào đúng lúc này, chỉ thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái tên màu đỏ chợt lóe, cột lửa từ dưới đất trồi lên, kéo theo những quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống, bốn người đội Huawei vừa nhận được buff của Baron đồng loạt đen màn hình!
Góc trên bên phải của máy tính hiển thị avatar Brand của Đồng Dao, bên cạnh liên tục nhảy ra những tướng bị cô hạ, màn hình không ngừng lóe sáng cùng với dòng chữ thông báo của hệ thống——
Double Kill (hạ hai người)
Triple Kill (hạ ba người)
Quadra Kill (hạ bốn người)
Đi đôi với việc cả năm người đội Huawei đều bị đen màn hình là cơ hội lật ngược tình thế cuối cùng của bọn họ về cơ bản đã trở thành "nói cho sang mồm"...
"Bơ phệch! Bơ phệch!"
"Brand này cũng được quá chứ."
"Dám xuống hang Baron luôn, thật đúng là nghé mới sinh không sợ hổ..."
Trong trụ sở, Tiểu Bàn cảm khái vỗ tay, Lão K cũng là một vẻ mặt chưa kịp hồi thần, Minh thần đứng sau ghế của Đồng Dao, sau khi sửng sốt liền liên tục cảm khái trình cầm tướng của Đồng Dao quả thực là tướng nào cũng biết dùng...
Lúc này Đồng Dao thuận lợi chôm được bùa xanh của đội bạn thì nghe Lục Tư Thành ở bên tai cô nói một câu: "Hấp tấp."
"Tôi cảm thấy có thể gϊếŧ được, " Đồng Dao nói, "Đối phương vì muốn hạ các anh mà các loại kỹ năng đều lấy ra hết rồi, lấy được Baron thì có hơi lơ là, chính là dâng đến cửa mời người xơi..."
"Hành động quá mạo hiểm."
"Bởi vì tôi vẫn còn trẻ." Đồng Dao liếc Lục Tư Thành.
Tiểu Thụy ở phía sau cũng chen miệng vào nói: "Thành ca như vậy là không nên đâu, tự tin là chuyện tốt, sợ trước sợ sau mới khiến người ta đau đầu, em thấy Đồng Dao như này rất tốt, động khẩu không được thì động thủ!"
Lục Tư Thành đổi một tư thế ngồi khác, ném lại một câu: "Các cậu dung túng cô ấy quá" rồi không nói gì nữa...
Mấy người còn lại nhờ chuyện Đồng Dao mạo hiểm mà tinh thần chiến đấu sục sôi, sau khi sống lại liền lập tức tràn lên tràn vào nhà chính của Huawei, gϊếŧ sạch không còn một manh giáp, nhanh chóng kết thúc ván đấu ——
Lại thắng rồi!
Đồng Dao buông chuột, xoay xoay tay, tâm tình buổi sáng bị ảnh hưởng bởi mấy chuyện bát quái kia bây giờ đã khá lên...
Đội Huawei tại LPL được xem là đội thuộc top giữa, tính cả giải mùa xuân vừa rồi thì đã là hai lần liên tiếp tiến vào được đến vòng play-off, có thể đánh bại bọn họ, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Trong thời gian ngắn liên tục đánh bại hai đội khi đấu giao hữu, cũng có thể xem như tiếp thêm sĩ khí, chặn họng những người nói cô là kẻ mới tới vô dụng —— Đồng Dao biết sau khi chuyện bản thân đi tham gia giải đấu chuyên nghiệp được truyền đi, có rất nhiều người ngầm phê bình bàn tán, thậm chí có người còn cho rằng hành động này của ZGDX là muốn đánh bóng tên tuổi trá hình...
Lại thêm chuyện của cô và Lục Tư Thành hôm nay, một số người lại càng thêm khẳng định suy nghĩ này ——
[Con gái thì đấu chuyên nghiệp cái quái gì chứ.]
[Ngoan ngoãn đến đội nữ mà làm bình hoa là được rồi mà?]
[Đây là trò chơi dành cho nam, con gái đừng có xen vào, mấy bà cô fan khiến người ta chướng mắt coi như miễn cưỡng chấp nhận, nữ mà đi đấu chuyên nghiệp há chẳng phải ngay cả chút thông cảm cơ bản nhất đó của chúng tôi đều muốn đạp đổ hết sao?]
[Đừng có làm ảnh hưởng đến con đường giành cúp S6 năm nay của ZGDX]
Đại loại vậy.
Rất nhiều bình luận ác ý.
Đọc vào khiến người ta tức giận, mà người cãi cọ với bọn họ, thử nói phải trái đúng sai với bọn họ cũng không ít... Nhưng Đồng Dao biết rất khó thay đổi lối suy nghĩ của những người này, cách duy nhất chính là lấy thành tích thực sự đập vào mặt họ.
"..."
Đồng Dao duỗi duỗi ngón trỏ có chút đau do vừa rồi quá tập trung, quay đầu nhìn bên cạnh, Lục Tư Thành cùng với Minh thần đang phân tích số liệu thống kê của mọi người trong trận đấu vừa rồi...
Có lẽ là cảm giác được ánh mắt của cô, Lục Tư Thành không nhanh không chậm dừng cuộc đối thoại với Minh thần, nghiêng đầu qua nhìn cô...
Ngừng một chút.
"Chơi không tệ."
"À, hì hì hì."
Vẻ mặt ngốc nghếch của cô gái nở ra một nụ cười, đôi mắt cong lại như ánh trăng lưỡi liềm.
Buổi tối.
Đúng như những gì Đồng Dao dự đoán—— Không biết là ai tiết lộ, toàn bộ trận đấu giao hữu với Huawei lúc chiều bị đưa lên mạng, mọi chuyện bị nói phóng đại thành "smiling một thân một mình cứu vãn tình thế, trong tình huống đồng đội sai lầm vẫn vững vàng mang về thắng lợi"...
Sáng một chuyện, tối một chuyện, thế nên buổi tối khi Đồng Dao live stream, lượng người xem đã đạt đến một đỉnh cao mới ——
Một nửa trong số đó hỏi xem giữa cô, Giản Dương và cả Lục Tư Thành rốt cuộc là chuyện gì; nửa còn lại hỏi có phải trong trận đấu giao hữu buổi chiều cô thực sự đã carry đội đi đến thắng lợi hay không.
Đồng Dao: "Giản Dương là bạn trai cũ thời đi học của tôi, sau đó chia tay rồi —— Tại sao chia tay à? Thanh niên yêu đương một lời không hợp thì chia tay không phải là chuyện rất bình thường sao, có gì mà tại sao chứ... Bây giờ Giản Dương ở đâu? Ở Trung Quốc, ở Thượng Hải, ở trụ sở đội CK, ở trong danh sách đen của tôi?"
Đồng Dao đã liên tục live stream mấy ngày liền, hôm nay lại biến thân thành bác tài xế, có thể vừa chơi game vừa nói chuyện với người xem... Lúc nói đến "ở trong danh sách đen của tôi", cô khẽ nhìn thấy Lục Tư Thành nghiêng đầu quét mắt nhìn cô, vẻ mặt rõ ràng chính là không tiếng động mà nói hai chữ: trẻ con.
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao: "Về trận đấu giao hữu chiều nay, vốn dĩ đội chúng tôi có ưu thế rất lớn, tôi còn có thể biến về nâng cấp trang bị ngay trước mặt đường giữa của đội kia, Thành ca, Tiểu Bàn và Lão K ở đường trên điên cuồng đẩy trụ, đẩy xong thì Thành ca nảy ra một ý, nói: Hay là chúng ta đi trộm Baron đi."
Lục Tư Thành: "????"
Đồng Dao: "Sau đó bọn họ liền đi làm cái chuyện trộm gà trộm chó —— Sự thật chứng minh mấy chuyện này vẫn nên ít làm thì hơn, mặt trời chói lọi, vạn vật hiện hình, đội Huawei người ta vừa phát hiện đã vây bọn họ lại —— một giây năm người bao vây chặn đánh cộng thêm một con Baron đang giận dữ, muốn không chết cũng khó nha... Không phải là tôi carry, thật sự không phải, có lẽ là tham vọng muốn gϊếŧ hết bọn họ của đối phương quá mạnh, tất cả các chiêu thức đều dùng hết, cho nên thật ra tôi chỉ là đánh một chiêu là đã hạ được hết thôi."
Lúc này, toàn bộ người xem live stream của Đồng Dao đều nhìn thấy trong cái khung live stream nho nhỏ của cô, có một bàn tay vươn qua kéo tai nghe của cô ra ——
"Ai nói đi trộm Baron? Cô có gan thì lặp lại lần nữa."
Bình luận trong chốc lát toàn là ——
"666666666" (từ lóng, nghĩa là lợi hại) "Cơn thịnh nộ của đội bá" "Thành ca bá đạo yêu tôi" "Hai người rốt cuộc là có chuyện gì vậy" "Còn không đáng nghi sao" "Nghiêm túc live stream đi nha, một lời không hợp liền quăng cẩu lương" (thức ăn cho chó = cẩu lương. Tại Trung Quốc, dân FA bị gọi là 单身狗 /dan shen gou/: chó độc thân)
Đồng Dao giành lại tai nghe của mình, đường đường chính chính đeo lên, sau đó thoải mái nói: "Không cần nghi ngờ, rảnh quá hay gì mà nghi vậy, bởi vì vốn dĩ không có chuyện gì cả —— các bạn không cần nghĩ nhiều như vậy đâu, không có chuyện nắm tay đi dạo phố, lần duy nhất tôi và Thành ca cùng nhau xuất hiện trên đường lớn chính là lúc mới vừa gia nhập đội, ngày hôm đó tôi không biết đường, anh ấy được giao nhiệm vụ đưa tôi đi mua dép, nắm tay cái qq gì, đi dạo cái qq gì chứ?"
Lục Tư Thành: "Hơn nữa tôi cũng không ấu.dâm."
Đồng Dao: "Đúng vậy, hơn nữa anh ấy cũng không ấu —— anh nói cái gì?"
Lục Tư Thành ngồi bên cạnh cô mặt không cảm xúc đeo tai nghe lên, lại còn mở âm lượng máy tính lên mức lớn nhất.
Đồng Dao quay đầu lại, đọc bình luận, ngưng một chút lại nói: "Cho nên không có chuyện yêu nhau, tôi mới tới không được bao lâu, nếu thật sự yêu nhau thì sẽ nói cho các bạn mà —— đúng đúng đúng, mời mọi người ăn kẹo cưới... Cái gì mà không biết xấu hổ, bạn có cái ID "Trụ nổ tung" nói chuyện đàng hoàng chút nha —— Quản lý phòng live stream đâu rồi? Làm nhiệm vụ của mình đi chứ, bây giờ còn không lên tiếng thì còn đợi lúc nào nữa!"
Lục Tư Thành: "Dù sao cũng sẽ không có ngày đó đâu."
Đồng Dao: "... Không phải anh đeo tai nghe rồi à?"
Lục Tư Thành kéo dây tai nghe, sau đó mặt không biểu cảm giơ cái jack cắm tai nghe không có cắm vào máy tính cho Đồng Dao nhìn...
Đồng Dao: "... Anh diễn cho ai xem?"
Lục Tư Thành: "Lạnh tai, đeo một chút cho ấm."
Đồng Dao: "..."
Hiện tại, những bình luận bát quái hỏi về Giản Dương, Lục Tư Thành đều bị mấy cái như "hahahahahahahahahahaha" "66666 chị gái cố lên" "đợi đến giải mùa hè, chắc chắn sẽ rất hấp dẫn" thay thế...
—— Lục Tư Thành nói đúng, so với các tin thi đấu tập luyện của tuyển thủ, mọi người càng có hứng thú với những tin tức cuộc sống bên lề của họ hơn, chỉ trong một đêm các loại tin tức có tựa đề như "Nữ đường giữa mạnh nhất LPL" "Ai nói con gái chơi game không giỏi" "Tôi bắt đầu mong chờ ZGDX ở giải mùa hè rồi" "Một em gái dẫn dắt cả đội đoạt được cúp vô địch thế giới mà chúng ta đã chờ sáu năm ròng, đây chắc chắn là điều tuyệt với nhất" ngập tràn trên các trang thông tin về thể thao điện tử...
Đến đây, câu chuyện Bạch Xà Truyện phiên bản thể thao điện tử chính thức chấm dứt.
...
Mấy ngày sau.
Giải giữa mùa bước vào giai đoạn cuối, đội CK để thua đội Viễn Thông Hàn Quốc ở trận chung kết —— Mà về kết quả này, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng mọi người vẫn có thể chấp nhận: dù sao trước khi xuất chinh tham dự giải giữa mùa, ai cũng tưởng rằng khu vực LPL sẽ bị loại từ vòng gửi xe.
Kết quả sau khi giải đấu bắt đầu, mọi người mới kinh ngạc phát hiện không chỉ mỗi mình khu vực LPL mới có thành tích sa sút —— sáu khu vực lớn khác cũng chẳng khá khẩm hơn là bao... Ai nấy đều rối rít cảm khái: đà này, chung kết thế giới năm này vẫn có chút hy vọng.
Song song với lễ bế mạc giải giữa mùa, tháng năm đã lặng lẽ trôi đi được một nửa, khi thời tiết của Thượng Hải dần dần nóng lên, cuối tháng năm, giải mùa hè Liên Minh Huyền Thoại khu vực Trung Quốc cũng bước vào giai đoạn chuẩn bị ——
Thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức không ngắn không dài cuối cùng cũng đến lúc kết thúc, tất cả thành viên của các đội đều lục tục trở lại trụ sở, mỗi đội đều nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị danh sách tuyển thủ chính thức và dự bị tham gia giải mùa hè này... Ngay cả các buổi đấu giao hữu cũng được tiến hành thường xuyên hơn.
Bởi vì ZGDX là giàu truyền thống, mỗi ngày lượt hẹn đấu giao hữu nhiều không đếm xuể, Tiểu Thụy chọn ra một hai đội để đấu, có đội mạnh đội yếu, lần nhiều nhất mà Đồng Dao phải đấu là ba trận một ngày ——
Toàn bộ đều thắng.
Không thua trận nào.
Chuyện đấu giao hữu cho dù thường được bí mật tổ chức nhưng cũng không thể giấu được, vì lẽ đó mà cuối cùng cho dù là người trong nghề hay toàn bộ thế giới thể thao điện tử đều biết một chuyện: ZGDX từ khi có đường giữa mới, trạng thái cực tốt, đấu giao hữu không có đối thủ.
Các fan đều hưng phấn xen lẫn lo lắng chờ mong một diện mạo mới của ZGDX ở giải mùa hè... Mà cũng vào lúc này, nội bộ đội của Đồng Dao xảy ra một vài vấn đề nhỏ ——
Chủ yếu vẫn là vấn đề đấu giao hữu.
Đồng Dao và đồng bọn vừa hoàn thành buổi đấu giao hữu với YQCB, mọi người đang thảo luận về một vài chiến thuật vẫn chưa thực hiện tốt trong trận đấu vừa rồi, Minh thần đang lật từng trang từng trang ghi chép thống kế số liệu trận đấu, lúc này, Tiểu Thụy từ phía sau đi tới, nhẹ nhàng ném lại một câu: "Thành ca, đội cũ của anh hẹn đấu, em đồng ý rồi."
Người đàn ông đang quay đầu nhìn tấm bảng đen vẽ bản đồ Summoner"s Rift ở sau lưng nghe vậy, hơi dừng lại một chút, cau mày quay lại hỏi: "Chú nói gì?"
Nói một câu không khoa trương thì... Đồng Dao có cảm giác bầu không khí chớp mắt đã thay đổi rồi.
Lão K và Tiểu Bàn vốn đang nhỏ giọng thảo luận về trận đấu vừa rồi liền không nói gì nữa; Lão Miêu vốn đang tổng kết lại những tướng hiện tại bản thân có thể dùng cùng với những tướng sở trường ở đường trên liền ngẩng đầu lên; động tác lật sổ ghi chép của Minh thần cũng ngừng lại ——
Đồng Dao ngồi giữa phụ trách làm mặt ngu.
"Đấu với nhiều đội trong nước như vậy rồi, cũng đến lúc hẹn đấu với đội mạnh của Hàn Quốc rồi chứ?" Tiểu Thụy sờ sờ chóp mũi, "cho nên mới hẹn với đội TAT đó."
Lục Tư Thành: "..."
Theo nguyên tắc, giám đốc có hẹn đấu giao hữu hay không, hẹn với đội nào, đội viên không được dị nghị thắc mắc, nhưng đội ZGDX không như thế, thành viên hiện tại của đội, đội trưởng, cũng chính là ngài Lục Tư Thành, đồng thời cũng là một trong những người có cổ phần của câu lạc bộ... Cho nên có đôi khi anh ta có thể không nghe theo quyết định của giám đốc đội, cũng có thể trực tiếp gọi là boss giống như giám đốc của đội ——
Ví dụ như hiện tại.
Chỉ thấy người đàn ông ngày thường luôn bày ra bộ dạng lười biếng đang nhíu mày, nhìn có vẻ thực sự tức giận: "Anh nhớ là anh đã nói rồi, bây giờ không phải lúc đấu với TAT."
Tiểu Thụy sửa lại lời anh ta: "Anh nói câu đó cách đây một tháng rồi mà."
Lục Tư Thành: "Hai ngày nay anh có nói là tình trạng này dừng lại được rồi chưa? Hay là mỗi ngày đều phải lặp lại câu đó thì mới được?"
"Đấu giao hữu được một tháng rồi, " tiểu Thụy nhíu mày, "Đồng Dao cũng thích ứng được ——"
"Chú muốn đấu với đội bên Hàn Quốc thì tại sao không hẹn với đội Viễn Thông? Cứ nhất định phải là TAT mới được..."
"Bọn họ tự mình đưa tới tận cửa mà!"
"Sao bọn họ lại tự đưa tới? Còn không phải là nghe thấy những lời đồn thổi đó à, bây giờ các đội trên toàn thế giới đều tò mò về đường giữa mới của chúng ta... Não để đâu rồi? Chuyện này mà chú lại không thương lượng với anh?"
"Lúc đó mọi người đang bận đấu với YQCB mà, hơn nữa cũng chỉ là một trận đấu tập, thua thì thua thôi... Tính trước khi mùa giải mới bắt đầu hai đội mạnh của hai khu vực cọ sát với nhau một chút cũng tốt, có gì đâu chứ?" giọng của Tiểu Thụy cũng trở nên quyết liệt hơn, "Sớm muộn gì cũng sẽ phải gặp TAT mà..."
"Anh nói rồi, bây giờ chưa đến lúc." Lục Tư Thành lạnh giọng "Nghe không hiểu tiếng người?"
"Vậy lúc nào mới là "đến lúc" ?"
"Không biết."
"Em nói chính là bây giờ."
"... Tùy chú, " Lục Tư Thành cười lạnh, duỗi đôi chân dài, "Đến lúc đó mà có chuyện gì xảy ra, chú đừng có chạy đến tìm anh chùi mông cho chú."
Tiểu Thụy cố nhịn xuống, không nói gì xoay người rời đi... Bầu không khí có chút lúng túng cũng có chút đè nén, mọi người xung quanh không dám nói chuyện, Đồng Dao hoàn toàn ngu người không biết rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra, chưa kịp hiểu gì thì hai người kia đã giải tán trong không vui rồi.
Cô lờ mờ cảm giác được nguyên nhân khiến Lục Tư Thành không muốn đấu tập với đội TAT là bởi vì cô, cảm thấy bản thân nên nói gì đó —— nhưng ngước đầu lên nhìn khuôn mặt băng đóng dày ba thước của đội trưởng, nhất thời đem toàn bộ những lời muốn nói nuốt trở về trong bụng, ôm lấy Bánh Nướng đang chạy tới chạy lui trên ghế, sờ sờ đầu mèo, kiềm chế hoảng sợ.
Cụp đuôi sợ hãi đến một cái rắm cũng không dám thả.
—— Khúc nhạc đệm bất ngờ này kéo dài đến buổi tối, toàn bộ trụ sở an tĩnh hệt như một ngôi mộ.
Suốt bảy tiếng đồng hồ người nói chuyện có âm lượng to nhất chính là anh trai giao hàng.
Mọi người ai nấy đều ngồi trước máy tính của mình, run rẩy đấu xếp hạng, Đồng Dao bê sữa đi ngang qua phía sau Lão K và Lão Miêu, phát hiện hai người họ vẫn cùng nhau đấu đôi, điều kỳ quái nhất là hai người ngồi sát sạt nhau nhưng lại chẳng dám nói chuyện, tất cả lời muốn nói đều thông qua chat trong game mà truyền đạt.
Minh thần ngồi trên sofa xem video về đội TAT thời gian gần đây, tay nhanh chóng ghi ra sổ tay rất nhiều điểm chú ý.
Đồng Dao trở lại chỗ của mình, mở QQ, nhìn thấy avatar của Tiểu Bàn sáng lên, nhấp vào xem thì phát hiện động chí hỗ trợ ngồi cách cô có hai ba chỗ đang dè dặt hỏi: [Thành ca của chúng ta đâu?]
Đồng Dao đáp: [Lúc nãy tôi đi ngang qua cửa sổ nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, có lẽ là ở bên ngoài hút thuốc... Cậu gửi tin nhắn cho tôi làm quái gì? Câm rồi hử?]
Tiểu Bàn: [Tôi sợ.]
Đồng Dao: [...]
Tiểu Bàn: [Thật đó, lâu lắm rồi không thấy bộ dáng này của Thành ca, một năm nay anh ấy luôn ở trạng thái nuôi cá thả chim của một cán bộ về hưu hiền hòa thôi.]
Tiểu Bàn: [Xong rồi, xong rồi, lúc nãy Tiểu Thụy cũng đi ra sân rồi, hai người đó sẽ không đánh nhau chứ? Trước giải đấu mà gϊếŧ người, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bị cấm thi đấu thì thảm lắm.]
Đồng Dao: [????]
Đồng Dao vừa nghe thấy điều này, thật sự sợ giám đốc đội sẽ lặng im mà bị đánh chết, vội vàng ôm lấy Bánh Nướng đang ngáy khò khò trên chỗ của Lục Tư Thành lên, tiếp thêm can đảm, nuốt nước bọt vọt tới góc tường cạnh cửa sổ phòng khách...
Mặt vừa mới để sát bên của sổ, người còn chưa đứng vững, đã nghe thấy giọng nói lo lắng của Tiểu Thụy từ bên ngoài vọng vào ——
"... Anh quá bảo bọc cô ấy rồi, cái gì cũng thay cô ấy giải quyết, chuyện này thì thôi đi, bây giờ ngay cả đấu giao hữu cũng từ chối không lý do, rõ ràng là anh biết trước giải đấu mà cùng đội Hàn Quốc đấu tập so với đấu cùng đội trong nước sẽ càng thu được nhiều thứ có lợi hơn mà —— Thua một trận thì có sao đâu chứ? Trước đây sao em lại không biết anh mẹ nó ấu.dâm???"
"..."
Đồng Dao run run tay.
Suýt nữa ném luôn con mèo trong tay đi ——
Tình huống gì đây?
Vậy là chuyện Lục Tư Thành không đồng ý đấu với đội Hàn Quốc thật sự là vì cô?
... Khoan nói đến tiểu Thụy, ngay cả bản thân cô cũng không hiểu: chuyện này con mẹ nó là sao?!
Buổi chiều đấu giao hữu với đội Huawei, Đồng Dao quả đúng y như lời Lục Tư Thành chỉ đạo, trút toàn bộ lửa giận lên đầu đường giữa của đối phương, Đồng Dao lấy được Brand, mới vào trận được ba phút đã đại khai sát giới, cuối cùng thông qua việc hạ đường giữa bên kia nhận được First Blood!
Đường giữa của Huawei nhập vào khung chat hiện tại: [QAQ chị gái này dữ quá, sợ hãi-ing]
Hỗ trợ bên phe ZGDX nhập vào khung chat hiện tại: [Đừng sợ, bây giờ quỳ xuống vẫn còn kịp]
Minh thần cầm một quyển sách gõ đầu Tiểu Bàn: "Còn có thời gian chat? Cậu rảnh như vậy, có muốn qua lướt Weibo luôn không?"
Phút thứ ba mươi tám.
Sau khi ZGDX xác lập ưu thế, đám người rảnh rỗi sinh nông nổi này bắt đầu muốn kiếm chuyện để làm, ba người là AD, hỗ trợ và jungler muốn đi trộm Baron, kết quả đánh một hồi thì bị đối phương phát hiện, năm người hợp lực hội đồng bọn họ ——Lục Tư Thành là người đầu tiên hy sinh, trước lúc hy sinh còn kéo theo AD của đội bạn, ngay sau đó là Tiểu Bàn cũng quyên mình đi theo... Lão K vừa rút lui vừa hùng hùng hổ hổ: "Đã nói là đừng có đi ăn trộm rồi, Tiểu Bàn cứ đòi trộm, giờ bị tự vả rồi thấy chưa!"
Tiểu Bàn nhìn màn hình đen thui đang chờ sống lại, vỗ vỗ bụng: "Lạc quan lên."
Bốn người còn lại của Huawei đều tập trung lại chỗ Baron để ăn con Baron chỉ còn lại một phần ba máu, nhanh chóng ăn xong Baron, giãy dụa kéo lại một tia hy vọng lật ngược thế trận——
Kết quả vào đúng lúc này, chỉ thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái tên màu đỏ chợt lóe, cột lửa từ dưới đất trồi lên, kéo theo những quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống, bốn người đội Huawei vừa nhận được buff của Baron đồng loạt đen màn hình!
Góc trên bên phải của máy tính hiển thị avatar Brand của Đồng Dao, bên cạnh liên tục nhảy ra những tướng bị cô hạ, màn hình không ngừng lóe sáng cùng với dòng chữ thông báo của hệ thống——
Double Kill (hạ hai người)
Triple Kill (hạ ba người)
Quadra Kill (hạ bốn người)
Đi đôi với việc cả năm người đội Huawei đều bị đen màn hình là cơ hội lật ngược tình thế cuối cùng của bọn họ về cơ bản đã trở thành "nói cho sang mồm"...
"Bơ phệch! Bơ phệch!"
"Brand này cũng được quá chứ."
"Dám xuống hang Baron luôn, thật đúng là nghé mới sinh không sợ hổ..."
Trong trụ sở, Tiểu Bàn cảm khái vỗ tay, Lão K cũng là một vẻ mặt chưa kịp hồi thần, Minh thần đứng sau ghế của Đồng Dao, sau khi sửng sốt liền liên tục cảm khái trình cầm tướng của Đồng Dao quả thực là tướng nào cũng biết dùng...
Lúc này Đồng Dao thuận lợi chôm được bùa xanh của đội bạn thì nghe Lục Tư Thành ở bên tai cô nói một câu: "Hấp tấp."
"Tôi cảm thấy có thể gϊếŧ được, " Đồng Dao nói, "Đối phương vì muốn hạ các anh mà các loại kỹ năng đều lấy ra hết rồi, lấy được Baron thì có hơi lơ là, chính là dâng đến cửa mời người xơi..."
"Hành động quá mạo hiểm."
"Bởi vì tôi vẫn còn trẻ." Đồng Dao liếc Lục Tư Thành.
Tiểu Thụy ở phía sau cũng chen miệng vào nói: "Thành ca như vậy là không nên đâu, tự tin là chuyện tốt, sợ trước sợ sau mới khiến người ta đau đầu, em thấy Đồng Dao như này rất tốt, động khẩu không được thì động thủ!"
Lục Tư Thành đổi một tư thế ngồi khác, ném lại một câu: "Các cậu dung túng cô ấy quá" rồi không nói gì nữa...
Mấy người còn lại nhờ chuyện Đồng Dao mạo hiểm mà tinh thần chiến đấu sục sôi, sau khi sống lại liền lập tức tràn lên tràn vào nhà chính của Huawei, gϊếŧ sạch không còn một manh giáp, nhanh chóng kết thúc ván đấu ——
Lại thắng rồi!
Đồng Dao buông chuột, xoay xoay tay, tâm tình buổi sáng bị ảnh hưởng bởi mấy chuyện bát quái kia bây giờ đã khá lên...
Đội Huawei tại LPL được xem là đội thuộc top giữa, tính cả giải mùa xuân vừa rồi thì đã là hai lần liên tiếp tiến vào được đến vòng play-off, có thể đánh bại bọn họ, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Trong thời gian ngắn liên tục đánh bại hai đội khi đấu giao hữu, cũng có thể xem như tiếp thêm sĩ khí, chặn họng những người nói cô là kẻ mới tới vô dụng —— Đồng Dao biết sau khi chuyện bản thân đi tham gia giải đấu chuyên nghiệp được truyền đi, có rất nhiều người ngầm phê bình bàn tán, thậm chí có người còn cho rằng hành động này của ZGDX là muốn đánh bóng tên tuổi trá hình...
Lại thêm chuyện của cô và Lục Tư Thành hôm nay, một số người lại càng thêm khẳng định suy nghĩ này ——
[Con gái thì đấu chuyên nghiệp cái quái gì chứ.]
[Ngoan ngoãn đến đội nữ mà làm bình hoa là được rồi mà?]
[Đây là trò chơi dành cho nam, con gái đừng có xen vào, mấy bà cô fan khiến người ta chướng mắt coi như miễn cưỡng chấp nhận, nữ mà đi đấu chuyên nghiệp há chẳng phải ngay cả chút thông cảm cơ bản nhất đó của chúng tôi đều muốn đạp đổ hết sao?]
[Đừng có làm ảnh hưởng đến con đường giành cúp S6 năm nay của ZGDX]
Đại loại vậy.
Rất nhiều bình luận ác ý.
Đọc vào khiến người ta tức giận, mà người cãi cọ với bọn họ, thử nói phải trái đúng sai với bọn họ cũng không ít... Nhưng Đồng Dao biết rất khó thay đổi lối suy nghĩ của những người này, cách duy nhất chính là lấy thành tích thực sự đập vào mặt họ.
"..."
Đồng Dao duỗi duỗi ngón trỏ có chút đau do vừa rồi quá tập trung, quay đầu nhìn bên cạnh, Lục Tư Thành cùng với Minh thần đang phân tích số liệu thống kê của mọi người trong trận đấu vừa rồi...
Có lẽ là cảm giác được ánh mắt của cô, Lục Tư Thành không nhanh không chậm dừng cuộc đối thoại với Minh thần, nghiêng đầu qua nhìn cô...
Ngừng một chút.
"Chơi không tệ."
"À, hì hì hì."
Vẻ mặt ngốc nghếch của cô gái nở ra một nụ cười, đôi mắt cong lại như ánh trăng lưỡi liềm.
Buổi tối.
Đúng như những gì Đồng Dao dự đoán—— Không biết là ai tiết lộ, toàn bộ trận đấu giao hữu với Huawei lúc chiều bị đưa lên mạng, mọi chuyện bị nói phóng đại thành "smiling một thân một mình cứu vãn tình thế, trong tình huống đồng đội sai lầm vẫn vững vàng mang về thắng lợi"...
Sáng một chuyện, tối một chuyện, thế nên buổi tối khi Đồng Dao live stream, lượng người xem đã đạt đến một đỉnh cao mới ——
Một nửa trong số đó hỏi xem giữa cô, Giản Dương và cả Lục Tư Thành rốt cuộc là chuyện gì; nửa còn lại hỏi có phải trong trận đấu giao hữu buổi chiều cô thực sự đã carry đội đi đến thắng lợi hay không.
Đồng Dao: "Giản Dương là bạn trai cũ thời đi học của tôi, sau đó chia tay rồi —— Tại sao chia tay à? Thanh niên yêu đương một lời không hợp thì chia tay không phải là chuyện rất bình thường sao, có gì mà tại sao chứ... Bây giờ Giản Dương ở đâu? Ở Trung Quốc, ở Thượng Hải, ở trụ sở đội CK, ở trong danh sách đen của tôi?"
Đồng Dao đã liên tục live stream mấy ngày liền, hôm nay lại biến thân thành bác tài xế, có thể vừa chơi game vừa nói chuyện với người xem... Lúc nói đến "ở trong danh sách đen của tôi", cô khẽ nhìn thấy Lục Tư Thành nghiêng đầu quét mắt nhìn cô, vẻ mặt rõ ràng chính là không tiếng động mà nói hai chữ: trẻ con.
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao: "Về trận đấu giao hữu chiều nay, vốn dĩ đội chúng tôi có ưu thế rất lớn, tôi còn có thể biến về nâng cấp trang bị ngay trước mặt đường giữa của đội kia, Thành ca, Tiểu Bàn và Lão K ở đường trên điên cuồng đẩy trụ, đẩy xong thì Thành ca nảy ra một ý, nói: Hay là chúng ta đi trộm Baron đi."
Lục Tư Thành: "????"
Đồng Dao: "Sau đó bọn họ liền đi làm cái chuyện trộm gà trộm chó —— Sự thật chứng minh mấy chuyện này vẫn nên ít làm thì hơn, mặt trời chói lọi, vạn vật hiện hình, đội Huawei người ta vừa phát hiện đã vây bọn họ lại —— một giây năm người bao vây chặn đánh cộng thêm một con Baron đang giận dữ, muốn không chết cũng khó nha... Không phải là tôi carry, thật sự không phải, có lẽ là tham vọng muốn gϊếŧ hết bọn họ của đối phương quá mạnh, tất cả các chiêu thức đều dùng hết, cho nên thật ra tôi chỉ là đánh một chiêu là đã hạ được hết thôi."
Lúc này, toàn bộ người xem live stream của Đồng Dao đều nhìn thấy trong cái khung live stream nho nhỏ của cô, có một bàn tay vươn qua kéo tai nghe của cô ra ——
"Ai nói đi trộm Baron? Cô có gan thì lặp lại lần nữa."
Bình luận trong chốc lát toàn là ——
"666666666" (từ lóng, nghĩa là lợi hại) "Cơn thịnh nộ của đội bá" "Thành ca bá đạo yêu tôi" "Hai người rốt cuộc là có chuyện gì vậy" "Còn không đáng nghi sao" "Nghiêm túc live stream đi nha, một lời không hợp liền quăng cẩu lương" (thức ăn cho chó = cẩu lương. Tại Trung Quốc, dân FA bị gọi là 单身狗 /dan shen gou/: chó độc thân)
Đồng Dao giành lại tai nghe của mình, đường đường chính chính đeo lên, sau đó thoải mái nói: "Không cần nghi ngờ, rảnh quá hay gì mà nghi vậy, bởi vì vốn dĩ không có chuyện gì cả —— các bạn không cần nghĩ nhiều như vậy đâu, không có chuyện nắm tay đi dạo phố, lần duy nhất tôi và Thành ca cùng nhau xuất hiện trên đường lớn chính là lúc mới vừa gia nhập đội, ngày hôm đó tôi không biết đường, anh ấy được giao nhiệm vụ đưa tôi đi mua dép, nắm tay cái qq gì, đi dạo cái qq gì chứ?"
Lục Tư Thành: "Hơn nữa tôi cũng không ấu.dâm."
Đồng Dao: "Đúng vậy, hơn nữa anh ấy cũng không ấu —— anh nói cái gì?"
Lục Tư Thành ngồi bên cạnh cô mặt không cảm xúc đeo tai nghe lên, lại còn mở âm lượng máy tính lên mức lớn nhất.
Đồng Dao quay đầu lại, đọc bình luận, ngưng một chút lại nói: "Cho nên không có chuyện yêu nhau, tôi mới tới không được bao lâu, nếu thật sự yêu nhau thì sẽ nói cho các bạn mà —— đúng đúng đúng, mời mọi người ăn kẹo cưới... Cái gì mà không biết xấu hổ, bạn có cái ID "Trụ nổ tung" nói chuyện đàng hoàng chút nha —— Quản lý phòng live stream đâu rồi? Làm nhiệm vụ của mình đi chứ, bây giờ còn không lên tiếng thì còn đợi lúc nào nữa!"
Lục Tư Thành: "Dù sao cũng sẽ không có ngày đó đâu."
Đồng Dao: "... Không phải anh đeo tai nghe rồi à?"
Lục Tư Thành kéo dây tai nghe, sau đó mặt không biểu cảm giơ cái jack cắm tai nghe không có cắm vào máy tính cho Đồng Dao nhìn...
Đồng Dao: "... Anh diễn cho ai xem?"
Lục Tư Thành: "Lạnh tai, đeo một chút cho ấm."
Đồng Dao: "..."
Hiện tại, những bình luận bát quái hỏi về Giản Dương, Lục Tư Thành đều bị mấy cái như "hahahahahahahahahahaha" "66666 chị gái cố lên" "đợi đến giải mùa hè, chắc chắn sẽ rất hấp dẫn" thay thế...
—— Lục Tư Thành nói đúng, so với các tin thi đấu tập luyện của tuyển thủ, mọi người càng có hứng thú với những tin tức cuộc sống bên lề của họ hơn, chỉ trong một đêm các loại tin tức có tựa đề như "Nữ đường giữa mạnh nhất LPL" "Ai nói con gái chơi game không giỏi" "Tôi bắt đầu mong chờ ZGDX ở giải mùa hè rồi" "Một em gái dẫn dắt cả đội đoạt được cúp vô địch thế giới mà chúng ta đã chờ sáu năm ròng, đây chắc chắn là điều tuyệt với nhất" ngập tràn trên các trang thông tin về thể thao điện tử...
Đến đây, câu chuyện Bạch Xà Truyện phiên bản thể thao điện tử chính thức chấm dứt.
...
Mấy ngày sau.
Giải giữa mùa bước vào giai đoạn cuối, đội CK để thua đội Viễn Thông Hàn Quốc ở trận chung kết —— Mà về kết quả này, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng mọi người vẫn có thể chấp nhận: dù sao trước khi xuất chinh tham dự giải giữa mùa, ai cũng tưởng rằng khu vực LPL sẽ bị loại từ vòng gửi xe.
Kết quả sau khi giải đấu bắt đầu, mọi người mới kinh ngạc phát hiện không chỉ mỗi mình khu vực LPL mới có thành tích sa sút —— sáu khu vực lớn khác cũng chẳng khá khẩm hơn là bao... Ai nấy đều rối rít cảm khái: đà này, chung kết thế giới năm này vẫn có chút hy vọng.
Song song với lễ bế mạc giải giữa mùa, tháng năm đã lặng lẽ trôi đi được một nửa, khi thời tiết của Thượng Hải dần dần nóng lên, cuối tháng năm, giải mùa hè Liên Minh Huyền Thoại khu vực Trung Quốc cũng bước vào giai đoạn chuẩn bị ——
Thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức không ngắn không dài cuối cùng cũng đến lúc kết thúc, tất cả thành viên của các đội đều lục tục trở lại trụ sở, mỗi đội đều nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị danh sách tuyển thủ chính thức và dự bị tham gia giải mùa hè này... Ngay cả các buổi đấu giao hữu cũng được tiến hành thường xuyên hơn.
Bởi vì ZGDX là giàu truyền thống, mỗi ngày lượt hẹn đấu giao hữu nhiều không đếm xuể, Tiểu Thụy chọn ra một hai đội để đấu, có đội mạnh đội yếu, lần nhiều nhất mà Đồng Dao phải đấu là ba trận một ngày ——
Toàn bộ đều thắng.
Không thua trận nào.
Chuyện đấu giao hữu cho dù thường được bí mật tổ chức nhưng cũng không thể giấu được, vì lẽ đó mà cuối cùng cho dù là người trong nghề hay toàn bộ thế giới thể thao điện tử đều biết một chuyện: ZGDX từ khi có đường giữa mới, trạng thái cực tốt, đấu giao hữu không có đối thủ.
Các fan đều hưng phấn xen lẫn lo lắng chờ mong một diện mạo mới của ZGDX ở giải mùa hè... Mà cũng vào lúc này, nội bộ đội của Đồng Dao xảy ra một vài vấn đề nhỏ ——
Chủ yếu vẫn là vấn đề đấu giao hữu.
Đồng Dao và đồng bọn vừa hoàn thành buổi đấu giao hữu với YQCB, mọi người đang thảo luận về một vài chiến thuật vẫn chưa thực hiện tốt trong trận đấu vừa rồi, Minh thần đang lật từng trang từng trang ghi chép thống kế số liệu trận đấu, lúc này, Tiểu Thụy từ phía sau đi tới, nhẹ nhàng ném lại một câu: "Thành ca, đội cũ của anh hẹn đấu, em đồng ý rồi."
Người đàn ông đang quay đầu nhìn tấm bảng đen vẽ bản đồ Summoner"s Rift ở sau lưng nghe vậy, hơi dừng lại một chút, cau mày quay lại hỏi: "Chú nói gì?"
Nói một câu không khoa trương thì... Đồng Dao có cảm giác bầu không khí chớp mắt đã thay đổi rồi.
Lão K và Tiểu Bàn vốn đang nhỏ giọng thảo luận về trận đấu vừa rồi liền không nói gì nữa; Lão Miêu vốn đang tổng kết lại những tướng hiện tại bản thân có thể dùng cùng với những tướng sở trường ở đường trên liền ngẩng đầu lên; động tác lật sổ ghi chép của Minh thần cũng ngừng lại ——
Đồng Dao ngồi giữa phụ trách làm mặt ngu.
"Đấu với nhiều đội trong nước như vậy rồi, cũng đến lúc hẹn đấu với đội mạnh của Hàn Quốc rồi chứ?" Tiểu Thụy sờ sờ chóp mũi, "cho nên mới hẹn với đội TAT đó."
Lục Tư Thành: "..."
Theo nguyên tắc, giám đốc có hẹn đấu giao hữu hay không, hẹn với đội nào, đội viên không được dị nghị thắc mắc, nhưng đội ZGDX không như thế, thành viên hiện tại của đội, đội trưởng, cũng chính là ngài Lục Tư Thành, đồng thời cũng là một trong những người có cổ phần của câu lạc bộ... Cho nên có đôi khi anh ta có thể không nghe theo quyết định của giám đốc đội, cũng có thể trực tiếp gọi là boss giống như giám đốc của đội ——
Ví dụ như hiện tại.
Chỉ thấy người đàn ông ngày thường luôn bày ra bộ dạng lười biếng đang nhíu mày, nhìn có vẻ thực sự tức giận: "Anh nhớ là anh đã nói rồi, bây giờ không phải lúc đấu với TAT."
Tiểu Thụy sửa lại lời anh ta: "Anh nói câu đó cách đây một tháng rồi mà."
Lục Tư Thành: "Hai ngày nay anh có nói là tình trạng này dừng lại được rồi chưa? Hay là mỗi ngày đều phải lặp lại câu đó thì mới được?"
"Đấu giao hữu được một tháng rồi, " tiểu Thụy nhíu mày, "Đồng Dao cũng thích ứng được ——"
"Chú muốn đấu với đội bên Hàn Quốc thì tại sao không hẹn với đội Viễn Thông? Cứ nhất định phải là TAT mới được..."
"Bọn họ tự mình đưa tới tận cửa mà!"
"Sao bọn họ lại tự đưa tới? Còn không phải là nghe thấy những lời đồn thổi đó à, bây giờ các đội trên toàn thế giới đều tò mò về đường giữa mới của chúng ta... Não để đâu rồi? Chuyện này mà chú lại không thương lượng với anh?"
"Lúc đó mọi người đang bận đấu với YQCB mà, hơn nữa cũng chỉ là một trận đấu tập, thua thì thua thôi... Tính trước khi mùa giải mới bắt đầu hai đội mạnh của hai khu vực cọ sát với nhau một chút cũng tốt, có gì đâu chứ?" giọng của Tiểu Thụy cũng trở nên quyết liệt hơn, "Sớm muộn gì cũng sẽ phải gặp TAT mà..."
"Anh nói rồi, bây giờ chưa đến lúc." Lục Tư Thành lạnh giọng "Nghe không hiểu tiếng người?"
"Vậy lúc nào mới là "đến lúc" ?"
"Không biết."
"Em nói chính là bây giờ."
"... Tùy chú, " Lục Tư Thành cười lạnh, duỗi đôi chân dài, "Đến lúc đó mà có chuyện gì xảy ra, chú đừng có chạy đến tìm anh chùi mông cho chú."
Tiểu Thụy cố nhịn xuống, không nói gì xoay người rời đi... Bầu không khí có chút lúng túng cũng có chút đè nén, mọi người xung quanh không dám nói chuyện, Đồng Dao hoàn toàn ngu người không biết rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra, chưa kịp hiểu gì thì hai người kia đã giải tán trong không vui rồi.
Cô lờ mờ cảm giác được nguyên nhân khiến Lục Tư Thành không muốn đấu tập với đội TAT là bởi vì cô, cảm thấy bản thân nên nói gì đó —— nhưng ngước đầu lên nhìn khuôn mặt băng đóng dày ba thước của đội trưởng, nhất thời đem toàn bộ những lời muốn nói nuốt trở về trong bụng, ôm lấy Bánh Nướng đang chạy tới chạy lui trên ghế, sờ sờ đầu mèo, kiềm chế hoảng sợ.
Cụp đuôi sợ hãi đến một cái rắm cũng không dám thả.
—— Khúc nhạc đệm bất ngờ này kéo dài đến buổi tối, toàn bộ trụ sở an tĩnh hệt như một ngôi mộ.
Suốt bảy tiếng đồng hồ người nói chuyện có âm lượng to nhất chính là anh trai giao hàng.
Mọi người ai nấy đều ngồi trước máy tính của mình, run rẩy đấu xếp hạng, Đồng Dao bê sữa đi ngang qua phía sau Lão K và Lão Miêu, phát hiện hai người họ vẫn cùng nhau đấu đôi, điều kỳ quái nhất là hai người ngồi sát sạt nhau nhưng lại chẳng dám nói chuyện, tất cả lời muốn nói đều thông qua chat trong game mà truyền đạt.
Minh thần ngồi trên sofa xem video về đội TAT thời gian gần đây, tay nhanh chóng ghi ra sổ tay rất nhiều điểm chú ý.
Đồng Dao trở lại chỗ của mình, mở QQ, nhìn thấy avatar của Tiểu Bàn sáng lên, nhấp vào xem thì phát hiện động chí hỗ trợ ngồi cách cô có hai ba chỗ đang dè dặt hỏi: [Thành ca của chúng ta đâu?]
Đồng Dao đáp: [Lúc nãy tôi đi ngang qua cửa sổ nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, có lẽ là ở bên ngoài hút thuốc... Cậu gửi tin nhắn cho tôi làm quái gì? Câm rồi hử?]
Tiểu Bàn: [Tôi sợ.]
Đồng Dao: [...]
Tiểu Bàn: [Thật đó, lâu lắm rồi không thấy bộ dáng này của Thành ca, một năm nay anh ấy luôn ở trạng thái nuôi cá thả chim của một cán bộ về hưu hiền hòa thôi.]
Tiểu Bàn: [Xong rồi, xong rồi, lúc nãy Tiểu Thụy cũng đi ra sân rồi, hai người đó sẽ không đánh nhau chứ? Trước giải đấu mà gϊếŧ người, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bị cấm thi đấu thì thảm lắm.]
Đồng Dao: [????]
Đồng Dao vừa nghe thấy điều này, thật sự sợ giám đốc đội sẽ lặng im mà bị đánh chết, vội vàng ôm lấy Bánh Nướng đang ngáy khò khò trên chỗ của Lục Tư Thành lên, tiếp thêm can đảm, nuốt nước bọt vọt tới góc tường cạnh cửa sổ phòng khách...
Mặt vừa mới để sát bên của sổ, người còn chưa đứng vững, đã nghe thấy giọng nói lo lắng của Tiểu Thụy từ bên ngoài vọng vào ——
"... Anh quá bảo bọc cô ấy rồi, cái gì cũng thay cô ấy giải quyết, chuyện này thì thôi đi, bây giờ ngay cả đấu giao hữu cũng từ chối không lý do, rõ ràng là anh biết trước giải đấu mà cùng đội Hàn Quốc đấu tập so với đấu cùng đội trong nước sẽ càng thu được nhiều thứ có lợi hơn mà —— Thua một trận thì có sao đâu chứ? Trước đây sao em lại không biết anh mẹ nó ấu.dâm???"
"..."
Đồng Dao run run tay.
Suýt nữa ném luôn con mèo trong tay đi ——
Tình huống gì đây?
Vậy là chuyện Lục Tư Thành không đồng ý đấu với đội Hàn Quốc thật sự là vì cô?
... Khoan nói đến tiểu Thụy, ngay cả bản thân cô cũng không hiểu: chuyện này con mẹ nó là sao?!