Khi Em Mỉm Cười

Chương 30

Chương 30: Cậu ta đã phạm phải tội không thể tha thứ
[YQCB, Ngải Giai: Thành ca, em nói anh nghe chuyện này, anh đừng có hoảng sợ nha, hình như lúc nãy em thấy ma ở trong sân trụ sở tụi anh đó... Bộ dáng rất khủng bố, toàn thân trắng toát, đeo mặt nạ Tôn Ngộ Không, đã thế lại còn vừa đi vừa nhảy tưng tưng nữa... Em vừa nhìn thấy đã bị dọa cho tí nữa thì tắt thở —— Khu biệt thự này không phải là được đại sư gì đó nói là có phong thủy cực tốt sao, thế méo nào vẫn có những thứ không sạch sẽ chứ!!!!]

[YQCB, Ngải Giai: em kể cho lũ kia nghe, chúng nó không chịu tin em a! Nhưng mà em nhìn thấy thật mà!!! Không có chuyện hoa mắt ảo giác đâu!!! Cái mặt nạ Tôn Ngộ Không đó còn hiện ra ánh sáng màu xanh nữa đó!]

[YQCB, Ngải Giai: ... Hơn nữa em còn nghe thấy bên chỗ bọn anh có tiếng bước chân dồn dập bịch bịch bịch đi qua đi lại, lại còn tiếng di chuyển đồ nặng nữa, giống như quỷ dọn nhà vậy đó uhuhu——]

[YQCB, Ngải Giai: QAQ sợ vc, Thành ca, bọn anh có muốn mời thầy về xem xem thế nào không?]

Hai mươi phút sau.

[fhdjwhdb2333: ...]

[fhdjwhdb2333: Copy cái link này, mở Taobao lên là có thể thấy "mặt nạ hoạt hình có thể phát sáng phiên bản Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Trư Bát Giới" ¥asmiqj¥/.ba0uv=asmiqj&=a7b16]

[fhdjwhdb2333: mặt nạ phát sáng.]

[fhdjwhdb2333: bảy tệ tám, miễn phí vận chuyển trên toàn quốc.]

[fhdjwhdb2333: cái chú nhìn thấy méo phải quỷ đâu, mà là đường giữa đang lên cơn của đội bọn anh.]

"Lùn," người đàn ông đang cúi đầu gõ chữ, đột nhiên ngẩng đầu, dùng cái chân dài khều khều người đang ăn xoài bên cạnh, "Cô lại mặc đồ ngủ chạy lung tung à?"

"Vừa tắm xong, muốn mang Bánh Nướng ra sân hít thở không khí trong lành, tiện thể chờ người ta giao trái cây tới," cô gái có nửa khuôn mặt bị che bởi chiếc mặt nạ Tôn Ngộ Không buông nĩa, mặt khó hiểu, "Nàm xao?"

Lục Tư Thành nhìn thoáng qua cái áo sơ mi rộng thùng thình cô đang khoác bên ngoài bộ đồ ngủ, chần chờ giây lát, nhàn nhạt nói: "Không có gì."

"... Ồ, Thành ca, ăn xoài hong?"

"Không ăn."

"Vậy tôi ăn một mình."

"Không phải cô sợ mặc đồng phục nhìn mập à, vậy còn ăn?"

"... Tiểu Bàn, ăn xoài hong? Ngọt lắm ớ."

Cô nhóc liếc mắt một cái lập tức buông nĩa xuống, vừa như rùa đen rút đầu mà nhích nhích ghế, vừa dụ dỗ Tiểu Bàn ăn xoài, Lục Tư Thành mặt không cảm xúc cúi đầu tiếp tục gõ chữ ——

[fhdjwhdb2333: Tiếng bước chân với tiếng kéo vật nặng mà chú nghe thấy cũng không phải quỷ dọn nhà gì đâu, mà là hai đứa đường giữa thần kinh của đội bọn anh đang tranh giành nhau cái ghế.]

[YQCB, Ngải Giai: ... Là Đồng Dao đó hả? Cậu ấy đeo mặt nạ làm quần gì vậy? Cậu ấy moi đâu ra cái mặt nạ đó chứ?]

Lục Tư Thành: "..."

... Cách cái màn hình vẫn có thể cảm nhận được sự suy sụp của anh bạn đội hàng xóm.

Tiếc là không đồng tình nổi, dù sao bên đó cũng là cách vách, còn anh đây phải sống chung dưới một mái nhà với đứa thần kinh này, phải trông thấy ở khoảng cách gần đấy.

[fhdjwhdb2333: fan tặng, còn lý do tại sao lại tặng thì có lẽ là idol nào fan nấy vậy thôi.]

[YQCB, Ngải Giai: À mà lúc nãy anh nói hai đường giữa là sao? Từ khi nào đội bọn anh lại có thêm một đường giữa nữa vậy!]

[fhdjwhdb2333: Lục Nhạc về rồi.]

[YQCB, Ngải Giai: ......]

Nhìn một chuỗi chấm dài đối phương gửi qua, Lục Tư Thành suy nghĩ một chút, cất điện thoại... Lúc này Đồng Dao cũng đã ngồi trở lại chỗ của mình rồi —— Mà giờ cũng đến giờ đi ngủ bảo dưỡng nhan sắc của ai đó rồi —— Vậy mà Đồng Dao vẫn còn đang ngồi suy nghĩ xem có thể vác cả cái ghế lên lầu rồi rinh luôn vào phòng mình khóa trái cửa không...
"Cô vác vô phòng thì tôi vẫn có thể vừa đứng vừa nghịch máy tính của cô," Lục Nhạc cười nhạo, nói, "Ông đây thời còn đi học đã từng đứng cả buổi ngoài hành lang, không tin cô thử xem."

"Chơi dị ai chơi." Đồng Dao trừng cậu ta.

"Cô đừng có ích kỷ như vậy," Lục Nhạc thử nói phải trái đúng sai với cô, "Cô ngủ rồi thì có cần dùng máy tính đâu, độc chiếm làm mẹ gì... Con gái ai cũng không chịu nói lý lẽ giống cô à?"

"Đúng, con gái ai cũng vậy hết, dễ thương quá trời quá đất luôn đúng hăm?"

"..."

"Hai người nín hết đi," Lục Tư Thành nhìn Đồng Dao, "Cô đi ngủ đi, để ghế lại."

Sau đó quay sang nhìn Lục Nhạc: "Mày qua đây đấu rank, anh xem xem trình của mày dạo này như nào —— nếu thụt lùi, tối nay cuốn xéo cho anh."

Đồng Dao tức giận kéo mặt nạ xuống che kín mặt, khuôn mặt đằng sau chiếc mặt nạ làm mặt quỷ với Lục Tư Thành, nhảy xuống, bất đắc dĩ đi lên lầu... Lục Nhạc nở một nụ cười giả tạo với Lục Tư Thành, trông chẳng có chút gì là cảm kích, cũng không có hứng thú gì với cái ghế giống như lúc có mặt Đồng Dao, chỉ xoay người đi qua chỗ tủ lạnh lấy một chai sữa chua, tu ừng ực ——
Hai người vừa tách ra, trụ sở lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.

Tiểu Thụy nhảy từ trong WC ra, nhìn xung quanh: "Ngộ Không đâu?"

Lục Tư Thành không ngẩng đầu, nói: "Ngộ Không đi ngủ để bảo dưỡng nhan sắc rồi."

Tiểu Thụy đi đến sau lưng tiểu Bàn lúc này đang bưng hộp xoài ăn ngon lành: "Bát Giới, đừng có ăn nữa."

Tiểu Bàn: "Ăn nốt hộp này, mai giảm cân."

Lúc này, Lục Nhạc ngồi vào chỗ của Đồng Dao, mở game, dùng luôn acc của Đồng Dao đăng nhập, click bắt đầu, gia nhập vào hàng chờ... Lục Tư Thành hơi nghiêng đầu: "Acc mày đâu?"

Acc là account (tài khoản), khi chơi game hay dùng từ này cho ngắn gọn.

"Lâu rồi không chơi server Hàn," Lục Nhạc cười cười, "Acc em chưa đấu chuỗi phân hạng đầu mùa mùa này (*Mỗi mùa kết thúc, sau khi tổng kết bảng xếp hạng xong, thứ hạng của các tài khoản sẽ được hệ thống reset (làm mới, đưa trở lại trạng thái ban đầu). Khi bắt đầu mùa mới, mỗi một tài khoản đều phải đấu mười trận phân hạng, hệ thống sẽ căn cứ vào kết quả thắng bại của mười trận này cùng với thứ hạng khi tổng kết của mùa trước để chính thức phân hạng cho người chơi.)"
Lục Tư Thành "ừm" một tiếng, mở danh sách bạn bè của mình ra xem: "A Tae cũng đang ở hàng chờ."

Vừa dứt lời, âm thanh hệ thống vang lên, cùng lúc Lục Nhạc click xác nhận vào trò chơi, TAT, TEI cũng hiển thị bước vào trò chơi ——

Lục Tư Thành nhanh chóng nhìn danh sách người chơi trong ván đấu của Lục Nhạc: "Cậu ta ở đội bên kia."

Lục Nhạc hờ hững cười một tiếng.

Lục Tư Thành mới nói xong, lúc này cái người mười phút trước nói muốn đi ngủ đã bịch bịch bịch vừa chạy vừa nhảy từ trên lầu xuống, đến đứng sau lưng Lục Nhạc, hơi nheo mắt lại nhìn màn hình, sau đó the thé nói: "Bảo sao tôi méo ngủ được! Ngồi chỗ của tôi lại còn dùng acc của tôi! Chó má!"

Lục Tư Thành cười khinh bỉ, giống như đã sớm đoán trước sẽ như vậy.

"... Cô ta chửi người sao anh không quản đi, còn cười?" Lục Nhạc xoa xoa tai, nhìn cô gái đang chống nạnh đứng sau lưng mình, "Không phải cô đi ngủ rồi à? Còn chạy xuống đây làm gì."
"Cứ có phản tặc nhăm nhe ngai vàng của trẫm! Trẫm sao có thể ngủ ngon được!" Đồng Dao ôm con mèo đang mơ mơ màng màng buồn ngủ vào trong ngực, hết tay để chọt Lục Nhạc, "Đấu cho đàng hoàng, tôi mới trở lại rank Thách Đấu thôi đó..."

Lục Nhạc: "Gặp trúng A Tae rồi nè."

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao lập tức im lặng, nhìn đằng sau, ném mèo vào ngực tiểu Thụy ở sau lưng mình, còn mình thì kéo cái ghế đẩu qua ngồi cạnh Lục Nhạc —— Lúc này ván đấu đang ở phần BAN&PICK, Lục Nhạc ở vị trí thứ ba, nắm quyền BAN vị tướng đầu tiên, Đồng Dao thấy vậy hơi cau mày: "BAN LeBlanc đi."

Lục Nhạc nghe vậy, hơi nghiêng đầu qua lười biếng liếc cô một cái: "Hoảng cái gì."

Đồng Dao ngẩn người: Bình thường Lục Nhạc giống như mấy thằng du côn khiến người ta chán ghét, nhưng vừa ngồi trước máy tính, thần thái của cái người này giống hệt với anh trai cậu ta...
Tự cao tự đại lại còn ngạo mạn.

Phần cấm tướng nhanh chóng kết thúc —— Đường giữa của TAT bên kia có lẽ cũng biết đối thủ của anh ta là Đồng Dao, vì vậy anh ta nhanh chóng chọn LeBlanc, dạ dày Đồng Dao co quắp một trận, trào lên một cảm giác chua chua ở cổ họng, ác mông ngày hôm đó giống như sẽ lại lặp lại lần nữa.

Đến lượt Lục Nhạc chọn tướng.

Đồng Dao có chút căng thẳng: "Lấy Ekko đi, hoặc Diana cũng được, đầu trận ráng tăng cấp, cuối trận tổng giao tranh..."

Lục Nhạc: "Không biết chơi hai tướng đó."

Đồng Dao: "Ahri?"

Lục Nhạc: "Không biết."

Đồng Dao: "Kassadin?"

Lục Nhạc: "..."

Đồng Dao: "Tướng nào cũng không biết, còn đấu chuyên nghiệp cái lồng gì, về nhà nuôi heo đi! Cậu cmn biết cái gì hả?"

Lục Nhạc khóa Azir.

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao: "Không cần biết trận này thắng hay thua, thì trong mắt người Hàn Quốc đó, tôi là một đứa ngu mà cứ thích đánh đu với đời, đã trở thành thâm căn cố đế cmnr."
"Sớm muộn gì cũng trở thành bại tướng bị anh ta giẫm dưới chân," Lục Nhạc nhàn nhạt nói, "Cô còn quan tâm cách nghĩ của anh ta làm gì? Rảnh quá hay gì."

Trận đấu bắt đầu, Đồng Dao ngậm miệng không dám trả treo với Lục Nhạc, sợ làm cậu ta phân tâm, mà bộ dạng Lục Nhạc lúc chơi game cũng rất tập trung —— ít nhất đối với tướng Azir này, cậu ta chơi tốt hơn nhiều so với Đồng Dao, đầu trận lo gϊếŧ lính, hoàn toàn không gấp gáp so găng với A Tae, chỉ tập trung kéo giãn khoảng cách về kinh nghiệm gϊếŧ lính và vàng với đối phương, sang phút thứ ba, số lượng lính cậu ta để hụt là: 0.

Dùng Azir và LeBlanc mà làm được đến cỡ này là một chuyện không hề đơn giản.

Đồng Dao dùng Azir, dù là khi luyện tập, trong tình huống bị cản trở cũng sẽ để hụt một hai lính —— đây còn là đầu trận, tình hình đầu trận sẽ có tác động rất lớn tới kết quả trận đấu, hơn nữa cái con người này khi giáp mặt với A Tae cũng không hề tỏ ra yếu thế, là một carry, ít nhất về khoản kỹ năng cơ bản thì cậu ta hoàn toàn đủ tiêu chuẩn của một tuyển thủ quốc tế.
Lúc thi đấu, cậu ta vững vàng như núi, khác hoàn toàn với sự nhây nhưa thường ngày ——

Azir – vị tướng phòng thủ cực mạnh này vào tay Lục Nhạc được phát huy hết toàn bộ sức mạnh của mình, cho dù đường trên và dưới của đội Lục Nhạc bị jungler của đối phương xâm chiếm mấy lần, điểm hạ gục bị đối phương bỏ lại phía sau, nhưng nhờ có Lục Nhạc, trụ ở đường giữa trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của đội đối thủ ——

Cho đến gần phút thứ ba mươi, cái trụ này vẫn sừng sững đứng vững, đối thủ không hạ nổi, cũng không thể tiếp cận tài nguyên khu vực rừng, không ăn được rồng, ưu thế gank đầu trận dần dần không còn nữa...

Khoảng phút thứ ba mươi lăm, bước vào giai đoạn nửa sau trận đấu, LeBlanc vì đầu trận tăng cấp chỉ ở mức bình thường, cũng dần dần bị yếu thế... Ngay lúc này, mở giao tranh, nhờ Azir có cấp độ không tệ nên đội của Lục Nhạc hiển nhiên có lợi thế hơn, thắng lợi từ mấy đợt giao tranh lớn nhỏ đã giúp bọn họ từ thế yếu lấy lại được cân bằng, từ cân bằng lại trở nên ưu thế——
Cuối cùng lật ngược thế trận, thắng lợi.

Đây có lẽ là màn Azir vs LeBlanc tiêu biểu trong sách giáo khoa: đảm bảo bản thân không bị hạ, tử thủ bảo vệ trụ đường giữa, khóa chặt đường giữa đối phương ở khu trung lộ, để đồng đội ở đường khác nhanh chóng tăng cấp, cuối trận tổng giao tranh thì xuất hiện carry đội đi đến chiến thắng.

Nhìn nhà chính của đối phương từ từ sụp xuống, Đồng Dao không nói tiếng nào, Lục Nhạc cũng im lặng cho đến khi nhà chính đối phương nổ tung mới nhàn nhạt nói: "Azir vẫn có thể đấu lại LeBlanc, chỉ là cô không hợp với nó thôi —— Mỗi người đều có tướng hợp và không hợp với mình, cô lấy tướng phòng ngự đi tấn công, nạp mạng, là đã bị trúng kế của đối phương rồi."

Đồng Dao đứng dậy, nghĩ nghĩ, vén tóc lên: "Cậu cũng có chút lợi hại đó."
"Trước đây tôi cũng làm dự bị cho Minh thần mà," Lục Nhạc nheo mắt lại, cười, "Lúc cần đường giữa phòng ngự thì tôi lên đấu, cho nên thành tích mùa trước mới tốt như vậy ——"

"Có ích gì chứ."

Tiểu Bàn ngồi bên cạnh đột nhiên chen ngang lời Lục Nhạc.

Mọi người hơi sững sờ, ngẩng đầu nhìn cái cậu béo béo lúc nào cũng cực kỳ lạc quan kia —— Nhưng vẻ mặt của Tiểu Bàn lúc này hoàn toàn không dính dáng gì tới "lạc quan", từ khi Đồng Dao vào đội đến nay, đây là lần đầu tiên thấy dáng vẻ này của cậu ta...

Tiểu Bàn đẩy bàn phím của mình ra, đứng dậy, liếc nhìn Lục Nhạc một cái: "Các trận đấu thông thường của mùa giải có tốt đến mấy cũng có tác dụng gì đâu? Điểm tích cả năm đứng đầu được tham gia chung kết thế giới cũng có tác dụng gì? Cậu còn mặt mũi nhắc đến Minh thần à, còn không nghĩ xem rốt cuộc nhờ phúc của ai mà anh ấy vì bị thương mà phải giải nghệ ——"
Cả phòng yên lặng.

"Tôi vẫn giữ nguyên quan điểm của tôi," tiểu Bàn quay sang nhìn giám đốc đội, "Cậu ta muốn làm dự bị, được, đó là sự lựa chọn của đội, nhưng riêng tôi thì không chấp nhập nổi loại đồng đội như này."

Nói xong, cậu ta xoay người, đi lên lầu không thèm ngoảnh đầu lại, cuối cùng đóng sầm cửa phòng lại... Cái cửa kia vì bị chấn động mà lung lay sắp vỡ, Lục Tư Thành đứng lên, vỗ vỗ vai Lục Nhạc, bỏ lại một câu "Anh đi xem xem có chuyện gì", rồi đi theo tiểu Bàn lên lầu...

Hai người đường dưới kẻ trước người sau rời đi, về phần những lời mà Tiểu Bàn nói, Lão Miêu và Lão K có vẻ hơi ngượng ngập, lão Miêu lầm bầm một câu: "Đã qua lâu như vậy rồi, còn nhắc đến làm gì... bản thân Minh thần cũng không có nói gì mà."

Còn Lục Nhạc từ đầu đến cuối đều im lặng, nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lão Miêu: "Đừng nói nữa, là lỗi của tôi."
Đồng Dao: "????"

Đồng Dao ngu người.

Hoàn toàn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Không hiểu tại sao tiểu Bàn lại tức giận như vậy; cũng không hiểu tại sao cậu ta còn phản đối Lục Nhạc hơn cả cô; lại càng không hiểu tại sao lúc này lại đột nhiên nhắc đến vấn đề ở chung kết thế giới năm ngoái ——

Chung kết thế giới năm ngoái, ZGDX không có tên trong danh sách tham dự.

Trước đây Đồng Dao chỉ cho là đơn giản vì bọn họ không được tham gia, mà hiện tại, cô đột nhiên nhớ tới lúc trước Tiểu Thụy hình như có nhắc đến cái gì mà "bởi vì một vài nguyên nhân nên không tham gia chung kết thế giới" ...

Lẽ nào không phải vì không được tham gia, mà là được tham gia nhưng lại vì một vài chuyện mà không thể tham dự được?

Lờ mờ nhớ lại Tiểu Bàn hình như đã nói gì mà "cậu ta bị đuổi đi" "không có ai muốn chung đội với cậu ta" đại loại vậy...
Lẽ nào cái gọi là "một vài chuyện", là có liên quan đến Lục Nhạc?

Thậm chí còn có dính dáng đến Minh thần?

Đồng Dao bị mớ suy đoán hỗn độn trong đầu làm cho choáng váng, nhìn mọi người rời đi trong không vui, cô cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể ôm mèo trong ngực giám đốc đội trở lại, sau đó ảo não lăn về phòng...

Sau khi về đến phòng, Đồng Dao không ngủ nổi, nằm trên giường suy nghĩ lung tung, quyết định lấy điện thoại lên Baidu tra thông tin về việc ZGDX rút lui năm ngoái, lúc này mới phát hiện cái năm mà cô không chú ý tới giải liên minh chuyên nghiệp lại có nhiều drama để hít như vậy: mùa hè năm ngoái, ZGDX vô địch giải mùa hè, theo quy định của Riot Games, các đội vô địch giải mùa hè của các khu vực sẽ được tham gia giải chung kết thế giới.

Lúc đó mọi người đều hy vọng ZGDX sẽ giành được cúp vô địch.
Nhưng không ngờ rằng, khi mọi người cho rằng ZGDX đang bí mật tập luyện cho giải S5, công ty chủ quản của ZGDX công bố một tin chấn động: ZGDX rút lui khỏi giải chung kết thế giới.

Nguyên nhân tại sao thì lại không nói.

Khi ấy trên mạng chửi như thể muốn dùng nước bọt dìm chết bọn họ, nói là cả nước chấn động cũng không quá, mọi người suy diễn ra đủ loại thuyết âm mưu, có người nói là do công ty viễn thông rút vốn tài trợ, toàn đội phải đối mặt với nguy cơ giải tán; có người lại nói có lục đục nội bộ, không thể thi đấu cùng nhau; cũng có người cho rằng bọn họ không chịu nổi áp lực, bỏ chạy... Tóm lại là đủ mọi loại suy diễn, cuối cùng vẫn không thể có được đáp án chính xác.

Đồng Dao tìm kiếm một lượt các trang mạng, trong đầu vốn đang mù mờ thì giờ lại càng ngu ngơ.
Trước khi ngủ, cô nhận được tin nhắn của tiểu Bàn ——

[Tiểu Bàn: sẽ không có chuyện cho cậu ta dự bị đâu, chuyện của Minh thần vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho cậu ta, chờ mà xem.]

Đồng Dao trả lời cậu ta bằng mấy dấu hỏi chấm, đối phương lại không đáp lại, Đồng Dao chờ rồi lại chờ, cuối cùng ôm điện thoại ngủ thiếp đi.

...

Ngày hôm sau, Đồng Dao bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, mơ mơ màng màng chui từ trong chăn ra, mắt còn chưa mở đã kề điện thoại sát tai "a lô" một tiếng, đầu dây bên kia truyền đến tiếng gào thét của cô bạn tốt, Kim Dương: "Cậu còn ngủ được! Trời ngó xuống mà coi! Đội của cậu xảy ra chuyện lớn rồi kìa!!!!"

"Gì?" Đồng Dao xoa xoa mắt, "Gì gì?"

"Tự lên Tieba xem!"

Kim Dương nói xong liền cúp máy.

Đồng Dao không hiểu đầu cua tai nheo gì, mở trang Tieba Esport, trang đầu toàn là "ZGDX" bốn chữ này trên tiêu đề, có than thở, có mắng nhiếc, cả im lặng, cái gì cũng có, cô không hiểu gì bèn lướt lướt, kết quả lướt một hồi, lướt tới một cái topic có gần hai mươi ba nghìn lượt trả lời ——
[Tiêu đề] [Nguyên nhân thật sự khiến ZGDX rút lui khỏi S5].

Chủ topic đăng một video.

Đồng Dao ngáp một cái, cho rằng lại có người muốn kiếm fame, hờ hững click phát video —— video rất tối, có vẻ là được quay bởi camera giám sát, khung cảnh là trong một quán karaoke, bên trong đó là một nhóm thanh niên, đồng phục của bọn họ có in chữ "JK"...

Đồng Dao nghĩ nghĩ, hình như đội 2 của câu lạc bộ nào đó có cái tên này, chỉ là năm nay bọn họ bị rơi xuống giải hạng hai rồi.

Video vừa bắt đầu, mấy người này đang vừa uống rượu vừa tám chuyện, cười đùa vui vẻ, chẳng được bao lâu, cửa phòng karaoke bị mở ra, có hai người bước vào ——

Đồng Dao bật dậy, cầm điện thoại trợn tròn mắt ——

Hai người từ ngoài vào kia là Lục Nhạc và Minh thần, Lục Nhạc đi trước, trong tay còn cầm chai rượu, vừa bước vào một lời cũng không nói đã phang chai rượu kia vào đầu người ngồi gần cửa nhất... Đội JK thấy người của mình bị hành hung thì tất cả đứng cả dậy, tình cảnh lập tức trở nên hỗn loạn ——
Mới bắt đầu thì Lục Nhạc một mình chấp bảy tám người, sau đó lại biến thành bảy tám người hội đồng Lục Nhạc.

Trên sàn đầy miểng chai, vụn thủy tinh, cái bàn nhỏ cũng bị đám thanh niên nói là làm này làm cho gãy đôi —— chẳng khác gì các vụ ẩu đả của giới xã hội đen trên phim cả —— Đồng Dao cầm điện thoại mà hết hồn hết vía, trong lòng đang nghĩ "Cái này mẹ nó nếu ai đứng không vững mà ngã xuống là tiêu rồi", kết quả còn chưa nghĩ hết, người mất thăng bẳng xui xẻo ngã xuống đã xuất hiện: chính là Minh thần đang muốn can ngăn.

Minh thần từ đầu đã không tham gia cuộc chiến này, anh ta nhìn thấy Lục Nhạc đánh người đã muốn kéo cậu ta về, thấy Lục Nhạc bị đánh thì muốn kéo cậu ta bỏ chạy, nhưng đội JK có người bị chai rượu đập vào đầu làm máu chảy ròng ròng không cho bọn họ thoát —— Vì thế khi Minh thần đứng ra can ngăn, một người trong mớ hỗn loạn đó nhìn cũng không thèm nhìn đã đẩy anh ta ra, Minh thần mất thăng bằng, cả người ngã xuống đống vụn thủy tinh kia!
Tay phải của anh ta theo bản năng chống xuống, cạnh bàn sắc nhọn đã cứa một vết dài lên cánh tay anh ta...

Video vẫn còn tiếp tục.

Minh thần một giây vẫn còn bình thường thì một giây sau đã gục trong vũng máu, Lục Nhạc đang bị bao vây thấy vậy sững người, đạp hết đám người xung quanh, chạy lại chỗ Minh thần, kéo anh ta dậy... Chỉ là lúc này cả hai người họ đều như bò từ ao máu ra vậy ——

Đồng Dao run tay, điện thoại rơi xuống giường...

Cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, trước giờ không hề biết thi đấu chuyên nghiệp còn có thể đổ máu.

back top