Chương 45: Bạn trai cũ giá đáo
"Tôi không phải... Tôi không có... Anh ta không thể —— aaaaaaaaaa!" Đồng Dao đập bàn, "Còn gõ dấu hỏi chấm nữa là tôi tắt live stream đấy! Tôi và Lục Tư Thành có thể có gì —— Đúng đúng đúng, bạn có ID "Vợ nhỏ của Lục Tư Thành", tôi bảo đảm anh ta vẫn còn là chồng của bạn, tôi không có vấy bẩn anh ta, nhưng anh ta có còn trong sạch không thì tôi không biết, có gan thì bạn tự đi mà hỏi, dù sao tôi cũng không có cưỡng bức anh ta... Cưỡng bức sao được? Chân tôi còn không dài bằng cánh tay anh ta đó, làm sao mà đè lên được? ... Cưỡi lên? Đm tặng các bạn một tấn bột giặt, đi tẩy sạch mớ suy nghĩ đen tối đó đi, rồi lại đây nói tiếng người!"
Đồng Dao trực tiếp tranh cãi với mớ bình luận kia, chủ đề là cô có thể đè Lục Tư Thành không ——
Lục Tư Thành ở cạnh đó nghe một hồi, nói "tôi live stream", mở phần mềm live stream ra.
Sau đó, lượng người xem live stream của Đồng Dao, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, giảm đi một nửa, cô thở phào một hơi, chân để dưới gầm bàn ức chế đá Lục Tư Thành một cái... Lục Tư Thành một tay chống cằm, quay sang lười biếng liếc nhìn cô, sau đó quay đầu lại nhìn màn hình của mình, nhìn thấy bình luận toàn là dấu hỏi chấm cùng với những lời chất vấn tê tâm liệt phế của các bà "vợ" fan, anh ngừng một chút, nói ——
"Hôm qua tôi ốm, cô ấy tới tháng, đấu xong không tham gia hoạt động tiếp sau đó, về trước, rồi cô ấy nằm trên giường vật vã đau đớn, tôi có thể không quản sao? Lỡ mà chết thật thì lấy đâu ra đường giữa thi đấu trận chủ nhật này —— Lục Nhạc không được việc như cô ấy."
Lục Nhạc: "Này?"
Lục Tư Thành: "Tôi có nói cô ấy nằm trên giường run lẩy bẩy mà?"
Sau đó.
Cả bầu trời câm nín.
[Thành ca anh lúc nào cũng có tin chấn động hết.]
[Thành ca dịu dàng ư, người ta ngã rồi, cũng đau bụng nè, muốn Thành ca ôm ôm rồi mới dậy!]
[Suýt nữa tưởng chồng tôi và vợ tôi ngủ chung với nhau rồi, hai cái mũ xanh chồng lên nhau đủ cao để Jack trong truyện Jack và Cây Đậu Thần trèo lên luôn á.]
[QAQ suýt nữa là hết hứng ăn cơm trưa rồi, bây giờ cảm thấy vẫn có thể ăn hai miếng.]
...
[Mao Bánh Ú: Vậy Thành ca, rốt cuộc là anh có bạn gái hay chưa, từng đó tuổi rồi, chỉ biết làm mặt lạnh chơi game, bộ dạng như kiểu không yêu thích con người, người nhà anh không gấp sao?]
Lục Tư Thành nhìn một cái: "Cái ID "Mao Bánh Ú" này là bạn cô à?"
Đồng Dao nhìn cái nick là quản lý phòng live stream của mình: "Sao anh biết?"
Lục Tư Thành: "Cả thế giới này cũng chỉ có mình cô nói tôi không thích con người? Lời thoại quá quen tai."
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành: "Lùn, cô bớt tung tin vịt lại, sau này nếu tôi thật sự không tìm được vợ, ai chịu trách nhiệm?"
Bình luận lập tức toàn là "Em chịu trách nhiệm" "Nhảy cẫng lên giơ tay cầu được chịu tránh nhiệm" "Em em em em em em em em em em em", Đồng Dao lúc này đã bắt đầu trận đấu mới, mở giao diện trang bị, mua vài món có ích cùng với máu, mắt nhìn thẳng: "Đừng làm ồn."
Một bộ dạng nghiêm túc đúng chuẩn nữ game thủ.
...
Tại trụ sở CK, Giản Dương ôm đầu gối ngồi trên ghế, tay cầm chuột lại không chơi game, đầu tựa trên đầu gối, mặt không cảm xúc click bậy click bạ —— Từ máy tính của cậu ta phát ra giọng nói của con gái, thỉnh thoảng lại nói mấy lời gì mà "cưỡng bức, đè...", cậu ta nghe một hồi, giống như có chút khó chịu, nhíu mày click "x" ở góc phải, tắt live stream.
Trụ sở trở nên yên tĩnh.
Hảo Vận liếc nhìn cậu ta, chọt chọt Lão Vương: "Cái tên này lại sao vậy?"
Lão Vương: "Xem live stream của bạn gái cũ đó mà."
Hảo Vận: "Ố ồ!"
Lão Vương chậc lưỡi, lắc đầu: "Jungler của đội chúng ta say mê đường giữa đội đối thủ không lối thoát luôn rồi, đã thích như vậy sao khi đó lại chia tay chứ... Tôi cũng không hiểu nổi nữa, bây giờ người ta qua đội Viễn Thông, ngồi ở ngay cạnh Lục Tư Thành thì không phải là mỡ dâng miệng mèo à, tôi mà là nữ thì tôi cũng thích Lục Tư Thành!"
Hồ Điệp quay đầu sang nhìn hỗ trợ nhà mình: "Cậu mà là nữ thì ai cậu chả thích?"
Lão Vương: "Cậu á? Tôi không thèm."
Hồ Điêp cười lạnh một tiếng.
Hảo Vận: "Hai người đường dưới thì không hợp, jungler thì lại đi say mê đường giữa của đội khác, đm cái đội này."
Lão Vương: "Không thể nói vậy được, trận lần trước bị đội Viễn Thông hành không phải là lỗi của Dương thần, hôm đó cậu ta cũng đã chơi khá tốt, ít nhất tôi cảm thấy là ngang ngửa với jungler của đội Viễn Thông..."
Lúc mọi người đang thảo luận với nhau, Giản Dương tắt máy tính, đứng dậy, ném lại một câu "ra ngoài hút điếu thuốc", xoay người ra khỏi trụ sở, để lại đồng đội im lặng trố mắt nhìn nhau.
Bọn họ không biết thực ra sau khi Giản Dương ra ngoài lại không phải thật sự chỉ ở bên ngoài hút thuốc, mà là vừa mới ra đến sân, vẻ mặt đầy khó chịu, vứt luôn bao thuốc mới vừa mở vào thùng rác, leo lên taxi, chạy thẳng đến trụ sở ZGDX.
Nhưng mà khi đến nơi rồi cậu ta lại không dám gọi cửa, thế là lại ngồi trong quán bar gần đó hồi lâu, mãi cho đến khi trời tối, cậu ta mới đứng dậy rời khỏi quán bar, đi đến tiểu khu bên cạnh, bị bảo vệ chặn lại thì nói là mình đến tìm người.
Bảo vệ thấy cậu ta còn trẻ mà lại có vẻ hơi ngà ngà say, sợ cậu ta tới gây rối, nên hỏi xem cậu ta tìm ai, bảo cậu ta gọi điện cho người đó —— Giản Dương sờ điện thoại trong túi, đang định lấy ra thì sực nhớ đến mình đã bị cho vào danh sách đen. Cười nói mình không mang điện thoại, cuối cùng là mượn điện thoại của bảo vệ gọi điện, điện thoại tút hai lần thì có người bốc máy, giọng nói cậu ta quen thuộc vang lên ——
"A lô, xin chào, xin hỏi là ai vậy ạ?"
Lịch sự xen lẫn lạnh nhạt chào hỏi với đầu số lạ, nhưng giọng điệu thì lại dịu dàng.
Giản Dương cầm điện thoại im lặng, phía đầu dây bên kia lại "a lô" hai tiếng, lầm bầm nói "kỳ lạ sao lại không nói gì", lúc này một giọng nam lãnh đạm cách cô không xa vọng tới "không nói gì thì cúp máy đi, đám lính của cô vào trụ rồi không thấy à", Đồng Dao kêu thảm một tiếng.
Giản Dương cười cười: "Dao Dao, là tôi, tôi đang ở cửa trụ sở của cậu, cậu có thể ra đây không?"
Đầu dây bên kia im lặng, hồi lâu, Đồng Dao đổi giọng điệu: "Cậu uống rượu à? Cậu ở đâu? Cửa trụ sở của tôi?"
"Ừm," Giản Dương dùng giọng mũi đáng thương y như một chú cún, "Bảo vệ không cho tôi vào, tôi đang đứng ở cổng."
Một lúc sau, khi Giản Dương gần như cho rằng mình sẽ bị từ chối, cậu nghe thấy Đồng Dao lầm bầm "bây giờ ai cũng có bệnh hết", có lẽ là cô đứng dậy, bởi vì có tiếng ghế dịch chuyển, cô quay sang hướng khác nói: "Lục Nhạc, cậu qua đây giúp tôi đánh xong trận này, tôi có việc đột xuất phải đi ra ngoài."
Hai mắt Giản Dương sáng lên, tim đập rộn.
Cậu ta cúp máy, trả lại điện thoại cho bảo vệ, ngoan ngoãn nói một câu "cảm ơn", sau đó còn nhét hai mươi tệ xem như trả tiền điện thoại. Người bảo vệ đó trông có vẻ cũng rất vui: "Bạn gái ra đón cậu à? Vậy cậu vào đi, trời tối rồi, đừng để cô ấy phải đi xa."
Giản Dương nói "cảm ơn" rồi đi vào.
...
Mà lúc này trong trụ sở ZGDX.
"Ai uống rượu chạy tới trụ sở của chúng ta vậy?" Lục Tư Thành hỏi.
Đồng Dao mặc áo khoác: "Giản Dương."
Hiện tại Đồng Dao đã tắt live stream, nhưng Lục Tư Thành thì vẫn đang stream, bình luận giờ toàn là "6666666" "Bảo sao Dương thần tự nhiên lại tắt live stream" "Thành ca, có lẽ là tại một câu trên giường run lẩy bẩy của anh đó, là lỗi của anh" ——
[Mao Bánh Ú: Xin lỗi nếu có đụng chạm, nhưng mà các vị ở đây đều quá gà, chả nắm bắt được đúng trọng tâm gì cả, trọng tâm rõ ràng là: Bạch Xà Truyện phiên bản thể thao điện tử ra tập mới rồi.]
Nói xong, "Mao Bánh Ú" đăng xuất.
Lục Tư Thành liếc nhìn bình luận, có người thì bảo anh ra ngoài hóng chuyện, có người bảo anh ra phá hoại, thâm nhất là có người còn kiến nghị Lục Tư Thành đợi khi hai người họ đang tình chàng ý thiếp thì mượn cớ đi mua thuốc lá, rồi bất thình lình xuất hiện phá đám, tốt nhất là nói anh quên mang tiền, tìm Đồng Dao mượn một ít, để cô ấy tỉnh táo lại, tránh bị jungler CK dùng lời ngon ngọt dụ đi mất.
Lục Nhạc: "... "nếu không sau này khi thi đấu jungle của CK và đường giữa của đội Viễn Thông lại biểu diễn một màn rừng – giữa hợp lực là thốn lắm á", ây da, cái bình luận này độc thật nha."
Lục Tư Thành: "Im miệng."
Lúc này cửa trụ sở mở ra rồi lại đóng lại, Lục Tư Thành ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó thu hồi tầm mắt, vẻ mặt bình tĩnh giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, có xảy ra chuyện gì cũng không có liên quan gì đến anh.
Đồng Dao ra khỏi trụ sở, lúc đi ngang qua trụ sở đội hàng xóm thì phát hiện trên lan can đội hàng xóm có người đang nằm bò ra hóng chuyện, Kim Dương mặc váy dài màu đen, mái tóc dài tung bay, từ xa nhìn lại nửa thân trên như hòa vào màn đêm, y như kiểu có mỗi cái đầu đang treo lủng lẳng ở lan can, Đồng Dao vừa nghiêng đầu lại nhìn suýt nữa sợ ngã ngồi xuống đất ——
Đồng Dao: "Má ơi! Cậu làm cái gì vậy!"
Kim Dương cười hihi: "Tới nhắc nhở cậu, đã nói rồi, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, nhất định sẽ không yêu game thủ."
Đồng Dao: "... Cậu có nói nếu quay lại với Ngải Giai thì sẽ ăn phân, tính đến giờ đã ăn được mấy tấn rồi?"
Kim Dương: "..."
Đồng Dao: "Được rồi được rồi, biết rồi mà, ai ya, không quay lại đâu, tớ không còn tình cảm với cậu ta nữa, quay lại cái gì chứ! Cậu ta uống say rồi chạy tới, tớ phải đưa cậu ta về... Nếu không jungler của CK chết trên đường đến trụ sở ZGDX, chuyện này mà truyền ra thì ảnh hưởng không tốt đâu?"
Đồng Dao nói xong, Kim Dương mang vẻ mặt hài lòng, hơi thu lại vẻ cà chớn trên mặt, cô ngập ngừng: "Có cần tớ đi với cậu không?"
Đồng Dao: "... Cậu tưởng là đi đánh nhau à, càng đông người càng dễ thắng?"
Kim Dương: "Nếu phải đánh nhau thì tớ kiến nghị cậu dẫn Luật theo, anh giai đánh nhau đẹp trai vl tớ chịu hổng có nổi."
Đồng Dao tiến đến kiễng chân vỗ cái đầu trên lan can kia: "Biến."
Kim Dương "ui da" một tiếng, lui lại, lúc này Đồng Dao nghe thấy ở xa xa có người gọi "Dao Dao", cô hơi ngớ ra rồi quay lại nhìn, phát hiện một người mặc đồng phục giải mùa hè của CK, còn khoác đại một cái áo khoác đang đứng dưới ánh đèn đường, cô do dự một chút, lại quay đầu lại, phát hiện cái người mới vừa rồi còn luôn mồm hỏi có cần người đi chung không đã biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Điện thoại trong túi rung lên.
[Mẹ của A Mao: nói rồi đó, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, cậu dám làm loạn tớ sẽ đi mách với đội trưởng của bọn cậu, nói cậu yêu sớm! I"m monit you!]
"Tôi không phải... Tôi không có... Anh ta không thể —— aaaaaaaaaa!" Đồng Dao đập bàn, "Còn gõ dấu hỏi chấm nữa là tôi tắt live stream đấy! Tôi và Lục Tư Thành có thể có gì —— Đúng đúng đúng, bạn có ID "Vợ nhỏ của Lục Tư Thành", tôi bảo đảm anh ta vẫn còn là chồng của bạn, tôi không có vấy bẩn anh ta, nhưng anh ta có còn trong sạch không thì tôi không biết, có gan thì bạn tự đi mà hỏi, dù sao tôi cũng không có cưỡng bức anh ta... Cưỡng bức sao được? Chân tôi còn không dài bằng cánh tay anh ta đó, làm sao mà đè lên được? ... Cưỡi lên? Đm tặng các bạn một tấn bột giặt, đi tẩy sạch mớ suy nghĩ đen tối đó đi, rồi lại đây nói tiếng người!"
Đồng Dao trực tiếp tranh cãi với mớ bình luận kia, chủ đề là cô có thể đè Lục Tư Thành không ——
Lục Tư Thành ở cạnh đó nghe một hồi, nói "tôi live stream", mở phần mềm live stream ra.
Sau đó, lượng người xem live stream của Đồng Dao, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, giảm đi một nửa, cô thở phào một hơi, chân để dưới gầm bàn ức chế đá Lục Tư Thành một cái... Lục Tư Thành một tay chống cằm, quay sang lười biếng liếc nhìn cô, sau đó quay đầu lại nhìn màn hình của mình, nhìn thấy bình luận toàn là dấu hỏi chấm cùng với những lời chất vấn tê tâm liệt phế của các bà "vợ" fan, anh ngừng một chút, nói ——
"Hôm qua tôi ốm, cô ấy tới tháng, đấu xong không tham gia hoạt động tiếp sau đó, về trước, rồi cô ấy nằm trên giường vật vã đau đớn, tôi có thể không quản sao? Lỡ mà chết thật thì lấy đâu ra đường giữa thi đấu trận chủ nhật này —— Lục Nhạc không được việc như cô ấy."
Lục Nhạc: "Này?"
Lục Tư Thành: "Tôi có nói cô ấy nằm trên giường run lẩy bẩy mà?"
Sau đó.
Cả bầu trời câm nín.
[Thành ca anh lúc nào cũng có tin chấn động hết.]
[Thành ca dịu dàng ư, người ta ngã rồi, cũng đau bụng nè, muốn Thành ca ôm ôm rồi mới dậy!]
[Suýt nữa tưởng chồng tôi và vợ tôi ngủ chung với nhau rồi, hai cái mũ xanh chồng lên nhau đủ cao để Jack trong truyện Jack và Cây Đậu Thần trèo lên luôn á.]
[QAQ suýt nữa là hết hứng ăn cơm trưa rồi, bây giờ cảm thấy vẫn có thể ăn hai miếng.]
...
[Mao Bánh Ú: Vậy Thành ca, rốt cuộc là anh có bạn gái hay chưa, từng đó tuổi rồi, chỉ biết làm mặt lạnh chơi game, bộ dạng như kiểu không yêu thích con người, người nhà anh không gấp sao?]
Lục Tư Thành nhìn một cái: "Cái ID "Mao Bánh Ú" này là bạn cô à?"
Đồng Dao nhìn cái nick là quản lý phòng live stream của mình: "Sao anh biết?"
Lục Tư Thành: "Cả thế giới này cũng chỉ có mình cô nói tôi không thích con người? Lời thoại quá quen tai."
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành: "Lùn, cô bớt tung tin vịt lại, sau này nếu tôi thật sự không tìm được vợ, ai chịu trách nhiệm?"
Bình luận lập tức toàn là "Em chịu trách nhiệm" "Nhảy cẫng lên giơ tay cầu được chịu tránh nhiệm" "Em em em em em em em em em em em", Đồng Dao lúc này đã bắt đầu trận đấu mới, mở giao diện trang bị, mua vài món có ích cùng với máu, mắt nhìn thẳng: "Đừng làm ồn."
Một bộ dạng nghiêm túc đúng chuẩn nữ game thủ.
...
Tại trụ sở CK, Giản Dương ôm đầu gối ngồi trên ghế, tay cầm chuột lại không chơi game, đầu tựa trên đầu gối, mặt không cảm xúc click bậy click bạ —— Từ máy tính của cậu ta phát ra giọng nói của con gái, thỉnh thoảng lại nói mấy lời gì mà "cưỡng bức, đè...", cậu ta nghe một hồi, giống như có chút khó chịu, nhíu mày click "x" ở góc phải, tắt live stream.
Trụ sở trở nên yên tĩnh.
Hảo Vận liếc nhìn cậu ta, chọt chọt Lão Vương: "Cái tên này lại sao vậy?"
Lão Vương: "Xem live stream của bạn gái cũ đó mà."
Hảo Vận: "Ố ồ!"
Lão Vương chậc lưỡi, lắc đầu: "Jungler của đội chúng ta say mê đường giữa đội đối thủ không lối thoát luôn rồi, đã thích như vậy sao khi đó lại chia tay chứ... Tôi cũng không hiểu nổi nữa, bây giờ người ta qua đội Viễn Thông, ngồi ở ngay cạnh Lục Tư Thành thì không phải là mỡ dâng miệng mèo à, tôi mà là nữ thì tôi cũng thích Lục Tư Thành!"
Hồ Điệp quay đầu sang nhìn hỗ trợ nhà mình: "Cậu mà là nữ thì ai cậu chả thích?"
Lão Vương: "Cậu á? Tôi không thèm."
Hồ Điêp cười lạnh một tiếng.
Hảo Vận: "Hai người đường dưới thì không hợp, jungler thì lại đi say mê đường giữa của đội khác, đm cái đội này."
Lão Vương: "Không thể nói vậy được, trận lần trước bị đội Viễn Thông hành không phải là lỗi của Dương thần, hôm đó cậu ta cũng đã chơi khá tốt, ít nhất tôi cảm thấy là ngang ngửa với jungler của đội Viễn Thông..."
Lúc mọi người đang thảo luận với nhau, Giản Dương tắt máy tính, đứng dậy, ném lại một câu "ra ngoài hút điếu thuốc", xoay người ra khỏi trụ sở, để lại đồng đội im lặng trố mắt nhìn nhau.
Bọn họ không biết thực ra sau khi Giản Dương ra ngoài lại không phải thật sự chỉ ở bên ngoài hút thuốc, mà là vừa mới ra đến sân, vẻ mặt đầy khó chịu, vứt luôn bao thuốc mới vừa mở vào thùng rác, leo lên taxi, chạy thẳng đến trụ sở ZGDX.
Nhưng mà khi đến nơi rồi cậu ta lại không dám gọi cửa, thế là lại ngồi trong quán bar gần đó hồi lâu, mãi cho đến khi trời tối, cậu ta mới đứng dậy rời khỏi quán bar, đi đến tiểu khu bên cạnh, bị bảo vệ chặn lại thì nói là mình đến tìm người.
Bảo vệ thấy cậu ta còn trẻ mà lại có vẻ hơi ngà ngà say, sợ cậu ta tới gây rối, nên hỏi xem cậu ta tìm ai, bảo cậu ta gọi điện cho người đó —— Giản Dương sờ điện thoại trong túi, đang định lấy ra thì sực nhớ đến mình đã bị cho vào danh sách đen. Cười nói mình không mang điện thoại, cuối cùng là mượn điện thoại của bảo vệ gọi điện, điện thoại tút hai lần thì có người bốc máy, giọng nói cậu ta quen thuộc vang lên ——
"A lô, xin chào, xin hỏi là ai vậy ạ?"
Lịch sự xen lẫn lạnh nhạt chào hỏi với đầu số lạ, nhưng giọng điệu thì lại dịu dàng.
Giản Dương cầm điện thoại im lặng, phía đầu dây bên kia lại "a lô" hai tiếng, lầm bầm nói "kỳ lạ sao lại không nói gì", lúc này một giọng nam lãnh đạm cách cô không xa vọng tới "không nói gì thì cúp máy đi, đám lính của cô vào trụ rồi không thấy à", Đồng Dao kêu thảm một tiếng.
Giản Dương cười cười: "Dao Dao, là tôi, tôi đang ở cửa trụ sở của cậu, cậu có thể ra đây không?"
Đầu dây bên kia im lặng, hồi lâu, Đồng Dao đổi giọng điệu: "Cậu uống rượu à? Cậu ở đâu? Cửa trụ sở của tôi?"
"Ừm," Giản Dương dùng giọng mũi đáng thương y như một chú cún, "Bảo vệ không cho tôi vào, tôi đang đứng ở cổng."
Một lúc sau, khi Giản Dương gần như cho rằng mình sẽ bị từ chối, cậu nghe thấy Đồng Dao lầm bầm "bây giờ ai cũng có bệnh hết", có lẽ là cô đứng dậy, bởi vì có tiếng ghế dịch chuyển, cô quay sang hướng khác nói: "Lục Nhạc, cậu qua đây giúp tôi đánh xong trận này, tôi có việc đột xuất phải đi ra ngoài."
Hai mắt Giản Dương sáng lên, tim đập rộn.
Cậu ta cúp máy, trả lại điện thoại cho bảo vệ, ngoan ngoãn nói một câu "cảm ơn", sau đó còn nhét hai mươi tệ xem như trả tiền điện thoại. Người bảo vệ đó trông có vẻ cũng rất vui: "Bạn gái ra đón cậu à? Vậy cậu vào đi, trời tối rồi, đừng để cô ấy phải đi xa."
Giản Dương nói "cảm ơn" rồi đi vào.
...
Mà lúc này trong trụ sở ZGDX.
"Ai uống rượu chạy tới trụ sở của chúng ta vậy?" Lục Tư Thành hỏi.
Đồng Dao mặc áo khoác: "Giản Dương."
Hiện tại Đồng Dao đã tắt live stream, nhưng Lục Tư Thành thì vẫn đang stream, bình luận giờ toàn là "6666666" "Bảo sao Dương thần tự nhiên lại tắt live stream" "Thành ca, có lẽ là tại một câu trên giường run lẩy bẩy của anh đó, là lỗi của anh" ——
[Mao Bánh Ú: Xin lỗi nếu có đụng chạm, nhưng mà các vị ở đây đều quá gà, chả nắm bắt được đúng trọng tâm gì cả, trọng tâm rõ ràng là: Bạch Xà Truyện phiên bản thể thao điện tử ra tập mới rồi.]
Nói xong, "Mao Bánh Ú" đăng xuất.
Lục Tư Thành liếc nhìn bình luận, có người thì bảo anh ra ngoài hóng chuyện, có người bảo anh ra phá hoại, thâm nhất là có người còn kiến nghị Lục Tư Thành đợi khi hai người họ đang tình chàng ý thiếp thì mượn cớ đi mua thuốc lá, rồi bất thình lình xuất hiện phá đám, tốt nhất là nói anh quên mang tiền, tìm Đồng Dao mượn một ít, để cô ấy tỉnh táo lại, tránh bị jungler CK dùng lời ngon ngọt dụ đi mất.
Lục Nhạc: "... "nếu không sau này khi thi đấu jungle của CK và đường giữa của đội Viễn Thông lại biểu diễn một màn rừng – giữa hợp lực là thốn lắm á", ây da, cái bình luận này độc thật nha."
Lục Tư Thành: "Im miệng."
Lúc này cửa trụ sở mở ra rồi lại đóng lại, Lục Tư Thành ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó thu hồi tầm mắt, vẻ mặt bình tĩnh giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, có xảy ra chuyện gì cũng không có liên quan gì đến anh.
Đồng Dao ra khỏi trụ sở, lúc đi ngang qua trụ sở đội hàng xóm thì phát hiện trên lan can đội hàng xóm có người đang nằm bò ra hóng chuyện, Kim Dương mặc váy dài màu đen, mái tóc dài tung bay, từ xa nhìn lại nửa thân trên như hòa vào màn đêm, y như kiểu có mỗi cái đầu đang treo lủng lẳng ở lan can, Đồng Dao vừa nghiêng đầu lại nhìn suýt nữa sợ ngã ngồi xuống đất ——
Đồng Dao: "Má ơi! Cậu làm cái gì vậy!"
Kim Dương cười hihi: "Tới nhắc nhở cậu, đã nói rồi, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, nhất định sẽ không yêu game thủ."
Đồng Dao: "... Cậu có nói nếu quay lại với Ngải Giai thì sẽ ăn phân, tính đến giờ đã ăn được mấy tấn rồi?"
Kim Dương: "..."
Đồng Dao: "Được rồi được rồi, biết rồi mà, ai ya, không quay lại đâu, tớ không còn tình cảm với cậu ta nữa, quay lại cái gì chứ! Cậu ta uống say rồi chạy tới, tớ phải đưa cậu ta về... Nếu không jungler của CK chết trên đường đến trụ sở ZGDX, chuyện này mà truyền ra thì ảnh hưởng không tốt đâu?"
Đồng Dao nói xong, Kim Dương mang vẻ mặt hài lòng, hơi thu lại vẻ cà chớn trên mặt, cô ngập ngừng: "Có cần tớ đi với cậu không?"
Đồng Dao: "... Cậu tưởng là đi đánh nhau à, càng đông người càng dễ thắng?"
Kim Dương: "Nếu phải đánh nhau thì tớ kiến nghị cậu dẫn Luật theo, anh giai đánh nhau đẹp trai vl tớ chịu hổng có nổi."
Đồng Dao tiến đến kiễng chân vỗ cái đầu trên lan can kia: "Biến."
Kim Dương "ui da" một tiếng, lui lại, lúc này Đồng Dao nghe thấy ở xa xa có người gọi "Dao Dao", cô hơi ngớ ra rồi quay lại nhìn, phát hiện một người mặc đồng phục giải mùa hè của CK, còn khoác đại một cái áo khoác đang đứng dưới ánh đèn đường, cô do dự một chút, lại quay đầu lại, phát hiện cái người mới vừa rồi còn luôn mồm hỏi có cần người đi chung không đã biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Điện thoại trong túi rung lên.
[Mẹ của A Mao: nói rồi đó, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, cậu dám làm loạn tớ sẽ đi mách với đội trưởng của bọn cậu, nói cậu yêu sớm! I"m monit you!]