Khi Em Mỉm Cười

Chương 47

Chương 47: Chột dạ? Ừm, chột dạ
Bị Lục Tư Thành chen ngang như vậy, có thánh mới có thể tiếp tục tình tứ! Đồng Dao nửa đẩy nửa đuổi Giản Dương ra đến cổng tiểu khu, Giản Dương vẫn không chịu đi, nhất định đòi tận mắt thấy Đồng Dao gỡ bỏ tên mình ra khỏi danh sách đen của đủ các ứng dụng, mới hơi thỏa hiệp.

Đồng Dao cúi đầu, gỡ tên Giản Dương ra khỏi danh sách đen trong QQ, WeChat, Weibo, điện thoại,... Ánh sáng phát ra từ điện thoại ánh lên khuôn mặt cô, khi cô đang mở từng ứng dụng mạng xã hội ra, Giản Dương nghiêng người dựa vào lan can bên vệ đường, cúi đầu nhìn thao tác của cô——

"Hết rồi ha?" Đồng Dao gỡ xong xuôi, quơ quơ điện thoại, "Sau này cậu đừng nói mấy lời quái dị đó nữa, nếu không tôi cho cậu vào lại đấy."

"Lời thế nào thì gọi là quái dị?"

"Muốn quay lại, muốn tôi nhìn cậu tỏa sáng tỏa nhiệt, kiểu kiểu vậy."

"Ừm," Giản Dương đáp một tiếng, từ sau lưng Đồng Dao, sượt qua bả vai cô, chỉ chỉ vào màn hình điện thoại của cô, "Gỡ tên tôi ra khỏi danh sách đen trên Xiaonei chưa?"

Xiaonei là ứng dụng mạng xã hội của Trung Quốc, năm 2009 đã đổi tên thành Renren.

Đồng Dao cạn lời, cười cười, ngẩng đầu nói: "Có bệnh à, bây giờ chỉ còn người nguyên thủy mới dùng Xiaonei ——"

Còn chưa nói hết câu, cậu ta đột nhiên chạm vào vai cô, tăng thêm chút lực kéo cô ngã về phía sau, Đồng Dao bất ngờ bị kéo nên ngửa ra sau, cùng lúc đó, cảm giác được người đứng sau mình cúi đầu xuống, đôi môi mềm mại lạnh như băng chạm vào mặt cô.

Đồng Dao trố mắt hai giây.

Mà lúc này Giản Dương cũng đã buông cô ra, đứng thẳng dậy như không có chuyện gì xảy ra, vẫy tay đón taxi, lúc mở cửa xe thì ngừng lại một chút, giống như cuối cùng không kìm chế được mà quay người lại, nhìn người vẫn đang ngây ngô đứng ở bên đường, ngập ngừng rồi nhàn nhạt nói: "Tôi về đây."

"Ừ?" Đồng Dao gật gật đầu, "Ừm."

Cửa xe đóng lại, Giản Dương rời đi.

Đồng Dao đưa mắt nhìn theo chiếc xe càng lúc càng xa, cúi đầu nhìn điện thoại của mình, cuối cùng đưa tay lên xoa xoa mặt mình, cô chớp chớp mắt, không hiểu được cảm giác trong lòng mình lúc này là gì—— Nhưng cô có một linh cảm, lần này xóa tên Giản Dương ra khỏi danh sách đen, sau này cô có thể không cần phải cho tên cậu ta trở lại nơi đó nữa, mà Giản Dương có lẽ cũng sẽ không bất thình lình chạy tới nói mấy lời không đâu nữa rồi...

Tất cả đều đã là quá khứ.

Người đã từng dù có chết cũng không muốn gặp mà bây giờ có thể bình tĩnh đối diện nói chuyện với nhau, có lẽ đã là kết cục tốt nhất cho cả hai rồi.

Đồng Dao nghĩ một chút, nhét điện thoại vào túi, xoay người định trở về trụ sở, nhưng mà vừa quay lại đã bị cái tên không biết đã đứng sau cô từ lúc nào dọa cho hết hồn—— Anh ta mặc áo thun, quần lửng, đi dép lào, còn khoác thêm một cái áo khoác gió màu đen, kiểu phối hợp kỳ dị này trên người anh ta nhìn lại rất đẹp mắt.

Thấy Đồng Dao bị mình dọa cho lùi liền hai bước, Lục Tư Thành đưa tay ra kéo cô lại, tránh cho cô ngã xuống đường rồi bị xe cộ nghiền nát... đợi Đồng Dao đứng vững lại, anh liền bỏ tay ra, trong lòng Đồng Dao vẫn còn sợ hãi, hỏi: "Anh đến từ lúc nào vậy?"

"Mới đến." Lục Tư Thành nói, "Hai người quay lại rồi?"

"Không có."

"Vậy cậu ta hôn cô làm gì?"

Đồng Dao hơi đỏ mặt: "Cái hôn của bạn bè với nhau thôi."

"..." Lục Tư Thành nhìn chằm chằm Đồng Dao một hồi, mặt không cảm xúc nói, "Coi tôi là đứa con nít ba tuổi à?"

Lục Tư Thành nói xong, cằm hơi hất lên, xoay người đi về phía tiểu khu, Đồng Dao đơ ra mấy giây, vội vàng đuổi theo—— Anh ta đi rất nhanh, một bước của anh ta bằng một bước rưỡi của Đồng Dao, vì vậy sau một hồi, Đồng Dao như một con thỏ vừa đi vừa nhảy ở phía sau anh ta.
"Đội trưởng."

"Ừ."

"Anh ra đây làm gì?"

"Mua thuốc, không phải đã nói với cô rồi à?" Lục Tư Thành moi từ trong túi ra bao thuốc mới mua, còn có cả ví tiền của anh.

Đồng Dao nhướng mày: "Không phải anh nói anh không mang tiền sao?"

"...Trong ví tiền thì nhất định phải có tiền à?" Lục Tư Thành vẻ mặt tự nhiên nhét ví tiền vào túi.

Đồng Dao "ồ" một tiếng, nghĩ cũng đúng, trong ví tiền của cô cũng thường xuyên chỉ còn một hai tệ—— Không ra khỏi cửa mà, có ra ngoài thì cũng có các loại ứng dụng thanh toán điện tử, còn tiền mặt thì rất ít dùng... Cô nhìn Lục Tư Thành cất bao thuốc lá: "Hai ngày nay anh ho cũng đâu có hút thuốc đâu, tôi còn tưởng anh tính nhân cơ hội này cai thuốc luôn."

"Bây giờ tôi không sao rồi." Lục Tư Thành nói xong, sau đó dừng bước chân, lại ho một tiếng.

Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành làm như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục đi về phía trước, Đồng Dao nhảy nhảy đến trước mặt anh ta, nhìn chằm chằm khuôn mặt tê liệt kia một hồi: "Sao tôi lại có cảm giác anh ra đây phá đám vậy? Có phải Kim Dương nói gì với anh đúng không?"

"Không có, phá đám cái gì? Phá đám ai? Cô dựa vào đâu mà nói vậy?"

"Giác quan thứ sáu của con gái."

"Con voi ngốc nghếch như cô làm gì có thứ đó."

"Vậy anh đưa điện thoại tôi xem thử."

"Muốn xem điện thoại của tôi?"

"Ừa."

"Đốt cho cô một cây pháo cô đã muốn bay lên trời rồi," Lục Tư Thành cười lạnh, "Giỏi gớm nhỉ."

Ừm, đội trưởng vẫn là vị đội trưởng đó, dũng khí của Đồng Dao đến lúc này đã sắp hết rồi, cô hậm hực sờ sờ mũi, không dám được nước lấn tới nữa... Theo nhịp bước chân của Lục Tư Thành, hai người cũng đã đi đến trước cửa trụ sở, người trước kẻ sau đi vào, Lục Nhạc ngồi ở chỗ của cô đang bận rộn cũng ráng quay đầu sang nhìn: "Sao hai người lại về cùng nhau? Lùn, Dương thần nhà cô đâu? Quay lại rồi à? Hay là cô từ chối Dương thần tiện thể quen luôn anh trai tôi rồi?"
"Vô tình gặp, Dương thần về rồi, quay lại cái rắm, quen anh trai cậu cái rắm." Đồng Dao lười biếng đáp, cởi giày ra, đi dép trong nhà vào, "Tôi còn muốn sống lâu thêm vài năm, vậy nên kiên quyết không yêu game thủ."

"Con gái con nứa có thể lịch sự tí không vậy?"

"Không thể."

Đồng Dao vừa nói vừa đi đến chỗ máy tính của mình, đứng sau lưng Lục Nhạc nhìn trận đấu cậu ta đang chơi, dùng LeBlanc mà thành tích là gϊếŧ 1 chết 12 hỗ trợ 7 thì đúng là méo ai bằng rồi, cười khinh bỉ một tiếng, đang định quay đi thì đột nhiên phát hiện có gì đó sai sai, lùi lại, cúi người xuống nheo mắt nhìn màn hình, Đồng Dao rú lên một tiếng, nhéo tai Lục Nhạc——

"Lục Nhạc! Cái tên mất dạy này! Lại lấy acc của tôi đi tìm chỗ chết!!!!!"

"Cô bỏ tay ra coi, tôi sắp thay đổi thế trận rồi, trận này thắng được!"
"Thắng cái rắm! Tôi chả nhìn thấy tí thao tác nào chứng minh cậu sẽ thắng cả!"

Khi hai người đang chí chóe, đường giữa của đối phương gõ chữ: [smiling? ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ]

Tiếng Hàn, ý là: Cô nói cô là smiling? Hahahahahahahahahahaha.

Đồng Dao che mắt mình lại: "Mặt mũi đều bị cậu làm mất hết rồi, LeBlanc mà chơi như cậu vậy sao? QRWE, đánh thường A, dùng thiêu đốt, Q, nhìn đi! Cmn không phải xử xong rồi sao!"

"Lúc nãy tôi cũng định làm vậy đó, cô không nói thì tên đó cũng chết thôi."

"Cậu định làm cái rắm."

Hai người đang tranh cãi thì Lục Tư Thành cầm một cốc nước đi ngang qua, ném lại một câu "ồn chết đi được", ngồi vào chỗ của mình, cởϊ áσ khoác vắt lên ghế, điều khiển chuột và bàn phím... Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy trên màn hình của anh ta là một đống bình luận, ngẩn người: "Anh vẫn còn đang live stream à?"
"Bù một ít thời gian."

Lục Tư Thành nói, nhìn qua bình luận một cái, thấy quần chúng cắn hạt dưa đang "đm hai người họ không quay lại hahahahahahahaha vậy là tốt rồi hahahahaha", anh bật cười, lấy bao thuốc lá mới mua chưa đụng vào ra, ném lên bàn, ngả người ra sau——

"Có người nói ZGDX lại lòi ra hai đứa học sinh tiểu học, đúng là đánh giá cao hai người rồi, vốn dĩ chỉ là học sinh mẫu giáo thôi."

Lục Tư Thành chậm rãi thuật lại, Đồng Dao đang xách tai Lục Nhạc dạy cậu ta cách dùng kỹ năng W di chuyển, xử nốt mống còn lại của đối thủ... Lúc Lục Tư Thành nói dứt lời, Lục Nhạc cũng vừa xử xong ADC của đối phương, chiến thắng trận tổng giao tranh, lấy được rồng ngàn tuổi, xông vào khu vực doanh trại địch, thắng được trận này... Lục Nhạc thở phào nói: "Nói đúng ra thì MVP trận này là tôi không phải sao?"
"Với LeBlanc 2-12-11 của cậu, cậu cho là hệ thống bị mù chắc?" Đồng Dao đá cậu ta một đá, "Cậu đứng dậy cho tôi, chẳng lẽ cậu không có máy tính à?"

Lục Nhạc chậm rãi đứng dậy, Đồng Dao lập tức đặt mông ngồi xuống... Lục Nhạc hơi lảo đảo, liếc mắt, đứng ngay ngắn ở một bên, duỗi tay, nhìn thấy bao thuốc lá trên bàn của Lục Tư Thành, ngập ngừng: "Anh mua mà lại không hút?"

Lục Tư Thành: "Tự nhiên không muốn hút nữa."

Đồng Dao: "Vốn dĩ anh ta có phải ra ngoài để mua thuốc lá đâu."

Đồng Dao vừa nói vừa bỏ tay ra khỏi chuột, sau đó nhanh như chớp cầm lấy hộp tiết kiệm hình con mèo cầu tài, lắc lắc, bên trong vang lên tiếng tiền xu lắc cắc, hai ba điếu thuốc rớt ra ngoài.

"Đấy," Đồng Dao để hộp tiết kiệm xuống, "vẫn còn đây này."

Lục Nhạc nhìn Lục Tư Thành.

Lục Tư Thành vẻ mặt dửng dưng: "Ở trong trụ sở lâu quá nên muốn ra ngoài đi dạo, không được? Không khí trong lành có ích cho việc hồi phục."
Lục Nhạc: "Em tin."

Lục Tư Thành nhìn Đồng Dao: "Mục tiêu của đội chúng ta là trận chung kết giải chung kết thế giới năm nay, không được yêu sớm, tuyệt đối không được tư thông với địch phản quốc."

Đồng Dao: "Ồ."

Lục Tư Thành quay lại nhìn màn hình, lúc này bình luận toàn là——

[Haha hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt!]

[Dáng vẻ đội trưởng nghiêm túc cũng rất đẹp trai hahahaha còn phải quản chuyện thành viên yêu sớm đúng là cực khổ cho anh rồi!]

[Hahahaha Anh thực sự chạy ra phá đám đó hả, Dương thần mà biết thì trận đấu lần sau nhất định sẽ đu bám khu đường dưới luôn đó...]

[Không phải hai vị đường trên và jungler của đội anh ngày nào cũng tình thương mến thương yêu đương ngọt ngào sao? Hay là tình yêu đồng tính không bị xem là vi phạm nội quy?]

[hhhhhhhhhh Em tin!]
[Không cần biết như thế nào, anh thay tôi bảo vệ sự trong sạch của vợ tôi, về điểm này tôi phải cảm ơn anh rồi, đợi tôi đủ tiền sẽ gửi quà cho anh ha!]

[Thành ca sao anh có thể chơi độc vậy chứ...]

...

Lục Tư Thành nhìn một hồi.

Sau đó mặt không biểu tình hỏi: "Nói đủ chưa? Tắt live stream đây."

Ba giây sau, tất cả mọi người đang ngồi xem live stream đồng loạt thấy màn hình đen thùi, vì thế mấy lời chọc ghẹo cũng không còn nữa, live stream của các thành viên ZGDX khác lại bị spam [?] .

Trong đó có một fan không thể nhịn nổi nữa nói ra tiếng lòng của mình——

[Mao Bánh Ú: Anh không chột dạ thì tắt live stream làm gì!!!!!]

Lục Tư Thành click chuột, bình tĩnh đưa tài khoản này vào danh sách im lặng của live stream... Đây là loại đãi ngộ mà ngay cả mấy người hay quảng cáo linh tinh trên live stream của anh cũng không có được.

back top