Khi Em Mỉm Cười

Chương 48

Chương 48: "Cô ấy rất mạnh"
[Mẹ Của A Mao: Tớ bị Thành ca block rồi, T^T, muốn chị gái chinh chẹp tới ôm mới chịu đứng dậy.]

[ZGDX, smiling: Vậy cậu nằm đó luôn đi.]

[Mẹ Của A Mao: hahahahahahahahahaha đm tớ nói tớ bị Thành ca block chái tym bé bỏng bị tổn thương mà cậu cũng tin?! Cái người mà với ngay cả những kẻ chuyên quảng cáo dạo trên trang live stream của anh ta, anh ta cũng chỉ nói "cuộc sống không dễ dàng gì, muốn quảng cáo thì quảng cáo đi" vậy mà lại block tớ, ôi chu cha mạ ơi vinh hạnh vl!!!!]

[ZGDX, smiling: ...? Méo hiểu trong đầu lũ fan cuồng các cậu nghĩ cái qq gì nữa, idol biếи ŧɦái nên cũng học theo thói biếи ŧɦái đó hả?]

[Mẹ Của A Mao: Chụy em tốt của tớ à, trước đây cậu cũng là fan não tàn của Thành ca đó!]

[ZGDX, smiling: Biết câu xa thơm gần thối không? Bây giờ thì miễn đi, tớ quyết định vẫn nên toàn tâm toàn ý làm fan não tàn của Đại Vương là được rồi.]

[Mẹ Của A Mao: Cái người mặt liệt đó đó hử.]

[ZGDX, smiling: Không hề nha, Đại Vương của tụi này lúc xem nhóm nhạc nữ biểu diễn cười hơi bị rạng rỡ đó nha.]

[Mẹ Của A Mao: Thành ca thì sao?]

[ZGDX, smiling: Lúc méo nào cũng mặt liệt cộng với khó ở và cả phát ngôn gây sốc, bỏ đi, ớn vl.]

[Mẹ Của A Mao: Câu này của cậu có cảm giác siêu cấp ngọt ngào nha.]

Đồng Dao: "..."

Cảm giác siêu cấp ngọt ngào...

Ủa có hả?

Đồng Dao cầm điện thoại ngước mặt lên nhìn chằm chằm trần nhà một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận đây là lời sỉ nhục đến từ cô bạn thân, gửi cho cô bạn mình liên tục mấy cái "khinh bỉ" "khinh bỉ" "khinh bỉ", Đồng Dao bỏ điện thoại xuống, quay sang xem video trận chung kết giải mùa xuân LSPL của KING đã tải về iPad, thỉnh thoảng lại ấn tạm dừng, ghi lại một số điểm lưu ý nhỏ về thành viên đội đối phương——

Không chỉ ghi lại những điểm lưu ý về đường giữa của đối phương, cô còn ghi lại thói quen của jungle đội đó nữa... Thường thì mặc dù ba đường đều dễ có biến, nhưng quái rừng và tài nguyên trong khu vực rừng thì lại cố định, do đó mỗi một jungle đều sẽ có trình tự đi rừng khác nhau, nắm bắt được thói quen của bọn họ, sẽ có thể tránh bị nắm thóp, có ích rất nhiều cho việc bảo vệ tài nguyên khu vực rừng của đội mình khỏi bị xâm nhập.

Ví dụ jungle của KING, có lẽ bản thân anh ta cũng không nhận thức được, sau khi quét xong nhóm quái rừng đầu tiên, anh ta rất hay chạy tới khu vực đường giữa gank một lượt, lấy được gì thì lấy, lấy không được thì quấy rầy đường giữa của đối phương một chút rồi sau đó lại chạy về——

Đây chính là thói quen riêng của game thủ.

Đồng Dao cắn cắn đầu lưỡi, ghi lại trình tự chạy chỗ của jungle đối phương, trước cấp ba thì sẽ đi ở khu vực rừng của đội mình, cấp bốn sẽ nhờ hạ được Cua Kì Cục ở sông mà lên cấp, sau đó sẽ xâm nhập vào khu vực quái Người Đá của đội bạn... Nghĩ một chút rồi viết "(cần phối hợp mai phục ở chỗ này)", đóng nắp bút, tiếp tục xem trận đấu...

Vào lúc này, màn hình điện thoại của cô sáng lên——

[Mẹ Của A Mao: Vậy cậu cảm thấy giữa cậu và Thành ca rốt cuộc là chuyện gì? Mấy lời mập mờ gì mà trên giường này kia anh ta nói hôm đó nghĩa là sao? Cho dù có là nói đùa đi nữa thì cũng... Cậu không biết chứ sau đó Tieba Weibo đâu đâu cũng toàn là tin về hai người bọn cậu, hôm nay anh ta lại hành động như thế nữa.]

[ZGDX, smiling: Đã nói anh ta thỉnh thoảng sẽ phát ngôn gây sốc mà.]
[ZGDX, smiling: Hôm nay anh ta lại thế nào chứ?]

[Mẹ Của A Mao: Ngăn không cho cậu và Giản Dương quay lại a!]

[ZGDX, smiling: Có lẽ thật sự chỉ vì không muốn tớ yêu đương rồi phân tâm thôi mà? Trong đội tớ hình như cũng chẳng có ai yêu đương gì cả, dù cho ai ai cũng có cả tá fan nữ xinh như hot girl.]

[Mẹ Của A Mao: Cách một cái màn hình mà vẫn còn đánh hơi được mùi xạo chó.]

[Mẹ Của A Mao: Cậu thật sự nghĩ rằng Lục Tư Thành làm như vậy đơn giản chỉ là vì thành tích của đội thôi sao?]

[ZGDX, smiling: Mấy anh giai trong đội tớ có rất nhiều fan girl, riêng mình Thành ca thì có khi phải mấy xe tải mới chở hết được, hơn nữa anh ta gia cảnh tốt, đẹp trai lại còn lắm tiền, anh ta mà nhìn trúng tớ thì trăm phần trăm là bị tớ thả ngải đó —— Các cụ nói rồi, môn đăng hộ đối, anh ta có nhìn trúng thì cũng phải là thiên kim nhà giàu dáng cao mặt đẹp khí chất ngời ngời.]
... Nếu trước đó bị coi là đang xạo chó, vậy thì bây giờ là lời thật lòng.

[Mẹ Của A Mao: ...Cậu không cần tự ti như vậy đâu, cậu cũng rất tốt mà.]

[ZGDX, smiling: Không hiểu sao kiểu nghiêm túc an ủi này của cậu lại khiến tớ chỉ muốn block quách đi cho rồi.]

[Mẹ Của A Mao: Ai da biết sao được tớ đúng kiểu dáng cao mặt đẹp khí chất ngời ngời a, tức nhất là ba tớ còn lắm tiền nữa, 11/11 năm ngoài khi mọi người còn đang tranh nhau thẻ hội viên giảm 50% trên Weibo thì tớ đây đã mua một em Maserati rồi.]

11/11 hàng năm được là ngày Black Friday của Trung Quốc, mọi mặt hàng đều được giảm giá sâu.

[ZGDX, smiling: ..............]

[ZGDX, smiling: Cũng méo thể thay đổi được sự thật là ba của A Mao nhà cậu là một tên ngố tàu.]

[Mẹ Của A Mao: ... Nói cũng đúng, con sâu làm rầu nồi canh, thôi làm người tốt vậy, kiếp sau nếu chồng tớ có thể đẹp trai hơn Lý Dịch Phong thì cũng chính là nhờ kiếp này tích đức đó.]
Kết thúc cuộc trò chuyện với cô bạn thân.

Đồng Dao ném điện thoại sang một bên, nghiêm túc xem hết trận đấu, ngáp một cái, tắt iPad, chui vào chăn, mở cuốn sổ ghi chú ra xem lại lần nữa, sau đó cất sổ tắt đèn đi ngủ.

——Đồng Dao nhắm mắt lại, ban đầu là điểm lại một lượt từng thói quen của các vị trí trong đội KING cùng với trình tự farm quái rừng của jungle bọn họ, sau đó không hiểu sao lại vô tình nhớ lại câu nói của Kim Dương "Cậu thật sự nghĩ rằng Lục Tư Thành làm như vậy đơn giản chỉ vì thành tích của đội thôi sao"...

Đồng Dao: "..."

Một người đàn ông vì để ngăn cô và một người đàn ông khác yêu nhau mà tìm đủ loại cớ đến phá đám?

.......Nói không nghĩ gì thì là nói dối.

Thực tế là, đã có một giây phút ngắn ngủi trong đầu cô từng ảo tưởng sẽ tỏ tình thành công với Lục Tư Thành, sau đó quen nhau, cầu hôn rồi bước vào lễ đường thần thánh, tưởng tượng ba của cô đặt tay cô vào bàn tay thon dài đeo găng tay trắng của anh ta——
Cô mặc váy cưới trắng tinh.

Anh ta mặc bộ lễ phục phẳng phiu màu đen.

Tiếng chuông nhà thờ vang lên, bạn bè chúc phúc...

Đồng Dao: "............."

Ahihihihihihii.

Trùm chăn che mặt——

Hoặc có thể nói con gái yêu vào là bắt đầu ảo tưởng? Suy nghĩ đen tối một tí cũng đâu có phạm pháp đâu ha (khinh bỉ).

...

Thứ bảy tranh thủ thời gian đấu một trận giao hữu với đội hàng xóm, mặc dù thắng rồi nhưng lại không dễ dàng như lần đầu thắng nữa, đội đối phương dường như đã phát triển kỹ thuật "rừng – hỗ trợ đồng hành" đến mức tối đa, giai đoạn đầu trận đấu Đồng Dao đã nhìn thấy ít nhất bốn năm lần hỗ trợ của bọn họ đi qua khu đường giữa.

YQCB tiến bộ rất nhanh.

Điều này khiến Đồng Dao không dám xem nhẹ bất cứ đội nào trong số mười một đội còn lại của LPL nữa, thánh mới biết sau khi điều chỉnh nhân sự và trạng thái tâm lý, những đội khác rốt cuộc đã thay đổi như thế nào——
Một giờ chiều chủ nhật là trận đấu với KING, mới sáng sớm Đồng Dao đã rời giường, cầm sổ ghi chú ngồi ở phòng khách xem lại một lượt, Minh thần cầm theo bữa sáng đi ngang qua, liếc sơ một cái, sau đó nhướng mày: "Ghi chú cô tự làm đó hả?"

"Ừa," Đồng Dao không ngẩng đầu lên, nói, "Biết người biết ta trăm trận trăm thắng."

"Được đó nha, rất siêng năng chịu khó." Minh thần khen ngợi, vỗ vỗ đầu cô, "Đáng ra mấy chuyện này phải do bên phân tích số liệu và huấn luyện viên làm, nhưng bởi vì chỉ là mới bắt đầu mùa chính, hơn nữa đối phương là đội mới thăng hạng, Tiểu Thụy bảo bọn tôi không cần phải làm..."

"Không thể xem thường chỉ vì người ta là đội mới thăng hạng được."

"Ừm," Minh thần cười cười, "Không phải là xem thường, mà là bởi vì còn phải đối mặt với đội mạnh hơn nữa, chỉ phân tích một mình đội YQCB mới thay da đổi thịt kia thôi cũng đã rất cực rồi."
Đồng Dao nghe vậy hơi nghiêng đầu ra sau nhìn Minh thần, đúng như dự đoán nhìn thấy quầng thâm mắt đen thùi trên mặt anh ta, hơn nữa trong bữa sáng của anh ta cũng có một ly cà phê... Có lẽ là tối hôm qua sau khi đấu giao hữu xong, vì hôm nay có trận đấu nên các thành viên đều ngủ sớm, còn Minh thần thì lại sắp xếp lại tư liệu trận đấu và các số liệu đến tối muộn vẫn chưa đi ngủ đây mà.

Lúc hai người trò chuyện với nhau, Lục Tư Thành và Lục Nhạc lần lượt đi xuống lầu, Lục Nhạc khịt khịt mũi đi đến cạnh Minh thần, lấy luôn ly cà phê anh ta mới pha uống một ngụm, mặc kệ Minh thần oán giận nói "Muốn uống thì tự đi mà pha", Lục Tư Thành đứng đằng sau lấy cuốn sổ ghi chú của Đồng Dao——

Đồng Dao: "Này!"

Lục Tư Thành: " "Nếu lên cấp ba trước, tỷ lệ ADC farm hơn lính là 85.37%"... Ồ, con số này từ đâu ra?"
"Tự tiện lấy sổ của người ta làm gì, lỡ như là nhật ký thiếu nữ thì làm sao?!" Đồng Dao đứng trên sofa cướp lại cuốn sổ, "Con số này đương nhiên là sau khi xem xong mười mấy trận đấu rồi tính ra chứ gì nữa!"

"Cô xem mười mấy trận của LSPL." Lục Tư Thành lặp lại một lần nữa.

Đồng Dao giương cằm lên: "Đúng vậy đó!"

Lục Tư Thành trầm mặc một chút, hỏi: "...Cô rảnh lắm à?"

Đồng Dao chống nạnh: "Sao các anh lại có thể khinh địch như vậy hả, coi chừng hôm nay bị vả cho không trượt phát nào."

Lục Tư Thành "ồ" một tiếng, xoa xoa tai, nói "lớn tiếng như vậy làm gì" rồi đi vào phòng bếp làm chút đồ ăn... Quay đầu qua nhìn người nào đó vẫn còn đang đứng trên sofa nhìn mình chằm chằm, anh lại đi lại gần, mặt đối mặt với người đứng trên sofa bây giờ có thể đứng ngang bằng mình: "Bụng hết đau rồi?"
"Hả? Cái gì?" Đồng Dao giơ quyển cổ lên, không phản ứng kịp.

"Lúc thi đấu đừng có kêu ca muốn đi vệ sinh." Lục Tư Thành đưa ly sữa nóng trong tay mình cho cô, "Uống đi, sau đó ngồi xuống, đứng cao như vậy làm gì?"

Nói xong xoay người đi sắp xếp lại ba lô của mình.

Đồng Dao cầm ly sữa đứng trên sofa đơ người hồi lâu, sau đó ngồi "soạt" xuống, xếp bằng uống sữa, uống xong để ly xuống, chạy đến sau lưng Lục Tư Thành: "Làm gì có ai đau bụng kinh bốn năm ngày liền, vậy chẳng phải là không muốn sống nữa à."

"Ồ." Lục Tư Thành không quay đầu lại, "Đi dép vào, sàn nhà lạnh."

Đồng Dao cúi đầu nhìn đôi chân trần của mình, lại quay đầu lại nhìn đôi dép đi trong nhà bị cô bỏ quên ở bên cạnh sofa, hơi ngơ ra một chút rồi nhanh nhẹn nhảy đến chỗ máy tính của mình, rút chuột và bàn phím ra nhét vào ba lô——
Lúc Minh thần bê bữa sáng ra cho Lục Nhạc cũng tiện tay xách luôn đôi dép của cô qua.

Đồng Dao đeo ba lô đi dép xong xuôi đi ra cửa, nhìn ra ngoài thấy xe chuyên dụng đã chờ sẵn ở cửa, lần này tâm lý của Đồng Dao đã bình tĩnh hơn nhiều so với lần đầu tiên, cô cúi đầu bỏ dép trong nhà đang đi ra, xỏ chân vào đôi dép lào, sau đó leo lên xe.

Leo lên xe, ngồi đại vào một chỗ, lát sau những người khác cũng lục tục lên xe, Lục Tư Thành là người lên sau cùng, lúc đi ngang qua chỗ Đồng Dao thì anh dừng lại, sau đó hơi nghiêng người: "Lùn."

"Hử?" Đồng Dao đang nghịch điện thoại, không ngẩng đầu lên.

"Đưa tôi xem cuốn nhật ký thiếu nữ gì đó của cô."

"..." Đồng Dao mặt đầy sợ hãi ngẩng đầu lên, "Anh đòi xem nhật ký của tôi làm gì?"

"... Phân tích số liệu của KING." Lục Tư Thành có vẻ cạn cmn lời.
"Ồ ồ, ờ ờ". Đồng Dao moi cuốn sổ trong túi ra đưa cho Lục Tư Thành, "Không phải nói vì bọn họ không mạnh nên không cần đặc biệt lưu ý sao?"

"Làm cũng làm xong rồi, xem một lượt cũng có sao đâu."

Lục Tư Thành nhận lấy cuốn sổ nhỏ màu hồng, cầm sổ trong tay quơ quơ trước mặt Đồng Dao, sau đó đi đến hàng ghế cuối, nghiêm túc đọc... Đồng Dao bám vào lưng tựa của ghế nhìn chằm chằm anh ta hồi lâu, mãi cho đến khi anh ta lật qua trang thứ hai, không ngẩng đầu, nói "Còn nhìn nữa thì lăn xuống xe", cái đầu đang tựa trên lưng ghế "soạt" một cái biến mất ở sau ghế.

Xe chuyên dụng rời khỏi trụ sở vào tầm mười giờ sáng.

Cả xe vẫn còn trong trạng thái mơ màng buồn ngủ...

Lão Miêu lấy áo che lên mặt tiếp tục ngủ; Tiểu Bàn gục gục đầu, nửa tỉnh nửa mơ; Đồng Dao co người trên ghế tám chuyện với người nhà qua WeChat; còn Lão K thì ngồi cạnh lão Miêu nghịch điện thoại——
Đang nghịch thì bị Lục Tư Thành gọi ra sau, thế là từ một người xem cuốn sổ của Đồng Dao bây giờ trở thành hai người xem, tiếng Lục Tư Thành nhỏ giọng thảo luận với Lão K truyền tới, trong đó còn kèm theo tiếng ho khan, Đồng Dao vốn đang dựng tai lên nghe xem bọn họ nói gì...

Cuối cùng lại bị lây bầu không khí buồn ngủ trong xe.

Sau đó ôm điện thoại ngủ thiếp đi.

Lão K đọc từng câu từng chữ trong sổ: " "Dọn xong đám quái rừng đầu tiên, rất có khả năng sẽ xuất hiện gank ở đường giữa, lấy được gì thì lấy, không lấy được thì quấy rầy đường giữa đối phương một chút rồi chạy về" —— "nên phối hợp mai phục ở chỗ này"... Cái này là cái qq gì?"

Lục Tư Thành một tay chống đầu, nở một nụ cười nhẹ hiếm hoi: "Là bảo chú mai phục đó, đọc không hiểu?"

Lão K chớp chớp mắt: "Đọc không hiểu thật mà, cái người phân tích này... mắc gì còn phải ráng thêm lời thoại vào vậy chứ."
Lục Tư Thành lười biếng "ừm" một tiếng, nhìn người nào đó ôm điện thoại gật gà gật gù cách mình không xa, khi xe hơi lắc lư một tí thì cô lại giật mình mở mắt ra, rướn cổ y như con chồn đất châu Phi, vẻ mặt ngơ ngơ "tôi là ai đây là đâu có chuyện gì vậy"...

Anh rũ mắt, hàng mi dài rậm che đi ý cười thật sâu trong mắt: "Bởi vì cô ấy trời sinh đã có khả năng diễn xuất rồi."

Câu này là "vế đối" của câu "thêm lời thoại" của lão K phía trên. Khi diễn thì những diễn viên có thực lực có thể thêm một (hoặc một số) câu thoại không có trong kịch bản để cảnh quay thêm đặc sắc.

Lão K: "..."

...

Trận đấu với KING có thể nói là cực kỳ thuận lợi.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng đội có thể lội ngược dòng ngoạn mục này có lẽ sẽ khiến cho ZGDX bị bất ngờ, thì lại phát hiện ZGDX vẫn sừng sững không ngã—— Cả trận, các hành động của jungler bên KING giống như đều đã bị đoán trước, mỗi lần đánh úp đều bị Lão K thần không biết quỷ không hay lù lù xuất hiện ngay đằng sau...
Hơn nữa còn có màn tranh chấp tài nguyên khu vực rừng.

Ván đấu đầu tiên, Lão K bắt đầu với bùa đỏ, sau đó càn quét bãi quái gồm bốn con chim nhỏ được mệnh danh là F4, lúc này quái của nửa đường trên khu vực rừng bên ZGDX cũng chỉ còn lại Người Đá.

Lão K chạy từ chỗ F4 xuống khu vực nửa rừng dưới, ăn bùa xanh và sói, sau đó bỏ lại bãi Cóc của nửa rừng dưới, xoay người chạy lên trên——

Lúc này jungle đối thủ đã lên cấp bốn.

Còn lão K mới cấp ba.

Bình luận viên A: "Không ăn bãi Cóc là sao? Tính để lại cho Thành ca à?"

Bình luận viên B: "Nhưng mà cậu ấy đang bị bất lợi về cấp độ đó! Thành ca đang đè bẹp tổ hợp đường dưới của KING, còn cần chừa lại làm gì chứ!"

Khi tất cả đều đang cho rằng Lão K farm rừng như vậy là sai lầm, thì lại phát hiện khi cậu ta trở lại nửa rừng trên đã bắt được jungle của đối thủ ở ngay gần bãi Người Đá!
Đối phương thấy Lão K lại trở về ngay lúc này, hiển nhiên là hoàn toàn bất ngờ, đánh vài chiêu thăm dò rồi rút lui——

Mà lúc này, Đồng Dao không một tiếng động xuất hiện phía sau anh ta, chặn luôn đường lui của anh ta, phối hợp với Lão K xử gọn jungler đối thủ dám tự tiện xông vào khu vực rừng của đội mình!

First blood!

Cả khán đài vỗ tay, jungler của KING tức giận đập chuột: "Đường giữa của bọn họ biến mất tại sao cậu không nói?!"

"Tôi làm sao mà ngờ được, tôi thấy cô ấy dẫn lính xong thì lui lại nên tưởng cô ấy lùi về," đường giữa của KING cũng có vẻ khiếp sợ, "Ai mà biết được cô ấy chạy sang bắt cậu, sao cô ấy lại biết sau khi cậu ăn được Cua Kì Cục sẽ đi vào rừng chứ, bình thường Lão K không phải là ăn xong bãi Cóc mới quay lại ăn Người Đá sao? Chẳng lẽ đội này đổi chiến thuật rồi?"
Khi nội bộ KING đang gà bay chó sủa, tình thế trận đấu hoàn toàn thay đổi.

Quyền chủ động đều nằm hết trong tay ZGDX.

Tiếp theo đó, bởi vì cách đánh của jungle gần như đều bị ZGDX nắm trong lòng bàn tay, hai ván đấu sau đó jungler của KING cũng chẳng thể làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn ZGDX đè bẹp đồng đội của mình, sau đó dựa vào ưu thế ở cả ba đường, vững vàng thắng trận đấu khi chỉ mới đi được một nửa giai đoạn——

Ngay cả cơ hội để bọn họ lê lết đến cuối trận còn không có.

Càng đừng nói đến lội ngược dòng.

Kết thúc trận đấu, hai đội bắt tay hữu nghị, đội trưởng của KING đồng thời cũng là jungler của bọn họ mang vẻ mặt hậm hực nói: "Thật không ngờ đội của anh còn nghiên cứu cả trận đấu của LSPL, thật sự rất mạnh, một trận đấu tuyệt vời."
Lục Tư Thành nghe vậy, cười cười, hất cằm lên đi đến trước mặt anh ta, nhìn cô nhóc lùn đang bắt tay lại còn cúi đầu với từng người đội bạn, nhàn nhạt nói: "Là đường giữa của chúng tôi, trong mắt cô ấy ai cũng mạnh cả."

Lúc này, Đồng Dao đang đi ở phía trước bắt tay với mọi người chợt ngừng lại, quay đầu, mắt đối mắt với Lục Tư Thành.

Đi lên phía trước cúi đầu cảm ơn khán giả xong, mọi người trở lại thu dọn đồ đạc, cô đuổi theo Lục Tư Thành, hỏi: "Anh có phải lại nói xấu tôi với ai rồi không?"

Lục Tư Thành: "Cô bị chứng ảo tưởng à?"

Đồng Dao giật giật khóe miệng, còn định nói gì đó thì có nhân viên gọi Lục Tư Thành lại, muốn phỏng vấn anh ta với tư cách là MVP trận đấu, Lục Tư Thành bảo tiểu Bàn dọn đồ hộ mình, rồi đi sang chỗ phỏng vấn——
Khi anh đến gần khu vực phỏng vấn, chỗ ngồi trong đó đã đầy ắp fan hâm mộ, thấy Lục Tư Thành đi vào ai nấy đều giơ điện thoại lên chụp hình... Đồng Dao thấy vậy không nghịch điện thoại nữa, tò mò chạy sang chỗ phỏng vấn——

MC: "Chúc mừng ZGDX, chúc mừng chessman thuận lợi chiến thắng trận đấu đầu tiên trong bảng đấu! Bây giờ anh có lời gì muốn nói với các fan ở dưới không?"

Lục Tư Thành: "Cảm ơn sự cổ vũ của mọi người, giải mùa hè lần này sẽ cố gắng hết sức."

Vừa nói xong đã có tiếng hét chói tai vang lên.

Đồng Dao đứng ở đằng sau máy tính, đang rút dây cắm chuột nghe vậy thì thò đầy ra, mặt đầy "?????"

MC: "Thành ca cũng thật là hiểu ý fan, vậy tôi muốn hỏi một câu, trận đấu với đội mới thăng hạng từ LSPL hôm nay, ZGDX vốn là một đội mạnh có truyền thống vậy mà lại có chuẩn bị kỹ càng, điều này thật sự khiến người ta phải kinh ngạc, ZGDX vì lý do gì mà làm vậy? Đây liệu có phải là bí quyết thành công không?"
Lục Tư Thành: "Không phải."

MC: "..."

Lục Tư Thành: "Là đường giữa của chúng tôi, thấy ai cũng sợ, chỉ cần hơi không để tâm đến đội nào đó thì sẽ nói chúng tôi khinh địch—— Sáng nay trước khi xuất phát, còn đứng trên sofa lớn giọng tuyên bố trận hôm nay chúng tôi sẽ bị vả cho không trượt phát nào."

Lục Tư Thành nói quá mức sống động, mọi người ở dưới cười ầm lên... Đồng Dao ở sau máy tính tức giận rút dây cắm bàn phím ra, trừng mắt về phía phỏng vấn.

MC: "Xem ra mối quan hệ giữa Thành ca của chúng ta và đường giữa mới đến khá tốt."

"Ừm," Lục Tư Thành đáp một tiếng, "Cứ cho là vậy đi, cũng không thân lắm."

Lúc Lục Tư Thành nói lời này, mắt khẽ liếc sang chỗ máy tính bên kia, thấy một bóng dáng lùn lùn chui ra từ đằng sau đó, cô tức giận đeo ba lô lên, hình như bực mình chuyện gì đó mà giậm giậm chân, vén tóc xoay người rời đi.
Bóng dáng đó biến mất ở đường đi dành cho game thủ.

Lục Tư Thành rũ mắt, che giấu ý cười nhàn nhạt: "Nhưng cô ấy rất mạnh, thái độ cũng rất nghiêm túc, với tư cách là đội trưởng, tôi rất vui khi có một đồng đội như vậy, nhờ có sự gia nhập của cô ấy, mùa hè năm nay ZGDX so với trước kia càng trở nên mạnh hơn."

back top