Khi Em Mỉm Cười

Chương 50

Chương 50: Khen tôi
Nếu như chuyện bị Lục Tư Thành bắt gặp cô đi ra từ nhà vệ sinh nam vẫn chưa phải là chuyện kinh khủng nhất, vậy thì chuyện kinh khủng nhất có lẽ chính là khi cô và Lục Tư Thành đứng nhìn nhau trước cửa nhà vệ sinh, jungler A Quang của đội KING mang theo cặp mắt đỏ bừng lù lù đi từ trong ra ——

Cậu ta nhìn Đồng Dao, ngượng ngùng cười với cô, còn lễ phép gọi Lục Tư Thành một tiếng "Thành ca".

Lục Tư Thành bình tĩnh "ừm" một tiếng xem như đáp lại.

Chỉ là ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm đường giữa nhà mình.

A Quang ngập ngừng, rồi quay đầu dùng khẩu hình nói "cảm ơn, em đi nha" với Đồng Dao, sau đó mới rời đi... A Quang đi càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt hai người, điện thoại Lục Tư Thành reo lên, anh nhìn thấy người gọi đến là Tiểu Thụy, bắt máy, không đợi đối phương nói gì đã lời ý ít nhiều nói: "Tìm thấy cô ấy rồi, đến ngay."

Nói xong cúp máy luôn.

Lúc này Đồng Dao cảm thấy có gì đó không ổn ——

Bởi vì dù có nghe điện thoại thì ánh mắt Lục Tư Thành vẫn dán chặt vào người cô, ánh mắt đó giống như con báo đã nhắm được một chú dê con cho bữa trưa, khi anh ta cất điện thoại, rốt cuộc nói ra một cậu khiến người ta hết cmn hồn: "Cô chặn rừng đội người ta ở nhà vệ sinh nam rồi làm cho cậu ta khóc đấy à?"

Điểm kỳ lạ nhất là anh ta giọng điệu bình tĩnh, sắc mặt ôn hòa, chẳng có chút gì giống như đang nói đùa cả.

Đồng Dao: "????????????"

Đồng Dao đen mặt toàn dấu hỏi chấm.

Lục Tư Thành: "Nếu không tại sao cậu ta lại dùng ánh mắt đó nhìn cô?"

Đồng Dao: ".......Lúc nãy đúng là cậu ta ở trong nhà vệ sinh, tôi cũng đúng là có ở đó, cậu ta quả thật cũng có khóc, nhưng mà ——cứ cho là ——tôi làm sao ——má nó anh nói tiếng người cho đàng hoàng đi, tôi lấy cái qq gì làm cho cậu ta khóc được? Chuột hay bàn phím?!!!!!!!!!"

Lục Tư Thành: "Nếu không tại sao cậu ta lại dùng ánh mắt đó nhìn cô?"

Đồng Dao: "Anh không cảm thấy đó là ánh mắt ngưỡng mộ sao?!"

Lục Tư Thành: "Đó là ánh mắt bị thuần phục."

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành xoay người đi ra ngoài, Đồng Dao nhanh chóng theo sau... Lúc này Lục Tư Thành xách lấy ba lô của cô, Đồng Dao đang định nói cảm ơn, lại nghe thấy người nào đó trên đỉnh đầu mình lạnh lùng nói: "Cô và vị trí jungle có thù có oán gì, đấu hai trận đã sưu tầm được jungler của hai đội, sưu tập tem à? Bộ tem jungler số lượng có hạn của LPL 2016?"

Đồng Dao giật lại ba lô của mình: "Anh im miệng."

Lục Tư Thành cười lạnh thả tay ra.

Đến bãi đậu xe, hai người kẻ trước người sau lên xe, Đồng Dao lên xe việc đầu tiên là chào hỏi và xin lỗi những đồng đội đã phải đợi lâu, Tiểu Thụy ngồi ở ghế rướn đầu lên hỏi: "Đi làm gì đấy?"

Đồng Dao đang định trả lời thì Lục Tư Thành đã nói trước: "Sưu tập tem."

Đồng Dao cầm ba lô ném lên bụng anh ta, Lục Tư Thành lùi về sau một chút, Đồng Dao vén tóc "chậc" một tiếng, ngồi xuống chỗ đằng sau Tiểu Thụy, Tiểu Thụy quay lại: "Đội trưởng phỏng vấn xong quay về không thấy cô đâu, thế là mạo hiểm xông vào vòng vây của fan hâm mộ, quay lại tìm cô, gọi điện cô không nghe máy, chúng tôi còn tưởng cô bị bắt cóc rồi."

Đồng Dao quay ra sau nhìn Lục Tư Thành một cái, anh ta ngồi ở chỗ sát cửa sổ cách cô vài hàng ghế, lúc này đã đeo tai nghe vào rồi, có vẻ định chợp mắt một chút trên đường đến nhà hàng... Đồng Dao thu hồi tầm mắt, đứng dậy ôm lấy lưng ghế bên cạnh chỗ tiểu Thụy: "Lúc đi vào nhà vệ sinh vô tình nhìn thấy rừng của KING đang ngồi trong toilet khóc nhè, tôi an ủi cậu ta một chút... mấy lời mắng chửi trên Tieba quá nặng rồi, hơn nữa còn sắp nâng đội chúng ta lên level thần thánh, mấy kiểu như vậy tôi bất an lắm."
"Thua rồi mà còn dám xem Tieba?" Tiểu Thụy hơi sửng sốt, "Hôm thua ở giải mùa xuân, tôi phải gỡ hết Tieba trong điện thoại của bọn họ ra rồi mới trả điện thoại lại cho bọn họ đấy."

"Người mới mà, nghe nói trước đây KING ở LSPL rất mạnh, là đội luôn được người ta tung hô." Đồng Dao ngồi xuống.

"Mà cô đi an ủi người khác là thế éo nào, đó là đối thủ đấy."

"Ờ."

"Lỡ như có ngày nào đó bọn họ bay cao được thì sao ——"

"Bay có cao đi nữa cũng không cao bằng chúng ta được." Đồng Dao cười cười, "Chúng ta cũng đang cất cánh."

Tiểu Thụy ngậm miệng, nhìn cô hồi lâu, sau đó ném lại một câu "Cô cũng rất khinh địch" xoay người ổn định chỗ ngồi, xe của đội rời khỏi bãi đậu xe, các thành viên cũng dần dần đi vào trạng thái ngủ mê man... Đồng Dao ngồi ở chỗ của mình lên Weibo một chút, lúc này vô tình nhìn thấy video phỏng vấn của Lục Tư Thành ——
Mặc dù lúc ở hiện trường đã nghe rồi, nhưng bây giờ Đồng Dao vẫn ấn xem lại lần nữa, khi nghe thấy Lục Tư Thành nói [Cứ cho là vậy đi, cũng không thân lắm], cô ức chế trừng mắt, làm mặt quỷ với khuôn mặt viết hoa hai chữ lạnh nhạt của đội trưởng trên màn hình, sau đó đang định tắt video đi thì lại phát hiện ra vẫn còn có đoạn sau ——

Đồng Dao: "Đù."

Sau đó còn nói gì nữa vậy?

Cô tiếp tục xem, đúng lúc nhìn thấy anh ta ngừng lại một chút, cũng không biết là đang nghĩ gì, sự lạnh lùng nơi khóe mắt giảm bớt đi, ánh mắt trở nên nhu hòa hơn một chút, anh ta cúi đầu tiếp tục nói: [Nhưng cô ấy rất mạnh, thái độ cũng rất nghiêm túc, với tư cách là đội trưởng, tôi rất vui khi có một đồng đội như vậy, nhờ có sự gia nhập của cô ấy, mùa hè năm nay ZGDX so với trước kia càng trở nên mạnh hơn.]
Đồng Dao: "......................"

Cô cắn một cái vào ngón giữa của mình.

Thấy đau đau——

Vậy là éo phải mơ rồi.

Ngu người một chút, khi trong video các fan hoan hô hú hét, cô mới mờ mịt chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn ra sau, lúc này anh ta đang nghiêng đầu về phía cửa sổ, nhắm mắt nghỉ ngơi... Mấy giây sau, cô rụt đầu trở lại, trong video MC đang nói [Xem ra Thành ca của chúng ta đối với giải mùa hè năm nay có quyết tâm rất lớn] mấy lời đại loại vậy, nhưng cô không nghe vào dù chỉ một chữ——

Lướt xuống mục bình luận, vừa vào đã thấy ngay bình luật nhiều like nhất——

[Rùa Lông Xanh A: Lúc nhắc đến smiling, khóe miệng của Thành ca còn nhếch lên nữa, má, còn không thân à! Không tin xem lại đi rồi vào đây like phát nhá!]

Đồng Dao ngẩn ra, miệng nói "xàm xí vl" nhưng tay lại tua lại đến khúc đó—— Đến khi Lục Tư Thành nói hai người họ không thân thì dừng lại một chút, cắn môi dưới, nhìn chằm chằm vào môi anh ta...
Video ba phút mười một giây, nói đến đoạn "với tư cách là đội trưởng, tôi rất vui khi có một đồng đội như vậy", đầu anh ta hơi nhúc nhích, sau đó khóe miệng... lộ ra một độ cong gần như không thể thấy rõ, rồi nhanh chóng mím lại.

.......Thật sự có cười.

Đồng Dao đặt điện thoại xuống, hai má nhanh chóng nóng lên, cầm điện thoại đứng dậy, nhìn xung quanh một lượt cuối cùng túm ngay giám đốc đội ngồi phía trước đang xem phim Hàn: "Thụy ca! Thụy ca!"

"Sao đấy sao đấy?" Tiểu Thụy quay lại nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng hai mắt phát sáng của Đồng Dao thì sợ hết hồn, "Muốn đi vệ sinh hả?"

"Đi vệ sinh gì chứ, anh xem cái này này," Đồng Dao giơ điện thoại đưa cho Tiểu Thụy xem.

"Cái quỷ gì đấy?" Tiểu Thụy đặt phim Hàn sang một bên, rướn cổ——

Hai người chụm đầu lại.
Một cánh tay dài đột nhiên từ phía sau xuất hiện giành lấy điện thoại của Đồng Dao, cô "á" một tiếng bất mãn quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một đôi con ngươi không cảm xúc màu nâu sậm... Lục Tư Thành cúi đầu nhìn màn hình, nhếch mép, nói: "Buổi phỏng vấn ban nãy? Có gì hay ho mà xem."

Đồng Dao kiễng chân lên muốn lấy lại điện thoại——

Lục Tư Thành lại giơ tay lên cao.

Đồng Dao tức giận đánh vào cùi chỏ của anh ta: "Không phải anh đang ngủ à?!"

Lục Tư Thành: "Tỉnh rồi."

Đồng Dao: "Trả điện thoại cho tôi!"

Lục Tư Thành: "Trả cô làm gì?"

Đồng Dao: "Lúc nãy anh phỏng vấn có khen tôi!!! Tôi muốn cho Thụy ca xem!!!"

Lục Tư Thành: "...Khen cô thì đã làm sao, đấy đều là mấy lời được chuẩn bị sẵn, tôi chỉ đọc theo thôi——trước khi phỏng vấn có đưa cho tôi một tờ giấy nhỏ, không nhìn thấy à?"
Đồng Dao sửng sốt, rụt tay về, quay đầu hỏi tiểu Thụy: "Thật vậy hả?!"

Tiểu Thụy: "Xạo đó, trên mẩu giấy đó chỉ viết câu hỏi thôi."

Lục Tư Thành: "..."

Mắt Đồng Dao lại sáng vụt lên, cởi dép trèo lên ghế muốn cướp lại điện thoại: "Trả điện thoại cho tôi! Tôi muốn chụp màn hình gửi bạn——"

Lúc này xe bất ngờ rẽ gấp.

Đồng Dao đứng trên ghế lảo đảo, cả người ngã về phía Lục Tư Thành, tay theo phản xạ có điều kiện bám vào bả vai anh ta, đồng thời cảm giác được anh ta đưa tay ra đỡ ngang eo cô: "Ngồi trong xe mà nhảy nhót cái gì, sao cô không leo lên mui xe ngồi luôn đi?"

Giọng anh ta gần trong gang tấc.

Khoảng cách gần như vậy, cô dường như có thể cảm nhận được lồng ngực anh ta chấn động.

Cô ngẩn người, khi xe ổn định trở lại, cô vội vàng chống vào bả vai Lục Tư Thành kéo dãn khoảng cách giữa hai người: "Ai bảo anh không cho tôi xem phỏng vấn?"
"Người thật ở trước mặt cô, cô còn xem phỏng vấn gì chứ."

"Người thật sẽ không khen tôi." Đồng Dao nhìn vào đôi mắt nâu sậm đó, "Vậy anh khen lại lần nữa đi."

Lục Tư Thành: "..."

Đồng Dao: "..."

Trong khi Lục Tư Thành im lặng, cô thấy túi nằng nặng, điện thoại được nhét trở lại vào túi, anh ta nhàn nhạt nói: "Vậy thôi cô xem phỏng vấn đi."

Đồng Dao: "..."

back top