Chương 63: Đều có chiêu cả
[ZGDX, smiling: Suýt nữa nghịch ngu rồi.]
[Mẹ của A Mao: ??]
[ZGDX, smiling: Vừa nãy có một khoảnh khắc bị anh ấy mê hoặc, xém tí là tỏ tình luôn rồi—— Đm dại trai vl, từ sau khi nói với cậu là sẽ không manh động thì trong lòng cứ loạn cào cào, thấy anh ấy chỗ nào cũng ngon giai vl, nói chuyện đẹp trai không nói cũng đẹp trai, cười đẹp trai, dáng vẻ khó ở lại càng đẹp trai, lúc lái xe cũng có thể trở thành Schumacher của thể thao điện tử...]
Michael Schumacher là cựu tay đua Công Thức 1 (tiếng Anh: Formula One; viết tắt: F1) người Đức, được biết đến là một trong những tay đua xuất sắc nhất mọi thời đại.
[ZGDX, smiling: Nhìn anh ấy cầm vô lăng, tớ còn ước gì mình là cái vô lăng đó!!!!!]
[Mẹ của A Mao: In cái dòng tuyên ngôn bên trên ra có khi hậu cung của Lục Tư Thành sẽ để cậu chưởng quản đó, nhưng mà trước đó hay là cậu uống thuốc trước đi? Thành ca rất đẹp trai, ừ đúng, cậu không cầm lòng được cũng là thật——Ước mơ lúc trước đâu, phấn đấu xóa bỏ định kiến về nữ game thủ mà cậu nói lúc trước đâu rồi, Mộc Lan!]
[ZGDX, smiling: Sắc đẹp trước mặt, phân tích lý trí trước đây xém tí đã thành quả rắm hết rồi.]
[Mẹ của A Mao: Rồi sau đó sao mà kịp dừng lại được?]
[ZGDX, smiling: ... Anh ấy đổi chủ đề, hỏi tớ có muốn nghe nhạc không, sau đó bảo tớ không phải vội.]
[Mẹ của A Mao: Không vội cái gì?]
[ZGDX, smiling: Có thể là lúc đó tớ ngẩng đầu lên nhìn giống như đang vội mà nói không nên lời... Anh ấy thấy tớ đau khổ kìm nén nên mới bảo tớ đừng vội.]
[Mẹ của A Mao: Quào, vậy lỡ như là muốn cậu đừng tỏ tình vội thì sao?]
[ZGDX, smiling: Sau đó? Đừng tỏ tình vội rồi sao nữa? Ý là muốn tớ kiên nhẫn chờ anh ấy chủ động đến tỏ tình á hả? Ahihihhihihihi như vậy không hay lắm!]
[Mẹ của A Mao: ????? Suy nghĩ của não cậu so với ải cuối độ khó ác mộng của game Thợ Sửa Ống Nước còn ngoằn ngoèo hơn đấy... Nhưng mà tạm thời cậu cứ nghĩ vậy đi, vui vẻ lạc quan như một con hươu ngốc.]
[ZGDX, smiling: Tớ không ngốc.]
[Mẹ của A Mao: Rồi rồi rồi cậu thông minh.]
[ZGDX, smiling: Ê mà khoan, có khi thật sự sẽ có một ngày anh ta sẽ bị kỹ thuật chơi game cao siêu cùng với mị lực nhân cách của tớ làm cho xiêu lòng, ngày đó sớm muộn gì cũng tới, đến lúc đó cho phép cậu ra ngoài khoe khoang ba năm luôn :)]
[Mẹ của A Mao:.....lạc quan hơi quá rồi nha mẹ, bị bệnh ảo tưởng rồi à? Lại còn kỹ thuật chơi game cao siêu, thắng được một trận solo đã không còn biết mình là ai nữa rồi, cậu nên đi uống thuốc đi.]
Đồng Dao cười hì hì thoát WeChat, Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô: "Còn ở trên xe tôi cười như vậy nữa là tôi ném cô xuống."
Đồng Dao lườm anh ta một cái: "Cười tí cũng không cho."
"Xe tôi cấm chở theo động vật, hươu ngốc cũng có trong danh sách." Lục Tư Thành nói, nghĩ nghĩ rồi lại hỏi: "Đang nói chuyện với ai?"
Đồng Dao nghĩ tới nội dung trò chuyện với Kim Dương lúc nãy, trong nháy mắt nắm chặt điện thoại giống như sợ Lục Tư Thành cướp mất vậy, mặt cô hơi ửng đỏ——May mà đèn trong xe không quá sáng, người bên cạnh không nhìn thấy, cô hơi ấp úng: "Sao anh quản nhiều quá vậy?"
"Nghĩa vụ đội trưởng quan tâm đội viên." Lục Tư Thành nói, đột nhiên nhíu mày lại, "Nhìn vẻ mặt căng thẳng của cô, là Lee Hwan Seok? Cô đang tám nhảm với Lee Hwan Seok? Ngôn ngữ bất đồng mà cũng có thể trò chuyện tốt như vậy?"
"Tôi không nói chuyện với cậu ta."
"Ồ, block chưa?"
"..."
"Block đi, sao?"
"............"
"Mệnh lệnh của đội trưởng."
"Mệnh lệnh của đội trưởng không phải để dùng như vậy, tôi không để ý đến cậu ta, nhưng mà khi không tự nhiên block người ta, chuyện khó xử này tôi làm không được," Đồng Dao nhét điện thoại xuống dưới mông, "Có giỏi thì tới lấy rồi tự anh đi mà block."
Lục Tư Thành đang lái xe không rảnh để chơi với cô, liếc nhìn cô một cái, không nói gì—— Thế là suốt nửa tiếng còn lại Đồng Dao ngồi nghiêng người nhìn Lục Tư Thành, trong khoảng thời gian đó Lục Tư Thành lái xe, Đồng Dao cũng không lôi điện thoại ra nghịch, hai người vì muốn gϊếŧ thời gian nên tán gẫu đôi ba câu về mấy chuyện bát quái trong giới chuyên nghiệp, đại loại ai lại tìm bạn gái, ai lại để cho bạn gái làm càn với fan, fan nữ của đội nào đẹp nhất... Nói một hồi thì nhắc tới lần đầu tiên Đồng Dao với thân phận là fan hâm mộ ngồi bên dưới xem ZGDX thi đấu, camera quay trúng cô cô còn cười hì hì vẫy vẫy tay——
"Cái vẫy tay đó của cô đã khiến giá trị nhan sắc trung bình của fan ZGDX từ tám điểm giảm xuống còn có sáu."
"Đúng rồi, theo như tiêu chuẩn của mấy người chưa trải đời, fan nhà anh ai cũng là Lưu Diệc Phi."
"Hửm," Lục Tư Thành thò tay qua vỗ đầu cô, "Cho cô một cơ hội nữa, nghĩ kỹ rồi nói——nhà ai?"
"...Nhà chúng ta."
Lục Tư Thành hài lòng cười một tiếng, rút tay về; Đồng Dao che trán ngồi ngay ngắn lại, cứ len lén nhìn trộm người đang lái xe——
Đầu óc mông lung suy nghĩ, giống như đứng ở một nơi rất xa, giữa biển người, chỉ hy vọng ánh mắt của anh ấy có thể dừng trên người mình một chút thôi cũng đã vui mừng nhảy cẫng lên rồi; nhưng mà sau khi xác định được tình cảm trong lòng, tâm tình dễ dàng thỏa mãn đó đã không còn nữa, trong lòng bắt đầu rục rịch, muốn cả thế giới của anh ấy đều là mình...
Con người luôn dễ dàng trở nên tham lam vô đáy như vậy.
"Thành ca à."
"Chuyện gì?"
"Bản thân anh không yêu đương lại còn cấm đội viên không được yêu, ZGDX là miếu hòa thượng à?"
"Đúng, khó chịu thì cô rời đội đi."
"Rời đi đâu? Qua CK?"
"Cô thử xem."
"..."
Về đến trụ sở, xuống xe, Đồng Dao moi cái điện thoại bị ép nóng dưới mông ra, lúc này mới phản ứng được hình như mình lại dính chiêu rồi: cả chẳng đường cứ ngồi mắt trừng mắt với đội trưởng của cô, chán muốn chết mà lại không nhớ ra mình còn có thể nghịch điện thoại.
[ZGDX, smiling: Suýt nữa nghịch ngu rồi.]
[Mẹ của A Mao: ??]
[ZGDX, smiling: Vừa nãy có một khoảnh khắc bị anh ấy mê hoặc, xém tí là tỏ tình luôn rồi—— Đm dại trai vl, từ sau khi nói với cậu là sẽ không manh động thì trong lòng cứ loạn cào cào, thấy anh ấy chỗ nào cũng ngon giai vl, nói chuyện đẹp trai không nói cũng đẹp trai, cười đẹp trai, dáng vẻ khó ở lại càng đẹp trai, lúc lái xe cũng có thể trở thành Schumacher của thể thao điện tử...]
Michael Schumacher là cựu tay đua Công Thức 1 (tiếng Anh: Formula One; viết tắt: F1) người Đức, được biết đến là một trong những tay đua xuất sắc nhất mọi thời đại.
[ZGDX, smiling: Nhìn anh ấy cầm vô lăng, tớ còn ước gì mình là cái vô lăng đó!!!!!]
[Mẹ của A Mao: In cái dòng tuyên ngôn bên trên ra có khi hậu cung của Lục Tư Thành sẽ để cậu chưởng quản đó, nhưng mà trước đó hay là cậu uống thuốc trước đi? Thành ca rất đẹp trai, ừ đúng, cậu không cầm lòng được cũng là thật——Ước mơ lúc trước đâu, phấn đấu xóa bỏ định kiến về nữ game thủ mà cậu nói lúc trước đâu rồi, Mộc Lan!]
[ZGDX, smiling: Sắc đẹp trước mặt, phân tích lý trí trước đây xém tí đã thành quả rắm hết rồi.]
[Mẹ của A Mao: Rồi sau đó sao mà kịp dừng lại được?]
[ZGDX, smiling: ... Anh ấy đổi chủ đề, hỏi tớ có muốn nghe nhạc không, sau đó bảo tớ không phải vội.]
[Mẹ của A Mao: Không vội cái gì?]
[ZGDX, smiling: Có thể là lúc đó tớ ngẩng đầu lên nhìn giống như đang vội mà nói không nên lời... Anh ấy thấy tớ đau khổ kìm nén nên mới bảo tớ đừng vội.]
[Mẹ của A Mao: Quào, vậy lỡ như là muốn cậu đừng tỏ tình vội thì sao?]
[ZGDX, smiling: Sau đó? Đừng tỏ tình vội rồi sao nữa? Ý là muốn tớ kiên nhẫn chờ anh ấy chủ động đến tỏ tình á hả? Ahihihhihihihi như vậy không hay lắm!]
[Mẹ của A Mao: ????? Suy nghĩ của não cậu so với ải cuối độ khó ác mộng của game Thợ Sửa Ống Nước còn ngoằn ngoèo hơn đấy... Nhưng mà tạm thời cậu cứ nghĩ vậy đi, vui vẻ lạc quan như một con hươu ngốc.]
[ZGDX, smiling: Tớ không ngốc.]
[Mẹ của A Mao: Rồi rồi rồi cậu thông minh.]
[ZGDX, smiling: Ê mà khoan, có khi thật sự sẽ có một ngày anh ta sẽ bị kỹ thuật chơi game cao siêu cùng với mị lực nhân cách của tớ làm cho xiêu lòng, ngày đó sớm muộn gì cũng tới, đến lúc đó cho phép cậu ra ngoài khoe khoang ba năm luôn :)]
[Mẹ của A Mao:.....lạc quan hơi quá rồi nha mẹ, bị bệnh ảo tưởng rồi à? Lại còn kỹ thuật chơi game cao siêu, thắng được một trận solo đã không còn biết mình là ai nữa rồi, cậu nên đi uống thuốc đi.]
Đồng Dao cười hì hì thoát WeChat, Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô: "Còn ở trên xe tôi cười như vậy nữa là tôi ném cô xuống."
Đồng Dao lườm anh ta một cái: "Cười tí cũng không cho."
"Xe tôi cấm chở theo động vật, hươu ngốc cũng có trong danh sách." Lục Tư Thành nói, nghĩ nghĩ rồi lại hỏi: "Đang nói chuyện với ai?"
Đồng Dao nghĩ tới nội dung trò chuyện với Kim Dương lúc nãy, trong nháy mắt nắm chặt điện thoại giống như sợ Lục Tư Thành cướp mất vậy, mặt cô hơi ửng đỏ——May mà đèn trong xe không quá sáng, người bên cạnh không nhìn thấy, cô hơi ấp úng: "Sao anh quản nhiều quá vậy?"
"Nghĩa vụ đội trưởng quan tâm đội viên." Lục Tư Thành nói, đột nhiên nhíu mày lại, "Nhìn vẻ mặt căng thẳng của cô, là Lee Hwan Seok? Cô đang tám nhảm với Lee Hwan Seok? Ngôn ngữ bất đồng mà cũng có thể trò chuyện tốt như vậy?"
"Tôi không nói chuyện với cậu ta."
"Ồ, block chưa?"
"..."
"Block đi, sao?"
"............"
"Mệnh lệnh của đội trưởng."
"Mệnh lệnh của đội trưởng không phải để dùng như vậy, tôi không để ý đến cậu ta, nhưng mà khi không tự nhiên block người ta, chuyện khó xử này tôi làm không được," Đồng Dao nhét điện thoại xuống dưới mông, "Có giỏi thì tới lấy rồi tự anh đi mà block."
Lục Tư Thành đang lái xe không rảnh để chơi với cô, liếc nhìn cô một cái, không nói gì—— Thế là suốt nửa tiếng còn lại Đồng Dao ngồi nghiêng người nhìn Lục Tư Thành, trong khoảng thời gian đó Lục Tư Thành lái xe, Đồng Dao cũng không lôi điện thoại ra nghịch, hai người vì muốn gϊếŧ thời gian nên tán gẫu đôi ba câu về mấy chuyện bát quái trong giới chuyên nghiệp, đại loại ai lại tìm bạn gái, ai lại để cho bạn gái làm càn với fan, fan nữ của đội nào đẹp nhất... Nói một hồi thì nhắc tới lần đầu tiên Đồng Dao với thân phận là fan hâm mộ ngồi bên dưới xem ZGDX thi đấu, camera quay trúng cô cô còn cười hì hì vẫy vẫy tay——
"Cái vẫy tay đó của cô đã khiến giá trị nhan sắc trung bình của fan ZGDX từ tám điểm giảm xuống còn có sáu."
"Đúng rồi, theo như tiêu chuẩn của mấy người chưa trải đời, fan nhà anh ai cũng là Lưu Diệc Phi."
"Hửm," Lục Tư Thành thò tay qua vỗ đầu cô, "Cho cô một cơ hội nữa, nghĩ kỹ rồi nói——nhà ai?"
"...Nhà chúng ta."
Lục Tư Thành hài lòng cười một tiếng, rút tay về; Đồng Dao che trán ngồi ngay ngắn lại, cứ len lén nhìn trộm người đang lái xe——
Đầu óc mông lung suy nghĩ, giống như đứng ở một nơi rất xa, giữa biển người, chỉ hy vọng ánh mắt của anh ấy có thể dừng trên người mình một chút thôi cũng đã vui mừng nhảy cẫng lên rồi; nhưng mà sau khi xác định được tình cảm trong lòng, tâm tình dễ dàng thỏa mãn đó đã không còn nữa, trong lòng bắt đầu rục rịch, muốn cả thế giới của anh ấy đều là mình...
Con người luôn dễ dàng trở nên tham lam vô đáy như vậy.
"Thành ca à."
"Chuyện gì?"
"Bản thân anh không yêu đương lại còn cấm đội viên không được yêu, ZGDX là miếu hòa thượng à?"
"Đúng, khó chịu thì cô rời đội đi."
"Rời đi đâu? Qua CK?"
"Cô thử xem."
"..."
Về đến trụ sở, xuống xe, Đồng Dao moi cái điện thoại bị ép nóng dưới mông ra, lúc này mới phản ứng được hình như mình lại dính chiêu rồi: cả chẳng đường cứ ngồi mắt trừng mắt với đội trưởng của cô, chán muốn chết mà lại không nhớ ra mình còn có thể nghịch điện thoại.