Khi Em Mỉm Cười

Chương 64

Chương 64: Không thể chọc
Về đến trụ sở, tôm hùm đất trong tay hai người nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của mọi người, dù cho trong cái xe mới rửa của Lục Tư Thành giờ toàn là mùi của tôm hùm đất, nhìn phát là biết lại phải mang đi rửa rồi... Tiểu Bàn - thanh niên luôn cố gắng để giúp tiệm rửa xe kiếm thêm thu nhập giờ đang live stream khoe với fan năm kí tôm hùm thuộc về riêng cậu ta, đồng thời trước khi ăn tôm hùm còn trịnh trọng tuyên bố với các fan một chuyện: Thành ca là một người đàn ông tốt nói lời giữ lời.

Bình luận——

[Nói hay lắm, vậy thì song C nhà cậu định chừng nào cưới đây?]

[Đang còn vui vẻ ăn tôm hùm thì cưới xin cái gì, đội của tôi chỉ toàn là học sinh tiểu học với mẫu giáo thôi.]

[...... Bầu không khí trong nội bộ ZGDX tốt thật.]

[Bầu không khí của một đội có thành tích tốt đương nhiên là tốt rồi, nói thừa vl... Hơn nữa có đại gia là Lục Tư Thành ngày ngày bao ăn, là tôi tôi cũng sẽ vui sướng level max cả ngày.]

[Ủa vậy chứ số tôm hùm này bao nhiêu tiền đấy?]

[Vậy là Lục Tư Thành giàu thật sự, một năm không biết kiếm được bao nhiêu?]

[Lầu trên lẽ nào không biết bản thân Lục Tư Thành vốn đã là thiếu gia con nhà giàu rồi sao? Không tin thì thím nhìn Lục Nhạc đi, cậu ta vạn năm cũng chỉ là dự bị một năm có thể có bao nhiêu tiền chứ, nhưng không phải vẫn đeo cùng một kiểu đồng hồ với anh trai cậu ta sao, cái đồng hồ đó bao nhiêu tiền thím biết không? Tám trăm ngàn đó hết hồn được rồi đó thím ơi.] (≈2 tỷ 6 VND mà giờ đồng nhân dân tệ đang hạ giá do căng thẳng thương mại Mỹ-Trung :>)

[Chỉnh camera qua xíu đi, để tôi nhìn xem mấy người khác, không xem cậu, tên mập chết tiệt.]

"Cái gì mà tên mập chết tiệt, các bác ăn nói cho đàng hoàng nha, thái độ như vậy mà còn muốn em xoay camera cho các bác xem," tiểu Bàn cầm con tôm hùm còn to hơn bàn tay cậu ta, dùng sức lắc lắc, "Tôm hùm to dư lày lày từng nhìn thấy chưa, tôm quý tộc ba trăm mười hai tệ một ký, trước khi đem đi nấu thì bong bóng chúng nó nhả ra toàn là tinh túy cả đấy..." (≈1 triệu VND)

[Tôm này chắc bị ngộ độc thực phẩm rồi.]

[Toàn chất tăng trọng.]

[Tôm này trúng Mary Sue rồi, bị cục phân trâu là cậu làm lãng phí.]

Mary Sue là thuật ngữ chỉ những nhân vật được thần thánh hóa kiểu IQ ∞, chuyện gì cũng làm được (điển hình là nhân vật quá ảo và vô lý trong một số bộ truyện teen).

[Đi uống nước rửa chén cho tỉnh đi... =))))))))]

"Tiểu Bàn anh khoe đủ chưa, có ăn không thì bảo?"

Giọng lão Miêu từ xa vọng lại, trong lúc đó còn xen lẫn tiếng sột soạt mở túi nilon...tiểu Bàn ngẩng đầu phát hiện lão K đang giơ máy ảnh lên selfie, nội dung tấm hình bao gồm bản thân cậu ta cùng với các đồng đội đằng sau và cả tôm hùm đất, sau khi selfie xong cậu ta đăng luôn lên Weibo, tiểu Bàn ném tôm trong tay lướt lướt Weibo: "Lão K, cái caption này của cậu, cái gì gọi là "Tất cả đông đủ"? Xin hỏi cậu có nhìn thấy hỗ trợ nhà cậu không vậy?"

"Ai bảo cậu không qua đây, còn đòi hỏi cái qq gì?" Lão K bỏ điện thoại xuống, đeo bao tay dùng một lần vào.

Lục Tư Thành cười khinh bỉ một tiếng, ngồi tại chỗ không động tay, cúi đầu nghịch điện thoại.

"Sao anh không ăn đi?" Đồng Dao đá anh ta một cái.

Lục Tư Thành ngẩng đầu nhìn cô, không nói gì, Lục Nhạc cầm tôm bóc vỏ: "Ghét phiền phức, hơn nữa lúc ăn tay sẽ dễ bị dính mùi đó mà."

Lục Tư Thành: "Cái mùi đó sang ngày hôm sau vẫn còn chưa bay đi hết, khó chịu."

Lục Nhạc vẻ mặt "cô thấy đó" hất hất cằm về phía Đồng Dao: "...Bệnh ngôi sao quá nặng, trừ phi cô bóc sẵn bỏ vào trong bát anh ấy."

"đm, ảo tưởng mình đang ăn tôm hùm cỡ lớn của Boston hay gì, còn cần người phục vụ," Đồng Dao miệng thì càm ràm, tay lại thuần thục ngắt đầu tôm bóc vỏ rút chỉ chấm vào nước chấm rồi đưa tới bên mép Lục Tư Thành, "Há miệng, a~"
Lục Tư Thành tránh ra sau, Đồng Dao lầm bầm "anh cũng thấy tôi bóc mà có cho thuốc chuột vào đâu", thấy anh ta vẫn giữ vẻ mặt kháng cự, nhướng mày nói vậy thì thôi, đang định rụt tay về để mình ăn thì lại nhìn thấy Lục Tư Thành há miệng ngậm lấy đuôi tôm, kéo cả con vào trong miệng mình.

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao lại hỏi Lục Tư Thành: "Muốn ăn nữa không?"

Lục Tư Thành: "Cô thích bóc tôm cho người khác?"

Đồng Dao: "Tôi chỉ muốn nói là muốn ăn nữa cũng không phục vụ đâu, dù sao anh cũng bỏ tiền ra nên cho anh nếm thử mùi vị thôi, cái này gọi là lịch sự——Anh đang nói chuyện với ai đấy?"

Màn hình điện thoại của Lục Tư Thành chuyển một cái: "Liên quan gì đến cô?"

Đồng Dao: "Lúc nãy anh hỏi tôi như vậy, giờ tôi cũng hỏi anh như——"

Còn chưa nói xong đã bị vỗ một cái vào gáy, Đồng Dao "ui" một tiếng rụt cổ lại, Lục Tư Thành ném lại câu "không biết lớn nhỏ" đứng lên, đổi sang chỗ ngồi cách xa Đồng Dao... Lúc này Lục Nhạc nói: "Chậc chậc chậc, sáng solo tối đút tôm liếc mắt đưa tình, vợ chồng hòa hảo."
Giọng Lục Nhạc có hơi lớn, vì thế bình luận bên live stream của tiểu Bàn lập tức có phản ứng——

[Ai đút tôm cho ai? Ai với ai vợ chồng hòa hảo?!]

[Vừa nãy tôi nghe thấy smiling bảo ai đó há miệng!]

[douma nhóc mập cậu có chịu xoay camera qua để bọn tôi nhìn xem ở đó đã xảy ra chuyện gì không thì bảo—— Ai thèm xem cậu live stream ăn tôm hùm đất chứ!!!!!Xéo ngay!!!!!! Không tiễn!!!!!!]

[Xoay camera xoay camera——]

Tiểu Bàn cười hì hì ngồi cạnh máy tính, bắt chéo chân, cười "Í da, không xoay" "Các bác đánh em đi này, hahahahahahahaha" "Xoay làm gì chứ các bác nhìn em là đủ rồi", đang vui vẻ chọc ghẹo fan thì đột nhiên cậu ta nhìn thấy một cái bình luận như này——

[Sếp Bàn, tuần sau đợi anh ở thành phố C moamoa.]

Động tác nhét tôm vào miệng của tiểu Bàn dừng lại, mặt ngu ngước lên nhìn đồng đội cách đó không xa, lại nhìn bình luận, chớp chớp mắt hỏi: "Thành phố C gì?"
Bình luận lại càng nhiều thêm, các fan vừa mới kêu gào đòi cậu ta xoay camera thì giờ lại tương đối nghiêm túc mà báo cáo tình hình với cậu ta: tối nay trang chủ Weibo của ZGDX đăng tin, thứ bảy tuần sau toàn bộ thành viên chủ chốt của đội Viễn Thông sẽ xuống thành phố C, xuất hiện ở một sự kiện anime nào đó, tham gia hoạt động của nhà tài trợ nước ngoài nào đó.

Tiểu Bàn: "...?"

Đối với chuyện này, phản ứng của tiểu Bàn là một bộ mặt nhìn bao ngu: "Tuần sau có hoạt động ở thành phố C? Sự kiện anime? Sự kiện anime gì chứ——Đội chúng tôi? Không phải chứ, tại sao tôi lại không biết chuyện này... Tuần sau có hai trận cuối trong bảng A, thứ sáu đấu với Hắc Diệu, chủ nhật đấu với Hồng Tiễn mà, vậy thứ bảy các thành viên chủ chốt làm sao mà đi đến thành phố C tham gia hoạt động được? Đi về trong ngày?"
Tiểu Bàn nói, nét đùa giỡn trên mặt thu lại, cởi bao tay dùng một lần ra "tôi đi hỏi xem sao" sau đó đưa tay tắt live stream.

Tắt live stream xong, tiểu Bàn mở điện thoại vào xem trang Weibo của đội, phát hiện khoảng một tiếng trước trang chủ đúng là có đăng tin này lên, lạ nhất ở chỗ tất cả những thành viên có liên quan đều không được @ lấy một người, chỉ đơn phương tuyên bố chuyện này——

Giống như sợ các thành viên biết vậy.

Trộm gà trộm chó.

"Tiểu Thụy, đây là trò gì đây, thứ bảy tuần sau có hoạt động ở thành phố C? đm anh bạn à anh tỉnh táo lại đi, một chuyến bay đi thôi cũng đã mất hai ba tiếng rồi đi hết nửa Trung Quốc đấy, anh tưởng là ra ngoại ô chơi à? Nếu không phải fan nói thì em cũng không biết..."

Tiểu Bàn gầm rú đập một cái lên màn hình điện thoại, lúc này mọi người đang ăn khuya nói chuyện quanh bàn ăn đều ngẩn ra—— lão Miêu sau khi rướn đầu nhìn vào màn hình điện thoại của tiểu Bàn thì cũng cau mày, trước tiên ngẩng đầu nhìn tiểu Bàn: "Tắt live stream rồi?"
Tiểu Bàn: "Tắt rồi."

Lão Miêu "ồ" một tiếng quay đầu nhìn tiểu Thụy, cực kỳ thẳng thừng, nói: "Nhà tài trợ này không phải có bệnh chứ?"

"...Lúc trước tổng bộ có nói với tôi là có khả năng sẽ có chuyện này, nhưng vẫn chưa chắc chắn—— Tôi đã nói với bọn họ rồi là thứ sáu chủ nhật tuần sau có trận đấu, không có tâm trạng mà tham gia cái hoạt động nhảm nhí đó, bọn họ cũng nói sẽ bàn bạc lại với bên tài trợ xem coi có thể để bên đội Dota đi thay được không..." tiểu Thụy cũng đứng dậy, cong mông rướn đầu nhìn vào điện thoại của tiểu Bàn, "Cái đám chó má này kết quả bàn bạc cũng không thèm thương lượng với bên chúng ta đã lén lút đăng luôn lên rồi?!"

Một công ty có thể có cả team Liên Minh lẫn team Dota (Dota và Liên Minh là hai game hay ngang nhau, tùy cảm nhận mỗi người)
Mọi người: "..."

Đồng Dao sau khi sửng sốt thì giống như nghĩ tới chuyện gì, tháo bao tay ra leo tắt qua mấy cái ghế đến cạnh Lục Tư Thành, dùng tốc độ cực nhanh không cho ai kịp phản ứng mà giật lấy điện thoại của anh ta qua xem——

Ngay sau đó đúng y như dự đoán, khi bọn họ còn đang vui vẻ ăn khuya, đội trưởng đại nhân của bọn họ đã bắt đầu "khởi binh vấn tội" với người bên tổng bộ về chuyện này rồi...

Bộ phận quản lý ZGDX, tiểu Mã nói, QAQ nhà tài trợ đều là cơm áo mẹ cha đó Thành ca, anh đồng ý đi nha? Lục Tư Thành nói, không;

Bộ phận quản lý ZGDX, tiểu Mã nói, theo như em được biết thì hai đội mà bọn anh gặp trong tuần sau đều không phải là đội mạnh, bỏ chút thời gian đến thành phố C một chuyến tham gia hoạt động cũng sẽ không ảnh hưởng quá lớn đâu... Lục Tư Thành nói, không đi;
Bộ phận quản lý ZGDX, tiểu Mã nói, nếu không muốn tham gia mấy hoạt động tạp nham này, vậy hay là anh mua luôn câu lạc bộ ZGDX đi? Lục Tư Thành nói, tôi họ Lục, không phải họ Mã;

Bộ phận quản lý ZGDX, tiểu Mã nói: ai cũng phải ăn cơm mà sống đó Thành ca. Lục Tư Thành nói, được, thâm hụt lần này tôi bù cho các cậu, bảo bọn họ rút vốn đi;

Bộ phận quản lý ZGDX, tiểu Mã nói, đừng làm khó tụi em mà Thành ca, bởi vì anh cũng là một cổ đông nên mới thương lượng với anh, thái độ kiên quyết không hợp tác này khiến tổng bộ khó xử lắm đó, cũng đã đăng tin rồi mà! Lục Tư Thành nói, là các cậu không suy nghĩ đến tình hình thực tế, thấy tiền là sáng mắt lên đồng ý với mọi yêu cầu của bên tài trợ, bây giờ lại nói với tôi là bên tôi không hợp tác nên bọn cậu khó xử? Còn nữa, là tôi bảo bọn cậu đăng bài à? Tiền trảm hậu tấu chơi mượt gớm nhỉ?
...

Đại loại như này.

Còn có một đống lớn nữa.

Cuối cùng giọng điệu của Lục Tư Thành đã bắt đầu không tốt, Đồng Dao đọc đến đây thì chỉ muốn tìm cái nắp nồi úp lên đầu rồi chạy biến——

Nhưng mà bởi vì trang chủ bên Weibo đã đăng bài thông báo về chuyện này rồi, không nói tới nếu giờ đổi ý thì phản ứng của các fan đã mua vé sự kiện sẽ như thế nào; bên nhà tài trợ cũng không dễ đối phó, cứ cho là Lục Tư Thành thật sự đồng ý moi tiền túi ra bù vào, yêu cầu bọn họ rút vốn, điều này cũng sẽ gây ra ảnh hưởng lớn tới việc tìm nhà tài trợ của câu lạc bộ sau này...

Bên tổng bộ chắc chắn sẽ không để mặc nhóm Liên Minh Huyền Thoại muốn làm gì thì làm... Dù sao thì người ta thành lập câu lạc bộ cũng không phải giống như khẩu hiệu gì mà vì giấc mơ thể thao điện tử Trung Quốc, về bản chất bọn họ là thương nhân, mà thương nhân thì đều muốn kiếm tiền.
"...Bỏ đi, dù sao cũng là đi về trong ngày mà." Đồng Dao thấy Lục Tư Thành hình như thật sự có chút tức giận, chỉ có thể nỗ lực đè nén cảm giác bất mãn trong lòng mà an ủi, "Cùng lắm thì chúng ta mệt một chút, ít đi một ngày nghỉ ngơi."

"Cô không hiểu." Lục Tư Thành liếc nhìn cô, "Loại chuyện này có lần đầu, để bọn họ nếm được ngon ngọt thì sau này có muốn dừng cũng không được nữa——Năm ngoái lúc cô còn chưa gia nhập, đội chúng ta đã từ chối mười mấy cái hoạt động lớn nhỏ, cô hỏi tiểu Thụy xem."

Đồng Dao quay đầu nhìn tiểu Thụy, tiểu Thụy nhìn cô cười khổ.

Bấm ngón tay tính tính, từ khi vào đội đến nay thì hình như đây là lần đầu tiên cô tham gia hoạt động thương nghiệp không có tính chất thi đấu như thế này, Đồng Dao đi đến ngồi cạnh tiểu Thụy, đeo bao tay vào tiếp tục ăn tôm hùm: "Mấy hoạt động này là làm những gì vậy?"
"Ở hiện trường đấu một trận mang tính giải trí, ký tên, chụp ảnh, tương tác với fan phía dưới," tiểu Thụy nói, "thường là vậy."

"Ồ, vậy cũng ổn, nghe có vẻ không mệt lắm."

"Thành phố C gần đây nóng như chảo lửa, sự kiện lại ở trong phòng, sợ người đông rồi cảm nắng gì đó, ảnh hưởng đến trận đấu ngày hôm sau." Tiểu Thụy vừa nói vừa thở dài, "muốn hại chết người mà."

Đồng Dao an ủi, dùng cái tay còn sạch sẽ của mình vỗ vỗ lưng cậu ta: "Không sao không sao, hold được."

...

Tuần sau.

Nháy mắt đã tới ngày thi đấu.

Trận đấu với Hắc Diệu so với trong tưởng tượng của Đồng Dao thì dễ dàng hơn nhiều—— Cũng không biết thành tích kỷ lục thua liên tiếp ở các trận trước, 0 điểm đứng cuối bảng A khiến đội này không vực dậy được tinh thần hay là làm sao, đối đầu với ZGDX đứng đầu bảng, bọn họ chẳng có chút ý muốn phản kháng nào, năm giờ chiều đấu thì sáu rưỡi đã xong rồi...
Đồng Dao là MVP của hai ván.

Đây còn là lần đầu tiên đạt được Penta Kill trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp của cô.

Lúc trận đấu kết thúc, cô tháo tai nghe đứng dậy, chuẩn bị đi sang bắt tay đối thủ thì đột nhiên nghe thấy dưới chỗ khán giả có người gọi tên cô, hơi ngẩn ra, quay đầu lại, thì ra có fan giơ banner có viết tên cô—— Màu sắc của banner đó nằm xen lẫn giữa banner của Lục Tư Thành, tiểu Bàn và các thành viên khác, không hề bắt mắt, nhưng Đồng Dao vừa nhìn đã thấy rồi.

Cô nghe thấy bọn họ gọi tên cô, cổ vũ cho cô——Có nam có nữ, hô không đều nhưng cô đã nghe thấy tiếng hô lớn nhất.

Đồng Dao nheo mắt lại, sau đó hé môi cười, giơ cao tay vẫy vẫy về hướng các fan cầm banner có mình, hét to một câu "cảm ơn nha", khán đài nhất thời cười rộ lên——Dù sao cô cũng là game thủ đầu tiên ở trên sàn đấu mà lại hồn nhiên như vậy.
Lục Tư Thành đứng sau liếc mắt khinh bỉ, tay to tóm lấy đầu cô ấn xuống: "Mất mặt chết đi được."

"Tôi có fan rồi, á á á nhìn thấy không, Thành ca, có nhìn thấy không á đó là banner của tôi đó!"

Khi người trước mặt còn đang hưng phấn mà nhấn mạnh, Lục Tư Thành liếc sơ qua khu vực khán đài, sau đó "ừm" một tiếng——

"Thấy chưa? Thấy chưa? Banner của tôi."

"Thấy rồi."

"Phiiii, anh chưa có thấy, anh nhìn cho có thôi!"

"Đã nói là nhìn thấy rồi, là cái có vẽ đầu mèo ngu si đúng không? Nhìn hết chưa vậy?"

"..."

Vì vậy sau khi cúi người chào khán giả xong, tất cả mọi người đều nhìn thấy đường giữa của ZGDX đi theo sao ADC, đưa tay đập mạnh vào lưng anh ta một cái.

Sau đó.

Bởi vì đánh nhanh thắng nhanh, sau khi phỏng vấn MVP của Đồng Dao kết thúc bọn họ vẫn còn một khoảng thời gian dài để chậm rãi thu dọn đồ đạc sau đó lại chậm rãi xuất phát đi đến sân bay.
Trên đường đến sân bay, Đồng Dao không có việc gì làm nên lướt Tieba, trên Tieba Hắc Diệu bị chửi rất khủng khiếp, nói nếu như không muốn thắng thì còn lãng phí một vị trí trong LPL làm gì, giải hạng hai rõ ràng còn có rất nhiều đội muốn thắng hy vọng được lên đấu đấy... chính bởi vì có đội mặt dày mày dạn như đội này tồn tại, vậy nên LPL mãi cũng không ngóc đầu lên được!

Đồng Dao hỏi Minh thần mới biết thì ra mùa giải trước Hắc Diệu suýt nữa đã thua trong trận đấu trụ hạng, ván cuối lội ngược dòng ngoạn mục mới có thể tiếp tục ở lại LPL.

Đồng Dao: "Vậy cũng là đã thắng rồi mà."

Minh thần: "Ừm, nhưng cá nhân tôi cảm thấy thực lực thật sự của bọn họ không bằng đội ở giải hạng hai đối thủ của bọn họ lúc đó——Chủ yếu là do các đội ở giải hạng hai thiếu kinh nghiệm thôi, nếu thăng lên đấu mấy trận trong bảng, sẽ không còn thấy bọn họ kém mấy đội hạng bét ở giải hạng nhất hiện tại đâu."
Đồng Dao "ồ" một tiếng, tiếp tục cúi đầu lướt Tieba.

Sau đó vui vẻ phát hiện trận này có lẽ là do được Penta Kill, cuối cùng cô cũng có cảm giác tồn tại, trong mấy cái Tieba chửi mắng Hắc Diệu, thỉnh thoảng sẽ có một hai cái tiêu đề như thế này [smiling thật sự cũng được đó chứ], [Được Penta Kill xem như vừa đủ tiêu chuẩn đi, mặc dù Hắc Diệu gà.], [Tôi quyết định tạm thời rút lại lời nói con gái chơi game rất tệ]...

Đồng Dao nhấp đại vào một cái, phát hiện câu đầu tiên của chủ thớt chính là——

[Xem trận đấu hôm nay, tôi cũng bắt đầu hoài nghi trận solo hôm đó smiling thắng Thành ca không phải là ngẫu nhiên, cô ấy thật sự có hai ván xuất sắc, nắm rõ đẩy lính cũng hiểu rõ cách dùng trang bị trong game...]

Đồng Dao "haha" cười một tiếng.

Người ngồi phía sau nhấc chân đạp vào lưng ghế cô: "Cô cười ngu đủ chưa?"
Đồng Dao quay người đang định phản bác, người sau lưng đã lạnh lùng lấy áo khoác che mặt mình lại, nhắm mắt nghỉ ngơi rồi... Cô trừng mắt, quay lại tiếp tục xem Tieba của mình, cùng lúc đó Lục Nhạc sáp lại gần, không mặn không nhạt nói: "Trận sau thắng Hồng Tiễn nữa là sẽ có thành tích toàn thắng trong bảng đấu, vị trí top 3 đường giữa LOL của cô có lẽ sẽ không còn ai dị nghị nữa."

Đồng Dao lại "haha" cười không khép miệng được.

...

Đến sân bay là khoảng tám rưỡi tối.

Mọi người sau khi nhận vé máy bay thì giải tán tại chỗ, Đồng Dao bị tiểu Bàn kéo đi ăn cơm cộng thêm đi dạo sân bay mua mỹ phẩm dưỡng da, đúng mười rưỡi có mặt ở cổng lên máy bay chuẩn bị bay.

Đồng Dao xách túi lớn túi nhỏ chờ lên máy bay, lúc này bởi vì đã muộn rồi nên tiếng trò chuyện trên máy báy cũng nhỏ, cô chuyên tâm ngẩng đầu đếm số ngồi trên ngăn đựng đồ, một đường đếm đến chỗ của mình——
Sau đó cúi đầu, người ngồi ở vị trí sát cửa sổ là đội trưởng nhà cô.

Đồng Dao: "..."

Adouma.

Anh ta đeo tai nghe, khuôn mặt đẹp trai tỏ vẻ khó ở, có lẽ vẫn còn đang khó chịu với chuyện phải tham gia hoạt động lung tung ngày mai... Lúc này có lẽ cảm giác được có người đứng cạnh chỗ ngồi của mình, anh ta nâng mí mắt quét mắt nhìn cô, sau đó tháo một bên tai nghe xuống: "Nhìn cái gì?"

"..."

Nhìn anh.

"Ngồi, cô đang cản trở người phía sau kìa."

Đồng Dao vội vàng "ồ" một tiếng, dưới ánh mắt bất mãn vì bị cản trở của người phía sau, nhanh chóng ngồi xuống chỗ cạnh Lục Tư Thành, lúc này người ngồi ở ngoài cùng vẫn chưa đến, khi cô cúi đầu thắt dây an toàn, không cẩn thận đụng vào Lục Tư Thành, anh ta hơi động đậy, cô giống như con vật nhỏ bị giật mình lập tức tránh ra—— Sau đó cả người nghiêng sang một bên——Mãi cho đến khi cô tuyệt vọng nhìn dáng người mập mạp như một ngọn núi lớn của tiểu Bàn tiến lại gần, rồi ngồi xuống cạnh cô.
Đồng Dao: "..."

Tiểu Bàn: "Khéo ha."

Đồng Dao: "..."

Tiểu Bàn: "Tầm hơn mười hai giờ mới đến nơi, chị gái lát nữa có buồn ngủ thì có thể tựa vào bờ vai mềm mại của tiểu Bàn anh đây chợp mắt một chút."

Đồng Dao cạn lời thở dài ngồi thẳng dậy, chỉ là cơ thể vẫn cong lại theo thói quen, đầu thật sự sắp đụng vào vai của tiểu Bàn rồi.

Lúc này Lục Tư Thành đang cúi đầu chơi điện thoại ngước lên quét mắt nhìn cô. Im lặng một chút, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, Lục Tư Thành nói ra một câu kinh người: "Tôi là một đống phân à, cách xa như vậy?"

Đồng Dao: "....................."

Tâm trạng đội trưởng thật sự không tốt lắm.

Không thể chọc.

Đồng Dao lập tức ngồi thẳng người, cúi đầu vén phần tóc lòa xòa ra sau tai—— khi cô làm động tác này, mu bàn tay trong lúc lơ đãng vô tình đụng vào vai người bên cạnh, cách bộ đồng phục mỏng dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương.
Đồng Dao nhất thời cảm thấy các bộ phận khác trên cơ thể mình đều biến mất.

Chỉ còn lại mu bàn tay.

Mà mu bàn tay của cô nóng đến mức sắp bốc cháy.

back top