Chương 66: Đội trưởng của cô, rất giận
"Cô có biết xấu hổ không vậy, có lời gì không thể nói cho đàng hoàng mà lại đi đánh con gái?"
Tiếng rít của cô ta, Đồng Dao không thèm bận tâm, quay người kiễng chân sờ lưng Lục Tư Thành, cả bàn tay sờ thấy toàn nước là nước——một chai nước suối không nhột không đau, nhưng vẫn có thể khiến cô tức không nhịn được, nói thì chậm nhưng diễn ra thì rất nhanh, khi Đồng Dao như một con lươn chui ra khỏi vòm ngực của Lục Tư Thành——cô vừa mới như Godzilla tiến về phía trước một bước thì đã nghe thấy Lục Tư Thành trầm giọng gọi tiểu Bàn, hỗ trợ của anh lập tức ăn ý lại lần nữa giữ lấy Đồng Dao, nhấc cô lên...
Ngày thường ai cũng chê cô béo, vậy mà vào thời khắc mấu chốt thì bất kỳ ai cũng có thể nhấc được cô lên.
"Ừ cô là con gái, con mắt nào của cô thấy tôi giống con trai hả? Nói tiếng người đàng hoàng với cô cô có thể nghe hiểu không? Ở cái sự kiện lớn thế này đâu đâu cũng là người tôi đi đâu tìm một con chó đến phiên dịch cho cô?"
Đồng Dao bị tiểu Bàn giữ lấy không nhào đến được, duỗi chân ngắn đá một đá vào không khí, tiểu Bàn kéo cô lùi ra sau, Lục Nhạc ở bên cạnh vừa đưa khăn giấy cho Lục Tư Thành lau nước vừa tỏ vẻ hết sức khoái chí...
Mà cô gái kia cũng bị những showgirl khác giữ lại, mấy người tóm lấy tay cô ta, cũng rối rít khuyên can——
"Khách VIP thấy không tiện muốn đổi hoạt động rất bình thường, cô can dự cái gì chứ?"
"Mọi người đều là cầm tiền làm việc, nhưng tại sao khách VIP lại được gọi là VIP chứ, là bởi vì người ta quả thực là được mời tới tham gia mà..."
"Đừng nói nữa đừng nói nữa."
"Thật là, cô bị gì vậy, người ta đang thương lượng với MC cô chen miệng vô làm gì, lúc nãy nhường ghế cho cô ngồi còn không nói được một câu cảm ơn..."
Qua những lời này cũng nghe ra được trong số những người đi làm thêm ở đây cũng có người không thích cô ta, lúc này cô showgirl đó có lẽ là đã tức quá rồi, hất mấy người đang giữ mình ra, nện giày cao gót xông tới——Nhưng khi tay cô ta giơ lên còn chưa kịp giáng xuống thì đã bị một bàn tay với lực cực lớn bên cạnh chế trụ, cô ta sửng sốt ngẩng đầu đối mặt với đôi con ngươi lạnh nhạt màu nâu sậm——người đàn ông cao lớn lúc này tóc vẫn còn hơi ướt, anh rũ mắt nhìn cô ta: "Xong chưa?"
Ánh mắt bén nhọn đó khiến cô ta theo bản năng co người lại.
Anh ta vừa dứt lời.
Sau lưng anh ta có một thanh niên thấp hơn một chút, nhìn rất giống anh ta, chỉ là tóc có mấy sợi nhuộm xanh, tiến lên, trước tiên lôi cánh tay của cô ta ra khỏi bàn tay của người đàn ông kia, thuận thế dùng lực không nhẹ đẩy cô ta một cái, trên mặt vẫn còn híp mắt cười, nói: "Đừng kiếm chuyện nha."
Chỉ là nụ cười kia khiến người ta rợn tóc gáy, so với người đầu tiên cản cô ta lại cũng chẳng hòa ái dễ gần hơn bao nhiêu.
Lúc này, thấy nhiều người như vậy đến cản, showgirl cũng chẳng thể nói gì nữa, đá cái ghế bên cạnh, ném lại một câu "bà đây không làm nữa, một đám não tàn" vung tay ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra khỏi phòng nghỉ——
Đi được hai bước thì bị vấp ngay vào một cái chân bất ngờ thò ra, cô ta lảo đảo, hung ác quay đầu lại thì lại phát hiện mấy người trong phòng đều đang vô tội nhìn mình, nhất thời cũng không biết là ai làm, chỉ có thể chửi đổng một câu "não tàn", xoay người kéo cửa phòng nghỉ bước ra ngoài rồi hung hăng đóng cửa cái "rầm"!
Mọi người: "..."
Năm giây sau, mọi người trong phòng nghỉ vẫn bất động tại chỗ, cả phòng nghỉ trở nên cực kì yên ắng.
Mãi cho đến khi tiểu Bàn đưa tay vỗ đầu Đồng Dao: "Manh động."
Đồng Dao thoát ra khỏi cánh tay cậu ta, cúi người xoa xoa chỗ lúc nãy thò chân ra bị giày cao gót đá trúng, không nói gì... Lục Nhạc cúi đầu nhìn cô một hồi, cười nói: "Được rồi, cô tự tạo rắc rối cho mình rồi đó, cái này ít nhất phải trừ một tháng tiền lương mới cho qua được đó."
"Không sao không sao, tôi sẽ giải thích với bên câu lạc bộ... chuyện ngày hôm nay đâu có ai muốn chứng kiến chứ."
Tiểu Thụy đi ra giảng hòa, thật ra lập trường của anh ở trong này là khó xử nhất, bị kẹp ở giữa câu lạc bộ và thành viên của đội, không có cách nào chủ động đưa ra quan điểm của mình—— Nói thật anh đương nhiên biết sắp xếp chuỗi hoạt động này đúng là cực kỳ não tàn, nhưng mà những lúc thế này anh lại không có tư cách đứng ra nói chuyện...
Vậy nên cả ngày nay anh đều rất bị động.
Lúc này mọi người thấy trận náo loạn đã tạm thời dừng lại, cuối cùng cũng thả lỏng, mấy cô showgirl vây quanh Đồng Dao hỏi xem cô có sao không, MC cũng đứng ra giảng hòa... Chỉ có Lục Tư Thành cầm tờ giấy ghi tiết mục đi đến một góc lấy điện thoại chụp lại, sau đó ném tờ giấy đi—— Đồng Dao quay đầu nhìn thấy lưng anh ta vẫn còn ướt, nhíu mày, moi moi móc móc trong túi ra một bịch khăn giấy, đi qua đưa cho anh ta.
"Hoạt động vẫn theo như trong tờ giấy kia mà làm," Lục Tư Thành nhận khăn giấy, nhưng lại không nhìn Đồng Dao, "tiểu Bàn, lão K và cả Lục Nhạc, các cậu không bị thương ở tay thì đi theo MC tham gia trò chơi đó đi, những chuyện khác về rồi nói."
Đồng Dao trợn tròn mắt: "Vẫn làm? Vậy vừa nãy tôi vì cái gì mà phải làm trò kinh thiên động địa——"
Còn chưa nói xong, mấy lời kêu ca còn lại đã bị cái quét mắt bình tĩnh của Lục Tư Thành làm cho vòng ngược trở về bụng.
Mà MC sau khi trải qua một màn náo loạn vừa rồi, thấy Lục Tư Thành nói vậy cũng không dám được voi đòi tiên nói gì mà không được các cậu đều phải tham gia hết nữa, chỉ giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng liên mồm nói được, thậm chí còn cảm ơn, sau đó kéo Lục Nhạc, tiểu Bàn và lão K vội vàng lên đài cứ như sợ có ai hối hận vậy——
Khi hoạt động bên ngoài lại lần nữa rộn lên.
Trong phòng nghỉ lại lập tức trở nên yên tĩnh.
Lục Tư Thành cầm khăn giấy Đồng Dao đưa qua không nói gì cũng không dùng, bầu không khí bị đè nén đến khó thở... Đồng Dao và lão Miêu sợ hãi nhìn nhau, đứng ngồi không yên, giống như dưới mông có kim châm—— Đồng Dao ảo não dựng mấy cái ghế ngổn ngang trên đất dậy, xếp lại, sau đó theo tiểu Thụy lên xe buýt của bọn họ, cầm đồng phục để cho Lục Tư Thành thay, cẩn thận dè dặn như thái giám bưng long bào trở lại.
Trong phòng nghỉ, đưa cho Lục Tư Thành, cô nhỏ giọng nói: "Thành ca, anh thay quần áo trước đi."
Động tác chơi điện thoại của Lục Tư Thành dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô một cái, không nói gì nhận lấy quần áo đứng dậy đi vào phòng vệ sinh——Lúc đẩy cửa, anh ta châm một điếu thuốc ngậm vào miệng, cũng không có ai dám cản anh ta.
"..." Đồng Dao ngồi cạnh lão Miêu, "Thành ca lâu rồi không hút thuốc."
"Ừm, có lẽ là hút một điếu để bình tĩnh lại," lão Miêu nghiêm túc gật đầu, "Nếu không làm sao có thể giải tỏa được cơn giận muốn đánh chị ở trong người được chứ, đánh thì không thể đánh, cầm thắt lưng quất thì lại không nỡ, chỉ có thể hút điếu thuốc, trừ tiền lương, bình tĩnh lại..."
Vừa nói vừa nhìn ra cửa, thấy lục Tư Thành ở chỗ thùng rác ngay khúc cua, dập điếu thuốc mới hút được hai hơi.
Lão Miêu: "Tưởng tượng điếu thuốc đó là đầu chị."
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao vô tình nhớ lại lời Lục Tư Thành nói với cô hôm qua lúc ở trên máy bay, sau đó, cô mới có phản ứng: đội trưởng đại nhân của cô hình như giận cô thật rồi.
..............Đm ca này nan giải rồi.
Đồng Dao chưa từng thử đi qua dỗ một đội trưởng đại nhân đang lửa giận ngút trời với mình bao giờ——
Lần đầu gặp phải thật không biết nên làm sao.
...
Ba giờ chiều.
Hoạt động kết thúc.
Sự thật chứng minh, giấy không gói được lửa.
Trên đường đến sân bay, Đồng Dao cười lạnh nhìn Weibo của người tên [Mèo nhỏ meo meo] hot rần rần, Weibo cô ta đăng liên tù tì mấy bài khóc lóc kể lể thành viên ZGDX có bao nhiêu ngạo mạn khinh người, chơi một trò chơi cũng không chịu phối hợp, trong đó cái thành viên nữ kia một lời không hợp đã động thủ——
Động thủ đánh người đó!
Đây có lẽ là cái phốt to nhất của Đồng Dao sau hơn một tháng gia nhập đội.
Nhất thời, dù là Weibo, Tieba hay các mạng xã hội khác đều bùng nổ, quần chúng kéo nhau đến hóng, nói gì mà——
[Ấy da, đm vl, ông đây chờ mấy tin kiểu như chị gái lên giường với fan, chị gái nhờ người chơi hộ, chị gái chỉ là cái bình hoa di động, chờ cả tháng trời cũng méo thấy đâu, khó khăn lắm mới thấy một cái phốt của cô ta, mày nói với tao là "gây gổ đánh nhau?! Được đó, lỡ tay đánh chết người, trước khi bắt đầu anti, cho tao cười phát đã nha?]
[Con này điên rồi à?]
[Một lần nữa chứng minh, một đứa con gái bình thường không thể thi đấu chuyên nghiệp được, hoặc là chuyển giới hoặc là bị điên.]
[Không đúng, tại sao cô ấy đánh cô? Cô đã nói gì? Nói rõ ràng đi, không thể nào ngồi yên đó mà cô ấy xông tới đánh cô được? Cô nói hai người cãi vã chuyện nội dung hoạt động lại là cái gì nữa?]
[hahahahahahahahahahaha vị trí đường giữa của ZGDX có truyền thống một lời không hợp liền đánh người à? Có độc hả?]
[Không biết là thế nào, cô ta như vậy là rất không biết phép tắc, hy vọng chủ po không sao.]
[Được đó được đó, con gái đánh nhau cực kỳ kíƈɦ ŧɦíƈɦ lòng người! Biết chơi đó chứ, mấy người đúng là dân chơi!]
[Nhìn tướng mạo của cô ta là biết không phải loại hiền lành gì rồi.]
Đồng Dao đọc từng bình luận, tâm lặng như nước.
Quay đầu nhìn Lục Tư Thành ngồi ở đằng sau một cái, lần đầu tiên anh ta ngồi trên xe mà không ngủ, cũng đang cầm điện thoại không biết đang làm gì—— Đồng Dao hy vọng anh ta không nhìn thấy mấy cái bình luận tạp nham đang nghiêm túc thảo luận xem cô có bị điên không kia.
Rụt cổ lại, biết mình đã làm sai, Đồng Dao không dám ho he gì co ro ở trong góc run lẩy bẩy, ngồi trên xe đọc mấy bài liên quan đến cô và showgirl chửi nhau kia một hồi... Khoảng tầm ba rưỡi, cuối cùng cũng chờ được điện thoại bên cấp trên của câu lạc bộ gọi đến, trước tiên chửi tiểu Thụy té tát, sau đó bảo tiểu Thụy đưa điện thoại cho Đồng Dao, rồi cả hai cùng ngồi đó nghe chửi, cuối cùng câu lạc bộ trừ hai tháng tiền lương và tiền thưởng của Đồng Dao, đồng thời chuẩn bị lôi cô qua Weibo mắng, tiện thể thông báo cấm cô thi đấu một trận.
Cấm thi đấu?
...Được rồi.
Đồng Dao cắn móng tay, cau mày, ngoan ngoãn đồng ý trở về sẽ úp mặt vào tường kiểm điểm——
Nói không phục, cô đúng là không phục.
Nhưng mà, lăn lộn ngoài xã hội, không phải tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết theo cảm tính, câu lạc bộ có thể làm như vậy cũng đã được xem là tốt rồi, hình phạt không lớn không nhỏ, gần như có thể nói là không đau không ngứa... Đồng Dao cúp máy, lại cầm điện thoại lên lướt Weibo của mình, chửi khó nghe cũng có, gì mà nhỏ mọn rồi không biết phép tắc rồi làm mất mặt nữ giới đại loại thế——
Đồng Dao đọc được cũng chỉ đành cho qua.
Mặc dù là mình tự tạo nghiệp, nhưng mà bị mắng như vậy mà nói không buồn thì là giả, chỉ có thể xả với Kim Dương, nếu không lúc này cô cũng không biết nên làm sao nữa: bởi vì quần chúng xung quanh căn bản không biết chiều nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ mới nghe một bên của cô showgirl kia nói mà thôi.
Cô trăm miệng khó cãi.
Kim Dương nghe cô than thở mấy câu, trực tiếp gọi điện thoại tới: "Ai con mẹ nó không phải là con cưng cha mẹ nuôi lớn chứ, miệng chó thì chỉ là miệng chó thôi có vấn đề? Sao lúc đó cậu không tát cô ta thêm vài cái đi——Ngải Giai, anh lại cướp điện thoại của em?! Cút xa ra! Đừng có phá!"
"Em đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa," tiếng Ngải Giai loáng thoáng truyền tới, "Chuyện này không thể theo cảm tính được, em không biết bên ngoài đang nói gì à..."
"Biết rồi, cho nên mới nói không tát cô ta thêm hai cái đúng là quá thiệt," giọng Kim Dương lại vang lên trong điện thoại, có lẽ là cô mới bạo lực cướp lại điện thoại của mình, "Phụ nữ không thể đánh phụ nữ há chẳng phải tiện nhân trên đời này muốn leo lên trời luôn sao? Nói đến tố chất với mấy con bitch rảnh quá kiếm chuyện đó?... Tớ nói này, Mộc Lan, cái giọng điệu thều thào như đưa đám kiểu bị cấm thi đấu cả đời này của cậu là sao?"
Đồng Dao ngẩng đầu lên dè dặt nhìn đằng sau, sau đó quay đầu lại, đè thấp giọng như ăn trộm, nói: "...Đội trưởng của bọn tớ giận lắm rồi."
Kim Dương: "Anh ta giận cái gì?"
Đồng Dao: "Hình như hôm qua mới tận tình khuyên bảo tớ phải làm người cho tốt, không nên để mình gặp rắc rối——Sau đó, mười hai tiếng sau, tớ bị cấm thi đấu rồi."
Kim Dương: "...Vậy là tự tìm chết rồi còn gì, đổi lại là tớ có khi đã bị cậu làm cho tức chết rồi."
Kim Dương: "Nhưng mà cũng không đúng nha, sao cậu không giải thích, cứ để người ta đè đầu ra mắng à?"
Đồng Dao nghĩ nghĩ, không phải cô không thể nói, mà là cô biết lúc này có nói gì cũng chỉ là ngụy biện, không hề có sức thuyết phục...
Quấn quýt nói chuyện điện thoại với Kim Dương một hồi, xả nỗi khó chịu trong lòng, Đồng Dao cứ chịu nội thương như vậy đến bốn rưỡi, xe buýt đến sân bay chuẩn bị bay về Thượng Hải.
Lúc xuống xe, cô nhận được WeChat của Kim Dương——
[Mẹ của A Mao: Mau lên tường nhà xem thi thể đang phất phơ trong gió của cậu.]
Đồng Dao giật giật khóe miệng, đoán được Kim Dương đang muốn nói gì, mở Weibo ra, đúng như dự đoán thấy trang chủ Weibo của ZGDX đã đem thi thể của cô treo trên tường rồi——
[Mười hai giờ trưa nay, khi tham gia hoạt động ở sự kiện X tại thành phố C, thành viên đội Liên Minh Huyền Thoại của câu lạc bộ thể thao điện tử ZGDX, Đồng Dao @Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự (ID: ZGDX, smiling) cùng với một vị showgirl bởi vì xảy ra bất đồng về nội dung hoạt động, trong khi cãi vã, thành viên của câu lạc bộ chúng tôi đã có lời lẽ và hành động quá khích, gây nên ảnh hưởng không tốt, vì vậy, câu lạc bộ chúng tôi chân thành xin lỗi, đồng thời đưa ra những hình phạt dưới đây cho thành viên của mình——
1. Cấm thi đấu. Trừ trường hợp bất khả kháng, lệnh cấm sẽ có hiệu lực kể từ trận đấu lúc 17:00 ngày 11 tháng 6 (buổi chiều ngày mai), yêu cầu tự kiểm điểm, hy vọng sớm ngày sửa đổi.
2. Trừ hai tháng tiền lương và tiền thưởng.
Hy vọng các nhân viên khác của câu lạc bộ lấy đó làm gương, vì danh tiếng tốt của nghành thể thao điện tử mà nỗ lực hết mình.]
Đây là toàn bộ nội dung thông báo.
Thông báo đúng chuẩn "lấp lửng mơ hồ", sau đó công bố hình phạt là cấm thi đấu, phạt tiền lương——Vốn dĩ chỉ đến đây thôi, nhưng vẫn có người không thuận theo mà nhất quyết đòi biết chân tướng, muốn biết Đồng Dao nổi điên cái gì, nhưng nếu bên chủ quản không bận tâm đến thì xem như đã buông xuống một tấm rèm che lại chuyện này.
Nhưng mà ngay lúc này, mọi chuyện xoay chuyển.
Chủ quản bên Weibo vừa công bố hình phạt xong, trong khu bình luận đột nhiên xuất hiện một tài khoản vừa nhìn là biết mới lập, tài khoản này không nói gì, chỉ đăng một tấm hình, chính là tấm hình chụp tờ giấy ghi hoạt động phát cho khách VIP chiều nay, tờ giấy này sớm đã bị Đồng Dao quên bẵng đi rồi, thêm một hàng chữ: Cái gọi là chân tướng?
Bình luận này nhanh chóng lên top.
Có vô số người vào trả lời——
"Cái gì đây";
"Chuyện gì";
"Đm bế công chúa là trò gì";
"Đừng nói với tôi Đồng Dao của chúng tôi là vì từ chối cái hoạt động tương tác bế công chúa này nên mới xù lông nhé, cái cô showgirl không biết muốn vùi vào ngực ai kia mới đáng bị trừ tiền lương đó";
"Trò này.........Ọe, có dung tục không cơ chứ? Cuối cùng là làm thật đó hả? Bộ phận quản lý của câu lạc bộ mấy người cho phép thành viên bị thương ở tay tham gia loại hoạt động này có phải đầu toàn shit không";
Có người lấy tấm hình này đăng lên Tieba, tiêu đề [Chuyện chị gái đường giữa gây gổ đánh nhau hình như xoay chuyển rồi] ——
Lập tức có hơn một trăm lượt trả lời!
Mọi người bày tỏ màn xoay chuyển này vô cùng xuất sắc!
Cứ như vậy, càng thêm nhiều người đứng ra, càng nhiều fan ZGDX có mặt ở hiện trường lúc đó lên tiếng, mọi người đều chứng thực, buổi chiều đúng là có hoạt động này, hơn nữa còn khiến người ta cực kì lúng túng!
Tính thuyết phục càng được tăng thêm khi có người đăng video quay cảnh mấy người lão K bế showgirl chơi trò chơi, trong video, nghe rõ mồn một có tiếng fan ở dưới hét "làm cái gì vậy chứ" "thật đáng giận" "đừng làm nữa, chúng tôi không muốn xem" ——
Mấy người lão K chạy tới chạy lui trong video chính là bằng chứng như núi.
Lúc này, dù cho có phải là fan ZGDX hay không, cái đích chỉ trích của mọi người đã hoàn toàn đảo ngược, "đáng giận", "quản lý của câu lạc bộ quá não tàn" "tưởng đâu sát ngày thi đấu phải tham gia hoạt động đã là não tàn rồi không ngờ não tàn hơn còn ở phía sau" mấy lời thế này cứ liên tiếp không dứt——
[Chúng tôi đến hiện trường xem các thành viên, chứ không phải đến nhìn bọn họ bị mấy người đem ra đùa giỡn.]
[Nghe đâu mới đầu là đòi toàn bộ đều tham gia, đừng hỏi tại sao tôi biết——trên đó có sáu cô showgirl, lúc mấy người lão K chơi trò chơi, có ba cô đứng bên cạnh nhìn... Vậy nên cuối cùng vị C không lên, nghe nói vị C của đội có vết thương nghề nghiệp, nếu như vì chuyện này nên mới náo loạn, vậy thì phen này tôi đứng về phía smiling:)]
[Tôi là một trong số showgirl ở hiện trường chiều nay, tôi cũng mê thể thao điện tử! Nói thật cô kia bị vậy là đáng đời, từ sáng đã ra ra vào vào phòng nghỉ của đội không biết bao nhiêu lần đòi xin chữ ký, bị smiling từ chối còn quay về nói với bọn tôi, chê cô ấy hẹp hòi, về phần hoạt động smiling nói mấy người Thành ca tay bị thương nên muốn đổi một cái khác, MC còn chưa nói được mấy câu thì cô ta đã chạy đến hỏi dựa vào cái gì mà đòi đổi, ai ya, lúc đó chỉ muốn Kog"Maw đến hút cô ta đi luôn cho rồi!]
Miệng Của Vực Thẳm Kog"Maw
[Đù lầu trên nói thật đó hả? Ngọn nguồn đây nè!!!]
[...................Bộ phim này tình tiết cứ một giây lại đổi rồi, nể thật sự.]
[Thôi dẹp đi, vì đề phòng tự vả, trước tiên tôi đi xóa cái bình luận chửi smiling không có tố chất cái đã hhhhhhhhhh]
[Nhìn thấy các thành viên làm mấy chuyện này, không vui tí nào: bọn họ nên ngồi sau máy tính tỏa sáng tỏa nhiệt, nhận sự cổ vũ của mọi người, chứ không phải làm thằng hề đi mua vui cho thiên hạ. Ai sắp đặt sự kiện thì đi chết dùm cái đi, sau đó bản thân câu lạc bộ cũng suy nghĩ thật kỹ đi, thành viên của mấy người mấy người còn không biết quý trọng thì còn trông cậy vào ai nữa?]
...
Đồng Dao đọc một lượt những bình luận như vậy trên Tieba, thoát ra, mở Weibo.
Mấy người lúc trước chửi cô ngập đầu thì bây giờ lại cực chân thành gửi tin nhắn riêng đến xin lỗi cô.
Ngoài ra, còn có không ít những ID có lẽ là fan nữ nhắn tin riêng cảm ơn cô, và cả nói thẳng "Khó mà tưởng tượng nổi nếu Thành ca (lão Miêu) làm những hoạt động này thì sẽ ra sao nữa"...
Đồng Dao thoát Weibo, nhìn các đồng đội đang ngồi trong phòng chờ lên máy bay, cô đứng dậy, quơ quơ điện thoại trong tay, hỏi: "Ai đăng cái tờ hoạt động đó lên vậy?"
"Không biết nữa."
"Không phải tôi, lúc đó còn đang bận hóng."
"Chị hai à lúc đó tôi đang ôm cô đó, thời gian đâu ra mà làm loại chuyện chi tiết tỉ mỉ này?"
"Chắc là nhân viên nào đó? Đấng toàn năng thật rồi, ngửa tay làm mây úp tay làm mưa, trong nháy mắt có thể thao túng dư luận——"
Đồng đội của Đồng Dao nhao nhao thảo luận, Lục Nhạc khoanh tay cười như không cười nhìn Đồng Dao nói "Chào mừng đến với thế giới của tôi"; Lục Tư Thành ngồi cạnh cậu ta, đeo tai nghe, mũ áo khoác che nửa khuôn mặt, vẻ mặt lạnh lùng nhắm mắt nghỉ ngơi...
"Dù không biết là ai nhưng mà đại ca, anh là ân nhân của tôi, thật lòng cảm ơn." Đồng Dao cúi người trước đồng đội và toàn thể nhân viên, khom lưng chín mươi độ, "Về chuyện hôm nay đã gây thêm phiền phức cho mọi người, thật sự xin lỗi."
"Có gì đâu."
"Đừng cúi rạp người thế, tôi tổn thọ!"
"Thật sự không phải tôi, ai vậy đứng ra đi, nói không chừng đường giữa của chúng ta kích động phát gả luôn cho đấy..."
Các thành viên mồm năm miệng mười, hihi haha chọc ghẹo, vào lúc này, thông báo lên máy bay vang lên.
Lục Tư Thành mở mắt ra, tháo tai nghe rồi tiện tay nhét luôn vào túi, đứng dậy, từ trên cao quét mắt nhìn một vòng các đồng đội hiện đã ngậm hết miệng lại không dám ho he gì: "Lên máy bay, về tập luyện, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai."
Nói xong, không chớp mắt đi sượt qua người Đồng Dao, hướng về phía cửa lên máy bay.
Đồng Dao ngẩn người, nhìn theo bóng lưng thẳng tắp mang hiệu ứng lạnh lùng sương băng giá rét của anh ta——
...Hay rồi.
Đội trưởng của cô, vẫn còn giận.
===Dải phân cách===
Tác giả có lời muốn nói:
Lục Tư Thành: Tức lắm mà vẫn phải theo sau chùi mông.
"Cô có biết xấu hổ không vậy, có lời gì không thể nói cho đàng hoàng mà lại đi đánh con gái?"
Tiếng rít của cô ta, Đồng Dao không thèm bận tâm, quay người kiễng chân sờ lưng Lục Tư Thành, cả bàn tay sờ thấy toàn nước là nước——một chai nước suối không nhột không đau, nhưng vẫn có thể khiến cô tức không nhịn được, nói thì chậm nhưng diễn ra thì rất nhanh, khi Đồng Dao như một con lươn chui ra khỏi vòm ngực của Lục Tư Thành——cô vừa mới như Godzilla tiến về phía trước một bước thì đã nghe thấy Lục Tư Thành trầm giọng gọi tiểu Bàn, hỗ trợ của anh lập tức ăn ý lại lần nữa giữ lấy Đồng Dao, nhấc cô lên...
Ngày thường ai cũng chê cô béo, vậy mà vào thời khắc mấu chốt thì bất kỳ ai cũng có thể nhấc được cô lên.
"Ừ cô là con gái, con mắt nào của cô thấy tôi giống con trai hả? Nói tiếng người đàng hoàng với cô cô có thể nghe hiểu không? Ở cái sự kiện lớn thế này đâu đâu cũng là người tôi đi đâu tìm một con chó đến phiên dịch cho cô?"
Đồng Dao bị tiểu Bàn giữ lấy không nhào đến được, duỗi chân ngắn đá một đá vào không khí, tiểu Bàn kéo cô lùi ra sau, Lục Nhạc ở bên cạnh vừa đưa khăn giấy cho Lục Tư Thành lau nước vừa tỏ vẻ hết sức khoái chí...
Mà cô gái kia cũng bị những showgirl khác giữ lại, mấy người tóm lấy tay cô ta, cũng rối rít khuyên can——
"Khách VIP thấy không tiện muốn đổi hoạt động rất bình thường, cô can dự cái gì chứ?"
"Mọi người đều là cầm tiền làm việc, nhưng tại sao khách VIP lại được gọi là VIP chứ, là bởi vì người ta quả thực là được mời tới tham gia mà..."
"Đừng nói nữa đừng nói nữa."
"Thật là, cô bị gì vậy, người ta đang thương lượng với MC cô chen miệng vô làm gì, lúc nãy nhường ghế cho cô ngồi còn không nói được một câu cảm ơn..."
Qua những lời này cũng nghe ra được trong số những người đi làm thêm ở đây cũng có người không thích cô ta, lúc này cô showgirl đó có lẽ là đã tức quá rồi, hất mấy người đang giữ mình ra, nện giày cao gót xông tới——Nhưng khi tay cô ta giơ lên còn chưa kịp giáng xuống thì đã bị một bàn tay với lực cực lớn bên cạnh chế trụ, cô ta sửng sốt ngẩng đầu đối mặt với đôi con ngươi lạnh nhạt màu nâu sậm——người đàn ông cao lớn lúc này tóc vẫn còn hơi ướt, anh rũ mắt nhìn cô ta: "Xong chưa?"
Ánh mắt bén nhọn đó khiến cô ta theo bản năng co người lại.
Anh ta vừa dứt lời.
Sau lưng anh ta có một thanh niên thấp hơn một chút, nhìn rất giống anh ta, chỉ là tóc có mấy sợi nhuộm xanh, tiến lên, trước tiên lôi cánh tay của cô ta ra khỏi bàn tay của người đàn ông kia, thuận thế dùng lực không nhẹ đẩy cô ta một cái, trên mặt vẫn còn híp mắt cười, nói: "Đừng kiếm chuyện nha."
Chỉ là nụ cười kia khiến người ta rợn tóc gáy, so với người đầu tiên cản cô ta lại cũng chẳng hòa ái dễ gần hơn bao nhiêu.
Lúc này, thấy nhiều người như vậy đến cản, showgirl cũng chẳng thể nói gì nữa, đá cái ghế bên cạnh, ném lại một câu "bà đây không làm nữa, một đám não tàn" vung tay ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra khỏi phòng nghỉ——
Đi được hai bước thì bị vấp ngay vào một cái chân bất ngờ thò ra, cô ta lảo đảo, hung ác quay đầu lại thì lại phát hiện mấy người trong phòng đều đang vô tội nhìn mình, nhất thời cũng không biết là ai làm, chỉ có thể chửi đổng một câu "não tàn", xoay người kéo cửa phòng nghỉ bước ra ngoài rồi hung hăng đóng cửa cái "rầm"!
Mọi người: "..."
Năm giây sau, mọi người trong phòng nghỉ vẫn bất động tại chỗ, cả phòng nghỉ trở nên cực kì yên ắng.
Mãi cho đến khi tiểu Bàn đưa tay vỗ đầu Đồng Dao: "Manh động."
Đồng Dao thoát ra khỏi cánh tay cậu ta, cúi người xoa xoa chỗ lúc nãy thò chân ra bị giày cao gót đá trúng, không nói gì... Lục Nhạc cúi đầu nhìn cô một hồi, cười nói: "Được rồi, cô tự tạo rắc rối cho mình rồi đó, cái này ít nhất phải trừ một tháng tiền lương mới cho qua được đó."
"Không sao không sao, tôi sẽ giải thích với bên câu lạc bộ... chuyện ngày hôm nay đâu có ai muốn chứng kiến chứ."
Tiểu Thụy đi ra giảng hòa, thật ra lập trường của anh ở trong này là khó xử nhất, bị kẹp ở giữa câu lạc bộ và thành viên của đội, không có cách nào chủ động đưa ra quan điểm của mình—— Nói thật anh đương nhiên biết sắp xếp chuỗi hoạt động này đúng là cực kỳ não tàn, nhưng mà những lúc thế này anh lại không có tư cách đứng ra nói chuyện...
Vậy nên cả ngày nay anh đều rất bị động.
Lúc này mọi người thấy trận náo loạn đã tạm thời dừng lại, cuối cùng cũng thả lỏng, mấy cô showgirl vây quanh Đồng Dao hỏi xem cô có sao không, MC cũng đứng ra giảng hòa... Chỉ có Lục Tư Thành cầm tờ giấy ghi tiết mục đi đến một góc lấy điện thoại chụp lại, sau đó ném tờ giấy đi—— Đồng Dao quay đầu nhìn thấy lưng anh ta vẫn còn ướt, nhíu mày, moi moi móc móc trong túi ra một bịch khăn giấy, đi qua đưa cho anh ta.
"Hoạt động vẫn theo như trong tờ giấy kia mà làm," Lục Tư Thành nhận khăn giấy, nhưng lại không nhìn Đồng Dao, "tiểu Bàn, lão K và cả Lục Nhạc, các cậu không bị thương ở tay thì đi theo MC tham gia trò chơi đó đi, những chuyện khác về rồi nói."
Đồng Dao trợn tròn mắt: "Vẫn làm? Vậy vừa nãy tôi vì cái gì mà phải làm trò kinh thiên động địa——"
Còn chưa nói xong, mấy lời kêu ca còn lại đã bị cái quét mắt bình tĩnh của Lục Tư Thành làm cho vòng ngược trở về bụng.
Mà MC sau khi trải qua một màn náo loạn vừa rồi, thấy Lục Tư Thành nói vậy cũng không dám được voi đòi tiên nói gì mà không được các cậu đều phải tham gia hết nữa, chỉ giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng liên mồm nói được, thậm chí còn cảm ơn, sau đó kéo Lục Nhạc, tiểu Bàn và lão K vội vàng lên đài cứ như sợ có ai hối hận vậy——
Khi hoạt động bên ngoài lại lần nữa rộn lên.
Trong phòng nghỉ lại lập tức trở nên yên tĩnh.
Lục Tư Thành cầm khăn giấy Đồng Dao đưa qua không nói gì cũng không dùng, bầu không khí bị đè nén đến khó thở... Đồng Dao và lão Miêu sợ hãi nhìn nhau, đứng ngồi không yên, giống như dưới mông có kim châm—— Đồng Dao ảo não dựng mấy cái ghế ngổn ngang trên đất dậy, xếp lại, sau đó theo tiểu Thụy lên xe buýt của bọn họ, cầm đồng phục để cho Lục Tư Thành thay, cẩn thận dè dặn như thái giám bưng long bào trở lại.
Trong phòng nghỉ, đưa cho Lục Tư Thành, cô nhỏ giọng nói: "Thành ca, anh thay quần áo trước đi."
Động tác chơi điện thoại của Lục Tư Thành dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô một cái, không nói gì nhận lấy quần áo đứng dậy đi vào phòng vệ sinh——Lúc đẩy cửa, anh ta châm một điếu thuốc ngậm vào miệng, cũng không có ai dám cản anh ta.
"..." Đồng Dao ngồi cạnh lão Miêu, "Thành ca lâu rồi không hút thuốc."
"Ừm, có lẽ là hút một điếu để bình tĩnh lại," lão Miêu nghiêm túc gật đầu, "Nếu không làm sao có thể giải tỏa được cơn giận muốn đánh chị ở trong người được chứ, đánh thì không thể đánh, cầm thắt lưng quất thì lại không nỡ, chỉ có thể hút điếu thuốc, trừ tiền lương, bình tĩnh lại..."
Vừa nói vừa nhìn ra cửa, thấy lục Tư Thành ở chỗ thùng rác ngay khúc cua, dập điếu thuốc mới hút được hai hơi.
Lão Miêu: "Tưởng tượng điếu thuốc đó là đầu chị."
Đồng Dao: "..."
Đồng Dao vô tình nhớ lại lời Lục Tư Thành nói với cô hôm qua lúc ở trên máy bay, sau đó, cô mới có phản ứng: đội trưởng đại nhân của cô hình như giận cô thật rồi.
..............Đm ca này nan giải rồi.
Đồng Dao chưa từng thử đi qua dỗ một đội trưởng đại nhân đang lửa giận ngút trời với mình bao giờ——
Lần đầu gặp phải thật không biết nên làm sao.
...
Ba giờ chiều.
Hoạt động kết thúc.
Sự thật chứng minh, giấy không gói được lửa.
Trên đường đến sân bay, Đồng Dao cười lạnh nhìn Weibo của người tên [Mèo nhỏ meo meo] hot rần rần, Weibo cô ta đăng liên tù tì mấy bài khóc lóc kể lể thành viên ZGDX có bao nhiêu ngạo mạn khinh người, chơi một trò chơi cũng không chịu phối hợp, trong đó cái thành viên nữ kia một lời không hợp đã động thủ——
Động thủ đánh người đó!
Đây có lẽ là cái phốt to nhất của Đồng Dao sau hơn một tháng gia nhập đội.
Nhất thời, dù là Weibo, Tieba hay các mạng xã hội khác đều bùng nổ, quần chúng kéo nhau đến hóng, nói gì mà——
[Ấy da, đm vl, ông đây chờ mấy tin kiểu như chị gái lên giường với fan, chị gái nhờ người chơi hộ, chị gái chỉ là cái bình hoa di động, chờ cả tháng trời cũng méo thấy đâu, khó khăn lắm mới thấy một cái phốt của cô ta, mày nói với tao là "gây gổ đánh nhau?! Được đó, lỡ tay đánh chết người, trước khi bắt đầu anti, cho tao cười phát đã nha?]
[Con này điên rồi à?]
[Một lần nữa chứng minh, một đứa con gái bình thường không thể thi đấu chuyên nghiệp được, hoặc là chuyển giới hoặc là bị điên.]
[Không đúng, tại sao cô ấy đánh cô? Cô đã nói gì? Nói rõ ràng đi, không thể nào ngồi yên đó mà cô ấy xông tới đánh cô được? Cô nói hai người cãi vã chuyện nội dung hoạt động lại là cái gì nữa?]
[hahahahahahahahahahaha vị trí đường giữa của ZGDX có truyền thống một lời không hợp liền đánh người à? Có độc hả?]
[Không biết là thế nào, cô ta như vậy là rất không biết phép tắc, hy vọng chủ po không sao.]
[Được đó được đó, con gái đánh nhau cực kỳ kíƈɦ ŧɦíƈɦ lòng người! Biết chơi đó chứ, mấy người đúng là dân chơi!]
[Nhìn tướng mạo của cô ta là biết không phải loại hiền lành gì rồi.]
Đồng Dao đọc từng bình luận, tâm lặng như nước.
Quay đầu nhìn Lục Tư Thành ngồi ở đằng sau một cái, lần đầu tiên anh ta ngồi trên xe mà không ngủ, cũng đang cầm điện thoại không biết đang làm gì—— Đồng Dao hy vọng anh ta không nhìn thấy mấy cái bình luận tạp nham đang nghiêm túc thảo luận xem cô có bị điên không kia.
Rụt cổ lại, biết mình đã làm sai, Đồng Dao không dám ho he gì co ro ở trong góc run lẩy bẩy, ngồi trên xe đọc mấy bài liên quan đến cô và showgirl chửi nhau kia một hồi... Khoảng tầm ba rưỡi, cuối cùng cũng chờ được điện thoại bên cấp trên của câu lạc bộ gọi đến, trước tiên chửi tiểu Thụy té tát, sau đó bảo tiểu Thụy đưa điện thoại cho Đồng Dao, rồi cả hai cùng ngồi đó nghe chửi, cuối cùng câu lạc bộ trừ hai tháng tiền lương và tiền thưởng của Đồng Dao, đồng thời chuẩn bị lôi cô qua Weibo mắng, tiện thể thông báo cấm cô thi đấu một trận.
Cấm thi đấu?
...Được rồi.
Đồng Dao cắn móng tay, cau mày, ngoan ngoãn đồng ý trở về sẽ úp mặt vào tường kiểm điểm——
Nói không phục, cô đúng là không phục.
Nhưng mà, lăn lộn ngoài xã hội, không phải tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết theo cảm tính, câu lạc bộ có thể làm như vậy cũng đã được xem là tốt rồi, hình phạt không lớn không nhỏ, gần như có thể nói là không đau không ngứa... Đồng Dao cúp máy, lại cầm điện thoại lên lướt Weibo của mình, chửi khó nghe cũng có, gì mà nhỏ mọn rồi không biết phép tắc rồi làm mất mặt nữ giới đại loại thế——
Đồng Dao đọc được cũng chỉ đành cho qua.
Mặc dù là mình tự tạo nghiệp, nhưng mà bị mắng như vậy mà nói không buồn thì là giả, chỉ có thể xả với Kim Dương, nếu không lúc này cô cũng không biết nên làm sao nữa: bởi vì quần chúng xung quanh căn bản không biết chiều nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ mới nghe một bên của cô showgirl kia nói mà thôi.
Cô trăm miệng khó cãi.
Kim Dương nghe cô than thở mấy câu, trực tiếp gọi điện thoại tới: "Ai con mẹ nó không phải là con cưng cha mẹ nuôi lớn chứ, miệng chó thì chỉ là miệng chó thôi có vấn đề? Sao lúc đó cậu không tát cô ta thêm vài cái đi——Ngải Giai, anh lại cướp điện thoại của em?! Cút xa ra! Đừng có phá!"
"Em đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa," tiếng Ngải Giai loáng thoáng truyền tới, "Chuyện này không thể theo cảm tính được, em không biết bên ngoài đang nói gì à..."
"Biết rồi, cho nên mới nói không tát cô ta thêm hai cái đúng là quá thiệt," giọng Kim Dương lại vang lên trong điện thoại, có lẽ là cô mới bạo lực cướp lại điện thoại của mình, "Phụ nữ không thể đánh phụ nữ há chẳng phải tiện nhân trên đời này muốn leo lên trời luôn sao? Nói đến tố chất với mấy con bitch rảnh quá kiếm chuyện đó?... Tớ nói này, Mộc Lan, cái giọng điệu thều thào như đưa đám kiểu bị cấm thi đấu cả đời này của cậu là sao?"
Đồng Dao ngẩng đầu lên dè dặt nhìn đằng sau, sau đó quay đầu lại, đè thấp giọng như ăn trộm, nói: "...Đội trưởng của bọn tớ giận lắm rồi."
Kim Dương: "Anh ta giận cái gì?"
Đồng Dao: "Hình như hôm qua mới tận tình khuyên bảo tớ phải làm người cho tốt, không nên để mình gặp rắc rối——Sau đó, mười hai tiếng sau, tớ bị cấm thi đấu rồi."
Kim Dương: "...Vậy là tự tìm chết rồi còn gì, đổi lại là tớ có khi đã bị cậu làm cho tức chết rồi."
Kim Dương: "Nhưng mà cũng không đúng nha, sao cậu không giải thích, cứ để người ta đè đầu ra mắng à?"
Đồng Dao nghĩ nghĩ, không phải cô không thể nói, mà là cô biết lúc này có nói gì cũng chỉ là ngụy biện, không hề có sức thuyết phục...
Quấn quýt nói chuyện điện thoại với Kim Dương một hồi, xả nỗi khó chịu trong lòng, Đồng Dao cứ chịu nội thương như vậy đến bốn rưỡi, xe buýt đến sân bay chuẩn bị bay về Thượng Hải.
Lúc xuống xe, cô nhận được WeChat của Kim Dương——
[Mẹ của A Mao: Mau lên tường nhà xem thi thể đang phất phơ trong gió của cậu.]
Đồng Dao giật giật khóe miệng, đoán được Kim Dương đang muốn nói gì, mở Weibo ra, đúng như dự đoán thấy trang chủ Weibo của ZGDX đã đem thi thể của cô treo trên tường rồi——
[Mười hai giờ trưa nay, khi tham gia hoạt động ở sự kiện X tại thành phố C, thành viên đội Liên Minh Huyền Thoại của câu lạc bộ thể thao điện tử ZGDX, Đồng Dao @Thành cá mặn thiếu nữ smiling bự bự (ID: ZGDX, smiling) cùng với một vị showgirl bởi vì xảy ra bất đồng về nội dung hoạt động, trong khi cãi vã, thành viên của câu lạc bộ chúng tôi đã có lời lẽ và hành động quá khích, gây nên ảnh hưởng không tốt, vì vậy, câu lạc bộ chúng tôi chân thành xin lỗi, đồng thời đưa ra những hình phạt dưới đây cho thành viên của mình——
1. Cấm thi đấu. Trừ trường hợp bất khả kháng, lệnh cấm sẽ có hiệu lực kể từ trận đấu lúc 17:00 ngày 11 tháng 6 (buổi chiều ngày mai), yêu cầu tự kiểm điểm, hy vọng sớm ngày sửa đổi.
2. Trừ hai tháng tiền lương và tiền thưởng.
Hy vọng các nhân viên khác của câu lạc bộ lấy đó làm gương, vì danh tiếng tốt của nghành thể thao điện tử mà nỗ lực hết mình.]
Đây là toàn bộ nội dung thông báo.
Thông báo đúng chuẩn "lấp lửng mơ hồ", sau đó công bố hình phạt là cấm thi đấu, phạt tiền lương——Vốn dĩ chỉ đến đây thôi, nhưng vẫn có người không thuận theo mà nhất quyết đòi biết chân tướng, muốn biết Đồng Dao nổi điên cái gì, nhưng nếu bên chủ quản không bận tâm đến thì xem như đã buông xuống một tấm rèm che lại chuyện này.
Nhưng mà ngay lúc này, mọi chuyện xoay chuyển.
Chủ quản bên Weibo vừa công bố hình phạt xong, trong khu bình luận đột nhiên xuất hiện một tài khoản vừa nhìn là biết mới lập, tài khoản này không nói gì, chỉ đăng một tấm hình, chính là tấm hình chụp tờ giấy ghi hoạt động phát cho khách VIP chiều nay, tờ giấy này sớm đã bị Đồng Dao quên bẵng đi rồi, thêm một hàng chữ: Cái gọi là chân tướng?
Bình luận này nhanh chóng lên top.
Có vô số người vào trả lời——
"Cái gì đây";
"Chuyện gì";
"Đm bế công chúa là trò gì";
"Đừng nói với tôi Đồng Dao của chúng tôi là vì từ chối cái hoạt động tương tác bế công chúa này nên mới xù lông nhé, cái cô showgirl không biết muốn vùi vào ngực ai kia mới đáng bị trừ tiền lương đó";
"Trò này.........Ọe, có dung tục không cơ chứ? Cuối cùng là làm thật đó hả? Bộ phận quản lý của câu lạc bộ mấy người cho phép thành viên bị thương ở tay tham gia loại hoạt động này có phải đầu toàn shit không";
Có người lấy tấm hình này đăng lên Tieba, tiêu đề [Chuyện chị gái đường giữa gây gổ đánh nhau hình như xoay chuyển rồi] ——
Lập tức có hơn một trăm lượt trả lời!
Mọi người bày tỏ màn xoay chuyển này vô cùng xuất sắc!
Cứ như vậy, càng thêm nhiều người đứng ra, càng nhiều fan ZGDX có mặt ở hiện trường lúc đó lên tiếng, mọi người đều chứng thực, buổi chiều đúng là có hoạt động này, hơn nữa còn khiến người ta cực kì lúng túng!
Tính thuyết phục càng được tăng thêm khi có người đăng video quay cảnh mấy người lão K bế showgirl chơi trò chơi, trong video, nghe rõ mồn một có tiếng fan ở dưới hét "làm cái gì vậy chứ" "thật đáng giận" "đừng làm nữa, chúng tôi không muốn xem" ——
Mấy người lão K chạy tới chạy lui trong video chính là bằng chứng như núi.
Lúc này, dù cho có phải là fan ZGDX hay không, cái đích chỉ trích của mọi người đã hoàn toàn đảo ngược, "đáng giận", "quản lý của câu lạc bộ quá não tàn" "tưởng đâu sát ngày thi đấu phải tham gia hoạt động đã là não tàn rồi không ngờ não tàn hơn còn ở phía sau" mấy lời thế này cứ liên tiếp không dứt——
[Chúng tôi đến hiện trường xem các thành viên, chứ không phải đến nhìn bọn họ bị mấy người đem ra đùa giỡn.]
[Nghe đâu mới đầu là đòi toàn bộ đều tham gia, đừng hỏi tại sao tôi biết——trên đó có sáu cô showgirl, lúc mấy người lão K chơi trò chơi, có ba cô đứng bên cạnh nhìn... Vậy nên cuối cùng vị C không lên, nghe nói vị C của đội có vết thương nghề nghiệp, nếu như vì chuyện này nên mới náo loạn, vậy thì phen này tôi đứng về phía smiling:)]
[Tôi là một trong số showgirl ở hiện trường chiều nay, tôi cũng mê thể thao điện tử! Nói thật cô kia bị vậy là đáng đời, từ sáng đã ra ra vào vào phòng nghỉ của đội không biết bao nhiêu lần đòi xin chữ ký, bị smiling từ chối còn quay về nói với bọn tôi, chê cô ấy hẹp hòi, về phần hoạt động smiling nói mấy người Thành ca tay bị thương nên muốn đổi một cái khác, MC còn chưa nói được mấy câu thì cô ta đã chạy đến hỏi dựa vào cái gì mà đòi đổi, ai ya, lúc đó chỉ muốn Kog"Maw đến hút cô ta đi luôn cho rồi!]
Miệng Của Vực Thẳm Kog"Maw
[Đù lầu trên nói thật đó hả? Ngọn nguồn đây nè!!!]
[...................Bộ phim này tình tiết cứ một giây lại đổi rồi, nể thật sự.]
[Thôi dẹp đi, vì đề phòng tự vả, trước tiên tôi đi xóa cái bình luận chửi smiling không có tố chất cái đã hhhhhhhhhh]
[Nhìn thấy các thành viên làm mấy chuyện này, không vui tí nào: bọn họ nên ngồi sau máy tính tỏa sáng tỏa nhiệt, nhận sự cổ vũ của mọi người, chứ không phải làm thằng hề đi mua vui cho thiên hạ. Ai sắp đặt sự kiện thì đi chết dùm cái đi, sau đó bản thân câu lạc bộ cũng suy nghĩ thật kỹ đi, thành viên của mấy người mấy người còn không biết quý trọng thì còn trông cậy vào ai nữa?]
...
Đồng Dao đọc một lượt những bình luận như vậy trên Tieba, thoát ra, mở Weibo.
Mấy người lúc trước chửi cô ngập đầu thì bây giờ lại cực chân thành gửi tin nhắn riêng đến xin lỗi cô.
Ngoài ra, còn có không ít những ID có lẽ là fan nữ nhắn tin riêng cảm ơn cô, và cả nói thẳng "Khó mà tưởng tượng nổi nếu Thành ca (lão Miêu) làm những hoạt động này thì sẽ ra sao nữa"...
Đồng Dao thoát Weibo, nhìn các đồng đội đang ngồi trong phòng chờ lên máy bay, cô đứng dậy, quơ quơ điện thoại trong tay, hỏi: "Ai đăng cái tờ hoạt động đó lên vậy?"
"Không biết nữa."
"Không phải tôi, lúc đó còn đang bận hóng."
"Chị hai à lúc đó tôi đang ôm cô đó, thời gian đâu ra mà làm loại chuyện chi tiết tỉ mỉ này?"
"Chắc là nhân viên nào đó? Đấng toàn năng thật rồi, ngửa tay làm mây úp tay làm mưa, trong nháy mắt có thể thao túng dư luận——"
Đồng đội của Đồng Dao nhao nhao thảo luận, Lục Nhạc khoanh tay cười như không cười nhìn Đồng Dao nói "Chào mừng đến với thế giới của tôi"; Lục Tư Thành ngồi cạnh cậu ta, đeo tai nghe, mũ áo khoác che nửa khuôn mặt, vẻ mặt lạnh lùng nhắm mắt nghỉ ngơi...
"Dù không biết là ai nhưng mà đại ca, anh là ân nhân của tôi, thật lòng cảm ơn." Đồng Dao cúi người trước đồng đội và toàn thể nhân viên, khom lưng chín mươi độ, "Về chuyện hôm nay đã gây thêm phiền phức cho mọi người, thật sự xin lỗi."
"Có gì đâu."
"Đừng cúi rạp người thế, tôi tổn thọ!"
"Thật sự không phải tôi, ai vậy đứng ra đi, nói không chừng đường giữa của chúng ta kích động phát gả luôn cho đấy..."
Các thành viên mồm năm miệng mười, hihi haha chọc ghẹo, vào lúc này, thông báo lên máy bay vang lên.
Lục Tư Thành mở mắt ra, tháo tai nghe rồi tiện tay nhét luôn vào túi, đứng dậy, từ trên cao quét mắt nhìn một vòng các đồng đội hiện đã ngậm hết miệng lại không dám ho he gì: "Lên máy bay, về tập luyện, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai."
Nói xong, không chớp mắt đi sượt qua người Đồng Dao, hướng về phía cửa lên máy bay.
Đồng Dao ngẩn người, nhìn theo bóng lưng thẳng tắp mang hiệu ứng lạnh lùng sương băng giá rét của anh ta——
...Hay rồi.
Đội trưởng của cô, vẫn còn giận.
===Dải phân cách===
Tác giả có lời muốn nói:
Lục Tư Thành: Tức lắm mà vẫn phải theo sau chùi mông.