Khi Em Mỉm Cười

Chương 80

Chương 80: Trộm mèo cấm mấy trận
Lục Tư Thành thảo luận với đồng đội về trận đấu hôm nay, giọng nói không nhanh không chậm, không mang theo quá nhiều cảm xúc, nếu như không nhờ bản thân giọng hay, thì dùng cái giọng điệu này nói về mấy số liệu khô khan, chẳng khác gì giáo viên đứng trên bục giảng đọc công thức hóa học vào những ngày hè cả——

Ngoại trừ buồn ngủ, có ai nghiêm túc nghe chứ?

...Nhưng mà mọi người ở đây lại có vẻ nghe rất nghiêm túc.

Đồng Dao và cơm vào miệng, cảm thấy mình đã bị cuốn vào một vòng luẩn quẩn kỳ quái.

——Ánh mắt của cô không tự chủ mà cứ luôn nhìn người nào đó, nhưng vì một loại nguyên nhân đặc thù nào đó, cô biết bản thân mình không nên làm vậy...Trước khi thi đấu chuyên nghiệp, những gì cô biết về Lục Tư Thành chỉ là một người carry trận đấu, ảnh quảng bá thì đẹp trai đến mức có thể gia nhập giới giải trí, lúc live stream thì rất ít nói chuyện, thi thoảng cũng sẽ nổi giận với fan——

Cho đến một ngày chỗ ngồi hàng ngày của cô được sắp xếp bên cạnh anh ta.

Cô từng nhìn thấy anh ta sáng sớm tinh mơ không biết là có phải đang mặc qυầи ɭóŧ hay không, híp mắt gãi mông đi xuống lầu mở tủ lạnh tìm coca hoặc sữa chua;

Cô từng nhìn thấy anh ta đầu tóc bù xù như tổ quạ;

Cô từng nhìn thấy anh ta râu ria xồm xoàm lôi thôi lếch thếch;

Cô từng nhìn thấy anh ta vì thức khuya mà quầng thâm mắt đen thùi như quỷ nhập;

Cô từng nghe thấy anh ta xem video trận đấu rồi ghi ghi chép chép, mệt quá nằm luôn trên sofa mà ngáy, vậy nên bây giờ cuốn sổ nhỏ của cô có một nửa là nét chữ cẩu thả của Lục Tư Thành, khi họp, anh ta sẽ cầm cuốn sổ đó nghiêm túc nói một vài số liệu: dù rằng Đồng Dao vô cùng nghi ngờ rốt cuộc anh ta có thật sự đọc ra được những thứ mình từng viết hay không...

Cô từng nhìn thấy anh ta dù cho tiểu Thụy có tinh mắt quan sát đến đâu thì vẫn cứ giấu thuốc ở khắp nơi, tuy rằng gần đây anh ta rất ít khi đụng tới thứ đồ chơi này, "vi phạm đội quy" hình như đã trở thành một sở thích nào đó của anh ta...

Cô từng nhìn thấy anh ta đấu rank nổi điên, chụp cho bốn đồng đội còn lại cái mác "ngu si" sau đó treo máy cả một đêm rồi rơi từ Cao Thủ xuống Kim Cương II...

Cô từng nhìn thấy anh ta buồn đi vệ sinh, chỉ có thể cong mông đứng chơi game sau đó giành lấy penta kill nhanh chóng kết thúc trận đấu rồi chạy như bay vào nhà vệ sinh, cuối cùng ở bên trong chửi ầm lên "Đm giấy đâu ai đem giấy đi rồi" lại xách quần lên vội vàng chạy ra...

——Nhưng mà.

Cho dù là vậy, sau khi thoát khỏi ánh hào quang của cái danh "thần tượng", cô phát hiện bản thân mình vẫn bị anh ta hấp dẫn... Nếu ngay cả bộ dạng anh ta kéo quần lên hùng hùng hổ hổ đi tìm giấy vệ sinh cũng có thể được xếp vào loại "đáng yêu", vậy thì toi rồi.

Đồng Dao: "..."

Gặp thịt tôm bỏ vào miệng, Đồng Dao nhai trong miệng cũng không thấy mùi vị gì, cô yên lặng tự nói với chính mình thông minh lên chút đi đừng tiếp tục để Lục Tư Thành xỏ mũi dắt đi nữa.

Mãi cho đến khi có một ly coca đặt trước mặt cô, đá nổi lên, thành ly được bao phủ bởi một tầng bọt.

Tiếng đá chạm vào nhau, bọt khí của coca sủi lên, Đồng Dao hơi ngẩn ra, cô nhìn vào đôi con ngươi màu nâu sậm kia một cách khó hiểu... Ánh mắt anh ta bình tĩnh: "Không muốn uống à?"

Đồng Dao nghĩ kỹ lại một chút, mới sực nhớ ra lúc chiều khi trận đấu kết thúc, trên đường đi ra bãi đậu xe, cô bị nóng đến bức bối, vậy nên khi leo lên xe, có chút vu vơ mà nói một câu: muốn uống coca, cái loại có bỏ đá bán ở KFC.

...Vậy mà anh ta lại nghe thấy.

Đồng Dao nhận lấy coca, nhập một ngụm nhỏ, vị ngọt của nước mang theo cảm giác rát cổ đặc trưng của nước ngọt có ga, cô lại uống thêm một ngụm lớn, sau đó đặt ly xuống thỏa mãn mà ợ một hơi: "Đừng tưởng chỉ bằng một ly coca là đã có thể mua chuộc khiến tôi không ghi hận chuyện anh nhốt tôi ở ngoài làm mồi cho muỗi hơn một tiếng đồng hồ."
Lục Tư Thành: "Ừm."

Đồng Dao: "Tức chết được."

Lục Tư Thành ấn ấn đầu cô: "Uống coca của cô đi."

Đồng Dao cầm ly lên.

Dòng nước mát lạnh giúp làm cân bằng nhiệt độ với bàn tay nóng rực của cô, cô nhận ra bản thân mình hoàn toàn không thể buông ly coca xuống——

Cho dù cô biết con gái uống đồ lạnh không tốt, uống coca sẽ tăng cân.

Không thể uống coca lạnh được đâu, một chút lợi ích cũng không có thì uống cái gì mà uống, đm—— Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng Đồng Dao vẫn ngửa cổ lên, uống sạch phần coca trong ly, mấy viên đá trong suốt cũng theo đó mà đổ vào trong miệng, răng nhai đá tạo ra tiếng "rắc rắc".

[ZGDX, smiling: Muốn cự tuyệt coca là một chuyện không hề dễ dàng, rõ ràng là miệng nói không uống, nhưng cơ thể lại rất thành thật mà cầm lấy ly không buông.]
[Mẹ của A Mao: Yêu chính là khi nhìn tất cả sự vật xung quanh đều như đang nhìn thấy khuôn mặt của anh í, trước đây là một cây cột điện, một chú chó trong vườn, còn bây giờ là một ly coca.]

[ZGDX, smiling: Ngải Giai thì như cái gì?]

[Mẹ của A Mao: Rau muống xào chao.]

[ZGDX, smiling: ...]

Đối với việc ngồi tám với cô bạn bệnh nhân tâm thần cùng phòng cùng bệnh viện, Đồng Dao xin kiếu.

...

Nhưng mà rất nhanh sau đó Đồng Dao tạm thời không có tâm tư để nghĩ đến vấn đề coca, cột điện hay là chó trong vườn nữa rồi.

Buổi tối trước khi đi ngủ, tiểu Thụy đã hẹn một trận đấu tập vào thứ tư với đội Viễn Thông của Hàn Quốc, OP, đội này được mọi người gọi là "chiến thần Bo5", là đội mạnh có truyền thống của khu vực Hàn Quốc——

Mức độ hiểu tướng của từng vị trí có lẽ có thể dùng "all" để hình dung, nếu định nhắm vào họ từ khâu BAN&PICK thì gần như là chuyện không thể... Thường thì một giây trước, khi bạn còn cảm thấy tướng mình PICK có thể khắc chế được tướng của vị trí tương ứng bên phía đối phương, thì bọn họ thường sẽ lấy ra một tướng khác có thể chơi ở vị trí đó, trước đó bạn không hề nghĩ tới, nhưng khi ngẫm kỹ các chiêu thức và đặc tính thì thật sự có thể dễ dàng khắc chế tướng mà bạn đã chọn—— Còn tướng mà bạn vốn đang muốn khống chế đó sẽ lại được chuyển sang một vị trí khác.
Thậm chí sự hoán đổi này lại còn vừa khéo khắc chế được cả tướng thường gặp ở vị trí của bạn, trong chớp mắt đã chuyển từ bị động thành chủ động.

——Đây chính là mánh lới thường thấy của đội OP, khiến người ta vừa khiếp sợ vừa nể phục.

Mà sự chú ý của Đồng Dao thì đặt vào đường giữa của đội OP—— đường giữa của bọn họ, Kim Woo Kwang là một lão tướng đã có năm năm cống hiến cho đội OP bắt đầu từ vị trí thực tập sinh, từ mùa 2 đến mùa 6, anh ta là đội trưởng của đội, dáng người vừa cao vừa mập, trong nước có người gọi đùa anh ta là "bách khoa toàn thư về tướng của OP", nghĩa là mặc dù anh ta không phải là người carry nhiều nhất nhưng có anh ta trong trận đấu, OP giống như được uống một viên thuốc tịnh tâm vậy, cho dù đã thua hai ván, thế nhưng lại vẫn có thể lội ngược dòng mà thắng hết ba ván còn lại.
——Danh hiệu chiến thần "Bo5" của đội OP không thể nào không liên quan đến vị tuyển thủ này.

Đấu tập có cả thảy hai ván, một ván là Đồng Dao lên, một ván là Lục Nhạc lên, đây là để chuẩn bị cho chung kết thế giới năm nay, đối đầu với đội mạnh của Hàn Quốc, chỉ có linh hoạt thay đổi chiến thuật mới có thể giúp cả đội tiến xa hơn—— Đối với chuyện này, Đồng Dao và Lục Nhạc đều không có ý kiến gì, sau lần Đồng Dao bị cấm thi đấu, Lục Nhạc đã dùng hành động của mình để chứng minh bản thân cậu ta là một thành viên đủ chuẩn đồng thời theo kịp tiết tấu của đội, mà Đồng Dao cũng vì có cậu ta đuổi theo gắt gao ở phía sau, vậy nên không khi nào dám lơ là luyện tập...

Cái gọi là ngủ sớm dậy sớm từng nói lúc mới vào đội giờ đã thành mây bay, ngày nào cũng đấu xếp hạng đến nửa đêm một giờ sáng là chuyện bình thường—— Thường thì lúc ngồi vào trước máy tính, cô đều không nghĩ đến chuyện gì khác, chỉ có di chuyển và farm lính thôi.
Vậy nên để không bị mất mặt khi đối đầu với bách khoa toàn thư của Hàn Quốc trong trận đấu tập vào thứ tư, muốn không solo kill được thì ít ra cũng phải đấu ngang ngửa, từ sau hôm chủ nhật trước lúc ngủ đã quyết được kế sách, qua hôm sau, Đồng Dao ngồi cả ngày ở chỗ của mình, không nhúc nhích...

Tiện thể live stream bù một chút, trong lòng cũng không vui vẻ gì.

Bởi vì sau bản cập nhật tháng sáu, rank Thách Đấu không thể đấu đôi, vậy nên cô luôn phải dùng acc của Lục Nhạc để luyện đấu đôi với lão K, còn Lục Nhạc thì dùng acc Thách Đấu của cô để đấu đơn.

Cả một ngày, ngoại trừ lúc ăn cơm hoặc thỉnh thoảng có người đứng lên uống nước, trong trụ sở thậm chí ngay cả tiếng nói chuyện phiếm cũng rất ít, đa số toàn là âm thanh phát ra từ chuột và bàn phím, còn lại là tiếng trao đổi giữa Đồng Dao và lão K——
"Cấp ba đến gank một lượt đi, Kassadin của đối phương, sau đó thì khó gank được lắm."

"Tôi xem nào, tôi đã xem trận này rồi, AD này rất thích gửi tín hiệu ở đường dưới, nếu không đến thì sẽ điên cuồng gửi tín hiệu."

"Cậu mặc kệ anh ta, mặc kệ anh ta."

"Mặc kệ thì anh ta sẽ gõ chữ chửi người đó."

"Sợ cái rắm á cậu cũng có biết tiếng Hàn đâu."

"..."

Khi ván đấu mới bắt đầu, Đồng Dao đang tía lia cái miệng cùng lão K nói xấu, lúc này Lục Tư Thành cũng vừa đấu xong ván của mình, buông chuột đứng dậy vận động cổ tay, đứng sau lưng Đồng Dao nhìn cô bắt đầu farm lính, đồng thời bưng cốc nước trước mặt lên uống, một ngụm nước xuống bụng, anh ta đột nhiên đứng hình.

Sau đó nhanh chóng đặt cốc xuống, đi vào nhà vệ sinh ho mấy cái, rồi đánh răng.

Khi Lục Tư Thành quay trở lại, trên người anh ta còn mang theo mùi bạc hà của kem đánh răng, anh gõ gõ bàn của Đồng Dao: "Jungler của đối phương đã lộ diện ở bãi F4 của nửa rừng trên rồi, chứng tỏ một bãi quái rừng đã được dọn xong, cô đẩy lính lên cao như vậy, có phải là đang chờ bị gank không? Thứ tư mà còn chơi như này đối thủ chọn Rengar thì đường giữa của cô xem như xong rồi."
Đồng Dao: "...BAN Rengar."

Lục Tư Thành: "Vẫn còn Evelynn, Nocturne, Fiddlesticks, cô tính bảo Riot cho cô BAN mười tướng hay gì?"

Đồng Dao: "..."

Lập tức cho tướng của mình lui về.

Lão K: "Lối đánh của hai đường giữa bọn cô khác nhau một trời một vực, ông đây hầu hai người lại còn phải chuẩn bị hai cách đánh khác nhau mệt vl, đề nghị đội cũng sắp xếp cho tôi một người dự bị."

Lục Tư Thành: "Chủ động yêu cầu có dự bị, chú là người đầu tiên đấy, chú có còn lý tưởng không vậy?"

Lão K: "..."

Một đống bình luận bay tới——

[66666666666 đội trưởng của đội cô đúng là lắm chuyện thật mà]

[Một lời không hợp là diss cả thế giới]

[hahahahahaha Thành ca, anh tránh ra, đừng có bắt nạt rừng – giữa đáng yêu của tụi em]

...

"Còn mở bình luận, đóng lại, tập trung luyện tập đi, đọc mấy lời xàm xí của bọn họ làm gì."
Lục Tư Thành vừa nói vừa cầm cốc nước của mình lên, áp cốc vào một bên mặt Đồng Dao——Đồng Dao giật nảy mình vì lạnh, rụt cổ lại còn để lọt mất một con xe pháo, cô kêu thảm một tiếng: "Lục Tư Thành! Anh làm gì vậy!"

"Đánh xong ván này đi rửa cốc cho tôi."

"Dựa vào đâu chứ?"

"Dựa vào việc tôi uống phải lông mèo," Lục Tư Thành nhàn nhạt nói, "Mùa hè tới rồi, một người không có lòng thương như tôi còn biết con vật lông lá kia sẽ rụng lông, cô có thể vác mèo của cô ra tiệm thú cưng tắm được không vậy?"

Đồng Dao đẩy tay anh ta ra: "Anh còn biết là anh không có lòng thương."

Mắt của Lục Tư Thành vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính của Đồng Dao: "Cho nên bây giờ không đánh cô đã được xem là bùng nổ lòng thương người rồi—— Đối phương lên cấp ba rồi, lão K sao chú vẫn còn farm quái? Đến gank đi."
Lão K, Đồng Dao: "..."

Dưới sự giám sát gắt gao của Lục Tư Thành, Đồng Dao đấu xong ván xếp hạng này, sau khi đấu xong thì đứng dậy đi khắp nơi tìm mèo, cuối cùng nhìn thấy ở dưới bàn máy tính của Lục Tư Thành, con mèo mập đang ôm lấy dép của anh ta ngáy khò khò: lông mới chải hồi sáng thì giờ lại từng nhúm từng nhúm dựng lên, Đồng Dao ôm nó lên mang ra ngoài sân chải lông dưới ánh mặt trời, lông mèo bay đầy trời làm cô hắt xì một cái, quyết định nghe lời Lục Tư Thành, ngày mai mang Bánh Nướng đi tắm.

...

Sáng ngày hôm sau, thức dậy, gọi điện thoại hẹn trước với tiệm salon cho thú cưng gần đó, cưỡng chế nhét mèo vào chuồng rồi xách đi.

Lúc Đồng Dao tìm được tiệm salon thì đã là mười giờ sáng, bởi vì là ngày thường nên không đông lắm, chỉ có một người khách... Đồng Dao đẩy cửa bước vào, nói số điện thoại đã gọi điện hẹn trước của mình, sau đó cảm thấy bầu không khí trong tiệm hình như không đúng lắm——
Cô khựng lại rồi ngẩng đầu lên, vừa nhìn đã thấy ngay vị khách duy nhất đang ở trong tiệm lúc này, giờ này phút này, cô ấy đang ngồi ở ghế chơi điện thoại, bên cạnh là một cái gối đệm, một con mèo con đang nằm ủ rũ ở trên đó... Thật ra chính xác mà nói thì, tinh thần của cả chủ lẫn mèo đều rất tệ.

"Mình biết bạn" Cô ta đột nhiên mở miệng, "Đường giữa của ZGDX đúng không?"

"..."

"Hôm đó đã gặp ở chợ thú cưng rồi này," cô gái đó cười, nói, "Mình đi cùng với anh Tae Ryun."

Đồng Dao cũng nhận ra cô gái này rồi——

Nhưng không phải là nhờ nhớ ra bản thân cô ta, mà là nhờ con mèo kia.

Giao Bánh Nướng cho nhân viên tiệm salon, cô đi đến trước mặt cô gái đó, hỏi: "Mèo bị sao vậy?"

"Cảm rồi, còn bị hoảng sợ vì trụ sở nhiều người gì đó, hôm đó đúng là không nên mang nó vào rạp chiếu phim." Cô ta vừa nói vừa đứng dậy, "Anh Tae Ryun không có thời gian chăm sóc nó, nên đưa nó cho mình mang đến chỗ thú y... Haizz, nhưng mà hôm nay mình còn phải đi làm, lát nữa phải đến công ty quẹt thẻ, đang lo không biết phải làm sao, bạn có thể tạm thời trông nó giúp mình được không? Lát mình quay lại đón nó."
Đồng Dao nhìn nhìn mèo, lại nhìn cô gái kia đã đi ra đến cửa, dè dặt đưa tay sờ sờ đầu mèo con: "Nếu đã không muốn nuôi thì đừng mua."

Cô ta khựng lại, "ừm" một tiếng, sau đó xoay người đi ra ngoài——

"Cô có biết khi live stream Heo Tae Ryun đã nói thế nào không?"

Cô gái kia quay đầu lại nhìn Đồng Dao, sau đó nhàn nhạt nói: "Mình biết chứ."

"..."

Đồng Dao không nói gì nữa.

Đưa mắt nhìn theo cô ta rời đi.

Đồng Dao móc điện thoại ra——

[ZGDX, smiling: Đội trưởng, lén trộm mèo của nhà người khác sẽ bị cấm thi đấu mấy trận vậy?]

[fhdjwhdb2333: Lại lên cơn gì nữa?]

[ZGDX, smiling: Tôi muốn phạm tội.]

[fhdjwhdb2333: Cô dừng tay lại cho tôi.]

[fhdjwhdb2333: Cô ở đâu?]

[ZGDX, smiling: ...Salon thú cưng đó, sao vậy?]

[fhdjwhdb2333: Không có gì, qua đánh cô một trận cho cô tỉnh ra?]

Mười phút sau.

Nhân viên tiệm salon thú cưng đẩy cửa bước vào nói với Đồng Dao: "Em ơi, bạn trai em lái xe đến đón em và mèo của em rồi kìa, em chưa nói rõ với anh ấy hả, mèo của em chỉ vừa mới bắt đầu tắm thôi, sao mà anh ấy gấp quá vậy?"
Đồng Dao: "........................."

back top