Chương 12: Vũ trụ trong mắt
Moá! Đàn em số một sợ hết hồn. Tưởng đâu cha nội kia nghĩ điên đi đâm đầu vào con đường cao nhân lánh đời thiệt luôn chứ! Giỡn vậy vui lắm à!
Thừa tướng ra về trong dáng vẻ thề nguyền rủa yêu vương tới chết. Hừ hừ! Quả nhiên boss phản diện nào cũng chỉ giỏi ức hiếp đàn em của mình!
Thiếu niên đột nhiên dừng chân lại, hơi quay đầu nhìn về phía hoàng cung. Trên gương mặt tinh xảo là nghi hoặc.
“Đúng là người kì lạ.”
Tui thì thào. Đưa tay xé rách hư không, tui đang muốn trở về nhà, đột nhiên lại đổi ý tới nhân giới. Tộc kỳ lân ít bị pháp tắc quản chế, là chủng tộc duy nhất trên đại lục có thể tự do đi lại giữa các giới, đối với tui, việc tới nhân giới dạo chơi một vòng mà không bị phát hiện chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Hôm nay, không gian có dấu hiệu dao động không rõ ràng. Đàn em số một không để tâm lắm, chắc là do ma tộc chuẩn bị ma trận nào đó muốn xé rách kết giới yêu giới ảnh hưởng dòng chảy thôi, hoặc là nhân vật chính đang play cùng các công của mình ở thế giới nào đó làm bùng nổ năng lượng mạnh mẽ thôi, trong kịch bản chuyện này đâu có ít.
Thiếu niên đáp xuống cánh đồng cỏ xanh mướt trải dài đến tận chân trời. Bầu trời xanh cao rộng quen thuộc khiến tâm trạng tui tốt lên. Hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cơ thể thư giãn hơn rất nhiều. Dù sao tui có khả năng đi xuyên thời gian, chỉ cần rời đi trước khi dòng chảy ngày hôm nay biến mất vậy thì tui không sợ mình về trễ.
Boss phản diện là con do tiền yêu vương trong lúc chơi đùa ở nhân giới vô tình cùng một nữ nhân nhân tộc sinh ra. Máu của hắn không thuần khiết, vốn không được yêu tộc coi trọng, nhưng do thủ đoạn thuộc hạ của hắn quá lợi hại cho nên nhanh chóng đánh bại các vị anh trai em gái đăng cơ, hiện tại cũng chỉ có Mao yêu vương xem như là có chút đe doạ. Đàn em số một cũng từng nghĩ như vậy nhưng hôm nay suy nghĩ của tui đã có đổi mới. Nếu nói thủ hạ của hắn lợi hại không bằng nói rằng tên bán yêu này ở phía sau thao túng càng lợi hại.
Không dấu vết chơi đùa hoàng thất yêu tộc tới chết a!
Làm phép biến mất đôi tai nhọn, trông thiếu niên yêu mị không khác gì một quý tộc loài người, lúc này tui mới hài lòng, chuẩn bị nhấc chân tham quan thế giới con người ở nơi này một chút.
Làm con người nhiều năm, tui tự nhiên cũng hướng về con người. Cất bước đi tới ngôi làng không xa, đôi mắt thiếu niên hơi sáng lên. Đó là một ngôi làng nhỏ rất xinh đẹp. Hai cái cối xay gió dứng thẳng chầm chậm xoay cánh quạt, bánh xe nước cũng chầm chậm chạy, bình yên đến lạ.
Mấy con bò sữa mập mạp nhởn nhơ ăn cỏ, ngẩng đầu nhìn người khách lạ tới đây. Tui cũng không có đi thẳng vào làng mà dựa theo cảm giác đi vòng bên ngoài. Không hiểu sao tui có linh cảm tui sẽ bắt gặp một điều quan trọng ở đây.
Mang theo tâm trạng tốt đẹp, thiếu niên quý tộc lắc lắc cái đầu, ngâm nga vô nghĩa. Trên bãi đất trống trải đằng trước, bọn trẻ đang tụ tập lại với nhau chơi đùa. Âm thanh bọn chúng từ từ rõ ràng vọng vào tai tui. Nội dung vậy mà lại hơi kinh dị. Chợt có mùi máu nhàn nhạt phiêu đãng trong khí.
“Quái vật a quái vật.
Ở trong cối gió có quái vật.
Quái vật là con của quái vật mẹ,
Nó rất xấu xí.
Nó bảo muốn có bạn,
Nó không có bạn a,
Bởi vì nó là quái vật,
Quái vật xấu xí!
Bắt bóng, bắt dê, đánh cầu
Không cho mày chơi đâu, không cho đâu.
Mày là quái vật, không cho đâu.
Quái vật a quái vật.
Ở trong cối gió có quái vật.
Quái vật là con của quái vật mẹ,
Nó rất xấu xí.
Nó muốn có bạn a!
Ai muốn làm bạn quái vật a a!”
Tiếng cười đùa ngây ngô của bọn vang vọng trong không gian. Tui thấy chói tai vô cùng. Đàn em số một nhìn bọn trẻ vây thành vòng tròn có thứ gì đó ở bên trong, nhìn rõ được thứ nọ, trong lòng tui chợt bừng lên lửa giận. Mùi máu nhàn nhạt như có như không phẩng phất bên mũi. Nếu tui nhìn không lầm thì bên trong có một đứa trẻ khác đang ôm đầu, trên trán nó đã chảy máu. Tại sao bọn trẻ ở nơi này lại chơi ác như vậy, người lớn ở đây đã dạy trẻ như này sao!
Nhìn những gương mặt hồn nhiên, cười tươi khi hiếp đáp đứa trẻ khác của bọn trẻ kia, tui cảm thấy kinh sợ, càng nhiều là kinh tởm. Nhịn không được ngọn lửa trong lòng, tui quát.
“Mấy đứa đang làm gì thế hả!”
Bọn trẻ bị tiếng quát bất ngờ làm cho giật mình, nháo nhào nhìn người khách xa lạ đột ngột xuất hiện. Tui bước nhanh đến chổ chúng, vừa đưa tay lên cao, bọn trẻ đã hỗn loạn chạy tứ tán. Khí thế trên người đàn em số một quá mạnh mẽ đã để lại bóng ma trong lòng những đứa trẻ kia. Chớp mắt, trên bãi đất trống chỉ còn một bóng hình nhỏ co mình ôm đầu.
Đàn em số một càng nhìn rõ thảm trạng của vật nhỏ bé bỏng càng tức giận, chỉ hận sao lúc nãy quá nương tay, không bắt từng đứa bỏ chạy lại đánh mông chúng một trận tơi bời!
“Ư…”
Đứa trẻ khẽ bật thốt một tiếng rồi thẳng tắp ngã xuống, tui nhìn thấy máu tươi phủ khắp người nó, nếu không phải còn nghe tiếng tim đạp thình thịch, thình thịch, thì đàn em số một đã cho rằng vật nhỏ bé bỏng trước mặt đã chết. Tui luyến tiếc ôm lấy cậu bé chật vật vào lòng, tâm trạng tốt đẹp gì gì đó đều mất.
Chết tiệt! Không thể làm lơ được.
…
Tách tách! Tách tách!
Tiếng lửa cắn nuốt cây khô vang lên trong một căn nhà tồi tàn, rách nát. Ánh sáng từ ngọn lửa chiếu sáng một vùng nhỏ, làm rõ một lớn, một nhỏ ngồi cách đống lửa không xa.
Đàn em số một đưa tay vỗ về đứa bé đang ngủ bên chân mình. Hơi thở của nó đã ổn định hơn, thương thế cũng đã được tui xử lí toàn bộ. Chỉ là…
Thiếu niên yêu mị tiện tay vứt thêm một cành cây khô vào đống lửa làm nó bùng cháy lên. Mày đàn em số một khẽ nhíu lại, khó chịu. Tui không nghĩ tới một đứa bé chẳng mấy tuổi này lại có nhiều thương tích trên người như thế. Nhiều vết thương đã để lại sẹo, không biết đứa bé này đã phải chịu đau như thế từ lúc nào. Ở thế giới của tui, tất cả trẻ em đều được chăm sóc kĩ lưỡng, bảo vệ chúng là trách nhiệm của toàn công dân, hiện tại nhìn thấy một đứa trẻ sống khó khăn thế này tui chịu không được.
Bé trai trong chỉ mới bảy tám tuổi, vàng vọt thiếu dinh dưỡng, dựa vào thái độ của bọn trẻ với nó thì người trong ngôi làng kia chắc chắn không có ai thích nó cả. Vuốt ve gương mặt hóp háp, lộ xương trong tay, tâm trạng đàn em số một trầm xuống.
Không nghĩ tới một chuyến đi chơi lại gặp phải chuyện đáng hận như thế! Chẳng lẽ tui trời sinh thể chất hút chuyện xấu a!
Nồi cháo nóng toả mùi hương dụ người, dù hiện tại tui đã là một đại yêu chỉ cần hít tinh hoa nhật nguyệt mà sống thì cũng bị câu lên đói bụng. Đứa bé đang ngủ cũng vậy, lông mi khẽ run, đôi mắt chầm chậm mở ra rồi trợn trừng nhìn xung quanh.
Tui cảm nhận được vật nhỏ đang động, vui mừng cười, quay đầu bảo với cậu bé kia.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Đứa bé mở to đôi mắt như chứa cả ngân hà bên trong nhìn tui. Tui không nghĩ tới đứa bé này lại có đôi mắt xinh đẹp như vậy, chổ nào giống quái vật chứ. Tươi cười bên môi tui càng thêm chân thành a chân thành.
Nó giật mình, bật dậy khỏi chân người nọ, nhanh chóng lủi vào một góc cảnh giác. Một loạt động tác đánh sâu vào trái tim mềm của tui, rốt cuộc nó đã phải sống như thế nào mới không có cảm giác an toàn như thế chứ.
Tui mềm giọng dụ dỗ: “Đừng sợ, ta sẽ không làm hại gì ngươi. Ngươi xem, hai tay ta trống không này. Ngươi ngủ lâu như vậy nhất định đã đói bụng rồi, lại đây ăn miếng cháo đi.”
Đứa bé đó yên lặng nhìn tui, tui biết nó đang dánh giá xem tui có đáng tin hay không. Tui tự tin trưng bày bộ dạng chuyên nghiệp, thân sĩ mười phần đáng tin cậy của bản thân. Ha ha, vật nhỏ quả nhiên thích tui, sau đó chầm chậm quay lại ngồi bên cạnh. Đôi mắt chứa dãy ngân hà lấp lánh nhìn nồi cháo thịt bầm nóng hổi, tui cười, đứa bé này chắc đói lắm rồi.