Nhật kí tiểu đệ boss phản diện

Chương 6: Chắc chắn có vấn đề

Chương 6: Chắc chắn có vấn đề


Quý tổng gần đây tâm trạng rất tốt. Điều này làm chúng nhân viên trong tập đoàn Tử Đằng vô cùng vui mừng. Sao không mừng cho được, sếp vui thì họ sống cũng thoải mái a, thật tâm cảm tạ người đã làm boss họ vui vẻ!


Thư kí bên người Quý tổng âm thầm cùng nhân viên trong công ty thi nhau làm thám tử, suy đoán xem là đại thần nào có năng lực phi thường này. Y ở bên cạnh Quý tổng suốt, tự nhiên cũng là người có khả năng tìm ra chân tướng nhất. Trong lòng y đã lọc ra được một vài người, nắm chắc chiến thắng cá cược trong tay. Vị nam thư kí này cười sung sướng, tiền thắng cược là của y chắc rồi khà khà. Cái lũ bạn thích chơi y cùng tên mặt liệt họ Kiểm kia đợi đi! Y nhất định sẽ cho họ sáng mắt vì khả năng trinh thám của mình!


Đàn em số một đang vừa đi vừa cúi đầu suy nghĩ không nghĩ tới lại đụng phải người. Tui nhanh chóng mở miệng xin lỗi đối phương. Nam thư kí là người tốt mỉm cười xua tay, không những không so đo với tui mà còn bảo mình cũng có lỗi, tui thấy lịch sự quá chừng. Nam thư kí trong lòng đại động, nhưng không thể hiện ra ngoài. Y đang rất kích động!


Vị này không phải là em trai mới tới của boss sao! Một trong những tình nghi, mà còn có khả năng to lớn nữa! Nam thư kí nghĩ tới bản thân lần này hẳn có thể chắc chắn tìm được câu trả lời liền cười càng hiền hoà.


“Cậu Phương tới tìm ông chủ à. Y đang ở bên trong, tôi có việc phải đi trước đây. Cậu nhớ chơi vui vẻ.”


Nói xong, nam thư kí với vẻ mặt hồ ly liền sảng khoái rời đi. Đàn em số một không hề phát hiện có gì bất thường, thuận tiện tiến vào phòng boss Tử Đằng, gặp vị anh trai kiêm chức ông chủ ngầm.


Quý Quốc đang chăm chỉ làm việc, như con ong cần cù không quản ngoại cảnh, đàn em số một nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia chợt dâng lên cảm xúc. Nhớ lại cái lúc làm dưới trướng tên boss tư bản vạn ác họ Gian kia, tui cũng chính là bộ dạng đep trai mê người như này, thật khiến người ta hoài niệm.


Quý Quốc không có chú ý tới đàn em số một, nếu là người khác thì hắn nhất định sẽ nhận ra nhưng vì đàn em số một dường như đã trở thành một phần của hắn cho nên hắn không hề có bài xích. Đàn em số một quen hơi, tìm đến căn phòng nhỏ dùng làm nơi nghỉ ngơi của boss Tử Đằng làm công việc của mình.


Thân là một đàn em của boss phản diện, hơn nữa còn là cánh tay phải của hắn, tui tự nhiên cũng là người tài giỏi à nha. Vốn cha mẹ tưởng tui phản nghịch, cho nên tống tui đến chổ vị đại boss này rèn luyện nhưng ai biết được tui có khả năng thiết kế game vô cùng độc đáo chứ. Cả nam chính cùng boss đều có công ty lớn về mảng này, ở đây tui lại bá đạo như vậy cho nên mới có tư cách làm đàn em của boss. Dĩ nhiên, cũng chỉ có boss mới nhận ra tài năng của tui, nể tình vì anh ta cho tui không gian phát triển cho nên tui mới quy phục anh ta, nếu không, hừ hừ, còn lâu mới nghĩ tới cái nghề nghiệp ức chế này nhá!


Mười ngón tay của đàn em số một tung bay.


Bên ngoài, nam thư kí vốn đã rời đi không nghĩ tới lại trong góc bẻ ngoặt quay trở lại. Y xoa xoa tay, mặt hồ ly càng gian xảo, rón rén tới gần phòng làm việc của boss, cẩn trọng ngồi xổm xuống, nấp sau chậu cây phát tài nhìn vào trong phòng. Ai da, không thấy gì hết. Y gấp gáp chống tay, quỳ xuống, rướn người lên để nhìn cho kĩ. Y nhất định không bỏ qua cho cơ hội ngàn năm có một này!


Vị họ Kiểm nào đó đi ngang qua, khẽ đảo mắt liếc nhìn cái mông căng tròn kia, cổ họng thấy hơi khô.


Người đàn ông này hoàn toàn không có ý muốn nhắc nhở người trước mặt, thậm chí còn ngang nhiên cầm lấy cốc café tựa một bên tường thưởng thức cảnh đẹp. Đợi thêm lát nữa, xem phản ứng bị người phát hiện của y như thế nào. Họ Kiểm tự nhủ, hẳn là rất giống mèo xù lông đi.


Nam thư kí bị người soi, đang chăm chú theo dõi mục tiêu hết sức mình, cái gì cũng không hay ai.



Đàn em số một như có cảm giác, ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy dung mạo “ông chủ” ghé bên cửa. Tui âm thầm coi thường, tưởng muốn hù doạ tui sao, còn lâu!


Quý Quốc không biết tại sao em trai lại trừng hắn. Hắn làm gì sai sao? Nhưng mà nhìn cậu vẫn đáng yêu lắm, hắn rất thoã mãn.


“Em đến thì sao không gọi anh?”


Hắn hơi buồn bực, nếu cậu gọi thì hắn đã sớm buông viêc, không để cậu chờ rồi. Nếu đàn em số một mà biết được suy nghĩ bất thường này của hắn nhất định liếc mắt xem như hắn muốn tìm chết! Gần đây đàn em số một giác ngộ, càng ra sức kiềm hãm tính khí gây chuyện của boss để sống lâu hơn chút. Ông chủ không chuyên tâm? Hà ha há!


“Không muốn quấy rầy ông chủ lớn mỗi phút thu nhập mấy triệu là anh, không giống ai kia. Em làm việc một chút.”


Đàn em số một cắn răng nhấn mạnh “không giống ai kia”, ám chỉ rõ ràng như vậy Quý Quốc làm sao không hiểu. Hắn bất đắc dĩ.


“Rốt cuộc em muốn nói đến chuyện gì? Lại ghen với Tuyết Như sao?”


“Hừ!”


Đàn em số một hừ lạnh một tiếng, còn dám gọi Tuyết Như thân mật như vậy. Tên này rốt cuộc đã bị hãm tới mức nào a! Tui âm thầm cảnh giác, nguy hiểm rồi đây. Lỡ như, tui nói lỡ như hiện tại tui nói xấu nữ chính rồi bị tên boss hãm yêu này nổi giận vì hồng nhan xử tui thì sao, chậc, không tốt, không tốt, tui chết rồi, đảm bảo không có đàn em lợi hại như tui hộ giá thì hắn cũng sống không lâu a. Sắc mặt đàn em số một thay đổi liên hồi làm Quý Quốc cảm thấy thú vị.


Không hiểu sao cứ nghĩ tới cậu đang ghen với một người phụ nữ vì hắn thì hắn liền cảm thấy dễ chịu. Cũng vì chuyện này mà hắn thích nhắc tới người phụ nữ kia trước mặt cậu. Chỉ cần cậu ghen.


Cả hai người trong phòng không biết tâm tư của nhau, tự thêu dệt nên câu chuyện của riêng mình. Đàn em số một bực bội cảnh cáo.


“Em nói cho anh biết, tuyệt đối đừng nghĩ tới việc kết hôn với người phụ nữ kia! Nếu không chúng ta liền tuyệt giao! Em cũng là nghĩ cho anh thôi, cô ta không xứng với anh đâu.”


Tui rầu hết sức, lời này từ đứa em xa lạ, không máu mủ, không họ hàng mà nói thì sao cũng không thấy có mấy phần trọng lượng. Tui đây a, chỉ cần hắn kiêng kị tui còn làm việc cho hắn mà cân nhắc thì đã tốt lắm rồi. Đàn em số một thở dài.


Quý Quốc vươn tay xoa cái đầu xoăn đang làm bộ dạng cụ non trước mặt, cười khổ.


“Em nghĩ cái quỷ gì thế? Còn nói dám tuyệt giao với anh? Hôm nay em tới đây là để chọc giận anh à!”


Đàn em số một kháng nghị, lăn lộn không thành, kiểu tóc tốt đều thành tổ quạ, lăn một vòng, trốn vào trong góc đưa mắt lên án. Tui đang cố đè nén cả một bầu trời núi lửa trong lòng đấy! Nếu không phải nhớ tới mục tiêu của mình, tui còn lâu mới để cho tên kia yên! Ừm, chắc vậy!


“Còn không phải do anh cứ tìm đến cô ta còn gì! Ông còn bảo chúng ta về nhà một chuyến! Đều tại anh hại!”


Đàn một số một bi thường không chỗ phát. Nếu về nhà chính của Quý gia thì tui sẽ không được tuỳ ý làm cú đêm rồi ô ô! Còn gì đau đớn hơn!


Quý Quốc nghe thế, có điều suy tư.


Ông bảo về nhà? Chẳng lẽ là vì chuyện kia…


Hắn thầm nhủ có lẽ mình hơi mạnh tay.


“Chuyện này, anh sẽ giải quyết, em có thể không cần đi theo.”


Đàn em số một mắt long la long lanh: “Có được không? Ông chỉ đích danh, không đi không có vấn đề gì chứ?”


Quý Quốc nghĩ tới đoạn thời gian sắp tới sẽ bị phụ huynh chú ý, lại nghĩ sẽ không được nhìn thấy bộ dạng này của em trai thì hối hận rồi. Lời vừa ra khỏi miệng liền thay đổi.


“Chắc chắn có vấn đề, em nên đi thôi.”


Hắn có chút chột dạ nhưng đàn em số một đang bận tiếc thương cho máy tính, laptop, điện thoại thông minh của mình thì nào chú ý tới chứ!


Tui không muốn ô ô!



Tại đại sảnh tổng bộ Tử Đằng, một bóng dáng yêu kiều tiến đến chổ lễ tân. Cô ta nhẹ đưa tay tháo kính mát xuống, khí chất trong sáng, thánh thiện bao lấy gương mặt mĩ nhân. Cô ta nhẹ giọng lên tiếng, âm thanh trong trẻo làm cô gái tiếp cô ta thoáng thất thần. Thật dễ nghe a a a! Đây là thiên sứ sao!!!


“Xin chào, tôi là Phùng Tuyết Như, tôi có hẹn với Quý tổng, phiền cô…”


Tiếp tân không nghe thấy rõ lời sau của cô ta. Cô gái lúc này đã âm thầm dâng lên cảnh giác. Phùng Tuyết Như… sẽ không phải là vị kia chứ?

back top