Thuỷ Mặc Miễn nhìn đến Thuỷ Ngâm Tuyết trang điểm thành bộ dạng như vậy, mặt tối sầm lại, lập tức hét lên một tiếng lớn, “Quỳ xuống cho ta!”
Thuỷ Ngâm Tuyết sợ tới mức hai chân run rẩy, lúc này mới thu hết tâm tư vào trong lòng, chờ đến khi phát hiện Thuỷ Ngâm Thiền đang lười biến nhìn nàng, lập tức liền chối cải.
“Đại gia gia, có phải phế vật này nói sằng nói bậy trước mặt người? Tuyết nhi thực sự có dùng nước ăn da huỷ hoại mặt nàng ta, nhưng đó là nàng ta đáng bị như vậy! Ai kêu nàng ta câu dẫn Vân ca ca của ta, đúng là không biết liên sĩ, ta chỉ mới huỷ hoại khuôn mặt nàng ta là tốt lắm rồi! Thuỷ Ngâm Tuyết ta tự mình làm tự mình chịu, đại gia gia muốn phạt cứ phạt đi!”
Thuỷ Ngâm Thiền suy tư nhìn chằm chằm Thuỷ Ngâm Tuyết.
Thật không nghĩ tới Thuỷ Ngâm Tuyết lại còn có đầu óc như vậy, nếu như nàng ta ra sức khước từ, rất có thể khiến cho vài vị trưởng lão chán ghét, nhưng nàng ta hiện giờ lớn mật thừa nhận, còn nói đến hợp lý như vậy, chỉ có vẻ là do nàng ta nhất thời xúc động không hiểu chuyện.
Quả nhiên, Thuỷ Mặc Miễn cùng vài vị trưởng lão đã thả lỏng xuống nét mặt hung giữ lúc đầu.
Lúc này, nét mặt Thuỷ Ngâm Thiền thay đổi không thể nào tốt hơn.
“Thiền nha đầu, ngươi nói cho đại gia gia, sự tình của ngày hôm trước có phải là sự thật hay không?” Thuỷ Mặc Miễn ngược lại nhìn về phía Thuỷ Ngâm Thiền hỏi.
Thuỷ Ngâm Thiền hơi rũ người lại, thu hết tất cả khí thế vào bên trong, thấp giọng hỏi: “Đại gia gia, nếu là thật thì như thế nào? Nếu là giả thì như thế nào?”
Thuỷ Mặc Miễn ngưng thần nói: “Nếu các người thật sự là tình đầu ý hợp, đại gia gia ngày khác tới cửa Vân gia bàn chuyện hôn sự, còn nếu tiểu tử Vân gia kia dụ dỗ ngươi, lão tử nhất định sẽ đánh gãy hai chân hắn!”
Thuỷ Ngâm Thiền đang căng thẳng đột nhiên buông lỏng, nhịn không được mà bật cười một tiếng.
Nàng vốn tưởng rằng Thuỷ Mặc Miễn là đang muốn giúp Thuỷ Ngâm Tuyết giải vây, không nghĩ tới vậy mà lại vì nàng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thuỷ Ngâm Thiền đối với Thuỷ Mặc Miễn có chút tin tưởng.
“Đại gia gia, người yên tâm, lần trước là ngoài ý muốn, ta cùng Vân Phi Dật kia hoàn toàn trong sạch, ngài cũng đừng tới cửa cầu hôn, Thiền Nhi còn nhỏ tuổi, hiện tại muốn tu luyện huyền võ thật tốt.”
Thuỷ Ngâm Tuyết nghe vậy, liền cười lên vài tiếng trào phúng, “Phế vật như người đến huyền khí còn không có mà lại nói đến chuyện tu luyện huyền khí, ngu xuẩn, ngươi cho rằng chúng ta với ngươi đều giống nhau?”
Thuỷ Ngâm Thiền mặc kệ nàng ta vừa nói cái gì, liền trực tiếp kế sát vào tai Thuỷ Mặc Miễn thì thầm vài câu.
Thuỷ Mặc Miễn vừa nghe Thuỷ Ngâm Thiền nói xong, hai mắt liền sáng chói, “Thiền nha đầu, điều ngươi nói chính là sự thật?!”
“Thiền Nhi không dám lừa gạt đại gia gia.”
Nàng xác định có biện pháp luyện tập huyền võ, bởi vì trong cơ thể nàng không phải là không có huyền khí, mà là do kinh mạch tắc nghẽn, huyền khí không thể tụ đến đan điền, chỉ cần nàng khơi thông kinh mạch, nàng có thể trở thành một Huyền giả!
“Đại gia gia, người không được bị phế vật này lừa gạt!” Thuỷ Ngâm Tuyết the thé giọng nói. Nàng không rõ, vừa rồi tiện nhân Thuỷ Ngâm Thiền nói với đại gia gia cái gì, thế nhưng đã làm đại gia gia lộ rõ vui mừng.
“Ngươi câm mồm!” Thuỷ Mặc Miễn trách mắng, lại nhìn về phía Thuỷ Ngâm Thiền, “Thiền nha đầu, hỗn trướng này đúng là hại ngươi khổ sở rồi, hiện giờ đại gia gia cho ngươi toàn quyền quyết định, ngươi nói xử trí như nào, đại gia gia liền xử trí như thế.”
“Đại gia gia, người không thể nói như vậy! Tiểu phế vật này nhất định sẽ giết chết ta!” Thuỷ Ngâm Tuyết không thể tin mà hét thành tiếng chói tai.
Đại gia gia vậy mà lại đem nàng cho phế vật này xử trí?!
Nhị trưởng lão cùng Thuỷ Nhạc Trượng vốn đang muốn nói cái gì đó, nhưng bọn họ hiểu rõ tính cách của Thuỷ Mạc Mặc Miễn, một khi đã quyết định cái gì rất khó sửa đổi.
Thuỷ Ngâm Thiền khoé miệng cong nhẹ, không nghĩ tới đại gia gia lại là một người đáng yêu như vậy.
Trước kia Thuỷ Ngâm Thiên như thế nào mà lại không phát hiện ra?
Đúng rồi trong trí nhớ của Thuỷ Ngâm Thiền thấy ai cũng đều cúi đầu, đương nhiên không nghĩ tới đại gia gia, đúng là đáng hận, cũng không nhìn ra đại gia gia lại là một người nhân hậu như vậy.
“Đại gia gia, Thiền Nhi tuy rằng bị đánh đến gần chết rất thê thảm, nhưng Thiền Nhi biết rằng, dù sao nàng ta cũng là tứ tỷ, cho nên Thiền Nhi không muốn phạt nặng nàng.” Thuỷ Ngâm Thiền khẽ thở dài, làm một bộ dạng từ bi.
Vài vị trưởng lão cùng thúc bá cũng không khỏi ghé mắt, thầm nghĩ tâm địa nha đầu này đúng là lương thiện, nhưng đồng thời cũng lắc đầu, loại tính tình này ở đại lục tu luyện huyền võ không thể phát triển lâu dài được.
Cường giả ở thế giới này chính là vi tôn, bị đánh đến như vậy, càng thoái nhượng chỉ làm cho bản thân thêm nhút nhát.
Nhưng mà không bao lâu, mọi người đều phát hiện, bọn họ suy nghĩ nhiều rồi!
Bởi vì Thuỷ Ngâm Thiền ngay sau đó liền cười tủm tỉm nói thêm: “Tứ tỷ lớn lên xinh đẹp như hoa, ta đương nhiên sẽ không huỷ hoại khuôn mặt này của nàng ta, cho nên, phạt nàng ta trăm roi sắt đi. Mà, chỉ cần đánh trên lưng là được rồi.”