Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 11: Linh dược, khai tiểu táo

Một trăm roi sắt, đánh trên lưng, nhẹ thì cũng tróc da tróc thịt. Nếu lấy huyến khí tụ vào roi sắt thi hình, Thuỷ Ngâm Tuyết không nằm trên giường mười ngày nữa tháng mới lạ, căn bản không xuống giường được.

Kết quả, Nhị trưởng lão vừa nghĩ đến cái gì liền đến cái đó.

Thuỷ Mặc Miễn lập tức hạ lệnh: Lấy roi sắt tụ huyền khí xử phạt trăm roi. Bất luận là kẻ nào cầu tình, đều bị xử phạt cùng!

Lão gia tử lời nói như phong vũ, vừa hạ lệnh một cái, bên trong liền lập tức có hai người đi ra, liền lôi người kéo xuống.

Thuỷ Ngâm Tuyết lúc này mới bắt đầu sợ hãi, lập tức khóc xin tha: “Đại gia gia đừng mà! Tuyết Nhi biết sai rồi, đại gia gia tha cho Tuyết Nhi đi! Đại gia gia, đại gia gia ----- các ngươi buông ta ra, mau thả ta ra ---“

Bất luận Thuỷ Ngâm Tuyết cầu xin như thế nào, sắc mặt Thuỷ Mặc Miễn đều không đổi sắc, lúc này chính là muốn thực hiện gia pháp.

Không lâu sau, một trận tiếng kêu gào thảm thiết vang đến, cùng với bài từ chửi bậy khó nghe.

“Thuỷ Ngâm Thiền, ngươi là cái đồ phế vật không biết xấu hỗ, tiện nhân, hồ ly tinh! Ngươi như vậy mà không chết quắc đi!! A, a a, đau quá --- gia gia, cha cứu ta, a a…”

Nhị trưởng lão cùng Thuỷ Nhạc Trượng nghe xong liền đau lòng không thôi, hai ngươi trừng mắt nhìn Thuỷ Ngâm Thiền khoé mắt như muốn nứt ra, đôi mắt hình viên đạn như muốn giết Thuỷ Ngâm Thiền mấy trăm lần.

Bọn họ thương sót nhìn Tuyết nha đầu chỉ vì tiểu phế vật này mà bị đánh tới một trăm roi!

Roi phạt này đều được tụ huyền khí, một roi bình thường uy lực đã không nhẹ, việc này chẳng khác nào Thuỷ Ngâm Tuyết chịu hai trăm roi sắt!

Nếu không phải nha đầu này thiên phú không tồi, tự bản thân có thể luyện được huyền khí cấp sáu, huyền võ cũng đã tới trình độ cấp năm, nếu không lúc này xác định không chết cũng tàn phế.

“Đại ca, ngươi thế nào mà lại tin vào một lời phiến diện của tiểu phế vật kia! Ngày đó tiểu tiện nhân này làm ra những chuyện phóng đáng cùng tiểu tử Vân gia kia, ta cùng lão tứ tận mắt nhìn thấy! Loại dâm phụ này nên bị huỷ dung, Tuyết nha đầu làm vậy là sai? Cho dù là có tội thì cũng không cẩn thận vượt qua quy củ, nhiều lắm là phạt nàng ta cấm túc mấy ngày. Đại ca người như vậy là không công bằng!” Nhị trưởng lão nghe tiếng kêu tham thiết kia, trong lòng nghẹn lại cuối cùng cũng bộc phát mà nói ra.

“Không công bằng” ba chữ làm Thuỷ Mặc Miễn nhăn mày lại, gương mặt già nua trầm xuống, “Lão nhị, ngươi nói ta không công bằng? Đừng cho là ta đã già nên đầu óc không minh mẫm, Tuyết nha đầu âm thầm làm mấy loại chuyện này còn thiếu sao? Nếu không phải xem trọng nàng ta có thiên phú không tồi, lão phu sớm đã tìm tới nó tính sổ!

Trước kia ta chỉ cho rằng nha đầu này tính tình kiêu căng ương ngạnh, trước kia nàng ta đối với Thiền nha đầu không tốt, ta cũng chỉ cho rằng tiểu bối không hiểu chuyện gây sự. Nhưng chính lúc này đây! Ngươi nhìn xem cháu ngoại ngoan của ngươi đã làm những chuyện gì? Tuổi còn nhỏ mà tâm địa độc ác như vậy, nếu không phải Thiền nha đầu mệnh lớn phúc lớn, chỉ sợ đã bị nha đầu này đánh chết rồi!”

Thuỷ Ngâm Thiền nghe được những lời này, trong lòng cũng có chút lạnh lùng.

Trên thực tế, Thuỷ Ngâm Thiền nguyên chủ của thân xác này đã bị Thuỷ Ngâm Tuyết hại chết, nếu không phải nàng mượn xác hoàn hồn, thì làm sao có cơ hội đứng đây xử phạt Thuỷ Ngâm Tuyết.

Cho nên, liền đem tính mạng của Thuỷ Ngâm Tuyết bồi thường cho Thuỷ Ngâm Thiền cũng thật không oan uổng.

Tiếng gào thét đến chói tai phải thật lâu mới yên tĩnh trở lại, Nhị trưởng lão cùng Thuỷ Nhạc Trượng sớm đã đứng ngồi không yên, liền nóng lòng chạy ra xem Thuỷ Ngâm Tuyết thế nào.

Thuỷ Mặc Miễn xoa xoa thái dương đang đau của mình, kêu mọi người đều lui ra, chỉ để mọt mình Thuỷ Ngâm Thiền ở lại.

“Nha đầu, ngươi cảm thấy thân thể thế nào?” Thuỷ Mặc Miễn hỏi.

Thuỷ Ngâm Thiền cười nói: “Đại gia gia đưa cho ta trung cấp phục nhan đan, thân thể của ta bây giờ khá hơn nhiều rồi, chỉ là thân thể bây giờ có chút suy yếu.”

Thuỷ Mặc Miễn hướng ngoài cửa xem xét, xác định không có người lén nghe ngóng sau tường, lúc này mới từ trong ngực lấy ra một cái lọ, không nói không rằng liền nhét vào miệng nàng.

“A… Đại gia gia người cho ta ăn cái gì vậy?” Thuỷ Ngâm Thiền chỉ thấy mấy viên đan dược vào miệng liền tan, hương dược nồng đậm.

Ngay sau đó, tốc độ hồi phục ngoại thương trên người nàng rất nhanh, mắt thường cũng không nhìn thấy được!

Trừ phần xẹo do nước ăn dạ lưu lại, còn lại trên người nàng da thịt đã lành lặn lại như ban đầu.

back top