Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 12: Quyết tâm, trở thành cường giả

Không cần nghĩ nhiều cũng biết, đan dược này tuyệt đối không thua kém gì trung cấp phục nhan đan!

Đại gia gia sao tự nhiên lại cho nàng đan dược?

"Thiền nha đầu, mấy năm nay đại gia gia xem nhẹ ngươi, ngươi không nên trách đại gia gia." Thuỷ Mặc Miễn thở dài một tiếng, ánh mắt trở nên có chút sâu thẳm.

Thuỷ Ngâm Thiền môi hơi nhấp nhấp, không nói gì.

Nguyên nhân cũng vì Thuỷ Ngâm Thiền nhát gan nhút nhát, duy nhất một lần gan dạ chính là dùng đầu phá cửa phòng chứa củi, ý đồ muốn đi gặp Nhị hoàng tử một lần.

Đáng tiếc, cuối cùng kết cục lại là hương tiêu ngọc vẫn.

Nàng biết, nguyên nhân đều do Thuỷ Ngâm Thiền quá nhút nhát nên cũng không thể oán trách ai, nàng ta tự ti đến đáng thương, chính bản thân nàng cũng cảm thấy nàng ta đúng là phế vật.

Thuỷ Mặc Miễn thấy Thuỷ Ngâm Thiền trầm mặc không nói, nhịn không được liền lắc đầu khẽ thở dài một tiếng.

"Thiền nha đầu, kỳ thật đại gia gia vẫn luôn biết tình cảnh của ngươi mấy năm nay, nhưng ngươi cũng không nên trách đại gia gia nhẫn tâm. Ngươi không có huyền khí, không thể nào tu luyện huyền võ, tính cách lại nhát gan như vậy, đại gia gia vốn định như vậy có thể tôi luyện tâm trí của ngươi, nào đâu ngờ nhiêu năm như vậy ngươi chẳng những không tiến bộ, tính cách ngược lại càng trở nên nhút nhát."

Thuỷ Mặc Miễn nhìn về phía Thuỷ Ngâm Thiền ánh mắt mang theo một tia tự trách nhưng ở ngoài lại có chút vui mừng, "Bất quá, sự tình lần này tựa hồ làm Thiền nha đầu ngươi đã thông tư tưởng? Ngươi cũng không thể quá nhượng bộ, ngươi càng lui, người khác càng nhận định ngươi là quả hồng mềm."

Thuỷ Ngâm Thiền nghe vậy, trong lòng liền hiểu rõ.

Thì ra là thế, nàng còn tưởng nguyên chủ bị toàn bộ người của Thuỷ gia ức hiếp, mà Thuỷ Mặc Miễn thân là gia chủ dù cho công việc bận rộn cũng không thể không biết gì. Không nghĩ tới, hắn như thế mà hoài nhiều tâm tư như vậy.

Khinh nhục đánh chửi xác định có thể rèn luyện tâm trí, nhưng nguyên chủ tính tình quá yếu đuối, lão già này cũng không sợ nàng bị chơi tới hư?

Thuỷ Ngâm Thiền đối với Thuỷ Mặc Miễn cặp mắt tràn đầy yêu quý, không nhẫn tâm nói cho hắn biết: Nguyên nhân bởi vì Thuỷ Ngâm Thiền tự cho bản thân là đúng mà hại chết nguyên chủ.

Thuỷ Mặc Miễn tiếp tục nói: "Thiền nha đầu, phụ thân với mẫu thân ngươi đều là Huyền giả cực ký xuất chúng, đại gia gia tin tưởng, ngươi sớm hay muộn cũng theo chân họ trở thành một Huyền giả ưu tú!"

Thuỷ Ngâm Thiền khoé miệng vừa cong lên, "Đại gia gia, ngài không phải đã quên ta chính là phế vật không có huyền khí, nếu như bị bọn họ ngược chết luôn thì phải làm sao bây giờ?"

Nhìn bộ dạng nghiêm túc của lão già này, vì sao nàng cảm thấy hiện tại lão già này kỳ thực cũng không đáng tin lắm.

Thuỷ Mặc Miễn nghe vậy, sắc mặt liền nghiêm nghị, dùng những lời thấm thía nói: "Nha đầu, nếu ngươi ở Thuỷ gia đến chút chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được, ngay sau ra khỏi Thuỷ gia, ngươi còn có thể sống?"

Thuỷ Ngâm Thiền ánh mắt khẽ thay đổi, đối với những lời Thuỷ Mặc Miễn nói nàng cảm thấy cũng có lý.

Nguyên nhân cũng vì Thuỷ Ngâm Thiền quá nhu nhược, ra khỏi Thuỷ gia, sớm muộn gì cũng bị kẻ khác hại chết.

"Thiền nha đầu, ngươi trước tiên cùng đại gia gia nói rõ, ngươi nói trong cơ thể ngươi thực sự có huyền khí?" Thuỷ Mặc Miễn tuy rằng cảm thấy nha đầu này không cần phải nói dối hắn, nhưng hiện tại vẫn có chút khó tin.

Huyền khí vô hình, cho nên phải có trắc huyền thạch chuyên đo lường huyền khí trong cơ thể cao hay thấp. Người thí nghiệm đem toàn bộ huyền khí tụ một chỗ ở đan điền, sau đó đem tay đặt ở trắc huyền thạch mà đánh, bất kỳ loại thuộc tính huyền giả nào đều thí nghiệm ra huyền khí có màu sắc đó, mà huyền khí càng cao thì màu sắc tương ứng càng dày đặc.

Mà lúc trước, gia tộc là thí nghiệm, Thuỷ Ngâm Thiền rõ ràng không có bất kỳ huyền khí nào.

Nhưng hiện tại, nha đầu này cứ khăng khăng nói trong cơ thể nàng có thế có?

Thuỷ Ngâm Thiền bất đắc dĩ mà trợn to mắt nói dối, nàng đã nói rất nhiều lần, như thế nào mà lão già này vẫn không tin nàng.

"Đại gia gia, còn có một chuyện Thiền Nhi chưa kịp nói cho người."

"Sao? Mau nói ta nghe."

Thuỷ Ngâm Thiền bắt đầu bịa chuyện: "Trước đó vài ngày, ta ở trên đường tình cờ gặp được một đại sư thần bí, vị đại sư kia liếc mắt nhìn ta một cái bảo ta tư chất phế vật, bất quá đại sư kiểm tra thân thể của ta một chút mới phát hiện trong cơ thể không phải là không có huyền khí, mà là do kinh mạch tắc nghẽn, huyền khí khó mà tích tụ đến đan điền."

"Khó trách, thế mà lại như vậy."

"Vị đại sư kia nói cũng có lý, liền cho ta một bộ nội công tâm pháp, chỉ cần ta tu luyện như những gì đại sư dạy trong bộ tâm pháp này, ta nhất định có thể đã thông kinh mạch đã tắc nghẽn, làm huyền khí tụ đến đàn điền."

"Nếu quả thực là như thế, thật sự là quá tốt. Thiền nha đầu, ngươi mau đi tu luyện nội công tâm pháp, chờ đến lúc thành công tụ được huyền khí, nhất đi phải nói cho đại gia gia!"

Thuỷ Ngâm Thiền nhìn thấy Thuỷ Mặc Miễn nhiệt tình như vậy bản thân cũng cao hứng, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.

Nàng quyết định, sau này liền đặt kỳ vọng lên người lão nhân đáng yêu này, nàng cũng nhất định tu luyện thật tốt huyền võ, trở thành một cường giả tối cao!

#Chú thích: Hương tiêu ngọc vẫn – Hương tàn ngọc nát – chết.

back top