Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 13: Bế quan, Huyền đồ tam tinh!

Sau khi cùng Thuỷ Mặc Miễn nói chuyện xong, Thuỷ Ngâm Thiền liền bắt đầu bế quan.

Nàng sử dụng trung cấp cổ võ chi thuật vừa hay có một loại nôi công tâm pháp giúp khơi thông kinh mạch, hiện tại vừa vặn lại có tác dụng.

Thuỷ Ngâm Thiền không chỉ bắt đầu tu luyện bộ nội công tâm pháp này, mỗi ngày còn không quên đánh Thái Cực do chính mình đã nghiên cứu để tạo ra võ kỹ.

Cứ như vậy, thoáng cái một tháng sau.

Thuỷ Ngâm Tuyết trải qua chuyện này, một tháng qua Thuỷ Ngâm Thiền sống rất an nhàn, không có người nào mắt ruồi bọ chạy đến quấy rầy nàng.

Mỗi ngày, đều có hạ nhân đưa đồ ăn đến, trong lúc này cũng không có chuyện gì liên quan đến tiểu viện của nàng.

Trong phòng, có một nữ tử chỉ mặc một cái yếm đào và quần đùi ngắn ngồi trên giường làm một loại tư thế rất kỳ quái, nữ tử một chân đặt trên mặt đất, một chân khác giơ lên trời, đôi tay nàng kết một loại thủ ấn rất ky quái.

Dần dần, mô hồi trên trán của nữ tử ngày càng nhiều, mồ hôi này mang theo chất dơ bẩn, đem mặt của nữ tử nhuộm thành tiểu hoa miêu.

Ước chừng qua nữa canh giờ, hai mắt nữ tử bỗng nhiên trợn lên, mồ hôi chậm rãi rơi.

Một tháng qua, nàng không chỉ luyện võ cổ nội tâm công pháp đã thông kinh mạch của chính mình, mà còn thành công đem huyền khí tụ lại ở đan điền.

Thuỷ Ngâm Thiền không biết huyền khí từ cấp một đến cấp chín phân chia như thế nào, nàng chỉ cảm thấy huyền khí tích tụ ở đan điền rất nồng đậm, thiếu chút nữa khiến nàng đan điền phình trướng mà nổ tung.

“Huyền khí nồng đậm như thế, chắc cũng đạt đến cấp chín.” Thuỷ Ngâm Thiền không để bụng mà nói thầm một câu.

Ngay sau đó, nàng bất mãn mà nhăn mày, “Không phải nói huyền khí càng cao, tốc độ tu luyện càng nhanh sao, vì sao mà một tháng qua, ta tu luyện huyền võ chỉ mới tới tam tinh Huyền đồ?”

Nếu lúc này bị người khác biết Thuỷ Ngâm Thiền đang suy nghĩ gì, chỉ sợ ghen tị tới mức hận mà hộc máu trước mặt nàng.

Ngươi nha đủ rồi! Người khác tiêu phí hai ba năm, thâm chí sáu năm mới có thể thăng đến cấp bậc như vậy, ngươi trong thời gian một tháng ngắn ngủi từ phế vật không có huyền khí có thể tu luyện đến tam tinh Huyền đồ. Ngươi con mẹ nó lại bảo quá chậm?!

Thuỷ Ngâm Thiền không thoả mãn thành quả một tháng qua, vì thế liền đi ra ngoài thí luyện một thời gian.

Phía sau Thuỷ gia có một ngon núi cũng không tồi.

Thuỷ gia sở dĩ có thể trở thành Thanh thành đệ nhất thế gia, trừ hoàng thất mỗi năm đều cung cấp lượng lớn huyền tinh, thì nguyên nhân thứ hai chính là ngọn núi phía sau.

Nơi tồn tại một con mắt tâm linh.

Linh nhãn có thể cuồn cuộn không ngừng mà phóng thích linh khí, với việc tu luyện của Huyền giả rất có lợi ích!

Trừ cái này ra, có linh nhãn tất có linh thú.

Thuỷ Ngâm Thiền rất có ý niệm với linh thú, nàng hiện tại quá yếu, chỉ có thể lấy một ít linh thú cấp thấp mà tu luyện. Sau núi Thuỷ gia bất quá linh thú mạnh nhất cũng vài trăm năm, vừa vặn có thể giúp nàng tập luyện.

Thuỷ Ngâm Thiền không gặp chút trở ngại nào mà tiến vào sau núi của Thuỷ gia, căn bản không biết chính thời khắc đó, sắc mặt của gia chủ Thuỷ Mặc Miễn đột nhiên biến sắc.

“Không xong, kết giới dao động, có người xâm nhập sau núi của Thuỷ gia!”

Ba vị trưởng lão khác đang bên cạnh nghị sự nghe xong nét mặt ai nấy đều căng thẳng.

“Cái gì? Thế mà lại có người phá được kết giới do thái thượng trưởng lão bày ra?!” Nhị trưởng lão đột nhiên đứng lên, vẻ mặt khiếp sợ.

Phải biết rằng kết giới này chính là do thái thượng trưởng lão bế quan trước kia cường hoá, đến cả cấp bật đại Huyền sư Huyền giả cũng không dễ dàng gì phá vỡ kết giới.

“Rất có thể là Tiền gia cùng Vương gia liên thủ?” Tứ trưởng lão hoài nghi nói.

“Dễ dàng xâm nhập kết giới sau núi của Thuỷ gia, ta hoài nghi… là người của Thuỷ gia.” Ngũ trưởng lão nói thêm ý kiến của mình.

“Chuyện này không có khả năng.” Thuỷ Mặc Miễn xác thực nói: “Cho dù là người của Thuỷ gia, trừ khi đạt đến cấp chín huyền khí, tinh thần lực phải cường đại hơn so với thái thượng trưởng lão, nếu không kết giới sẽ đêm người kia bắn ra ngoài.”

“Tốt nhất vẫn là nên đi xem thử, vạn nhất có người cố tình đến đánh cắp linh nhãn thì không tốt!”

……

Thuỷ Ngâm Thiền lúc này vui vẻ thoải mái mà đi dạo ở trong rừng, hoàn toàn không biết một hành động nho nhỏ của mình mà đánh động đến các trưởng lão như vậy.

Thuỷ Ngâm Thiền đi từ buổi chiều đến chạng vạng, kết quả đi cả một buổi, đến cái gì linh thú cũng chưa nhìn thấy.

Vì thế, mặt Thuỷ Ngâm Thiền lúc này đen xì.

“Linh thú cái gì, tính chơi ta? Thế mà lại đến một cộng lông linh thú cũng không có!”

#Chú thích: Tiểu hoa miêu – mèo hoa nhỏ

back top