"Nào có, tiểu nhân làm sao dám!" Thuỷ Ngâm Thiền vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Yêu nghiệt chết tiệt này! Như vậy mà có thể nhìn thấu tâm tư nàng.
Hắc y nhân khoé miệng nhẹ cong, "Đúng là không biết tốt sấu. Ngươi chỉ là một tam tinh Huyền đồ nhỏ nhoi nếu không muốn chết quá khó coi thì vẫn nên dẹp bỏ cái ý định trốn thoát đó đi."
Thuỷ Ngâm Thiền:.
Lời của đối phương nói rất có đạo lý, nàng cũng không có lời gì để nói.
Hắc y nhân vừa nói xong liền nhắm mắt trị thương.
Vận khí chữa thương yêu cầu tập trung toàn bộ tinh thần, người bình thường sẽ chỉ cho người mình tin tưởng nhất hộ pháp chữa thương. Bất quá, Thuỷ Ngâm Thiền cũng không phải tự luyến mà cho rằng hắc y nhân này bởi vì tín nhiệm nàng mới để nàng ở lại hộ pháp chữa thương, mà bởi vì.. Hắn căn bản không đem tam tinh Huyền đồ nhỏ nhoi như nàng để vào mắt!
Mẹ, ta muốn bóp chết hắn, cho dù hắn có là một mỹ nam tuyệt sắc.
Lớn lên xinh đẹp thì sao, nhìn hắn cười ác độc muốn chết.
"Chi chi." Mao Cầu trong lòng ngực của Thuỷ Ngâm Thiền liền kêu to hai tiếng, sau đó vươn một móng vuột nhỏ chỉ chỉ về phía hắc y nhân đang tu luyện sau đó lại chỉ chỉ Thuỷ Ngâm Thiền.
"Ý ngươi muốn nói ta cũng nên giống hắn vận khí tu luyện?" Thuỷ Ngâm Thiền nháy mắt liền hiểu Mao Cầu muốn nói gì.
Mao Cầu cao hứng chi một tiếng. Có người có thể hiểu được nó nói gì, cảm giác thực sự rất vui!
Kỳ thật, từ lúc Thuỷ Ngâm Thiền bước vào biển hoa này, liền phát hiện chỗ này linh khí cực kỳ dày đặc, phỉa hơn bên ngoài đến gấp mười lần!
Nếu bế quan tu luyện ở đây một canh giờ, như vậy tương đương với bên ngoài mười canh giờ, chuyện tốt như vậy Thuỷ Ngâm Thiền sao có thể bỏ lỡ.
Vừa xác định hắc y nhân tạm thời sẽ không lấy cái mạng nhỏ của nàng, Thuỷ Ngâm Thiền liền cách hắn ba trượng ngồi xếp bằng xuống, an tâm tu luyện.
Mới bắt đầu, Thuỷ Ngâm Thiền còn sẽ phân ra một tia tinh thần lực để quan sát hắc y nhân kia, nhưng một lúc sau nàng chỉ mãi mê tu luyện làm gì còn thời gian lo lắng chuyện khác.
Cũng không biết nguyên nhân có phải do hư vô chi cảnh này không, huyền khí của Thuỷ Ngâm Thiền không ngừng cuồn cuộn mà vẫn luôn cung cấp cho cơ thể!
Huyền khí không ngừng, linh khí không ngừng, thế nên tốc độ tu luyện của nàng cực nhanh, thế mà từ tam tinh Huyền đồ nhảy lên cấp bốn Huyền đồ, sau đó cấp năm, lục tinh, thất tinh, cuối cùng vững vàng ngừng ở cấp tám Huyền đồ!
Trong cơ thể huyền khí càng nhiều thì linh khí đi vào trong cơ thể càng nhiều, đối với tu luyện Huyền võ vô cùng hữu ích, đây cũng chính là lí do vì sao cấp bậc huyền khí càng cao tốc độ tu luyện càng nhanh. Nghe nói, mỗi khi Huyền giả thăng cấp, huyền khí trong cơ thể cũng tăng dần theo, nhưng tốc độ tăng lên cũng rất chậm, không thể nào xánh bằng những người có cấp bậc huyền khí cao. Những thiên tài hoặc cường giả đều là trời sinh huyền khí từ cấp bảy trở lên.
Một Huyền giả huyền khí cấp chín, tuyệt đối là sự tồn tại mà ông trời thiên vị!
Thuỷ Ngâm Thiền đạt tới cấp tám Huyền đồ liền không thăng cấp được nữa, vì thế nàng vận khí đem Huyền võ cũng có lại một chút mới từ bỏ.
"Vẫn là quá chậm." Thuỷ Ngâm Thiền có chút bất mãn thì thầm một câu, chậm rãi mở mắt.
Móa!
Thuỷ Ngâm Thiền kinh sợ lùi về sau vài bước.
Tự nhiên xuất hiện trước mặt người khác không một tiếng động, dù cho gương mặt này có là đẹp đến mức nào cũng khiến cho người khác không khỏi giật mình.
Hắc y nhân thu hồi ánh mắt dò xét nàng, vẫn như cũ mà đánh giá nàng.
Thuỷ Ngâm Thiền lúc này phát hiện, đối phương có một đôi huyết đồng đã khôi phục thành màu đen, đen nhánh như mực, sau thẳm như vực, mà áo choàng đen họa tiếc màu vàng không biết khi nào trở về thành màu trắng, quanh thân hắn tựa hồ được bao quanh bởi tiên khí, cả người tựa như cưu thiên thần minh, cao không thể với được.
Chỉ là, nam tử kia cười như không cười, làm cho khí chất của hắn đột nhiên thay đổi, thanh lãnh cao ngạo, ở ngoài mang theo một tia tạ mị quyến rũ, làm cho Thuỷ Ngâm Thiền muốn sờ thử khuôn mắt xinh đẹp kia, sau đó lại---
Hung hăng cho hắn một quyền!