Thuỷ Ngâm Thiền không nghĩ nữa, nàng mới trở về tiểu viện không bao lâu, liền bị phiền toán đến tìm tận cửa.
Xuất hiện ở trước mắt nàng chính là một người mặc váy dài màu trắng, thiếu nữ xinh đẹp tựa như tiên nữ. Thuỷ Ngâm Thiền không kìm được mà nhìn thêm vài lần, ở trong lòng khen: quả là một tiếu nữ thuỷ khiết như nước đẹp như hoa sen.
Chỉ là, Thuỷ Ngâm Thiền vừa tán thưởng một câu, thế nhưng bắt gặp được trong ánh mắt thiếu nữ bạch y kia chợt loé lên một biểu cảm chán ghét, trong lòng nàng liền không còn hảo cảm nữa.
Thật là đáng tiếc.
Đáng tiếc cho một khuôn mắt như hoa như ngọc.
“Tâm tỷ, chính là tiểu tiện nhân này câu dẫn Vân ca ca, lại còn xé thư từ hôn của Nhị hoàng tử! Nhị hoàng tử tính từ Thuỷ gia chọn một người khác làm chính phi, nhưng tiểu tiện nhân này thế mà lại làm nhục Ngũ công chúa cùng Nhị hoàng tử, dẫn tới chuyện tuyển phi không được giải quyết! Nàng ta chính là một phế vật, không có bản lĩnh làm Nhị hoàng tử phi, liền cũng không suy nghĩ đén Tam tỷ như người.
Tam tỷ ngẫm nghĩ lại, nếu Nhị hoàng tử thực sự ở Thuỷ gia tuyển phi, trong tất cả thân tỷ muội còn ai có thể thắng được người?! Vị trí hoàng tử phi này người được chọn là cái chắc…”
Người nói chuyện luyên thuyên không ngừng kia bên tai nữ tử bạch y kia là Thuỷ Ngâm Tuyết nha, đúng là một tháng rồi không gặp.
Thuỷ Ngâm Thiền ánh mắt lãnh đạm nhìn đối phương, cười nhạo một tiếng rồi nói: “Thuỷ Ngâm Tuyết, da ngươi cũng thật tốt, chỉ trong một tháng mà liền có thể tung tăng nhảy nhót lại rồi. Bất quá, ta thấy da của ngươi hiện tại lại ngứa rồi, có phải muốn ăn thêm một trăm roi sắt?”
“Ngươi tiểu tiện nhân này! Ta muốn đạp nát miệng ngươi!” Thuỷ Ngâm Thiền chỉ khích nàng ta vài cầu liền có thể làm Thuỷ Ngâm Tuyết lửa giận đùng đùng, làm nàng ta múa may tay chân tiến lại đây.
Thuỷ Ngâm Thiền nhẹ nhàng tránh đi, làm nàng ta ngã cắm đầu vào bùn.
“A a a! Tiểu tiện nhân, ta giết chết ngươi!!!” Thuỷ Ngâm Tuyết hét lên một tiếng.
Nhưng vào lúc này, một đạo âm thanh khẽ vang lên, “Đủ rồi.”
Nữ tử bạch y, chính là Thuỷ Ngâm Sương thân tỷ thứ ba của nàng trong Thuỷ gia nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng một cái, liền phun ra một câu, “Thật đáng xấu hổ.”
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Thuỷ Ngâm Thiền, trên mặt nàng theo một bộ dạng ôn hoà tươi cười nói, “Lục muội muội, lâu rồi không thấy ngươi, ngươi gần đây như thế nào rồi?”
Thuỷ Ngâm Tuyết bị răn dạy, sắc mặt tuy rằng khó coi, mặt xám xịt nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng phía sau nàng.
Thuỷ Ngâm Thiền hơ hơi nhíu mày, thầm nghĩ: Thân phận của Thuỷ Ngâm Sương này quả nhiên không phải dạng vừa.
Tranh thủ lúc này liền lục tìm lại ký ức, Thuỷ Ngâm Thiền sẽ mau thôi biết địa vị của nữ tử bạch y này.
Thanh thành có “Thuỷ Vân song tài”, nói đó là hai người cực kỳ có thiên phú, được xưn là thiên tài.
Người thứ nhất, vì đó là trưởng tử Vân gia, Vân Phi Dật mười tám tuổi, huyền khí cửu giai cửu tinh Huyền đồ!
Mà người thứ hai không ai khác chính là tam tiểu thư Thuỷ gia Thuỷ Ngâm Sương, năm nay mười sáu tuổi, huyền khí bát tinh Huyền đồ!
Phải biết rằng, đại đa số người có huyền khí từ tứ giai ngũ giai trở lên rất hiếm, có thể lên đến lục giai liền tính trung thượng đẳng, thất giai là thượng phẩm, mà bát giai trở lên chính là cực phẩm! Mà để có được huyền khí từ bát giai trở lên đúng là ngàn người có một, thực sự hiếm có.
Có người dùng hết cả đời cũng không thể vượt qua được điểm mấu chốt của Huyền đồ, nhưng Vân Phi Dật cùng Thuỷ Ngâm Sương tuổi còn nhỏ đã trở thành bát cửu tinh Huyền đồ, bước vào cánh cửa Huyền sĩ chỉ mất có ba bốn năm nhanh nhất là hai năm! Nói bọn họ là thiên tài tuyệt đối không khoa trương!
Bất quá, Thuỷ Ngâm Thiền lại không để bụng mà bĩu môi. Yêu cầu về thiên tài lại thấp như vậy.
Hừ, Thuỷ Ngâm Sương này cũng không phải cái dạng tốt lành gì, vừa rồi Thuỷ Ngâm Sương muốn động thủ với nàng, cũng không thấy nàng ta có ý định cản lại, chờ đến lúc Thuỷ Ngâm Tuyết tự mình làm mất mặt, nàng ta mới ra mặt làm người tốt.
“Tam tỷ, người vừa rồi hỏi ta gần đầy thế nào? Tam tỷ nghĩ ta nhưng ngày gần đây như thế nào?” Thuỷ Ngâm Thiền không trả lời, ngược lại con đem chính khuôn mặt bị huỷ cố ý để sát vào nàng.
Thuỷ Ngâm Sương bị hỏi đến ngây ra, sắc mặt có chút không tốt.
Phàm ai nhìn đến khuôn mặt xấu xí của Thuỷ Ngâm Thiền, đều biết khoảng thời gian này nha đầu này không thể sống tốt được, Thuỷ Ngâm Sương biết rõ còn cố ý hỏi.
Thuỷ Ngâm Tuyết lập tức tiến lên, lập tức ra sức mắng chửi nói: “Tam tỷ, ta đã sớm nói, phế vật này căn bản không đem tỷ người để vào mắt! Cũng không biết phế vật này dùng lời ngon tiếng ngọt gì nói với đại gia gia, làm đại gia gia hoàn toàn đứng về phía nàng ta. Tam tỷ, hiện giờ chỉ có người mới giáo huấn được phế vật không coi ai ra gì này!”
Thuỷ Ngâm Sương nghe vậy, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu tình không vui nào.
“Lục muội, Tam tỷ biết ngươi trước kia chịu không ít uỷ khuất, bất quá ngươi yên tâm, về sau có ta ở đây, ta nhất định sẽ không để cho người khác khi dễ ngươi. Lục muội ngươi có chuyện khó xử gì cứ nói với Tam tỷ.” Thuỷ Ngâm Sương thề nói hẹn biển, vẻ mặt rất chân thành.
Nếu lúc trước không phải bắt gặp ánh mắt đầy chán ghét của nàng, Thuỷ Ngâm thiền chỉ sợ thật sự tin những gì nàng ta nói. Bất quá hiện tại sao quá -----
“”Đa tạ Tam tỷ có ý tốt, ta đầy liền không khách sáo. Tam tỷ người là thiên chi kiều nữ của Thuỷ gia, trong tay tất nhiên cũng khá dư giả, gần đây ta cũng có chút khó khăn, Tam tỷ cho ta mượn ít huyền thạch được không? Ấy, cũng không quá nhiều, đại khái năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch là tốt rồi.”
Thuỷ Ngâm Sương trăm tính ngàn tính cũng không nghĩ tớ, đối phương như vậy mà bò lên người mình hút máu. Nghe xong lời này, khoé miệng nàng không khỏi vặn vẹo, một gương mặt đẹp cũng trở nên có chút khó coi.
Lời nói vừa xuất ra cũng không thể huỷ, nàng không thể làm mất mặt chính mình. Chỉ là ----
Năm trơm khối hạ phẩm huyền thạch, phế vật này đúng thật là biết đào mõ.
Ngân Xuyên đại lục lấy huyền thạch làm tiền để lưu thông, từ chất lượng cao thập chìa làm hạ phẩm huyền thạch, trung phẩm huyền thạch cùng thượng phẩm huyền thạch. Năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch này cũng đủ có một nhà khá giả chi tiêu một tháng.
“Lục muội trong viện như thế lại bần hàn đến vậy sao? Không biết có bị hạ nhân cắt xén tiền bạc? Quả thật nực cười! Nếu ta phát hiện hạ nhân nào lại dám làm thế với lục muội, ta nhất định sẽ giáo huấn người đó thật tốt!”
Thuỷ Ngâm Sương tức giận trách mắng, một bên vì Thuỷ Ngâm Thiền mà bênh vực, đồng thời cũng nhanh chóng mà nói sang chuyện khác.
“Đa tạ Tam tỷ quan tâm, Tam tỷ quan tâm ta như vậy, làm ta thực sự rất cảm động.” Thuỷ Ngâm Thiền vừa nói xong hai câu, cảm động đến rơi nước mắt nói: “Tam tỷ đúng là rất phóng khoáng, dù là huyền thạch hạ cấp nhưng lấy ra năm trăm khối huyền thạch cũng không phải là chuyện nhỏ, chỉ là… trong thời gian ngắn muội thực sự không trả nổi.”
Thuỷ Ngâm Thiền trên mặt tươi cười có chút không cam lòng nhưng nàng vẫn ôn hoà trả lời: “Sao lục muội lại nói nhưng lời xa lạ như vậy, Tam tỷ cũng không thiếu năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch, ngươi không thể tu luyện Huyền võ, cầm nhiều huyền thạch trong tay vậy cũng tốt, năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch này coi như Tam tỷ cho ngươi, không cần trả lại.”
Lời này vừa nói ra, Thuỷ Ngâm Thiền còn chưa hiện nguyên hình, Thuỷ Ngâm Tuyết lại trước một bước kêu lên sợ hãi, “Tam tỷ ngươi nói cái gì?! Người lại muốn đưa năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch cho nàng ta?!”
Nếu không phải ngại địa vị của Thuỷ Ngâm Sương, Thuỷ Ngâm Tuyết liền hỏi nàng ta đầu óc có hỏng hay không!
“Ngươi cầm mồm cho ta!” Thuỷ Ngâm Sương liếc mắt một cái nói: “Trước kia ngươi làm gì ta cũng mặc kệ, nhưng từ bây giờ trở đi, tỷ muội Thuỷ gia chúng ta phải tương thân tương ái với nhau, đồng lòng đối phó người ngoài. Hai năm một lần gia tộc đều tổ chức thí luyện, đây mới là thứ chúng ta cần chú ý hiện giờ.”
Thí luyện gia tộc?
Thuỷ Ngâm Thiền hai mắt nhất thời mừng rở.
Nếu nàng nhận được hạn ngạch thích luyện của gia tộc, là có thể tiến vào rừng Hắc Vụ, có thể tìm tụ linh thảo cùng huyết linh chi mà tên yêu nghiệt kia muốn có!