Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 25: Ngưu bẻ, đã từng phong cảnh

“Đại gia gia, đến người cũng không biết Mao Cầu là linh thú gì sao?” Thuỷ Ngâm Thiền có một chút thất vọng, nàng còn tưởng đâu đại gia gia sẽ biết, tốt xấu gì đại gia gia ăn muối còn nhiều hơn nàng ăn cơm.

Thuỷ Mặc Miễn xấu hổ ho khan một tiếng, nghiêm giọng giải thích: “Thiền nha đầu à, trời đất này to lớn như vậy, sinh vật cũng rất nhiều, cũng không phải cái gì đại gia gia ngươi cũng biết, bất quá theo ta suy đoán thì đây hẳn là một tính linh thú, cũng không phải là loại gì nguy hại.”

Thuỷ Ngâm Thiền à một tiếng, đối với nguyên lai chủng loại của Mao Cầu cũng rất có hứng thú.

“Từ từ!” Thuỷ Mặc Miễn đột nhiên thất thố kêu lên một tiếng, vẻ mặt khiếp sợ mà trừng mắt nhìn Thuỷ Ngâm Thiền.

“Đại gia gua, sao… Làm sao vậy?” Thuỷ Ngâm Thiền bất ngờ nhìn sắc mặt của Thuỷ Mặc Miễn đột nhiên thay đổi.

“Thiền nha đầu, ngươi vừa rồi nói cái gì? Linh thú này là ngươi nhặt được sau núi? Sau núi của Thuỷ gia?!”

Thuỷ Ngâm Thiền gật đầu, Thuỷ Mặc Miễn trong lòng chỉ có thể cười ha ha.

Mẹ nó, thì ra nhãi ranh mà hắn muốn bắt nữa ngày nay chính là Thiền nha đầu!

Ha ha, ha ha ha ha…… Thủy Mặc Miễn rất muốn ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng.

Bình yên vô sự mà xâm nhập vào sau núi của Thuỷ gia, đây là có ý nghĩa gì? Đây có nghĩa Thiền nha đầu phá tan kết giới của thái thượng trưởng lão!!

Phá tan kết giới của thái thượng trưởng lão là có ý nghĩa gì?

Mẹ nó, điều này có nghĩa Thiền nha đầu có cửu giai huyền khí nha!

Đây mới là hàng thật giá thật được trời xanh sủng ái!!

Thuỷ Mặc Miễn cật lực ngăn chặn nội tâm kích động, như vậy lúc này mới không làm chính mình mất mặt mà cười ra thành tiếng.

“Thiền nha đầu à, một tháng sau Thanh thành tổ chức thí luyện gia tộc hai năm một lần, Thuỷ gia ta là đệ nhất Thanh thành, cũng chỉ có ngươi mới có đủ tư cách, đại gia gia cảm thấy để ngươi tiến vào rừng Hắc Vụ quá nguy hiểm, nào ngờ được trong một tháng ngắn nguỷ ngươi liền tu luyện tới bát tinh Huyền đồ! Đại gia gia rất vui nha!”

Thuỷ Ngâm Thiền vỗ vai lão thái gia, cười ha hả nói: “Đại gia gia, lúc này thì tính là cái gì, về sau ta nhất định sẽ không làm đại gia gia mất thể diện, làm Thuỷ gia chúng ta ở toàn bộ Thanh thành thậm chí là toạn bộ Vân Thuỷ quốc đều có thể đi hiên ngang!”

Thuỷ Mặc Miễn đều vì Thuỷ gia làm lụng vất vã nữa đời người, chưa từng có ai nói với hắn những lời này khiến cho hốc mắt của Thuỷ Mặc Miễn đều ướt.

“Đại gia gia, người cũng quá tình cảm rồi.” Thuỷ Ngâm Thiền liếc mắt nhìn hắn một cách ghét bỏ.

“Nha đầu thúi, ta đây là đang rất vui, rất vui!” Thuỷ Mặc Miễn trước kia trong lòng đầy phiền muộn trước mắt đều tan biến thành mây khói.

Nha đầu này liền phá hư không khí!

“Thiền nha đầu, nghe nói ngươi mới vừa lấy của nha đầuThuỷ Ngâm Sương kia năm trăm khối hạ phẩm huyền thạch?” Thuỷ Mặc Miễn giọng nói vừa chuyển, nghiêm túc hỏi.

Thuỷ Ngâm Thiền lập tức cười hắc hắc, “Đại gia gia, là Thuỷ Ngâm Sương muốn chính mình chăm sóc cho muội muội sinh hoạt không dễ dàng này, cho nên cam tâm tình nguyện đưa cho ta, đại gia gia cũng không thể vì Thuỷ Ngâm Sương là cháu gái ruột của mình liền thiên vị nàng ta nha.”

Thuỷ Mặc Miễn liếc mắt nhìn nàng một cái rồi lập tức biện bạch, “Ai nói ta muốn thiên vị nàng ta, Sương nhà đầu tuy nói tư chất không tồi, nhưng… Ai, nha đầu này tâm tư quá sâu, bởi vì Sương nha đầu là con vợ lẽ, ta sợ nàng ta nghĩ nhiều, cho nên ngày thường cũng rất chiếu cố nàng ta, chỉ là mấy năm qua đi ta đột nhiên phát hiện, có lẽ mình đã làm sai…”

Thuỷ Ngâm Thiền không nghĩ tới, Thuỷ Mặc Miễn sớm đã nhìn thấy rõ ràng tâm tư của Thuỷ Ngâm Sương.

“Đại gia gia, người không chỉ là một người già cả hai mắt đều mờ mà ngược lại đôi mắt cũng rất khôn khéo nha.” Thuỷ Ngâm Thiền cười ha hả vang cả khắp cả địa đạo.

“Đi đi, đúng là không biết lớn nhỏ, đến cả đại gia gia ngươi cũng dám trêu ghẹo.” Thuỷ Mặc Miễn liếc mắt nhìn nàng một cái.

Thuỷ Ngâm Thiền lè lưỡi, lại cảm thấy lão nhân gia này càng đáng yêu.

Thật là, ngày thường lão nhân này lúc nào cũng làm một bộ dạng nghiêm túc, lúc này như vậy liền thân thiết hơn nhiều.

“Cái này ngươi cầm đi, bên trong có một trắm khối trung phẩm huyền thạch cùng với ba mươi khối thượng phẩm huyền thạch.” Thuỷ Mặc Miễn trực tiếp ném cho Thuỷ Ngâm Thiền một cái túi tiền.

Thuỷ Ngâm Thiền vừa nghe lời này, đôi mắt lập tức sáng ngời, tiếp nhận túi tiền động tác không cần quá nhanh nhẹn!

Mắt nhìn thấy Thuỷ Ngâm Thiền đem hết mấy đồ vật bên trong đổ ra hết, Thuỷ Mặc Miễn lập tức gõ trán nàng một cái, “Ngốc nha đầu, ngươi đem vật phẩm ra đếm tới khi nào, ngươi chỉ cần dùng tinh thần lực đưa vào túi trữ vật là được.”

“Cái gì? Đại gia gia người nói gì?” Cái túi trách này là túi đựng trữ vật?” Thuỷ Ngâm Thiền giật mình đến trừng mắt.

Túi trữ vật đối với Huyền giả mà nói chính là trang bị không thể thiếu, nhưng chỉ có luyện khí sư mới có thể luyện chế ra túi trữ vật. Mà ở Ngân Xuyên đại lục này, trừ bỏ luyện dược sư, thì luyện khí sư cũng rất là hiếm có.

Ngẫm lại nha, một người là đại Huyền sư, một người là Huyền sĩ Tương giai huyền khí sở hữu Sư giai huyền khí, hai người này mà đánh một trận tử chiến không biết sẽ có kết quả gì.

Đáp án là: Không có kết quả.

Một đại Huyền sư có thể bóp chết một Huyền sĩ, nhưng người có huyền khí có thể sở hữu Sư giai huyền khí, thậm chí là Tương giai huyền khí, mẹ ngươi có sao?

Vì thế, Thuỷ Ngâm Thiền nhìn chằm chằm cái túi rách trong tay đôi mắt lập tức sáng lên.

Tuy rằng bề ngoài xấu xí, nhưng đây là túi trữ vật nha! Dù cho đây là túi trữ vật cấp thấp cũng rất là trân quý!

Thuỷ Mặc Miễn ho nhẹ một tiếng, “Thiền nha đầu à, ngươi đừng nhìn túi trữ vật này cũ nát như vậy, nhưng đây không phải là túi trữ vật bình thường, đây chính là túi trữ vật càn khôn do chính tổ tiên Thuỷ gia chúng ta nhiều đời để lại, hơn nữa túi tổ tiên đã bị lão tổ tông thiết lập trận pháp, chỉ có nhân tài của Thuỷ gia mới có thể sử dụng được nó.”

“Như vậy rất trân quý?” Thuỷ Ngâm Thiền sửng sốt, khó hiểu hỏi: “Đại gia gia chính là muốn nói tui Càn Khôn này là bảo vật được truyền lại từ tổ tiên của Thuỷ gia, đại gia gia vì sao lại muốn tặng cho ta?”

Thủy Mặc Miễn nghe vậy, trong mắt xẹt qua một tia thẫn thờ, than một tiếng, chậm rãi giải thích nói:” Thuỷ gia ta một trăm năm trước cũng được coi là đại thế gia bá chủ một phương, ngay cả tứ đại thế gia hiện tại của Vân Thuỷ quốc cũng không thể so sánh được.”

“Qua, đại gia gia người không lừa ta đi, Thuỷ gia chúng ta lại có một thời kì hoàng kim như vậy?” Thuỷ Ngâm Thiên khó có thể tin.

“Hừ, nhớ trước kia Thuỷ gia ta ở toàn bộ Vân Thuỷ quốc đều có thể đi hiên ngang, đến cả Hoàng Thượng thấy Thuỷ gia cũng phải khiêm nhượng đến ba phần! Lúc đó Thuỷ gia sinh ra một thiên tài, tên là Thuỷ Uẩn Hàn, vị tổ tiên Thuỷ Uẩn Hàn này mười sáu tuổi liền bước vào Sư giai, mười tám tuổi đột phá cao giai Huyền sư, trở thành một Huyền tương! Sau này, mất thời gian bốn năm hắn hiền trở thành một Huyền vương! Sau đó, dùng gần sáu năm hắn liền trở thành Huyền hoàng!”

Thuỷ Mặc Miễn khi nói ra những lời này, một luồn khí sùng kính đột nhiên sinh ra, sắc mặt đầy tự hào.

Thuỷ Ngâm Thiền nghe được cũng nhiệt huyết sôi trào.

Huyền hoàng à! Vậy mà hai mươi tám tuổi đã là Huyền hoàng!! Hiện tại nàng có nghĩ cũng không dám nghĩ!

Thuỷ Ngâm Thiên vào thời khắc này đôi mắt đều trở nên sáng rực, trong lòng đột nhiên sinh ra một lý tưởng hào hùng ---

Một ngày nào đó, Thuỷ Ngâm Thiền nàng cũng sẽ đứng ở nơi cao nhất của đỉnh núi, quan sát sinh linh dưới chân mình!

back top