Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 3: Kinh, gian phu xuất hiện

Thủy Ngâm Thiền này quan hệ phải kém đến mức nào chứ, đến một người thân quen cũng không có.

Bất quá ở Thủy gia này còn Thủy lão thái gia thương sót nàng, đáng tiết lão thái gia đang cùng cao tần huyền khí bế quan, cho dù nàng có chết lão thái gia cũng sẽ không biết.

Gia chủ Thủy Mặc Miễn cũng được xem là một người công chính, nhưng là Thủy gia công việc bề bộn, hắn đường đường là một gia chủ, làm sao có thể quan tâm tới một phế vật nhỏ bé như nàng chứ.

Những người bên cạnh Thủy Mặc Miễn như nhị trưởng lão, tứ trưởng lão, còn có mấy người như tam thúc cùng lục thúc đều không phải hạng người tốt lành gì, sớm đã không vừa mắt với nàng, ước gì nàng chết sớm siêu sinh sớm mà thôi.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu Thủy Ngâm Thiền liền hiện lên một khuôn mặt thanh tú.

Thủy Ngâm Thiền nao nao, nàng không nghĩ tới mình sẽ nhớ tới người đó.

Vân Phi Dật - Là nguyên nhân khiến nàng bị đưa đến phòng chứa củi, từng cùng nàng nằm trên cùng một giường "Gian phu"?

Thủy Ngâm Thiền có chút thất thần, chợt cảm thấy không khí có chút dao động.

Có người!

Phát hiện có người tới, Thủy Ngâm Thiền đầu tiên là cảnh giác, sau đó giật mình.

Không nghĩ tới nàng xuyên qua thân thể này, tất cả năng lực của nàng cũng không có biến mất.

Thủy Ngâm Thiền cổ võ đỉnh phong, cho nên thính lực cùng nhãn lực cựa tốt.

Tốt đến trình độ nào? Nàng có thể nghe thấy cả âm thanh gió thổi mây bay, còn có thể nhìn thấy đồ vật ngoài trăm dặm xung quanh.

Lúc này, trong bóng đêm truyền đến tiếng rất nhỏ của âm thanh đang dao động, Thủy Ngâm Thiền liền biết có người tới, còn là một cao thủ!

Không biết có phải tới giết nàng?

Thủy Ngâm Thiền thần kinh căn thẳng, bất giác tay phải nắm lấy ngân châm.

Nàng biết bây giờ nàng suy yếu đến cực điểm, muốn chạy trốn cũng không còn kịp nữa rồi.

Từ màn đêm bay ra một thân ảnh hắc y, người nọ vốn muốn bay qua người Thủy Ngâm Thiền, nhưng khi lướt qua người nàng liền dừng lại.

Nam tử mặc y phục dạ hành vẫn chưa che mặt, lộ ra khuôn mặt thanh tuấn thoát tục.

Người này mi vừa đen vừa dày, mũi cao thẳng, ánh mắt thanh thoát, người vững như tường, khí chất ôn nhu như ngọc, đúng là người ngọc thụ lâm phong, phong tư trác tuyệt.

Giống như không nghĩ tới ở một góc trong nơi hẻo lánh thế này lại có một tiểu nha đầu ngồi xếp bằng, trong mắt nam tử hiện lên tia nghi hoặc.

Nhìn đến khuôn mặt xấu xí giống quỷ của nàng, nam tử theo bản năng lui về phía sau hai bước, quanh thân nữ tử còn tản ra một mùi tanh tưởi khiến hô hấp nam nhân có chút chậm chạp.

Lông mày nam tử hơi nhướng lên, nhìn chằm chằm vào Thủy Ngâm Thiền "thế nào lại là nước ăn da, loại độc dược này ai lại hạ lên người ngươi?"

Thủy Ngâm Thiền nhìn người trước mặt, sau đó gục đầu xuống, không thèm để ý, thật ra lại giật mình không thôi.

Nam tử trước mắt này không phải ai khác chính là gian phu cùng bị bắt gian tại giường với nàng - Vân Phi Dật, cũng là bảo bối của Vân gia, huyền khí cửu giai, nổi tiếng thiên hạ cửu tinh huyền đồ.

Thủy Ngâm Thiền không biết vì sao Vân Phi Dật lại lén lút chạy đến Thủy Phủ, Nhưng trực giác lại nói cho nàng, Vân Phi dật tuyệt đối tới tìm nàng, còn có tới thì bảy phần là tới tìm nàng để tính sổ.

Đậu má! Nàng hiện tại thật sự cảm thấy mình có điểm may mắn vì biến thành mặt quỷ, nếu không tên "Gian phu" này thế nào lại không nhận ra 'dâm phụ' nàng chứ.

Vân Phi Dật thấy người phụ nữ xấu xí trước mặt này không nói chuyện, trong lòng liền có suy nghĩ.

Có một số người phạm vào tội gian dâm, gia chủ có thể sử dụng loại thuốc độc như nước ăn da này để phá hủy khuôn mặt, cũng được xem như hình phạt nặng nhất trong phủ.

"Thì ra là dâm phụ". Vân Phi Dật nhíu mày, nhìn Thủy Ngâm Thiền một cái liền bay đi.

"Hừ, đừng nói với ta là do đêm quá tối ta không nhìn thấy ánh mắt đó của ngươi, khinh thường cái con khỉ, ta hiện tại không phải chỉ là có chút xấu sao".

Thủy Ngâm Thiền trong lòng thầm mắng, khẩu khí vẫn còn, lại nghe thấy âm thanh loảng xoảng vang lên bên cạnh.

Vừa cúi đầu nhìn xuống liền thấy một bình nhỏ tinh sảo.

Thủy Ngâm thiền vừa nhặt lên lắc lắc.

Đan dược chữa thương!

Thủy Ngâm Thiền liền nuốt xuống một viên, sau đó dựa vào tâm pháp cổ võ trong người mình, vận chuyển tuần hoàn.

Chờ đến lúc thân thể thoải mái một chút, Thủy Ngâm Thiền hơi híp mắt, có chút suy tư nhìn đến phương hướng mà 'gian phu' vừa biến mất, khóe miệng hơi nhếch lên "thú vị, không nghĩ tới gian phu này vẫn là một người tốt".

back top