Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 4: Nhục nhã, từ hôn thư

Bóng đêm dần buông xuống.

Lúc này trong đại sảnh Thủy phủ, gia chủ Thủy gia Thủy Mặc Miễn cùng nhị trưởng lão, tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão ngồi ở chính giữa, có bốn gã tiểu bối đứng một bên.

"Đại ca, lần này Nhị hoàng tử đột nhiên tới thăm, huynh nghĩ vì chuyện gì mà tới?" Nhị trưởng lão Thủy Mặc Lệ thần sắc nghiêm trọng nhìn về phía Thủy Mặc Miễn.

Thủy Mặc Miễn ngồi ở giữa, trầm thấp nói: "Tám chính phần là vì hôn sự năm đó".

Nhị trưởng lão nghe thấy lời này, mặt già run run, trong mắt xẹt qua tia khinh thường, "Đại ca, nha đầu kia vừa sinh ra đã là phế vật, vốn dĩ không xứng với nhị hoàng tử, vậy mà hôm trước nàng còn làm ra những việc kia, thật sự là vứt hết mặt mũi của Thủy gia!"

Tứ trưởng lão cũng mang một bộ mặt như táo bón, "Thủy gia ta như thế nào lại sinh ra một dâm oa đãng phụ, may mắn phong tỏa kịp thời tin tức, nếu không tên tuổi Thanh Thành đệ nhất Thủy gia cũng phải nhường lại rồi".

Ngũ trưởng lão có chút ngưng trọng nói: "Ta thấy nha đầu kia tính tình có chút nhút nhát, nhưng cũng không giống cái loại có hành vi phóng đãng như vậy, có lẽ trong đây có hiểu lầm".

"Nhân chứng vật chứng đều có, như thế nào là hiểu lầm! Tiểu tử Vân gia là bảo bối của Vân lão gia tử, ngũ đệ ngươi không định nói không phải nha đầu kia trèo lên giường tiểu tử Vân gia kia, mà là tiểu tử đó đưa nha đầu... !" Tứ trưởng lão nói xong mặt già đều đỏ lên.

Tình hình lúc đó có chút khó coi!

Tiện nha đầu Thủy Ngâm Thiền kia chỉ mặt yếm cùng quần lót, tiểu tử Vân gia thì trần trụi cả thân trên! Lúc đó gần như ôm nhau, nếu không phải mọi người tới kịp, chỉ sợ hai người đó đã gây ra đại họa.

Tuy rằng khuôn mặt của tiện nha đầu Thủy Ngâm Thiền không tệ, nhưng nàng chính là phế vật đến một chút huyền khí cũng không có, tiểu tử Vân gia sẽ coi trọng nàng sao?

Lại nói đến mê tình hương trong phòng, mọi hướng đều hướng đến Thủy Ngâm Thiền.

Nàng là phế vật tự biết không xứng với nhị hoàng tử, nên mới dời mục tiêu sang tiểu tử Vân gia, thế nên mới xảy ra một màn hôm trước.

Tứ trưởng lão càng nghĩ càng xấu hổ, hận không thể đem Thủy Ngâm Thiền đã làm mất mặt ném ra khỏi Thủy Phủ!

Ngũ Trưởng lão đang muốn nói tiếp, gia chủ Thủy Mặc Miễn bỗng dưng đứng lên, gắt gao nhìn về phía cửa.

Khí thế!

Lại là khí thế của Trung cấp đại Huyền Sư.

Thủy Mặc Miễn mới qua ngưỡng cửa Trung cấp đại huyền sư năm năm, người tới lại là trung cấp đại huyền sư đã lâu, rất mau sẽ tăng lên cao cấp đại Huyền sư!

Người này có thể đứng ngang hàng với trưởng lão của Thủy gia.

Mấy người không chút nghi ngờ người tới là người ngựa của Nhị hoàng tử.

Thủy Mặc Miễn muốn cúi đầu hành lễ, không nghĩ tới người tới là một tiểu nha đầu mười lăm mười sáu tuổi, có chút sửng sốt.

Tiểu nha đầu đi trước ngẩn đầu ưỡn ngực, giống như một con khổng tước kêu ngạo, nhưng nàng cũng thật sự có tư cách để kiêu ngạo, không chỉ lớn lên xinh đẹp, tuổi còn nhỏ, huyền khí tu luyện đã tới Bát tinh huyền đồ.

Ở trên Ngân Xuyên đại lục, người lấy huyền khí tu luyện xưng là Huyền giả. Huyền giả phân chia từ thấp tới cao, bắt đầu từ Huyền đồ, Huyền Sĩ, Huyền Sư, Huyền tương, Huyền Vương, Huyền hoàng, Huyền đế, Huyền thánh.

Bởi vì những người tu luyện dưới Huyền sĩ rất đông đảo, cho nên lấy tinh cấp để phân chia, chia thành cửu tinh, chỉ khi đột phá đến huyền sĩ, như vậy mới xem như bước chân vào ngưỡng cửa của huyền võ, từ lúc đó sẽ lấy cấp thấp, trung cấp, cao cấp cùng cao cấp đỉnh phong để phân chia.

Tuy rằng huyền đồ rất nhiều người, nhưng nữ tử này tuổi còn nhỏ đã đạt tới cấp bật bát tinh Huyền đồ, trong toàn bộ Vân Thủy quốc này cũng được xem là hậu bối có thiên phú cực cao.

Phía sau nữ tử là một nam tử trung niên cường tráng.

Vừa rồi khí thế bá đạo của đại huyền sư là từ nam tử trung niên này phát ra.

Trác Vân Nhã Nhi nhìn mấy người trước mặt, trong mắt xẹt qua tia khinh thường, nhưng vì giáo dưỡng tốt, rất nhanh liền che dấu đi.

Mỹ nữ trưng khuôn mặt tươi cười với Thủy Mặc Miễn, khách khí nói: "Vị tiền bối này hẳn là gia chủ Thủy gia, Vãn bối là ngũ công chúa Trác Vân Nhã Nhi, trên đường đi có chút chuyện trì hoãn, đã làm các tiền bối đợi lâu".


Trong lòng Thủy Mặc Miễn có chút không vui.

Tuy rằng Thanh thành không thể so với Hoàng Thành, nhưng là Thủy gia vẫn là đệ nhất Thanh thành, người của Thủy gia... bởi vì một số nguyên nhân, càng cùng hoàng thất thân cận. Nếu nhị hoàng tử không đến thì thôi đi, khi nào đến phiên tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa chứ.

Trác Vân Ế Thiên rõ ràng không đem người Thủy gia để trong mắt.

Trác Vân Nhã Nhi nhìn thấy trong lòng Thủy Mặc Miễn không vui, liền cười cười nói: "Nhị ca vốn là muốn tự thân tới, nào ngờ trên đường gặp được linh thú Hỏa tông sư năm trăm năm, nhị ca muốn kí khế ước tạo kỵ với súc sinh kia nên mới trì hoãn không đến được. Bất quá lần này nhị ca đến chỉ vì một sự kiên, Nếu nhị ca đã không tới được, ta đến truyền tin cũng giống nhau thôi".

Nói đến đây, Trác Vân Nhã Nhi lưu loát lấy từ ngực ra một tấm thiệp đỏ, bang một tiếng ném trên bàn.

Thư, từ, hôn.

back top