Phốc…… Ha ha ha, quá buồn cười, người này nói gì? Nàng vừa rồi muốn tự sát?
Kết quả, Thủy Ngâm Thiền thật sự không nhịn được, cười ha ha lên.
Thuỷ Ngâm Thiền cười đến mức nước mắt đều chảy ra, kích động mà vỗ vỗ lên bả vai của đối phương, hoàn toàn không cảm nhận được trong khoảnh khắc đó toàn thân của nam tử kia trở nên băng hàn như sương.
Mà không bao lâu sau, khí tức lạnh lẽo này liền được thu liễm lại, phảng phất khí chất giống như chưa hề xảy ra chuyện gì.
“Đại ca à, ta nói cho ngươi nghe, ngươi trong thiên hạ này bất kỳ ai cũng có khả năng tự sát, duy nhất của có Thuỷ Ngâm Thiên ta sẽ không sự sát.” Thuỷ Ngâm Thiền khoé mắt còn vướng nước mắt, nói nói còn vươn cánh tay khoát lên người nam tử giống như hai huynh đệ tốt đang tâm sự với nhau khiến cho nam tử kia phải nhướng mày, tuỳ tiện cười ha ha, “Thuỷ Ngâm Thiền ta chẳng những muốn sống, còn muốn sống tiêu sái tự tại hơn bất kì kẻ nào khác trong thiên hạ này.”
Tuý Ly Phong hơi sượn mặt, mắt nhìn cái tay nhỏ của Thuỷ Ngâm Thiền không chút quy cũ mà dừng lại một giây, sau đó yên lặng dời đi, thanh âm hơi trầm xuống hỏi: “Vậy vừa rồi ngươi muốn làm cái gì?”
Thuỷ Ngâm Thiền vừa nghe xong lời này, lập tức nhớ tới hắn không phải là một người dễ đối phó, lập tức nhảy cách xa hắn hai bước, mặt lạnh lùng nói: “Ngươi không muốn giúp ta lấy linh loại, ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách. Mà ta hiện tại chỉ có thể suy nghĩ ra được biện pháp chính là đem linh loại kia từ trong bụng ta kéo ra.”
Tuý Ly Phong nhìn thấy Thuỷ Ngâm Thiền trong nháy mắt thay đổi thái độ, khẽ cười nói, “Vật nhỏ thay đổi thất thường.” Ngay sau đó lại bồi thêm hai chữ, “Thú vị.”
Thuỷ Ngâm Thiền âm thầm cắn răng, vừa rồi nàng làm sao vậy, tự nhiên lại thả lỏng cảnh giác với tên gia hoả nguy hiểm này, chắc cũng có thể là do hắn giúp mình chắn một đao?
Nhưng mà, nàng không có đối phương chắn đao, có thể chịu đựng được đau đớn cắt xương, còn sợ không thành sao?
“Vật nhỏ, ngươi không cần vội vã xẻo bung đem linh vật ra, ta còn chưa nói xong.” Tuý Ly Phong khoan thai, khuôn mặt cười một cái như lay động lòng người, tựa hồ cảm thấy Thuỷ Ngâm Thiền kia “kia “Cầm đao xẻo trừ linh loại” ý tưởng thực sự ngu ngốc.
Thủy Ngâm Thiền mắt nhíu lại, trong lòng căm giận.
Chết tiết yêu nghiệt này quả nhiên có khác biện pháp!
“Ta mong đại sư sau này đừng nói chuyện một nữa, như vậy thật sự sẽ chết người đấy!” Thủy Ngâm Thiền cắn răng nói.
“Hửm? Ngươi vừa rồi không phải nói không phải là tự sát sao?”
“Không phải tự sát mà chết, mà là bị ngươi bức cho sống sờ sờ mà phải chết.” Thủy Ngâm Thiền tức giận nói.
“Ha hả.” Túy Ly Phong sung sướng mà cười khẽ ra tiếng.
Kiễn nhẫn chờ Tuý Ly Phong giải thích xong, Thuỷ Ngâm Thiền mới hiểu được linh loại trong bụng mình là gì.
Trên đời này phàm chỗ nào có linh khí dày đặc đều là bởi vì có linh nhãn tồn tại, mà linh nhãn xuất hiện không thể tách trời linh loại, có thể nói linh nhãn chính là quả của linh loại. Linh loại lại chia làm hai loại, một loại là địa linh loại, một loại là thiên linh loại.
Linh nhãn của địa linh loại, thả ra linh linh ngày một ít hơn, cho đến khi linh nhãn khô héo, linh loại cũng sẽ chết theo. Nhưng ngược lại, thiên linh loại thiên linh loại có thể hoạt động hàng nghìn năm thậm chí là hàng vạn năm.
Linh nhãn của thiên linh loại có thể cuồn cuộn không ngừng mà sinh ra linh khí, nó còn rất có linh tính, tuỳ thời điểm mà di chuyển vị trí giống như người sống vậy!
Trong bụng Thuỷ Ngâm Thiền có một hạt linh loại, đó là thiên linh loại vậy mà còn là một thiên linh loại đang thành hình!
Thuỷ Ngâm Thiền sau khi biết việt này cảm thấy không ổn.
Chớp mắt một chút, Thuỷ Ngâm Thiền nhìn chằm chằm vào tên yêu nghiệt trước mặt, ấp úng hoit: “Đại sư, ý của người là trong bụng ta có một hạt giống linh loại mượn bụng ta để ấp?”
Thấy yêu nghiệt gật đầu, Thủy Ngâm Thiền sắc mặt cứng đờ, “Nhưng mà ta vẫn còn là một hoàng hoa đại khuê nữ.”
“Nó ở trong cơ thể ngươi thành hình, đối với ngươi mà nói chỉ có lợi chứ không có hại, thiên linh loại sẽ chữa trị những vết thương trong cơ thể của ngươi, cũng có thể giúp ngươi mở rộng kinh mạch. Mà nó chỉ lần lấy một ít huyền khí.”
“Đại sư, người xác định nó chỉ lấy một ít huyền khí?” Tự nàng có thể cảm nhận rõ ràng được, trừ huyền khí ở đàn điền, huyền toàn bộ hôm này đều bị linh loại hấp thụ hết!
“Tự nhiên.” Tuý Ly Phong ngữ khí đương nhiên, “Hạt giống thiên linh loại này đã hấp thụ linh khí nhiều năm, rốt cuộc nó cũng có thần thức, tại hư vô chi cảnh này, linh khí dày đặc, chỉ cần dùng chín mươi tám năm có thể biến thành linh thú, nhưng… ta thấy thật là nực cười, vào lúc thời điểm mấu chốt, vật ngốc này lại đưa ta vào hư vô chi cảnh, còn có tình ở lại trong cơ thể vật nhỏ ngươi?”
Tuý Lý Phong dùng ngón tay thon dài sờ sờ căm mình, thể hiện một bộ dạng suy tư.
Thủy Ngâm Thiền nghe vậy, không khỏi mắt trợn trắng.
Nói như kiểu đây là vinh hạnh của nàng, nàng mới không thèm.
“Linh thú kia không biết tới khi nào mới từ trong cơ thể ta đi ra ngoài, ta thật không thể chờ đến lúc sinh nó ra? Ta mới không cần sinh ra một con linh thú, ta tuổi vẫn còn nhỏ.”
Thân thể nàng mới mười bốn tuổi, đây không phải còn là một tiểu hài tử sao.
Tuý Ly Phong lộ một vẻ mặt cười đùa, cười đến cực kỳ câu người, “Vật nhỏ, thiên linh thú chỉ là từ trong cơ thể ngươi hấp thụ một ít huyền khí, tự bồi bổ chính mình, cũng sẽ không thật sự bị ngươi sinh ra. Nguyên bản của nó vẫn luôn ở nơi này, mười ngày sau có thể phá xác ấp ra, nhưng hiện tại sao ---“
Thuỷ Ngâm Thiền đang nghiêm túc nghe, vào lúc Tuý Ly Phong nói đến câu mấu chốt thì đột nhiên ngừng lại, còn cười như không cười mà nhìn chằm chằm bụng của nàng.
Hiện tại như thế nào? Yêu nghiệt chết tiệt này ngươi mau nói nhanh lên.
Mẹ, ta muốn ăn tươi nuốt sống ngươi!
“Hiện tại ít nhất là ba tháng, thấm chí là lâu hơn. Cho nên đến khi nó hấp thụ đủ linh khí, nó mới có thể từ trong người ngươi rời đi.” Tuý Ly Phong chậm rãi nói.
Thủy Ngâm Thiền lo lắng hỏi: “ Bụng ta có phải vẫn còn đang lớn lên?”
“Ha ha, bụng ngươi sở dĩ biến lớn là bởi vì linh loại hội tụ rất nhiều linh khí xung quanh, dựa vào trình độ bát tinh Huyền đồ nhỏ nhoi của ngươi linh khí xung quanh hẳn đã hoàn chỉnh, cho nên bụng ngươi sẽ không tiếp túc lớn lên nữa. Không chỉ sẽ không biến lớn, chờ đến khi linh loại đem toàn bộ linh khí hập thụ toàn bộ, thiên linh loại sẽ ngưng tụ thành một viên minh châu lớn, bụng ngươi sẽ khôi phục lại bình thường.”
Thuỷ Ngâm Thiền cảm thấy chính mình bị khinh thường. Cái gì mà “Trình độ bát tinh Huyền đồ nhỏ nhoi”?
“Hừ, ta xác thực hiện tại chỉ là tu vi bát tinh Huyền đồ, nhưng mà ta còn trẻ, một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi.” Thuỷ Ngâm Thiền không cam lòng yếu thế.
Tuý Ly Phong cất một tiếng như hoạ mi hót, “Được? Vật nhỏ khẩu khí không nhỏ.” Hắn hơi dừng lại, giọng điệu dương lên, “Ta chờ ngày đó đến.”
“Nhắc mới nhớ, thiên linh loại trong bụng ngươi, chúng ta cũng coi như một nữa cha mẹ của nó. Ta đêm nó đặt ở hư vô chi cảnh nhiều năm, mà ngươi cũng cung cấp huyền khí cho nó.” Giọng điểm thay đổi, đột nhiên phát ra một câu như vậy, giọng điệu rất nghiêm túc.
“Khụ…… Khụ khụ khụ……” Thủy Ngâm Thiền không cẩn thận mà bị sắc nước miếng.