Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 36: Tìm đánh, ta đánh chết ngươi

Thuỷ Ngâm Thiền không biết chính là Vân gia và Thuỷ gia khác nhau.

Ở Thuỷ gia, hậu bối ngoại từ Thủy Ngâm Sương, Thủy Ngâm Tuyết, Thủy Ngâm Thiền cùng các tỷ muội của vợ lẽ thì mặc khác đều là nam nhân, nhân khẩu như vậy tương đối thịnh vượng.

Mà Vân gia thì ngược lại, con cái nối dỗi vẫn luôn đơn bạc. Đồng lứa với Vân Phi Dật thì cũng chỉ có mình hắn là con vợ cả, còn lại đều là đích nữ cùng thứ nữ là con vợ lẽ, hương khói điêu tàn.

Nếu nói đúng trọng điểm thì, nếu Vân Phi Dật không cẩn thận mà xuất hiện vấn đề gì đó, thì cả một thế hệ dòng chính của Vân gia coi như hoàn toàn bị cắt đứt!

Theo như chuyện này, Thuỷ gia sở dĩ có thể trở thành Thanh thành đệ nhất thế gia, một trong những nguyên nhân đó cũng là nhờ con cháu thịnh vượng. Rốt cuộc cũng hiểu được vì sao mà Vân lão tử muốn sớm một chút ôm cháu trai trưởng cũng không khó lý giải, tuy rằng Vân Phi Dật năm nay mới mười tám tuổi, nhưng căn cơ Huyền võ của hắn đã ổn định, thành gia lập thất sớm một chút cũng không có ảnh hưởng gì.

Vân Phi Dật thấy gia gia của mình cưới đến không thấy mắt, lập tức ai hô một tiếng, vì bản thân mà biện minh nói: “Gia gia, ta ngày đó còn chưa kịp… khụ khụ, chạm vào nàng.”

Vân Thiên Trượng vừa nghe những lời này, tức giận đến thổi râu trừng mắt, một quả trượng mà đem hắn đánh đến bò trên mặt đất, “Tiểu tử thúi, loại chuyện không biết xấu hổ này mà ngươi cũng nói ra được! Thường ngày dạy lễ phép ưu nhã để ở đâu rồi?! Lão tử hôm nay không đánh chết ngươi là không được!”

Khi nói chuyện, mấy quải trượng đã đánh đến Vân Phi Dật không bò dậy nổi.

Thủy Ngâm Thiền thấy thế, càng thêm chột dạ.

Ngay từ đầu, nàng đúng là có một chút tính toán.

Với cái lòng dạ hẹp hòi của Nhị trưởng lão, cùng cái miệng nhiều chuyện của Tứ trưởng lão việt nàng “mang thai”, dù cho đại gia gia đã phong toả tin tức, cũng không có tác dụng gì. Vậy mà chỉ trong vòng một ngày, nàng cái phế vật chưa kết hôn đã có thai tin tức lớn này liền lang truyền khắp toàn bộ Thanh thành, trở thành người bị cả Thanh thành cười chê.

Cho nên, Thuỷ Ngâm Thiền thuận theo tự nhiên mà nghĩ tới một cái biện pháp, đó chính là đội cái mũ này cho Vân Phi Dật.

Nhưng quan sát một phen từ trên xuống dưới, nàng cảm thấy Vân lão gia cùng đại gia gia tâm tính giống nhau, là một người tốt, nàng cũng không thể nhẫn tậm lừa cháu trai của nhà ông ấy. Huống chi ---

Thuỷ Ngâm Thiền liếc mắt nhìn Vân Phi Dật một cái.

Tiểu tử này vẫn là vô tội……

“Đại gia gia à, loại chuyện này có thể hồi phủ rồi nói sau được không?” Thuỷ Ngâm Thiền kéo kéo tay áo Thuỷ Mặc Miễn, nhỏ giọng nói.

“Thiền nha đầu ngươi yên tâm, có đại gia gia ở đây, nhất định sẽ vì ngươi làm chủ, người của Vân gia cũng không phải thi phi bất phân, sẽ vì người mà chủ trì công đạo!” Thuỷ Mặc Miễn an ủi mà vỗ vỗ tay Thuỷ Ngâm Thiền, sau đó tiếp tục trừng mắt Vân Phi Dật.

Thuỷ Ngâm Thiền nhấp nhấp miệng, mấy lời muốn nói trong bụng cuối cùng cũng nuốt xuống. Nàng dám cam đoan, nếu nàng hiện tại nói với đại gia gia nàng không mang thai, như vậy người hiện quỳ trên mặt đất ăn gậy không phải Vân Phi Dật mà là nàng.

Những chuyện làm ăn lỗ vốn, Thuỷ Ngâm Thiền từ trước đến này không làm.

Vì thế, Thuỷ Ngâm Thiền yên lặng nhìn Vân Phi Dật trong lòng tính toán một chút.

Vân Phi Dật đúng là đáng thương, nói không ai tin, còng ngang nhạnh mà khiến cho Vân lão gia đánh mười mấy quải trưởng, trong lòng không nói cũng biết có bao nhiêu ghẹn khuất.

Được ông bạn già đảm bảo, Thuỷ Mặc Miễn mới cảm thấy mỹ mãn mà lôi kéo Thuỷ Ngâm Thiền rồi đi.

Mới vừa hồi Thuỷ gia, Thuỷ Mặc Miễn thay đổi sắc mặt, biểu tình lập tức hướng Thuỷ Ngâm Thiền nổi giận nói: “Nha đầu, ngươi biết sai chưa? Còn không mau quỳ xuống cho ta!”

Thủy Ngâm Thiền chột dạ mà cười hắc hắc, “Đại gia gia, ngài trước hết nghe ta giải thích.”

“Ta cho quỳ giải thích!” Thuỷ Mặc Miễn vẻ mặt tức giận, hiển nhiên không nhượng bộ nàng.

Thủy Ngâm Thiền ngoan ngoãn nga một tiếng, sau đó tay mắt lanh lẹ mà từ bên cạnh lấy một miếng đệm, đầu gối hướng lên trên nhẹ nhàng quỳ xuống.

Thủy Mặc Miễn nghiêng nàng liếc mắt một cái, đối tác nhỏ như vậy đối với nàng đương nhiên không thấy.

“Đại gia gia, kỳ thật…kỳ thật hài tử trong bụng ta không phải của Vân Phi Dật!” Thủy Ngâm Thiền cắn răng nói.

Mẹ nó, nàng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là cảm thấy chuyện của thiên linh loại không thể nói cho bất kỳ ai, cho dù là đại gia gia, cho nên nàng chỉ có thể chính mình nuốt xuống quả đắng này.

Thủy Mặc Miễn vừa nghe lời này, khiếp sợ đến tròng mắt đều muốn rớt ra ngoài.

“Gì? Nha đầu ngươi vừa rồi nói gì? Không phải lão già ta lỗ tai không tốt nên nghe lầm?”

Thủy Ngâm Thiền cười hắc hắc nói: “Đại gia gia, ngài lão lỗ tai rất nhanh nhạy, chính là người nghe được như vậy.”

“…… Nha đầu thúi, xem ta có đánh chết ngươi không!!!!”

“A a a, cứu mạng a, đại gia gia giết người ——”

Trong mật thất phát ra một trận động tĩnh lớn, hồi lâu lúc sau mới khôi phục bình tĩnh.

Thủy Ngâm Thiền thở hồng hộc mà nhìn chằm chằm Thuỷ Mặc Miễn phía sau không đuổi nữ, dự bị một khi hắn xông lên, nàng liền tiếp tục chạy.

Thuỷ Mặc Miễn không nghĩ tới, hắn một trung caaos đại Huyền sư vậy mà lại không đuổi kịp một nha đầu Huyền đồ bát tinh, trong lòng lại là một loại tức giận rất khác lạ.

“Nha đầu, ngươi dùng bộ pháp gì? Chạy trốn cũng thật là nhanh.”

Thuỷ Ngâm Thiền tự thấy đắc ý nói: “Đây là bộ pháp tự ta nghĩ ra, tên là trung phong.”

“Truy Phong? Hừ, ta hôm nay muốn nhìn, là truy phong của ngươi lợi hại, hay là lão tử huỳnh phong chân lợi hại hơn!” Thủy Mặc Miễn giọng nói vừa chuyển, dưới chân huyền khí hội tụ, dần dần xuất hiện hai lốc xoáy vô hình, tốc độ trong nháy mắt tăng lên gấp mấy lần!

Thủy Ngâm Thiền đại kinh thất sắc, quay đầu liền chạy.

Nhưng lúc này đây cơ hồi đã mất, đối phương dùng tốc độ nhanh gấp mấy lần, nàng chỉ có thể làm cá ở trên thớt.

Thuỷ Mặc Miễn đem Thuỷ Ngâm Thiền xách lên như xách chó.

Thủy Ngâm Thiền đầu tức khắc gục xuống xuống dưới, thái độ tích cực mà nhận sai nói: “Đại gia gia, ta sai rồi.”

“Nha đầu thúi, nhận sai rất nhanh nha. Vậy ngươi chính mình nói nói, sai ở đâu?”

“Ta sai ở tốc độ quá chậm, không cản nội đại gia gia mang ta đem đến Vân gia náo loạn.”

“Ta khinh! Hoá ra đuổi ngươi cả ngày trời, ngươi cũng không thấy mình sai! Ta gây sự? Ta gây sự là vì ai hả?!”

“Đại gia gia người trước tiên hạ hoả, tức giận đối với thân thể không tốt. Đúng rồi, ngài chính là ta đại gia gia, không phải lão tử, đại gia gia ngài vừa rồi nói sai nha.”

“Nha đầu, ngươi muốn ăn đòn!”

“Ai ai ai, đại gia gia trước đừng động thủ, Thiền Nhi có chuyện quan trọng muốn nói cho đại gia gia!”

“Chuyện này quan trọng cũng không bằng chuyện này! Nha đầu thúi gan đúng là lớn, dám trước mặt chúng ta làm loạn! Còn làm lớn bụng! Nếu là tiểu tử Vân gia còn tố, lão nhân gia ta có thể cho ngươi chống lưng, làm ngươi vẻ vang mà gả đến Vân gia. Nhưng hiện tại! Ngươi vậy mà nói với ta, đứa nhỏ này không phải của tiểu tử Vân gia! Ngươi thật muốn làm tức chết ta!”

Đại gia gia, vì sao tiểu tử Vân gia lại tốt, người khác liền không được?” Thuỷ Ngâm Thiền thấp giọng gắng hỏi một câu, trong lòng rất khó hiểu.

Thuỷ Mặc Miễn cả người đang nổi nóng, nghe vậy liền theo bản năng trả lời: “Toàn bộ Thanh thành còn có ai so với tiểu tử Vân gia có tiền đồ? Ngươi gả cho hắn cũng không tồi!”

“Đại gia gia, người không cản thận nói ra lời trong lòng rồi, nguyên nhân là đại gia gia da mặt dày nha.”

Thuỷ Mặc Miễn mới nhận ra mình bị dụ nói ra:….

“Ngươi này nha đầu thúi, hôm nay ta một hai phải đánh đến mông ngươi nở hoa!”

back top