Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 38: Tiểu bá vương, Tần Bá

“Hừ, ngươi hiện tại lui đi, ta hiện ta không muốn phiền ngươi nữa.” Thuỷ Mặc Miễn quá mệt mõi, không muốn nói chuyện với nàng nữa, vẻ mặt ghét bỏ mà phất phất tay triều Thuỷ Ngâm Thiền.

“Tốt nha, vậy đại gia gia ta đi trước a!” Thuỷ Ngâm Thiền chạy nhanh như chớp.

Đến khi nàng ta chạy mất không thấy bóng dáng, Thuỷ Mặc Miễn đột nhiên mới nhớ tới.

Mẹ nó! Hắn vừa rồi đã quên hỏi một chuyện lớn, hài nhi trong bụng nha đầu này rốt cuộc con cốt nhột của ai?!

Chờ đến lúc Thuỷ Mặc Miễn muốn đem chuyện hỏi Thuỷ Ngâm Thiền cho rõ ràng, thì nha đầu kia đã không còn ở tiểu viện, mà chuồn ra ngoài phủ, gấp đến độ Thuỷ Mặc Miễn chỉ có thể giương mắt nhìn. Đều do hắn nhất thời hồ đồ, bị Thiền nha đầu dời đi chú ý, bằng không hắn nhất định sẽ không để cho nha đầu kia dễ dàng chạy mất. Dám chưa kết mà đã có thai, nha đầu thúi thật là không có liêm sĩ!

Bất quá, Thuỷ Ngâm Thiền nói thật cũng đúng, Thuỷ gia căn bản không nỡ vứt bỏ nàng.

Vất vả lắm mới phát hiện Thuỷ gia có một tuyệt thế thiên tài, Thuỷ Mặc Mienx hận không thể đem nàng như tổ tông mà cúng lên, sao có thể nở hạ thủ với nàng được chứ.

~

Bất quá Thuỷ Ngâm thiền “Có thai” một chuyện không nói, Thuỷ pgur gần đây cũng náo nhiệt không ít, toàn thể người của Thuỷ gia từ trên xuống dưới đếu biết chuyện của Nhị hoàng tử Trác Vân Ế Thiên.

Bất quá trong hai ngày này, chuyện Nhị hoàng tử Trác Vân Ế Thiên cùng tam tiểu thư Thuỷ gia Thuỷ Ngâm Sương đều đã lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ của Thanh Thành.

“Vương mặt rỗ, nghe nói gì chưa, thiên tài Nhị hoàng tử Vân Thuỷ quốc ta hướng đến Thuỷ phủ cầu hôn! Ngươi đoán đối tượng là ai? Lại là Vân Thuỷ xong tài chi nhất tham tiểu thư Thuỷ gia!”

“Gì? Nhị hoàng tử này không phải cùng Lục tiểu thư Thuỷ gia có hôn ước trong người sao? Hiện giờ như thế nào lại biến thành tam tiểu thư?”

“Xuy, ta đã sớm nói, Nhị hoàng tử kia cưới Lục tiểu thư, liền giống như một đoá hoa nhài cắm bãi cứt trâu, việc hôn nhân này khẳng định không thành.”

“Như vậy có phải đối với Lục tiểu thư cũng quá bất công đi?” Một vị lão giả trầm ngâm nói.

“Ha ha, đúng thật là nực cười, Ngô đại gia, ngài đúng thật là già rồi, Nhị hoàng tử nếu thật sự cưới phế vật Lục tiểu thư của Thuỷ gia, đối với Nhị hoàng tử mới là không công bằng. Theo ta thấy, nay Nhị hoàng tử oai hùng bất phàm, thiên thư kinh người, mà tam tiểu thư kia dung mạo như tiên, lại là Vân Thuỷ song tài, nàng cùng với Nhị hoàng tử mới là trai tài gái sắc, trời đất tạo nên một đôi.”

“Tôn nhi nói rất đúng, nghe nói phế vật Lục tiểu thư lớn lên trông cũng xinh đẹp, khoảng thời gian trước còn bị huỷ dung, hiện tại nàng đã không có bản lĩnh, lại không có tướng mạo, nàng còn không biết xấu hộ mà cưới Nhị hoàng tử sao? Củ cái trắng cũng không thể biến thành thịt heo mà đem đi cúng nha…”

Không cẩn thận đi ngang qua bạch y nữ tử: “……”

Thuỷ Ngâm Thiền không nghĩ tới, chính bản thân tuỳ tiện đi dạo một vòng đã có thể nghe ngóng nhiều đến thế… thú vị.

Bởi vì không muốn quá mức dạo người, trên khuôn mặt đầy sẹo của Thuỷ Ngâm Thiền có một tầng tấm lụa trắng, chặn đi vết sẹo xấu xí trên mặt, hơn nữa nàng ăn mặt một thân váy dài trắng, loại trang phục này rất phổ biến, đi trong đám đông cũng không ai chú ý đến nàng.

Thuỷ Ngâm Thiền ánh mắt nhàn nhạt mà đảo qua mấy vài vị kia đang nói chuyện phiếm, mặt không đổi sắc mà đi qua bọn họ.

Cũng chỉ là xàm ngôn loại ngữ mà thôi, nói không chừng chưa được bao lâu, liền sẽ nói tới trong bụng nàng còn có một đứa “con hoang”.

Đến lúc đó, nàng không chỉ là một phế vật xấu xí, còn sẽ trở thành một dâm oa lãng nữ.

Nhưng mấy cái đó cũng đâu làm được gì nàng?

Suy cho cùng ở Ngân Xuyên đại lục võ giả vi tôn, chỉ cần nắm đấm đủ mạnh, là đủ để đi hiên ngang rồi! Hiện tại việc của nàng cần làm đó là nân cao thực lực của bản thân, cho nên mấy lờ đồn thổi vô căn cứ đó nàng hoàn toàn không quan tâm tới.

Thủy Ngâm Thiền nhìn chung quanh bốn phía, trong lòng cảm khái.

Lại nói tiếp, này cũng là lần đầu tiên nàng ra bên ngoài Thuỷ phủ, đi vào thế giới xa lạ này đã hai tháng, nhưng nàng quá bận rộn tăng tu vi cho bản thân, nơi nào còn có thời gian tiềm hiểu những cái khác.

Hiện tại, nàng Huyền võ cũng có chút thành tựu, nàng mới có thể tranh thủ thời gian ra bên ngoài.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là nguyên nhân thứ nhất. Thuỷ Ngâm Thiền không nghĩ tới việc đại gia gia cứ quấn lấy nàng hỏi sự tình của “hài tử trong bụng”, càng không nghĩ tới trong phủ có một đôi cẩu nam nử!

Nhị hoàng tử Trác Vân Ế Thiên đã trở thành khách quý của Thuỷ phủ nhiều ngày, cùng Thuỷ Ngâm Sương dín nhau thành một đôi, làm mấy cái bộ dạng liếc mắt đưa tình dúng là khiến nàng mù cả mắt. Dù cho đại gia gia có thiên vị đau lòng vì nàng, nhưng hắn rột cuộc là gia chủ của Thuỷ gia, không thể không vì lợi ích của Thuỷ gia mà suy xét, huống hồ còn có Nhị trưởng lão đầy tâm ma ở đó, đại gia gia cũng chỉ có thể cam chịu hôn sự của Nhị hoàng tử cùng Thuỷ Ngâm Sương.

Cúi đầu tự nhìn từ trên xuống dưới một thân váu trắng của mình, Thuỷ Ngâm Thiền bất mãn mà phiết hạ miệng.

Trác Vân Ế Thiên tự hồ rất thích bạch y, cho nên hắn luôn là một thân bạch y không dín bụi trần. Tuy rằng hắn mặc một thân trường báo trắng, thoạt nhìn tuấn mỹ bất phàm, nhưng Thuỷ Ngâm Thiền chỉ nghĩ đến hai từ: Trang, bức.

Nguyên lai không biết từ nơi nào Thuỷ Ngâm Thiền nghe nói Trác Vân Ế Thiên rất thích màu trắng, nên trong tủ quần áo của nàng chỉ toàn váy trắng, khó trách não tàn Ngũ công chúa nói nàng cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, chỉ cần thấy một thân bạch y của nàng liền xác thực nàng rất có hiềm ghi.

Thuỷ Ngâm Thiền bất dĩ mà than một tiếng, nàng thật sự chịu đủ cái tủ đồ toàn màu trắng kia rồi.

Trên thực tế, nàng không thích màu trắng một chút nào, màu trắng thoạt nhìn thuần khiết sạch sẽ, nhưng rất dễ dàng ô uế, không tiện cho nàng làm việc một chút nào.

Kết quả là, nhìn đến một tiệm quần áo, Thuỷ Ngâm Thiền không nói lời nào liền đi vào.

“Ai da, tiểu tử nào không có mắt lại dám đâm vào lão tử!”

Thuỷ Ngâm Thiền đi quá gấp, không cẩn thận liền đụng phải một cổ thịt.

Ngẩng đầu vừa thấy, trước mặt là một tường thịt còn run lên, người kia cả người toàn là thịt mở nhìn vào chẳng có hảo cảm.

“Vị huynh đài này, thật ngại quá, ngươi lớn lên cũng thật sự quá rộng, đường này thì hẹp như vậy, cho nên ta mới không cẩn thận đụng vào ngươi.” Thuỷ Ngâm Thiền nói.

“Tường thịt” vừa nghe lời này, đang muốn phát hoả, nhưng đảo mắt thấy rõ trước mắt là một vị nử tử trẻ tuổi, mắt nhỏ kia liền nhíu lại, sắc mị mị nói: “Mỹ nhân nếu nguyện ý nể mặt ta mà bồi ta một ly rượu, chuyện nhỏ vừa rồi rồi bỏ qua.”

“Tường thịt” lời này vừa nói ra, bá tánh xung quanh bốn phía đều nhìn về phía Thuỷ Ngâm Thiền, đồng thời lộ ra biểu tình đồng tình cùng thần sắc tiếc hận.

Xem ra vị tiểu cô nương này hôm nay đúng là xúi quẩy. Đối phương chính là Thanh thành song bá chi nhất – Độc đinh Tần gia, Tần Bá!

Thanh thành có Thuỷ, Tiền, Vân, Vương tứ đại gia tộc, nay Tần gia tuy không còn nằm trong tứ đại gia tộc, nhưng cũng xếp hạng thứ năm, không thua kém Vương gia, hơn nữa Tần gia tài lực hùng hậu, bốn gia tộc kia cũng không thể so sánh được.

Tần gia lão tử già rồi mới có con, đem Tần Bá sủng lên tận trời, Tân Bá càn rở nhất định là do được Tần lão gia tử cưng chiều mà thành.

Nghe nói Tần gia tiểu bá vương này đã hại không ít con gái nhà lành, trước mắt vị tiểu cô nương này sợ cũng không thoát khỏi kiếp nạn!

Thuỷ Ngâm Thiền đối với ánh mắt đồng tình chung quang phảng phất giống như bất giác, ngược lại che miệng cười ha hả.

Nếu tảng thịt này cho rằng nàng là một địa mỹ nhân, nếu nàng không cho đối phương xem một chút, chẳng phải là đã phụ lời ca ngợi của tảng thịt này.

“Nếu công tử thực tình khoan đãi, tiểu nữ liền cung kính không bằng tuân mệnh.”Thuỷ Ngâm Thiền làm một bộ dạng nũng nịu.

Tần Bá vừa nghe được lời này, bất giác bị hấp dẫn, một đôi mắt nhỏ ddeuf trừng thẳng, đôi tay vội xoa xoa lại với nhau nói: “Tiểu mỹ nhân muốn đi chỗ nào, không bằng chúng ta tiềm một chỗ kín đáo tâm sự?”

“Được nha ~” Thủy Ngâm Thiền cúi đầu đáp, khóe miệng lại hơi hơi gợi lên.​

back top