Một lúc sau, Trác Vân Nhã Nhi đã biết người này không phải quỷ, mà là một nha đầu xấu xí!
Lại nghĩ đến phản ứng của mình lúc nãy, Trác Vân Nhã Nhi cảm thấy mất mặt không thôi, vì thế liền đem cục tức này đưa đến bên người Thủy Ngâm Thiền, đối với nàng mắng chửi: "Từ chỗ nào lại đưa đến một nha đầu xấu xí? Ngươi có biết hay không ngươi lớn lên nhìn rất xấu! Không lẽ ngươi chưa bao giờ nhìn qua gương sao?"
Thủy Ngâm Thiền nhếch miệng cười: "Ta biết ta lớn lên xấu, chính là không phải vừa rồi Ngũ công chúa muốn gặp ta sao, cho nên ta tới rồi nha".
Nụ cười, thật sự "Tuyệt sắc".
Nôn~~~ Trác Vân Nhã Nhi xém chút nữa không chịu nổi lại nôn ra.
Chớ tới khi nhớ tới thân phận người đến, Trác Vân Nhã Nhi lập tức mở hai mắt nhìn, chỉ vào đối phương "Ngươi... Ngươi chính là phế vật được chỉ hôn cho nhị hoàng huynh ta?"
"Phế vật?" Thủy Ngâm Thiền hơi híp mắt, cười như không cười đánh giá nữ tử trước mặt, "Miệng Ngũ công chúa thật là thúi, không biết trước khi đến đã ăn thứ gì?"
"Phế vật như ngươi! Cũng dám chống đối bản công chúa! Hôm nay ta liền thay thế trưởng bối đến dạy dỗ ngươi!"
Trác Vân Nhã Nhi tức giận không nhẹ, trên tay vốn không có gì liền xuất hiện một trường kiếm màu bạc.
Không đợi dứt lời, Trác Vân Nhã Nhi đã rút kiếm đâm tới.
"Hỗn trướng làm càn, dừng tay". Ngũ trưởng lão Thủy Mặc Nghị hét lớn một tiếng.
"Làm càn!" Thủy Mặc Miễn thấy vậy, sắc mặt cũng tối sầm, trên tay huyền khí tích tụ, một chưởng đánh ra.
Khi Thủy Mặc Miễn đánh ra huyền công liền bị một cỗ huyền khí khác đánh tới.
Ra tay chính là hộ vệ Đại huyền sư kia của Ngũ công chúa!
Mắt thấy trường kiếm đầy huyền khi kia của Trác Vân Nhã Nhi sẽ đâm vào vai của Thủy Ngâm Thiền, thì một màn kinh người lại xảy ra!
Chỉ trong một chốc lát như thế, Thủy Ngâm Thiền có thể nhẹ nhàng né tránh, đồng thời một bàn tay chuẩn xác chạm vào huyệt đạo trên người Trác Vân Nhã Nhi.
Trác Vân Nhã Nhi cả người tê rần, mà Thủy Ngâm Thiền cũng muốn chính là lúc này.
Hai cây ngân châm đâm vào Trác Vân Nhã Nhi, không biết đã đâm đến huyệt đạo nào, đau đến hét lên một tiếng, trường kiếm trên tay cũng vì thế mà rơi xuống.
Lặng, yên lặng không một tiếng động.
Vài vị trưởng lão cùng tiểu bối chữ Nhạc đều lộ vẻ bất ngờ.
Tiểu bối này ở Thủy gia có tiếng là phế vật, thế nhưng lại chế phục được Ngũ công chúa có tư chất hơn người.
Thủy Ngâm Thiền đúng là không có huyền khí, nhưng đã sao nào, cổ võ của nàng đã luyện thành, thủ pháp cùng linh động vô cùng, thêm nhãn lực của nàng càng thêm lợi hại, Trác Vân Nhã Nhi lại quá tự cao tự đại.
Hai chiêu đã giải quyết nàng, hoàn toàn không nói chơi.
Thủy Mặc Miễn từ sau khiếp sợ hoàn hồn, khôi phục bộ dáng nghiêm nghị ban đầu, kỳ thật trong lòng vô cùng vừa ý.
Không nghĩ tới nha đầu này mặc dù không có huyền khí nhưng võ kỹ lại vô cùng lợi hại, thế mà lại có thể chế phục người đã đạt tới bát tinh huyền đồ.
Trác Vân Nhã Nhi nghĩ tới mặt mũi của mình bị hủy, trừng mắt với Thủy Ngâm Thiền, "Tiện nhân này, ta phải giết ngươi".
Dứt lời lại định cầm kiếm đâm tới.
Chỉ là Trác Vân Nhã Nhi lúc này đến kiếm đều không cầm được.
Hai cây ngâm châm vừa rồi của Thủy Ngâm thiền đều chui vào kinh mạch trên cổ tay nàng ta, làm tay vô lực, đến huyền khí cũng không sử dụng được.
"Công chúa, người không sao chứ?" Vị Trung cấp đại huyền sư kia mặt không chút cảm súc hỏi.
Hắn vốn là do Hoàng thượng phái tới bảo vệ Nhị Hoàng tử, ngũ công chúa này cũng là nhân tiện mà thôi.
"Thứ hỗn trướng ngươi, ngươi thấy ta không có bị gì hay sao?" Trác Vân Nhã Nhi mắng chửi một câu.
Thị vệ lúc này mới đi đến, dùng huyền khí bức hai cây ngân châm kia ra.
"Ngũ công chúa vẫn là nên nói đến chính sự đi. Công chúa vẫn luôn hành đại lễ với ta, ta nhận không nổi". Thủy Ngâm thiền cười tủm tỉm nói.
Lúc này Trác Vân Nhã Nhi đang nửa quỳ trên mặt đất, nghe vậy khóe mắt muốn nức ra.
"Tiện nhân ngươi, Trác Vân Nhã Nhi ta sẽ khiến ngươi phải đẹp mặt".