Phế sài nghịch thiên: Tà Vương bá sủng cuồng phi

Chương 8: Cuồng vọng, sợ ngươi cái quỷ

Cái gì mà nói cuồng vọng tự đại?

Mắt chó xem thường người khác?

Nếu như có vi phạm biến thành chó, heo?

Vài vị trưởng lão cùng thúc bá sắc mặt trở nên phấn khích đến cực điểm.

Nhị hoàng tử chính là thiếu niên thiên tài của Vân Thuỷ quốc, tuy nói có vài điểm cuồng vọng tự đại, cũng có chút “Mắt chó xem thường người khác” nhưng mà cứ trần trụi viết ra như vậy, thật sự sẽ không sao?

Thuỷ Mặc Miễn ho nhẹ hai tiếng, trách cứ nói: “Thiền nha đầu, đừng có làm loạn, Nhị hoàng tử há phải người để ngươi viết như vậy, hồ đồ.”

Trưởng bối răn dạy, nhưng khẩu khí thốt ra không nặng không nhẹ, nào giống răn dạy rõ ràng chính là dung túng.

Trác Vân Nhã Nhi nhìn chữ trên mặt giấy, một gương mặt xinh đẹp đã hoá thành màu gan heo.

“Tốt, tốt cái đồ Thuỷ Ngâm Thiền ngươi, lại muốn làm nhục Nhị hoàng huynh ta! Nhị hoàng huynh ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”

Thuỷ Ngâm Thiền ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái, “Ha? Ta đây lúc nào cũng đợi các ngươi. Bất quá hiện tại, ngươi có thể cầm thư từ hôn mà lăn đi.”

Thuỷ Ngâm Thiền! Còn có người của Thuỷ gia các ngươi! Hôm nay làm nhục ta, một ngày nào đó Trác Vân Nhã Nhi ta nhất định sẽ quay lại báo đáp!

Thuỷ Ngâm Thiền nhìn Trác Vân Nhã bộ dạng xám xịt trời đi, khoé miệng khinh thường mà nhéch mép.

Hoàng Thất? Ta mới không thèm sợ!

Tại đây là Ngân Xuyên đại lục dùng võ vi tôn, hoàng thất cùng thế gia sống nương tựa vào nhau, thế gia thịnh thì quốc gia mới thịnh, nay hoàng thất mắt để lên trời rồi, bây giờ không còn đem mấy thế gia để vào mắt nữa.

Hừ, có bản lĩnh Trác Vân gia các người đi phế tứ đại thế gia của Vân Thuỷ quốc đi. Không bản lĩnh cũng chỉ biết chọn quả hồng mềm, đắc ý cái gì?

Trác Vân Nhã Nhi vừa mới rời đi, Thuỷ Ngâm Thiền liền nhận thấy được một cỗ huyền khí cường đại đánh tới chính diện.

Không ổn!

Thuỷ Ngâm Thiền vội vàng khom lưng trốn đi.

Nhưng mà, Thuỷ Ngâm Thiền rốt cuộc vẫn là xem nhẹ cái trình độ suy yếu của thân thể này.

Trong đầu có võ kĩ, nhưng thân thể lại theo không kịp, kết quả, trong không khí vang lên một tiếng “Bang”

Thuỷ Ngâm Thiền mặt bị đánh lệch sang một bên, má phải đang bị thương cũng đều bị đánh đến mấy cái.

Khi một đạo lãnh quang buông xuống bay nhanh qua mắt, Thuỷ Ngâm Thiền ngẩng đầu nhìn về phía người vừa mới ra tay là nhị trưởng lão, biểu tình đạm mạc.

“Ngươi tiểu phế vật này, xem ngươi hôm nay làm được chuyện tốt gì?! Biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ không nói, còm làm Thuỷ gia đắc tội hoàng thất! Nếu không phải nể mặt gia gia ngươi, hôm nay ta liền một chưởng giết ngươi!” Nhị trưởng lão Thuỷ Mặc Lệ tức giận đùng đùng mà mắng.

Ngũ trưởng lão lập tức chắn trước mặt Thuỷ Ngâm Thiền, giọng nói không lớn cao hứng nói: “Lão nhị ngươi cũng quá cực đoan rồi, chuyện này đâu liên quan đến Thiền nha đầu, rõ ràng là do phía bên Nhị hoàng tử cùng Ngũ công chúa khinh người quá đáng. Theo ta thấy, chuyện từ hôn này rất tốt!”

Tứ trưởng lão cũng không ngoài dự đoán mà gật đầu, “Nha đầu này trước kia thế nào không nói, nhưng hôm nay làm như vậy rất vừa lòng ta, hừ, đã sớm nên làm vậy!”

“Các ngươi! Các ngươi quả thực kiến thức nông cạn! Hoàng thất chúng ta đắc tội không nổi, Nhị hoàng tử chúng ta càng đắc tội không nổi. Nhị hoàng tử tư chất hơn người, hắn sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đệ tử của Tinh Miểu Tông, đến lúc đó chúng ta chẳng phải liền đắc tội với Tinh Miểu Tông.

Thuỷ Mặc Miễn thở dài một tiếng, không nói gì thêm, Mà từ trong ngực móc là một lọ thuốc, từ bên trong lấy ra một viên đan dược đưa cho Thuỷ Ngâm Thiền, “Nha đầu, ngươi đem viên thuốc này ăn đi, sau đó cùng đại gia gia nói chuyện, ngươi nay mang một thân thể bị huỷ hoại đến vậy là có chuyện gì?”

Lời vừa nói ra, từ chỗ mấy trưởng lão đang cải nhau đều nhìn về phía này.

Nởi vì ngày hôm trước vừa “Bắt gian trên giường”, nghĩ lại Thuỷ Ngâm Thiền còn đang bị nhốt ở phòng chứa củi.

Hôm nay liền thấy như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Có người đối với Thuỷ Ngâm Thiền lạm dụng tư hình, càng đọc ác hơn là hất nước ăn da lên mặt nàng.

Phải biết rằng, nước ăn dạ hiện này là đồ vật bị cấm, nhưng vết thương trên mặt nàng bị nước ăn da huỷ gần hết khuôn mặt, chỉ có đan dược sư cấp một trở lên mới có thể trị liệu, muốn hoàn toàn khôi phục dung nhan trước kia, thì phải là đan dược sư cấp ba trở lên!

Trên Ngân Xuyên đại lục này, cực kỳ thiếu luyện dược sư, Vân Thuỷ quốc này cũng có hai vị luyện dược sư.

Thuỷ Ngâm Thiền tiếp nhận đan dược mà Thuỷ Mặc Miễn đưa tới, để sát vào mũi ngửi ngửi.

Thơm quá đúng là mùi hương của dược liệu tốt!

“Cảm ơn đại gia gia.” Biết là thứ tốt, Thuỷ Ngâm Thiền liền lập tức nuốt xuống.

“Trung phảm phục nhan đan!” Nhị trưởng lão thất thố mà gọi khẽ một tiếng.

“Đại ca, này trung phẩm phục nhan đan chính là một đan dược quý, ngươi cứ như vậy đưa cho phế vật này dùng!”

Thuỷ Ngâm Thiền uống thuốc được một lát, trên mắt đang phát ra mùi tanh hôi bắt đầu lặn xuống, sau đó hoá thành từng khối sẹo.

Thuỷ Ngâm Thiền ở trong lòng kêu ren thành tiếng, như vậy là lại biến thành sẹo, hình như càng xấu hơn? Nếu được nàng muốn đem đan dược nhổ ra lại.

Nếu như mấy vị trưởng lão mà nghe được những lời nói trong lòng này, chỉ sợ hận không thể dìm chết nàng.

Đây là phục nhan đan do một bật luyện dược sư luyện thành a! Nàng cứ như vậy mà nhổ ra?!

back top