Mấy ngày sau, Bắc Phong trọng thành, tổ chức một hội nghĩ cỡ lớn, mời gần như tất cả đan đạo cường giả của tam phương thế lực đến.
- Hiện nay, thế cục Côn Vân Quốc rung chuyển bất định, chư vị ở đây đều lấy quật ngã Đông Phương gia làm mục đích. Nhưng trận doanh một mảnh hỗn loạn khó có thể cao thấp đồng lòng, đoàn kết hợp tác. Lúc này lão hủ đề nghị, đề cử ra một nhân vật hạch tâm và là linh hồn của thế lực, chúng ta chính thức dung hợp thành một thể, phát huy ra lực lượng cường đại nhất, đối kháng với Đông Phương gia đang một tay che trời.
Ánh mắt Thần gia Đại trưởng lão quét qua mọi người trên tràng.
- Nếu bàn về tư lịch, Đại trưởng lão ngài hoàn toàn xứng đáng, có thể trở thành thủ lĩnh của liên minh.
Phía dưới lại có người cười nói.
- Chờ, lão viện trưởng bên phía học phủ ta đức cao vọng trọng, pháp lực cao thâm, tự nhiên có thể trở thành nhân vật linh hồn của một phương thế lực được.
- Hừ, nếu luận thực lực và uy danh, Từ Huyền đạo hữu trở về Côn Vân, một tay nghịch Càn Khôn, uy chấn bát phương, như mặt trời ban trưa, hắn cũng có tư cách đảm nhiệm thủ lãnh.
Tu giả bên dưới nhao nhao tranh chấp với nhau.
Luận nhân vật đầu não liên minh, chủ yếu là Thần gia Đại trưởng lão, lão viện trưởng, Từ Huyền chính là ba người để chọn lựa.
Cường giả trẻ tuổi đều đề cử Từ Huyền.
Nghị luận thật lâu, vẫn là lão viện trưởng dẫn đầu lên tiếng:
- Người thế hệ trước chúng ta không còn sống được bao lâu nữa, thực lực của Từ tiểu hữu quả thật không dưới lớp Nguyên Đan già chúng ta, thậm chí không đợi bao lâu nữa liền có hi vọng trở thành Côn Vân đệ nhất nhân. Lão hủ đề cử Từ tiểu hữu trở thành thủ lĩnh liên minh.
Nghe lão viện trưởng vừa nói như vậy, Thần gia Đại trưởng lão vỗ tay mà cười:
- Thần mỗ cũng đang có ý này.
Nghe xong hai đại Nguyên đan nói như vậy, mọi người đều nhao nhao gật đầu, đa số mọi người đều tán thành, dù có một số nhỏ người không đồng ý, nhưng uy danh và thực lực của Từ Huyền hiện giờ quả thực có năng lực xoay chuyển tình thế, khiến cho không người nào có thể bắt bẻ được cả.
Sau một lát, mọi người trong đại điện về cơ bản đều tán thành Từ Huyền trở thành thủ lĩnh liên minh.
Kế tiếp chính là thế lực hạch tâm liên minh.
Luận uy vọng thực lực, vô luận là Phương Thiên học phủ, hay là Bắc Phong Thần gia, đều hơn hẳn Trương thị gia tộc.
Đối với cái này, tất cả mọi người đều có băn khoăn.
Ngược lại Thần gia Đại trưởng lão kia đề nghị nói:
- Huyết mạch trực hệ duy nhất của Thần gia ta vào mười mấy năm trước đã chết trong độc thủ của Đông Phương gia. Cũng may ta tằng ngoại tôn này của ta thiên phú không tầm thường, là một nhân tài có thể đào đạo, Trương thị gia tộc của hắn từ từ cường đại. Ta chủ trương thế lực liên mình dùng Trương thị gia tộc làm thế lực hạch tâm, tạo thành một gia tộc càng khổng lồ hơn nữa, ngày sau nếu là đánh bại Đông Phương gia, càng có hi vọng tổ kiến một quốc gia tu giới mới. Chư vị ở đây cũng có thể một lần nữa phân phối tài nguyên tu luyện trong mảnh thổ địa này. . .
Nhưng mà, lời của Thần gia Đại trưởng lão còn chưa nói xong, lập tức đã có người phản đối.
- Không được! Trương gia chỉ là một tiểu gia tộc, cũng vọng muốn trở thành gia tộc hạch tâm của liên minh sao?
- Trương thị gia tộc vô luận thực lực hay là uy vọng đều không đủ để đảm nhiệm gia tộc hạch tâm.
Nói lời phản đối phần lớn là một ít cường giả ngưng đan sơ kì.
Cho đến một lúc, một thanh âm đạm mạc vang lên:
- Từ mỗ nguyện ý ủng hộ Trương gia.
Chủ nhân của thanh âm này, đúng là Từ Huyền ngồi ở ghế thủ tọa trên đại điện.
Toàn bộ đại điện đều cứng lại.
Giờ phút này, thủ lĩnh thế lực liên mình đã là Từ Huyền, thái độ của hắn, có tác dụng rất lớn.
- Niếp mỗ, cũng nguyện ý ủng hộ Trương gia.
Một thanh âm khác bá đạo lạnh như băng vang lên, một cổ kiếm ý hủy diệt kinh hồn bao phủ khắp Thiên Điện, rất nhiều Ngưng Đan cường giả, tâm thần đều run lên.
Trong đại điện, tĩnh mịch đến đáng sợ.
Đương kim Côn Vân tu giới, hai đại tân tú có thực lực mạnh nhất, hai đại kỳ tích chi tinh, đều lựa chọn ủng hộ Trương thị gia tộc.
Vô luận là Nhiếp Hàn hay là Từ Huyền, đều có được thực lực địch nổi Nguyên Đan lão quái, hơn nữa tiềm lực còn không cách nào đánh giá được
Có hai đại cường giả cấp Nguyên đan này ủng hộ, Trương thị gia tộc vượt qua Phương Thiên học phủ hoặc là Bắc Phong thần gia, cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
- Trương Phong đứa nhỏ này, coi như là huyết mạch của Thần gia ta, lão hủ nguyện ý ủng hộ, khiến Trương gia đạt được vị trí bá chủ Côn Vân tu giới.
Thần gia Đại trưởng lão mắt lộ ra lệ quang, thanh âm cứng cáp hữu lực, lộ ra dã tâm và sức hút mãnh liệt.
Kể từ đó, Trương thị gia tộc lập tức có ba đại Nguyên đan kỳ, kể cả thế lực một phương trọng thành ủng hộ.
Cuối cùng, chỉ còn lại không ít Ngưng đan cường giả của Phương Thiên học phủ là mặt lộ vẻ không cam lòng và phẫn hận.
- Lời tiên đoán của đứa bé Sở Đông kia sẽ không sai, Côn Vân tu giới tương lai thuộc về lớp trẻ, lão hủ cũng tán thành.
Lão viện trưởng thần sắc phức tạp nhìn Thần gia Đại trưởng lão, hơi đắng chát nhẹ gật đầu.
Hạch tâm gia tộc gặp phải rất nhiều tranh luận, nhưng nếu mấy đại Nguyên đan kỳ lão quái ở đây đều nhất trí đồng ý, mà đại bộ phận Ngưng Đan trung kỳ cường giả đều ngầm đồng ý, vậy thì Trương thị gia tộc trở thành hạch tâm liên minh cũng liền trở thành một sự thật.
Sau đó, trận doanh liên minh được đặt tên là Trương Thiên minh. Do Trương thị gia tộc chủ đạo, gia chủ xác nhận là Trương Phong.
Minh chủ của liên minh là người thống trị cao nhất trên danh nghĩa, được định là Từ Huyền.
Ngoài ra, lão viện trưởng và Thần gia Đại trưởng lão, đảm nhiệm Phó minh chủ.
Vị trí minh chủ kia, Từ Huyền cũng không có thèm, nhưng nếu muốn tiêu diệt Đông Phương gia, quả thật rất cần một nhân vật linh hồn, hơn nữa hắn càng phải nắm giữ vận mệnh ở trong tay mình, ít nhất trước khi báo thù là thế.
Ngay một khắc khi Từ Huyền được chọn làm minh chủ, Đổng Băng Vân trong cách vị Ngưng Đan ở bên dưới trên khuôn mặt thanh lệ có chút mất tự nhiên, nhìn về phía thân ảnh cao ngất kia, thần sắc hơi có vẻ phức tạp, trong lòng hơi có vẻ đắng chát và bất đắc dĩ.
Từ ngày đó sau khi lập đổ ước với Từ Huyền thậm chí hạ linh hồn huyết thệ, nàng cứ trơ mắt nhìn nam tử kia từng bước một đi gần tới chiến thắng.
Ban đầu khi lập đổ ước, nàng cho rằng cơ hội của Từ Huyền gần như bằng không, nhưng sau khi nam tử kia trọng thương Đông Phương Quý, một lần hành động đoạt lại Hoàng Long Linh Thành thì khả năng đã tăng lên đến một thành. Đến ngày nay đối phương giết đến Bắc Phong trọng thành, khiến cho Đông Phương Quân lui quân lúc, hi vọng của đổ ước kia lại càng tăng lên đến ngoài bốn thành rồi.
Đối với loại tình huống này, trong nội tâm nàng có chút bất đắc dĩ, thân là một Ngưng Đan nữ tu, nàng vô lực thay đổi thế cục này.
- Hiện nay, thế cục Côn Vân Quốc rung chuyển bất định, chư vị ở đây đều lấy quật ngã Đông Phương gia làm mục đích. Nhưng trận doanh một mảnh hỗn loạn khó có thể cao thấp đồng lòng, đoàn kết hợp tác. Lúc này lão hủ đề nghị, đề cử ra một nhân vật hạch tâm và là linh hồn của thế lực, chúng ta chính thức dung hợp thành một thể, phát huy ra lực lượng cường đại nhất, đối kháng với Đông Phương gia đang một tay che trời.
Ánh mắt Thần gia Đại trưởng lão quét qua mọi người trên tràng.
- Nếu bàn về tư lịch, Đại trưởng lão ngài hoàn toàn xứng đáng, có thể trở thành thủ lĩnh của liên minh.
Phía dưới lại có người cười nói.
- Chờ, lão viện trưởng bên phía học phủ ta đức cao vọng trọng, pháp lực cao thâm, tự nhiên có thể trở thành nhân vật linh hồn của một phương thế lực được.
- Hừ, nếu luận thực lực và uy danh, Từ Huyền đạo hữu trở về Côn Vân, một tay nghịch Càn Khôn, uy chấn bát phương, như mặt trời ban trưa, hắn cũng có tư cách đảm nhiệm thủ lãnh.
Tu giả bên dưới nhao nhao tranh chấp với nhau.
Luận nhân vật đầu não liên minh, chủ yếu là Thần gia Đại trưởng lão, lão viện trưởng, Từ Huyền chính là ba người để chọn lựa.
Cường giả trẻ tuổi đều đề cử Từ Huyền.
Nghị luận thật lâu, vẫn là lão viện trưởng dẫn đầu lên tiếng:
- Người thế hệ trước chúng ta không còn sống được bao lâu nữa, thực lực của Từ tiểu hữu quả thật không dưới lớp Nguyên Đan già chúng ta, thậm chí không đợi bao lâu nữa liền có hi vọng trở thành Côn Vân đệ nhất nhân. Lão hủ đề cử Từ tiểu hữu trở thành thủ lĩnh liên minh.
Nghe lão viện trưởng vừa nói như vậy, Thần gia Đại trưởng lão vỗ tay mà cười:
- Thần mỗ cũng đang có ý này.
Nghe xong hai đại Nguyên đan nói như vậy, mọi người đều nhao nhao gật đầu, đa số mọi người đều tán thành, dù có một số nhỏ người không đồng ý, nhưng uy danh và thực lực của Từ Huyền hiện giờ quả thực có năng lực xoay chuyển tình thế, khiến cho không người nào có thể bắt bẻ được cả.
Sau một lát, mọi người trong đại điện về cơ bản đều tán thành Từ Huyền trở thành thủ lĩnh liên minh.
Kế tiếp chính là thế lực hạch tâm liên minh.
Luận uy vọng thực lực, vô luận là Phương Thiên học phủ, hay là Bắc Phong Thần gia, đều hơn hẳn Trương thị gia tộc.
Đối với cái này, tất cả mọi người đều có băn khoăn.
Ngược lại Thần gia Đại trưởng lão kia đề nghị nói:
- Huyết mạch trực hệ duy nhất của Thần gia ta vào mười mấy năm trước đã chết trong độc thủ của Đông Phương gia. Cũng may ta tằng ngoại tôn này của ta thiên phú không tầm thường, là một nhân tài có thể đào đạo, Trương thị gia tộc của hắn từ từ cường đại. Ta chủ trương thế lực liên mình dùng Trương thị gia tộc làm thế lực hạch tâm, tạo thành một gia tộc càng khổng lồ hơn nữa, ngày sau nếu là đánh bại Đông Phương gia, càng có hi vọng tổ kiến một quốc gia tu giới mới. Chư vị ở đây cũng có thể một lần nữa phân phối tài nguyên tu luyện trong mảnh thổ địa này. . .
Nhưng mà, lời của Thần gia Đại trưởng lão còn chưa nói xong, lập tức đã có người phản đối.
- Không được! Trương gia chỉ là một tiểu gia tộc, cũng vọng muốn trở thành gia tộc hạch tâm của liên minh sao?
- Trương thị gia tộc vô luận thực lực hay là uy vọng đều không đủ để đảm nhiệm gia tộc hạch tâm.
Nói lời phản đối phần lớn là một ít cường giả ngưng đan sơ kì.
Cho đến một lúc, một thanh âm đạm mạc vang lên:
- Từ mỗ nguyện ý ủng hộ Trương gia.
Chủ nhân của thanh âm này, đúng là Từ Huyền ngồi ở ghế thủ tọa trên đại điện.
Toàn bộ đại điện đều cứng lại.
Giờ phút này, thủ lĩnh thế lực liên mình đã là Từ Huyền, thái độ của hắn, có tác dụng rất lớn.
- Niếp mỗ, cũng nguyện ý ủng hộ Trương gia.
Một thanh âm khác bá đạo lạnh như băng vang lên, một cổ kiếm ý hủy diệt kinh hồn bao phủ khắp Thiên Điện, rất nhiều Ngưng Đan cường giả, tâm thần đều run lên.
Trong đại điện, tĩnh mịch đến đáng sợ.
Đương kim Côn Vân tu giới, hai đại tân tú có thực lực mạnh nhất, hai đại kỳ tích chi tinh, đều lựa chọn ủng hộ Trương thị gia tộc.
Vô luận là Nhiếp Hàn hay là Từ Huyền, đều có được thực lực địch nổi Nguyên Đan lão quái, hơn nữa tiềm lực còn không cách nào đánh giá được
Có hai đại cường giả cấp Nguyên đan này ủng hộ, Trương thị gia tộc vượt qua Phương Thiên học phủ hoặc là Bắc Phong thần gia, cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
- Trương Phong đứa nhỏ này, coi như là huyết mạch của Thần gia ta, lão hủ nguyện ý ủng hộ, khiến Trương gia đạt được vị trí bá chủ Côn Vân tu giới.
Thần gia Đại trưởng lão mắt lộ ra lệ quang, thanh âm cứng cáp hữu lực, lộ ra dã tâm và sức hút mãnh liệt.
Kể từ đó, Trương thị gia tộc lập tức có ba đại Nguyên đan kỳ, kể cả thế lực một phương trọng thành ủng hộ.
Cuối cùng, chỉ còn lại không ít Ngưng đan cường giả của Phương Thiên học phủ là mặt lộ vẻ không cam lòng và phẫn hận.
- Lời tiên đoán của đứa bé Sở Đông kia sẽ không sai, Côn Vân tu giới tương lai thuộc về lớp trẻ, lão hủ cũng tán thành.
Lão viện trưởng thần sắc phức tạp nhìn Thần gia Đại trưởng lão, hơi đắng chát nhẹ gật đầu.
Hạch tâm gia tộc gặp phải rất nhiều tranh luận, nhưng nếu mấy đại Nguyên đan kỳ lão quái ở đây đều nhất trí đồng ý, mà đại bộ phận Ngưng Đan trung kỳ cường giả đều ngầm đồng ý, vậy thì Trương thị gia tộc trở thành hạch tâm liên minh cũng liền trở thành một sự thật.
Sau đó, trận doanh liên minh được đặt tên là Trương Thiên minh. Do Trương thị gia tộc chủ đạo, gia chủ xác nhận là Trương Phong.
Minh chủ của liên minh là người thống trị cao nhất trên danh nghĩa, được định là Từ Huyền.
Ngoài ra, lão viện trưởng và Thần gia Đại trưởng lão, đảm nhiệm Phó minh chủ.
Vị trí minh chủ kia, Từ Huyền cũng không có thèm, nhưng nếu muốn tiêu diệt Đông Phương gia, quả thật rất cần một nhân vật linh hồn, hơn nữa hắn càng phải nắm giữ vận mệnh ở trong tay mình, ít nhất trước khi báo thù là thế.
Ngay một khắc khi Từ Huyền được chọn làm minh chủ, Đổng Băng Vân trong cách vị Ngưng Đan ở bên dưới trên khuôn mặt thanh lệ có chút mất tự nhiên, nhìn về phía thân ảnh cao ngất kia, thần sắc hơi có vẻ phức tạp, trong lòng hơi có vẻ đắng chát và bất đắc dĩ.
Từ ngày đó sau khi lập đổ ước với Từ Huyền thậm chí hạ linh hồn huyết thệ, nàng cứ trơ mắt nhìn nam tử kia từng bước một đi gần tới chiến thắng.
Ban đầu khi lập đổ ước, nàng cho rằng cơ hội của Từ Huyền gần như bằng không, nhưng sau khi nam tử kia trọng thương Đông Phương Quý, một lần hành động đoạt lại Hoàng Long Linh Thành thì khả năng đã tăng lên đến một thành. Đến ngày nay đối phương giết đến Bắc Phong trọng thành, khiến cho Đông Phương Quân lui quân lúc, hi vọng của đổ ước kia lại càng tăng lên đến ngoài bốn thành rồi.
Đối với loại tình huống này, trong nội tâm nàng có chút bất đắc dĩ, thân là một Ngưng Đan nữ tu, nàng vô lực thay đổi thế cục này.