Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn

Chương 187: Bộ đội hải quân lục chiến

Editor: trucxinh0505

Buổi sáng ngày này mọi người hứng chịu ra oai phủ đầu cực lớn, chạy võ trang việt dã mười km.

Trước kia tới chỗ này, mọi người cơ bản đều là năm km, hơn nữa phần lớn đều không có phụ trọng, cho dù có phụ trọng, cũng không có 25 kg, cho nên mọi người cảm thấy, việt dã sao, ai sợ ai chứ.

Chính là sáng sớm hôm nay, Viên Lãng chẳng những gia tăng khoảng cách tới mười km, còn mang theo phụ trọng 25 kg.

Cho nên buổi sáng ngày này, rất nhiều người đều có chút ngốc, bị dọa một trận.

Bởi vì huấn luyện như vậy, mỗi ngày ba lần sáng trưa chiều, lại chỉ có ăn đồ ăn khai vị.

Hơi chút khôi phục sức lực một chút, Ngô triết liền rất bất mãn lẩm bẩm: “Bọn họ huấn luyện như vậy căn bản không khoa học, sẽ xảy ra vấn đề, lượng huấn luyện đột nhiên tăng lớn, cơ thể người sẽ xuất hiện chứng cơ ngang tổng hợp hòa tan!”

“Cái gì là chứng cơ ngang tổng hợp hòa tan?” Thác Vĩnh Nhập nghe được không hiểu ra sao.

“Chính là...” Ngô Triết giương miệng, lại một chốc không biết nên giải thích như thế nào, lúc này toàn thân anh ta đau nhức, mỏi mệt đến không có một chút sức lực nào, đại não tựa hồ đình trệ, không có linh quang như trước: “Ai nha, tôi nói cũng không rõ, dù sao chính là sẽ luyện phế thân thể đi!”

Ngô Triết uống chút nước, lúc này mới nhìn về phía Tô Tề: “42, hôm nay cảm ơn cậu, còn có 41, cảm ơn!”

Tô Tề cười cười: “Giữa chúng ta khách khí cái gì, đừng quên, chúng ta là bạn cùng phòng, là chiến hữu, cũng là huynh đệ, về sau muốn cùng nhau vào sinh ra tử, ở trên chiến trường, sau lưng em muốn giao cho mọi người!”

“Chúng ta thật sự có thể lên chiến trường?” Ánh mắt Thành Tài sáng lên.

“Lão A không giống bộ đội, không giết hơn người Lão A, không phải Lão A thật sự.” Tô Tề nói.

Thác Vĩnh Nghe xong, vèo một chút ngồi thẳng thân hình, nghiên đầu về hướng mọi người, đè thấp âm thanh, thần bí nói: “Cái này thật ra tôi biết một chút, tôi nghe nói huấn luyện viên chúng ta, anh ta có tham gia thực chiến!”

“Thực chiến?” Ngô Triết nhíu nhíu mày, mỗi ngày bộ đội hải quân lục chiến bọn họ chạy trên biển, mỗi ngày kêu thực chiến thực chiến, kỳ thật cũng không thật sự đánh giặc.

Thác Vĩnh Nhập thấy Ngô Triết bán tín bán nghi, vội vàng nói: “Tôi không lừa các người, trên người tổng huấn luyện viên có súng ống!”

“Đúng vậy!” Tô Tề cũng gật đầu nói.

Thành Tài cùng Ngô Triết nghe xong, lúc này mới mở to hai mắt một chút nhìn, khó có thể tin.

Tô Tề liền cơ hội này, nghiêm túc nói: “Cho nên, nếu chúng ta quyết tâm muốn vào Lão A, về sau khẳng định là chiến hữu, ở trên chiến trường, phía sau lưng chúng ta phải giao cho nhau, nếu chúng ta có ai bị thương, phải dựa vào người khác, cho nên, chúng ta không vứt bỏ, không buông tay, nếu điểm này trên sân huấn luyện không làm được, vậy...”

“Tôi hiểu được!” Thác Vĩnh Nhập gật đầu nói, sau lại nói: “Bất quá vẫn muốn cảm ơn hai cậu, 41 42, hôm nay nếu không phải hai cậu, tôi cùng 39, điểm số sợ bị trừ hết!”

Thành Tài nghe xong Tô Tề thao thao bất tuyệt như thế, cuối cùng trong lòng trấn an một ít, bất quá anh vẫn tức giận nói: “Bất quá... 27 39, thể năng hai người quá kém! Còn là mũi nhọn hàng không binh cùng bộ đội hải quân lục chiến, sao thể năng kém như vậy!”

Hôm nay anh vốn có thể nhẹ nhàng hơn, chính là bị hai người này liên lụy, thiếu chút nữa tiêu mất.

Tô Tề cũng rất mệt mỏi, hôm nay giờ phút cuối cùng, Thác Vĩnh Nhập chẳng những treo trên người anh, ngay cả đại bộ phận Ngô triết cũng đổ lên người anh, bất quá dù sao thân thể anh cũng được hệ thống cải tạo qua, lúc này đã khôi phục không sai biệt lắm.

Anh thấy Thành Tài tức giận lợi hại, cười cười, giải thích một câu: “Thành Tài, kỳ thật chuyện này không thể trách bọn họ, hai chúng ta là lục quân, mà bọn họ... Một người xem như không quân, một người còn lại là hải quân!”

Thác Vĩnh Nhập nghe Tô Tề nói xong, than một tiếng, nói: “Trước kia vừa nghe các cậu thổi lục quân mình trâu bò như thế nào, tôi có chút không phục, bất quá hôm nay xem như thật sự lĩnh giáo, lục quân Trung Hoa chúng ta, quả nhiên uy vũ!”

Ngô Triết ngượng ngùng cười cười: “Bộ đội hải quân lục chiến chúng tôi... Điều kiện chủ yếu là ngồi trên không.”

Thành Tài nghe xong, lại bất mãn nói: “Không phải bộ đội hải quân lục chiến còn có không ngồi trên không à? Mấy ngày trời dùng tám một giang, vậy chẳng phải bộ đội chúng em thành khất cái?”

“Thành Tài, cậu không thể nghĩ như vậy!” Tô Tề cười nói: “Cấp bậc luận võ trong toàn quân, đích xác bộ đội hải quân lục chiến thiếu một chút, nhưng đó là có nguyên nhân khách quan.

Có chút chê cười nên nói như thế nào, mệnh lệnh đại bỉ võ toàn quân vừa mới hạ xuống, lục quân liền kêu lên oai oái, đi mời, người ở sân huấn luyện, so thời điểm gì? Lại không thể so người đều luyện điên rồi? Không nói quân tắc, đi mời, người ở trên trời, mới vừa xuống phi cơ, liền kéo đi luyện chết... Cậu biết bộ đội hải quân lục chiến luyện như thế nào sao, đi mời, mới vừa lên khu trục hạm, người đã ở ấn - độ - dương...”

Mới vừa lên khu trục hạm, người ở ấn - độ - dương?

Nghe câu nói thế, phụt một tiếng, vài người đều cười lên tiếng.

“Tề ca, chuyện bộ đội hải quân lục chiến, anh nói tiếp đi? Giống như rất có ý tứ nha!” Thành Tài nói, đôi mắt sáng lấp lánh, rất tò mò, anh chưa từng gặp qua biển rộng, đối với bộ đội hải quân lục chiến tràn ngập tò mò cùng hướng tới.

“Vậy anh nói đơn giản một chút đại khái lưu trình luận võ đi.

Lãnh đạo quyết định tổ chức một lần luận võ toàn quân, kiểm nghiệm một chút thành quả huấn luyện quân đội, thuận tiện tìm điểm điển hình, tạo tấm gương tinh thần, bồi dưỡng vinh dự tập thể.

Các binh chủng sau khi tiếp nhận nhiệm vụ bắt đầu phân công xuống đơn vị phụ thuộc, đơn vị cấp dưới đủ loại, có chiến khu, có đơn vị trực thuộc, có đơn vị đặc thù.

Số đếm binh chủng nào quân ta lớn nhất? Lục quân, chiến khu đến quân, quân đến sư, sư đến lữ đoàn, một bậc lại một bậc đi xuống.

Các nhóm đội binh trực thuộc doanh liền bắt đầu tranh đoạt danh ngạch, hơn một trăm vạn người lấy ra mấy chục người vào tổ đội, thoát ly sản xuất, luyện tập đến chết, sau đó thi đấu lấy quán quân.

Không quân, có tràng trạm, có thông tín, có cần, có radar, có phòng không, hàng không hảo điểm, một quân nhân thì sao. Chỉnh thể mà nói, làm một chút kỹ thuật trên trời, 30 vạn người đi ba phần tư, dư lại chọn mấy chục người, thoát ly sản xuất huấn luyện đến chết, sau đó lộ cái mặt thi đấu.

Hải quân giống không quân, không khiêng được địa cầu lớn, bay đi các nơi thế giới, hơn nữa một bộ phận còn phải gánh vác nhiệm vụ huấn luyện, trăm năm hải quân, chỗ hổng nhân tài không giống nhau mà lớn.

Các bộ đội kiểm tra xong về báo cáo, tổ đội ngũ có thể hai mươi người, vừa hỏi thời điểm nào có thể tập hợp, bấm tay tính toán, trước luận võ nửa tháng có thể về tới.

Đừng nói nhằm vào huấn luyện, lượng huấn luyện cũng không nhất định có thể bảo đảm.

Luận võ, kỳ thật chính là thi đấu, so thi đấu chính là gì? Ai chuẩn bị huấn luyện đầy đủ đúng chỗ, đúng không? Cũng có thể nhìn ra đại khái tình huống chiến thuật tác chiến, tỷ như có quen luyện hay không, có biết hay không, có ứng đối thi thố hay không, phương thức tư duy, vận dụng trang bị linh tinh. Nhưng nếu muốn nhìn ra năng lực tác chiến, vẫn nên tỉnh lại đi. Thật đánh lên, so ai phản ứng mau đánh đau, vậy có quá nhiều nhân tố không biết.”

Nghe Tô Tề giải thích xong, lúc này Thành Tài thực sự hiểu rõ.

Ngô Triết kinh ngạc nhìn Tô Tề: “42, cậu hiểu biết đối với hải quân lục chiến khá sâu sắc!”

“Xem qua mấy quyển sách thôi.” Tô Tề cười cười, không cho là đúng.

“Cậu bộ đội lục quân còn xem sách hải quân —— 42, cậu thực trâu bò!” Thác Vĩnh Nhập tấm tắc tán thưởng.

Ngô Triết không nói chuyện, chỉ cau mày.

Người ta bộ đội lục quân còn xem sách hải quân bọn họ, mà anh là bộ đội hải quân —— lại chưa có xem qua sách bộ đội lục quân!

back top